Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 225: Ta thạc sĩ nghiên cứu sinh chính là đến cấp ngươi làm bệnh lịch ?

Chương 225: Ta, thạc sĩ nghiên cứu sinh, chính là đến đây để làm bệnh án cho ngươi sao?
Trương Dịch "À" một tiếng. "Ta dẫn hai thực tập sinh à?"
Tiền Chính Cương khẽ gật đầu: "Không sai, ta nhìn hồi lâu, thấy chỉ có ngươi là thích hợp, với lại tuổi các ngươi cũng tương tự, tương đối dễ giao tiếp."
"Được thôi." Trương Dịch ban đầu cảm thấy dẫn một thực tập sinh là đủ rồi. Thế mà lại để hắn dẫn hai người? Hy vọng hai người này thông minh, dễ bảo một chút là được.
"Vậy được, các ngươi tiếp tục kiểm tra phòng bệnh đi, ta đưa hai thực tập sinh này tới chỗ này rồi đi." Nói xong Tiền Chính Cương liền ra hiệu với mọi người, rồi rời khỏi khoa cấp cứu.
Sau đó, Lữ Tĩnh liền giới thiệu hai vị thực tập sinh này.
"Ngươi tên Cao Hãn đúng không?"
"Đúng vậy." Cao Hãn gật đầu.
"Còn ngươi là... Thẩm..."
"Thẩm Linh Nguyệt, chủ nhiệm." Thẩm Linh Nguyệt thấy Lữ Tĩnh không nhớ ra được liền tự giới thiệu.
Lữ Tĩnh cười hai tiếng rồi nói tiếp: "Được rồi, tiếp theo ta sẽ giới thiệu cho hai người một chút. Vị này là thầy hướng dẫn của các ngươi, tên là Trương Dịch. Cậu ấy là một người duy nhất trong bệnh viện của chúng ta hiện tại vẫn còn là quy bồi sinh, nhưng đã được phá cách thăng chức thành bác sĩ trợ lý chủ nhiệm. Đi theo cậu ấy, các ngươi hẳn là sẽ học được rất nhiều thứ, phải nhớ học hỏi cho tốt. Còn vị này là phó chủ nhiệm khoa chúng ta, tên Lý Viêm, và vị kia cũng là một bác sĩ có thâm niên của khoa chúng ta, tên Lý Viên Khôn. Còn đây là Trần Phương, đây là Triệu Xá, và kia là Lưu Tâm. Còn đằng kia là y tá trưởng..."
Trong khi Lữ Tĩnh giới thiệu cho hai người, thật ra từ sau khi nói xong về Trương Dịch thì cả hai đã không còn nghe mấy. Sự chú ý của họ đều dồn vào người Trương Dịch. Cao Hãn vừa nghe thấy một quy bồi sinh thế mà đã được thăng chức thành trợ lý chủ nhiệm?! Lúc này, đầu cậu ta không nhịn được nghiêng sang nhìn Trương Dịch mấy lần. Cao Hãn có chiều cao gần bằng Trương Dịch, đều là những người cao to khoảng một mét tám. Về tướng mạo... khụ khụ, cậu ta thừa nhận ~ Trương Dịch đẹp trai hơn cậu ta một chút. Vậy trình độ thì sao? Trương Dịch có trình độ đến đâu? Trong lòng Cao Hãn rất tò mò. Nhân vật ngưu bự thế này chắc chắn là cao tài sinh du học về rồi? Hay là nghiên cứu sinh chuyên ngành y học lâm sàng của một trường đại học danh tiếng quốc tế nào đó? Cao Hãn thầm nghĩ lát nữa nhất định phải hỏi cho rõ mới được.
Còn Thẩm Linh Nguyệt, thật ra nàng đã để ý đến Trương Dịch ngay từ khi bước vào cửa rồi. Nàng không ngờ s·o·á·i ca hàng xóm của mình lại là bác sĩ! Đồng thời, trùng hợp hơn nữa là, hắn bây giờ lại thành thầy hướng dẫn của mình... Đương nhiên, sau khi nghe Lữ Tĩnh giới thiệu, trong lòng nàng cũng sinh ra một sự kính nể đối với Trương Dịch. Nàng tự nhận thiên tư của mình không hề kém, 25 tuổi đã thi đậu tiến sĩ. Sang năm, vừa tốt nghiệp có thể thăng lên chủ trị, chờ thêm hai năm nữa là có thể xin xét duyệt chức danh phó chủ nhiệm. Nhưng không ngờ lại có người còn ngưu bự hơn cả nàng! Một người chưa có chứng chỉ quy bồi sinh mà lại có thể làm trợ lý chủ nhiệm? Vừa vặn, vị trợ lý chủ nhiệm này lại chính là s·o·á·i ca hàng xóm của mình, cũng là thầy hướng dẫn hiện tại của mình..."
"Được rồi, bác sĩ và y tá đã giới thiệu không sai biệt lắm rồi, chúng ta đi kiểm tra phòng bệnh trước thôi."
Sau khi nói xong, mọi người như ong vỡ tổ đi theo Lữ Tĩnh và Lý Viêm đi kiểm tra phòng bệnh.
Cao Hãn và Thẩm Linh Nguyệt đi theo sau Trương Dịch. Trương Dịch vừa đi vừa giảng giải cho hai người: "Đây là phòng xử lý của khoa chúng ta, đằng kia là nơi rửa tay sau khi tan tầm. Bên kia là chỗ của y tá trực, bên cạnh chỗ y tá là phòng pha thuốc. Còn bên kia là phòng trực ban của bác sĩ chúng ta, ban đêm hoặc là giữa trưa đều có thể nghỉ ngơi ở đó."
"Mặt khác thì..."
"Thầy Trương, em có một vấn đề muốn hỏi thầy." Cao Hãn đột ngột lên tiếng cắt ngang lời Trương Dịch.
Trương Dịch nhìn cậu ta: "Em cứ nói."
"Em muốn biết thầy có trình độ đến đâu? Tốt nghiệp trường nào vậy?" Câu hỏi vừa thốt ra, Thẩm Linh Nguyệt cũng có chút mong chờ câu trả lời của Trương Dịch. Một bác sĩ chưa có chứng chỉ mà đã có thể được thăng chức thành trợ lý, chắc chắn là có bối cảnh hoặc là trình độ rất cao mới có thể làm được.
"Tôi á? Tôi tốt nghiệp hệ cử nhân y khoa đại học Đế Đô."
"Hả?!"
"Hệ cử nhân??" Hai người đều lộ ra vẻ mặt khó tin. Hệ cử nhân?? Không có kinh nghiệm du học?? Lại còn chưa có chứng chỉ?? Như vậy cũng có thể làm trợ lý chủ nhiệm được sao??
Cao Hãn vừa nghe thấy là hệ cử nhân, sự sùng bái trong lòng đối với Trương Dịch lúc này liền giảm đi không ít. Hóa ra trình độ của tên này còn không bằng mình! Chắc tuổi cũng chẳng hơn gì mình! Chậc chậc... Thẩm Linh Nguyệt trong lòng ngược lại rất hiếu kỳ, một người có trình độ cử nhân, lại chưa có chứng chỉ hành nghề mà lại có thể đặc biệt được làm trợ lý chủ nhiệm, hẳn là có sở trường ở một phương diện nào đó. Nàng cảm thấy vẫn không nên vội vàng phủ nhận người khác, cứ quan sát ưu điểm của hắn rồi tính tiếp.
Cả hai đều có tâm tư riêng, Trương Dịch vừa nhìn vẻ mặt của hai người liền đoán được trong lòng họ đang nghĩ gì. Những người từ Ma Đô đến đều là người có trình độ cao hơn mình, trong lòng khẳng định sẽ có chút khinh thường."
"Mà tôi cũng tò mò, sao các cậu lại đến bệnh viện chúng tôi thực tập?" Trương Dịch hỏi. Nhân tài như thế này thì khi vừa chuẩn bị thực tập, các bệnh viện ở Ma Đô đã tranh nhau giành người rồi, lẽ nào lại đến lượt một nơi nhỏ bé như Thiên Hà này?
"Là vì lý do gia đình, tôi không muốn ở Ma Đô nên mới chọn nơi xa nhất này." Cao Hãn nói.
"Thật trùng hợp, tôi cũng không muốn ở Ma Đô, nếu có cơ hội, tôi muốn đến tất cả các bệnh viện xem sao. Cảm nhận xem môi trường, cách quản lý, chế độ và thiết bị ở các bệnh viện như thế nào." Thẩm Linh Nguyệt trả lời, ngược lại khiến Trương Dịch có chút bất ngờ. Đi tất cả các bệnh viện trên cả nước á?? Cứ như bệnh viện là điểm du lịch vậy? Còn muốn đi tất cả các nơi một lượt?
Trương Dịch thấy buồn cười nhưng cũng không bật cười ra tiếng, liền dẫn hai người đi kiểm tra phòng bệnh...
Buổi trưa, Trương Dịch dẫn theo hai đồ đệ đến nhà ăn ăn cơm. Vừa ngồi xuống, Trần Phương liền lại gần nói: "Trương Dịch, cậu biết không, chiều nay phó chủ nhiệm khoa tim mạch ngoại lồng ngực của bệnh viện Hoa Tây, Lương Nguyên, sẽ đến bệnh viện chúng ta." Trần Phương vẻ mặt thần bí hề hề.
Trương Dịch nhíu mày: "Đến thì cứ đến thôi? Lần trước ở Hoa Tây, tôi đã gặp Lương Nguyên rồi, có gì lạ đâu?"
"Không phải, Lương Nguyên đến bệnh viện mình làm gì? Có ca phẫu thuật nào sao?" Trần Phương liên tục gật đầu: "Đúng đó, khoa tim mạch ngoại lồng ngực hôm trước nhận một bệnh nhân, hình như là bị tắc nghẽn mạch vành, phải phẫu thuật tham gia. Người nhà của bệnh nhân đó lại là người có tiền, không để bác sĩ của bệnh viện mình làm mà mời trực tiếp chủ nhiệm Lương của Hoa Tây tới làm. Chiều nay người ta sẽ đến bệnh viện mình, nghe nói là để họp bàn trước về phương án phẫu thuật, sau đó sẽ quyết định thời gian phẫu thuật."
"Tham gia cái gì? nong mạch vành qua da?"
"Đúng vậy, một ông lão chín mươi tuổi, người nhà không yên tâm nên dùng tiền mời chủ nhiệm của Hoa Tây tới đó." Trương Dịch vừa trò chuyện với Trần Phương, Cao Hãn trong lòng cũng hơi ngạc nhiên. Sao? Trương Dịch quen biết cả chủ nhiệm khoa tim mạch của bệnh viện Hoa Tây à?
Buổi chiều, sau khi Trương Dịch dẫn hai tiểu tùy tùng làm quen một vòng với khu cấp cứu, liền bảo hai người bắt đầu sắp xếp bệnh án. Vẻ mặt Cao Hãn hiện lên một chút mất kiên nhẫn. Ta là thạc sĩ nghiên cứu sinh chuyên ngành lâm sàng, vừa tới liền để ta làm bệnh án cho sinh viên chưa tốt nghiệp như các ngươi sao? Không cảm thấy lãng phí nhân tài sao? Nhìn trước mặt chồng bệnh án dày cộp, Cao Hãn càng nghĩ càng khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận