Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 815: đem Trương Dịch nhận hối lộ cho ngồi vững!

Chương 815: để Trương Dịch nhận hối lộ cho vững! Một người là nữ bệnh nhân đưa gấu bông đồ chơi có gắn camera ẩn cho mình. Một người là người nhà bệnh nhân lén la lén lút hết nhìn đông tới nhìn tây đứng ở cửa văn phòng. Trực giác mách bảo Trương Dịch, hai người kia đều có vấn đề. Trương Dịch lại đi vào văn phòng liếc nhìn một lượt. Lúc này đang bận rộn, bên trong không có một bác sĩ nào. Y tá trực cũng vội vàng đi lấy dịch truyền. Trương Dịch hơi cảnh giác, lại đi một vòng kiểm tra trong văn phòng, sau khi không thấy có vấn đề gì, hắn mới yên lòng. Không phải Trương Dịch suy nghĩ nhiều, chủ yếu là người này rất kỳ quái, hắn lo lắng người đàn ông này muốn vào trộm đồ hoặc làm chút chuyện có hại cho mình. Không thể không có lòng phòng bị người khác. Sau khi thu dọn xong bàn làm việc, Trương Dịch cởi áo khoác trắng treo lên lưng ghế rồi chuẩn bị tan làm. Đúng lúc xoay người, hắn thấy góc tường phòng làm việc có một thiết bị giám sát. Giám sát? Một ý nghĩ vụt đến. Có phải người này đang tìm thiết bị giám sát không? Dù sao chỉ có thiết bị giám sát mới có thể đặt ở vị trí cao như trên trần nhà. Ngoài ra, trên trần nhà còn có gì nữa đâu? Cờ thi đua cũng chỉ treo ở cạnh tường, giá tài liệu cũng đặt ở bên tường, ngay cả cây xanh cũng đặt ở bên cửa sổ. Trần nhà chỉ có thiết bị giám sát mới có độ cao như vậy! Sau khi suy nghĩ một hồi, Trương Dịch cũng không nghĩ ra rốt cuộc người này muốn làm gì. Chỉ mong là mình đa nghi thôi. Luôn cảm thấy dạo gần đây có người đang ngó chừng mình. Haiz ~ Nghĩ ngợi một hồi, Trương Dịch vẫn quyết định tranh thủ tan tầm về nhà nghỉ ngơi một chút… “Cho ăn? Ta tìm được chỗ rồi, ngày mai có thể hành động!” “Cứ yên tâm, ta đã sớm xem xét địa hình rồi, không có giám sát đâu.” “Tốt, ông cứ yên tâm về cách làm việc của tôi, nhưng… chuyện tiền ông xem có thể cho tôi trước chút được không?” “Hắc hắc, dễ nói dễ nói ~!” Đầu trọc vừa nịnh nọt vừa cúp điện thoại. Hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn phòng làm việc của bác sĩ khám gấp, lẩm bẩm: “Bác sĩ Trương a bác sĩ Trương, anh đúng là một bác sĩ tốt, tiếc là ~! Sẽ phải thua trong tay ta thôi ~!” Đến tối, từ khóa trên hot search cũng coi như đã giảm nhiệt. Nhưng Cục Vệ sinh Tổng cũng đã dùng tài khoản chính thức công bố thông tin, hứa hẹn sẽ điều tra rõ sự thật. Lúc này, bất luận phe nào có ý kiến gì, hiện tại đều chỉ có thể chờ kết quả điều tra của tổng cục. Bộ phận dân mạng vẫn rất tin tưởng Trương Dịch. Nhưng vẫn có một bộ phận thích xem náo nhiệt, thích hóng chuyện trên mạng nhất định cảm thấy có điều gì ẩn giấu bên trong. Bọn họ cảm thấy Trương Dịch không thể nào là một người hoàn mỹ như vậy được. Ngoại hình, phẩm đức, tiền tài, danh tiếng, địa vị, thực lực, lại còn là thiên tài y học nữa chứ! Những thứ này người bình thường chỉ cần đạt được một thứ thôi cũng có thể thăng hoa tại chỗ rồi, sao có thể có hết trên một người được chứ. Chắc chắn Trương Dịch có khuyết điểm chứ? Kiểu gì cũng phải có một thứ không ổn chứ? Tỉ như là phẩm đức! Chuyện nhận hối lộ chắc chắn không phải là không có lửa mà có khói, phẩm đức của Trương Dịch chắc chắn có vấn đề! Hắn không thể nào hoàn mỹ như vậy được! Vì vậy, trên mạng, phe ủng hộ và phản đối về cơ bản đều chiếm một nửa. Nhưng, dựa vào số lượt thích và bình luận khen ngợi, phe ủng hộ vẫn nhiều hơn một chút. Hot search giảm nhiệt nhưng dư luận lại không hề lắng xuống. Điều này đối với Lục Cao và Phan Hoành Thịnh mà nói thì lại bất lợi. Nhìn thấy hot search đã giảm nhiệt, Lục Cao lập tức gọi điện thoại cho Phan Hoành Thịnh: “Sao rồi?? Chuyện tổng cục tự mình xuống điều tra cậu biết chưa?” Phan Hoành Thịnh nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, hắn không nghe thấy gì hết mà? Sáng nay, hắn chỉ nghe Kim Chính Luân nói trong lúc họp là có người của cục vệ sinh muốn xuống điều tra, chứ không hề nghe nói là người của Cục Vệ sinh Tổng muốn xuống điều tra cả. “Bây giờ thì biết rồi.” Lục Cao tức giận trừng mắt qua điện thoại. Trong lòng thầm mắng Phan Hoành Thịnh ngu xuẩn, làm cùng một bệnh viện với Trương Dịch mà lại không biết gì ư? Nhưng ngoài mặt vẫn cố kìm nén hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Nhỡ Trương Dịch không có nhận hối lộ thì sao?” Nghe nói là người của tổng cục muốn xuống tra, trong lòng Lục Cao có chút hoang mang. Dù sao bọn hắn chỉ mới tra ra Trương Dịch đầu tư vào phim ảnh và công ty mà thôi. Còn không biết nguồn gốc cụ thể số tiền mà hắn đầu tư đến từ đâu. Trong mắt Phan Hoành Thịnh thoáng qua một tia phẫn hận: “Sao có thể không có chứ! Hắn còn quá trẻ, mới làm được bao lâu chứ? Dù làm đến đột tử cũng không thể nào lấy đâu ra được hơn một trăm triệu để đầu tư chứ!” Đang vô cùng hoảng hốt, Lục Cao lập tức được lời của Phan Hoành Thịnh an ủi. Đúng vậy. Ngoài những phú nhị đại như hắn ra thì người khác sao có thể kiếm được hơn một trăm triệu trong một thời gian ngắn chứ?? Mà cho dù có là phú nhị đại thì cũng không phải dạng phú nhị đại bình thường nào có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy. Cho nên, người có tiền còn chưa chắc lấy ra được tiền mặt, thì Trương Dịch lại càng không thể nào lấy đâu ra được. Trương Dịch nhất định là nhận hối lộ! “Cậu nói đúng đấy, hắn cũng thật là quá tham lam! Hắn vừa mới nổi lên khoảng một năm nay thôi, chữa bệnh cho không biết bao nhiêu người giàu, chắc chắn là nhận không ít lợi ích!” “Vậy nên mới nói, cậu cuống lên làm gì? Người nên hoảng hốt chính là Trương Dịch, bây giờ tổng cục cũng muốn xuống điều tra rồi, chúng ta cứ chờ xem kịch hay thôi.” Lục Cao gật nhẹ đầu, sau đó lại nói “À đúng rồi, người mà lần trước cậu bảo tôi sắp xếp đã chuẩn bị xong rồi, hắn vừa nãy điện báo nói ngày mai có thể hành động.” “Tốt! Vậy cứ để ngày mai đi, nhất định phải để hắn khiến cho việc Trương Dịch nhận hối lộ thành sự thật! Nhớ kỹ, phải để hắn giấu kín camera, người như Trương Dịch không phải là đồ ngốc, dăm ba câu không lừa gạt được đâu. Hơn nữa, cho dù không có camera thì cũng nhất định phải ghi âm lại cho tôi.” “Cứ yên tâm đi, nên nói cái gì thì tôi đã nói hết rồi, nếu hắn làm không tốt thì tôi sẽ không trả tiền. Tên đó chỉ một lòng nghĩ tới chuyện lấy tiền làm cược, vì tiền thì hắn nhất định sẽ làm tốt thôi.” Phan Hoành Thịnh nghe xong cũng yên tâm phần nào, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy Trương Dịch không phải người dễ lừa như vậy. Suy nghĩ một hồi, hắn lại nói thêm “Trương Dịch vụng trộm nhận nhiều tiền như vậy, chắc chắn cũng sẽ sợ bị điều tra, nhất là trong hai ngày này, hắn chắc chắn rất cảnh giác, nếu không được thì cậu bảo hắn cứ ghi âm lại thôi, nhưng tiền thì nhất định phải nhét vào tay Trương Dịch.” Lục Cao cười lạnh một tiếng: “À, cậu cứ yên tâm đi, tôi đã liên hệ xong một cao thủ chuyên chỉnh sửa video và ghi âm, cho dù hắn không nhận tiền thì tôi cũng sẽ làm cho hắn thành đã nhận!” Phan Hoành Thịnh nghe vậy thì lập tức hiểu ra ý của Lục Cao. Cho dù ngày mai Trương Dịch không nhận tiền thì Lục Cao cũng sẽ biên tập lại video hoặc file ghi âm một chút, biến thành Trương Dịch đã nhận số tiền đó. Đến khi video đó tung ra, ai sẽ đi tìm hiểu rõ thật giả ngay lúc đầu? Lúc đó đã bị truyền bá đi khắp nơi rồi. Nắm chắc hướng gió dư luận thì việc muốn hủy hoại một người thì chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao ~ Vừa nghĩ tới kế hoạch hoàn mỹ không có gì sơ hở của mình, Lục Cao lộ ra nụ cười tươi rói đã lâu không thấy. Ha ha ~! Ai nói ta không bằng Trương Dịch? Mọi người nhìn xem ~ Cuối cùng Trương Dịch chẳng phải là bị ta nắm trong tay chặt chẽ sao?? Ha ha ha ~… Đêm đó, Tiểu Lý không chụp được cảnh Phan Hoành Thịnh và Lục Cao gặp nhau. Trương Dịch nói chuyện phiếm vài câu với Tiểu Lý xong liền nghỉ ngơi. Hôm sau trời vừa sáng, còn chưa đợi đầu trọc tìm đến Trương Dịch thì Nghiêm Tiểu Ngư đã trước một bước cầm bản báo cáo đi tìm Trương Dịch rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận