Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 51: Còn có thể làm sao? Tìm Trương Dịch a

Chương 51: Còn có thể làm sao? Tìm Trương Dịch a!
"Trương Dịch?! "
"Đúng, chính là lần trước cùng Từ Xương, giáo sư Từ cùng đến bệnh viện chúng ta phẫu thuật, cái cậu thanh niên trẻ tuổi kia."
Thẩm Uy vừa nhìn thấy cái khối u sưng kia, ngay lập tức nghĩ ngay đến.
Loại ca phẫu có độ khó phân tách ở mức này, nếu đặt vào tay Trương Dịch thì sẽ như thế nào?
Dù sao, hắn đã xem qua video ca phẫu cắt bỏ tận gốc ung thư dạ dày kia rồi.
Tốc độ phân tách và độ chính xác của Trương Dịch khiến Thẩm Uy không khỏi ngưỡng mộ!
Quá lợi hại!
Cho nên, hắn cho rằng ca phẫu này, có lẽ Trương Dịch có thể đảm đương.
Trong phòng phẫu thuật, có vài chủ nhiệm từng nghe qua cái tên này.
Nhưng cũng có một số người không biết.
"Trương Dịch? Tôi biết người này, nghe nói hắn cùng giáo sư Từ cùng nhau hoàn thành ca phẫu thuật ngoại thần kinh?" Dư Thân hỏi.
"Đúng đúng, chính là hắn! Tiểu tử này tuy còn trẻ nhưng thao tác và khâu vá của hắn thực sự lợi hại đến khó tin!"
Thẩm Uy vừa nói, trong mắt còn lộ ra một tia sùng bái!
"Trương Dịch là ai vậy? Là sinh viên cao học ở bệnh viện nào sao?" Bác sĩ khoa tiết niệu tò mò nói.
Lần trước, khi giáo sư Từ đến bệnh viện tỉnh, anh ta không có mặt.
Tự nhiên là không biết chuyện này, cũng không hiểu rõ về Trương Dịch.
Chỉ là giờ nghe Thẩm Uy đang "thổi phồng", có chút hiếu kỳ về người trẻ tuổi kia là ai.
Khối u khổng lồ không phải loại nhỏ chỉ vài centimet.
Càng không phải chuyện mà những bác sĩ trẻ bình thường có thể làm được.
Thẩm Uy lười giải thích, trực tiếp mở video ca phẫu cho mọi người xem.
Đồng thời, hắn tua đến đoạn phân tách võng mạc túi đặc sắc nhất để phát.
Hiện trường đều là bác sĩ, tự nhiên biết độ khó khi phân tách võng mạc túi.
Nhưng trong video, đôi tay kia cứ như tay của robot AI vậy!
Mỗi một chỗ đều tách vừa đúng.
Không hề có chút máu chảy, chỉ là nhanh chóng tách toàn bộ các tổ chức.
Trong phòng phẫu thuật, tất cả mọi người chìm đắm vào trong video ca phẫu cắt bỏ tận gốc ung thư dạ dày như một bài giảng này.
Lương Cửu, Dư Thân ngẩng đầu lên nói: "Nhanh! Nhanh đi mời Trương Dịch đến bệnh viện tỉnh!"
...
Thành phố Thiên Hà.
Trương Dịch đang trong lúc đi kiểm tra phòng, nhận được điện thoại của chủ nhiệm khoa phụ sản bệnh viện tỉnh Hoàng Thư Hải.
"Trương Dịch? Bây giờ cậu có rảnh không?"
Giọng của Hoàng Thư Hải rất nôn nóng.
"Tôi đang làm việc, sao vậy, chủ nhiệm Hoàng có chuyện gì sao?"
Hoàng Thư Hải nói tiếp: "Là như thế này, ở bệnh viện tỉnh chúng tôi hiện tại có một bệnh nhân, trong ổ bụng mọc một khối u khổng lồ 23 centimet! Không biết cậu… có thể qua giúp chúng tôi phẫu thuật được không?"
"Khối u khổng lồ 23 centimet?!"
"Đúng vậy, bên chúng tôi đã mở bụng và phát hiện gần như tất cả khí quan trong ổ bụng đều dính liền nhau, tình hình thật không tốt, nên muốn hỏi thử xem cậu..."
"Được, tôi mau chóng đến bệnh viện tỉnh."
Trương Dịch đồng ý.
Hôm qua vừa rút được kỹ năng "phẫu thuật cắt bỏ khối u khổng lồ 10-20 centimet".
Hôm nay đã có người chủ động tìm tới cửa để nhờ anh thực hiện ca phẫu thuật này?
Vừa có thể luyện tập độ thành thục, vừa có thể kiếm tiền.
Một công đôi việc như thế, dại gì không làm chứ!
"Tốt! Rất cảm ơn! Cậu yên tâm, bệnh viện tỉnh chúng tôi sẽ trả tiền khám bệnh tại nhà, tiền phẫu thuật và tiền xe cho cậu."
"Không vấn đề!"
Cúp điện thoại, Trương Dịch đi xin phép nghỉ với Lữ Tĩnh.
Lữ Tĩnh nghe xong, lại là bệnh viện tỉnh tìm Trương Dịch đi làm phẫu thuật?
"Được, đi đi, trên đường chú ý an toàn." Lữ Tĩnh cũng rất vui mừng, đồng ý cho nghỉ.
"Cảm ơn chủ nhiệm."
Trương Dịch dưới ánh mắt ngưỡng mộ của đám bác sĩ trong phòng, và ánh mắt sùng bái của các y tá, rời đi.
Sau một tiếng rưỡi, Trương Dịch xuất hiện ở cổng chính bệnh viện tỉnh Bao Sơn.
Xuống xe, đi thẳng đến phòng phẫu thuật.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, Dư Thân, Thẩm Uy và mấy chủ nhiệm bác sĩ đã chờ sẵn ở đó.
Bọn họ đã làm xong công tác trao đổi với người nhà bệnh nhân.
Cả nhà đều là người từ nông thôn lên, khá chất phác.
Bác sĩ nói gì, họ nghe theo.
Chỉ mong ca phẫu thuật có thể thành công.
"Ting!"
Cửa thang máy mở ra.
Trương Dịch từ bên trong bước ra.
Không biết vì sao.
Trong mắt mấy chủ nhiệm này…
Khoảnh khắc vừa rồi Trương Dịch từ thang máy đi ra…
Họ có cảm giác xung quanh Trương Dịch như tỏa ra vài đạo hào quang rực rỡ...
A! Chúa cứu thế đến ~! A không, là bác sĩ chính đến ~!
"Chào cậu Trương Dịch!"
"Hoan nghênh cậu đến bệnh viện tỉnh!"
Sau vài câu chào hỏi, Trương Dịch đi thẳng vào vấn đề: "Tình hình bệnh nhân hiện giờ thế nào?"
"Vẫn còn đang gây mê, đã mở bụng xong rồi, chỉ còn chờ phân tách. Có điều, tình trạng dính liền rất nghiêm trọng, mấy mạch máu lớn có lẽ cũng bị dính."
Thực ra, có rất nhiều kiểm tra hỗ trợ có thể giúp bác sĩ phân biệt bệnh tốt hơn.
Nhưng với loại dính liền trong ổ bụng như thế này, vẫn cần bác sĩ tự mình mở bụng để quan sát được.
Trương Dịch khẽ gật đầu, chuẩn bị cùng bọn họ vào phòng phẫu thuật.
Đột nhiên, người nhà ở phía sau khẽ gọi một tiếng: "Bác sĩ..."
Trương Dịch quay đầu nhìn mấy người nhà này.
Ăn mặc đều rất mộc mạc, một cụ già còn mang đôi giày vải bộ đội màu xanh đã dính đầy bùn đất.
"Bác sĩ, tôi biết các anh đều rất giỏi, xin các anh nhất định phải cứu con dâu tôi... Cảm ơn các anh..."
Cụ già vừa nói vừa cúi người về phía các bác sĩ.
Nhìn hai mắt chân thành của cụ.
Trương Dịch gật đầu với cụ: "Mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức."
Trong phòng phẫu thuật.
Trương Dịch mặc đồ phẫu thuật, đeo khẩu trang và mũ, đi đến bên cạnh bàn phẫu thuật.
Liếc nhìn một lượt.
Toàn bộ khối u sưng thực sự vô cùng lớn, đồng thời mức độ dính liền cũng rất nghiêm trọng.
Dạ dày, gan, túi mật, tử cung, tuyến tụy đều bị liên lụy.
Thậm chí còn bao gồm một đoạn động mạch chủ bụng.
Có thể nói ca phẫu thuật này vừa phức tạp, vừa phiền phức, lại vừa khó khăn.
Thấy dáng vẻ trầm tư của Trương Dịch, Dư Thân ở bên hỏi: "Thế nào? Ca phẫu thuật này cậu có chắc chắn không? Có muốn xem lại kết quả CT không?"
Trương Dịch lắc đầu: "Không cần, bắt đầu đi."
"Dao điện."
Trương Dịch làm bác sĩ chính, mấy chủ nhiệm của bệnh viện tỉnh làm trợ tá cho Trương Dịch.
"Tư ~ Tư ~ Tư ~"
Trong toàn bộ phòng phẫu thuật vang lên những âm thanh cắt đốt của dao điện.
Trương Dịch đầu tiên phân tách niêm mạc ổ bụng ở lớp ngoài cùng.
Sau đó từ trên xuống dưới…
Tổ chức dạ dày, dây chằng dạ dày, dây chằng gan dạ dày.
Tĩnh mạch tụy, tĩnh mạch màng ruột trên, hễ là mạch máu trong tầm kiểm soát của Trương Dịch, anh đều trực tiếp phân tách.
Nhưng nếu như lực kéo quá cao, anh sẽ kẹp mạch máu lại trước, sau đó mới phân tách.
"Kẹp đốt lưỡng cực."
"Tư ~ Tư ~ Tư ~"
Khối u vừa cứng rắn vừa to lớn, không chỉ cản trở tầm nhìn mà còn cản trở thao tác.
Trương Dịch bảo họ lấy dây nylon treo những phần đã tách rời lên.
Lúc này mới trống ra một phần nhỏ không gian để thao tác.
"Tư..."
Một tiếng trôi qua.
Các phần phía trước của khối u được phân tách sạch sẽ.
Tiếp theo là phần sau và phần lưng.
Phần lưng dính liền là phần lớn các đoạn của kết tràng, đoạn ruột rỗng.
Phải cẩn thận phân tách, nếu không sẽ làm chảy phân ra....
Bốn tiếng trôi qua.
Trải qua từng li từng tí cẩn thận phân tách của Trương Dịch.
Ca phẫu thuật cuối cùng đã kết thúc!
Mấy người cùng nhau đưa khối u khổng lồ này lên bàn cân điện tử.
Cân lên, lại có đến 15 cân!
Thật là khủng khiếp!
"Dùng nước muối sinh lý rửa khoang bụng, tạng khí trở về vị trí cũ, ca phẫu thuật cũng gần như kết thúc."
Trương Dịch ngẩng đầu vặn vẹo cái cổ mỏi nhừ.
Vặn người đồng thời, còn có thể nghe được vài tiếng "răng rắc".
Đây quả thực là ca phẫu thuật lâu nhất mà Trương Dịch từng làm gần đây.
"Thế mà dùng tận bốn tiếng mới xong, lần sau phải nhanh hơn mới được."
Trương Dịch vừa rửa khoang bụng vừa nhỏ giọng nói.
Thực sự không ngờ, chỉ có chính anh là thấy chậm!
Mấy chủ nhiệm xung quanh đều kinh ngạc và sùng bái nhìn anh...
Thật nhanh a!
Khối u khổng lồ 23 centimet!
Anh thế mà chỉ dùng có bốn tiếng?!
Ca phẫu thuật này cho dù ai tới làm đều cũng phải mất tám tiếng trở lên!
Anh thế mà chỉ dùng có bốn tiếng!
Hơn nữa, anh còn thấy chậm...
Trời ơi!
Đây là cái gọi là đả kích giảm chiều trong truyền thuyết sao?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận