Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 34: Trời ạ! Trương Dịch đến cùng là người hay quỷ a

"Chương 34: Trời ạ! Trương Dịch rốt cuộc là người hay quỷ vậy
Phải vén màng não lên. Phải chú ý hướng vén, sau khi giải phẫu xong cần khâu lại.
"Điều chỉnh kính mổ chính lên 1900 lần."
Sau khi vén màng não mềm chính là chất não trái bị teo lại.
Giải phẫu thần kinh ngoại khoa nhất định phải sử dụng kính hiển vi.
Tổng cộng có hai kính hiển vi, một cái kính mổ chính, một cái là kính phụ.
Kính mổ chính có thể điều chỉnh đến 1900 lần kèm theo kính lọc ánh sáng 250 lần.
Để quan sát mạch máu và các nơ-ron thần kinh trải rộng trong não, chỉ dựa vào thị lực mắt người là không đủ để thực hiện thao tác phẫu thuật có độ khó tinh xảo như vậy.
"Kìm điện đông."
Kìm điện đông lưỡng cực có thể tách rời tổ chức và cầm máu nhanh chóng.
Từ Xương cầm kìm điện đông bắt đầu từ từ tách chất não trái.
Nhưng đột nhiên.
Trong phòng phẫu thuật yên tĩnh vang lên tiếng của Trương Dịch!
"Từ giáo sư, kìm điện đông lệch sang trái 0.1 mm, để phòng tránh cắt trúng một đám nơ-ron thần kinh."
Tay cầm kìm điện đông của Từ Xương dừng lại. Ngẩng đầu nhìn hắn. Ngươi nói cái gì? !
Không chỉ có Từ Xương, những người xung quanh cũng ngơ ngác. Mắt trừng trừng như c·hó nhìn Trương Dịch.
Nơ-ron thần kinh?
Thằng nhóc này là trợ thủ hai, khoảng cách giữa trợ thủ hai và kính mổ chính xa ơi là xa.
Xa như vậy mà hắn cũng nhìn rõ ràng? !
Tê! Thị lực của hắn quá tốt đi!
Từ Xương lại nhìn vào kính hiển vi. Không biết vì sao, hắn lại nghe theo. Tay của hắn lệch sang trái khoảng 0.1mm.
Trong thần kinh ngoại khoa, mỗi li khoảng cách đều rất quan trọng.
Sau khi tách ra, Từ Xương không nhịn được nhẹ nhàng đẩy phần não đã bị tách ra.
Một giây sau, con ngươi Từ Xương co lại!
Nơi này không chỉ có nơ-ron thần kinh! Còn có một đám tiểu huyết quản phân bố chằng chịt!
"Sao ngươi biết chỗ này rất nguy hiểm!"
Từ Xương buông kìm điện đông, vẻ mặt kinh hãi hỏi.
Không chỉ Từ Xương, chủ nhiệm khoa thần kinh ngoại khoa phụ tá của hắn cũng có vẻ mặt tương tự.
Một người mổ chính, một người phụ tá, đều mang kính lọc và kính hiển vi.
Hai người họ không ai phát hiện ra vấn đề này, vậy mà Trương Dịch lại phát hiện ra!
Vị trí của trợ thủ hai Trương Dịch xa hơn so với họ, kỹ năng vốn phải kém hơn mới đúng. Không ngờ lại rõ hơn cả hai người họ? ! Thật kỳ diệu!
"Vừa nãy khi giải phẫu giả lập, ta thấy vị trí này của bệnh nhân trên HR-MRI khi chồng lên không giống với cấu trúc người bình thường, nên ta đoán chỗ này có vấn đề."
"Tê!"
Sau khi Trương Dịch nói xong câu này, rõ ràng có thể nghe thấy tiếng hít vào không khí vang lên trong phòng phẫu thuật!
Trời ạ! Lúc giải phẫu giả lập vừa nãy nhiều chủ nhiệm có mặt như vậy...Vậy mà không một ai phát hiện ra vấn đề này!
Ở trong phòng quan sát bên cạnh, những người đến học Quy Bồi Sinh cũng đều lộ vẻ mặt chưa từng thấy qua!
"Ta lạy! Người này là ai vậy? !"
"Ngưu b·ứ·c a, theo lời anh ta, chủ nhiệm chúng ta vừa nãy đều không phát hiện vấn đề này đấy."
"Sao tôi thấy người này quen quen ở đâu? Có chút quen mắt?"
"Đúng đúng đúng! Lúc anh ta đeo khẩu trang và kính lọc, tôi cũng thấy mình đã gặp ở đâu, chỉ là không nhớ ra!"
"Cậu trai trẻ kia chắc chắn là đại lão! Không thì sao lại vào phòng phẫu thuật cùng Hứa giáo sư và nhiều chủ nhiệm như vậy!"
"A ~~~ sùng bái! Ngưỡng mộ!"
"Người ta chắc chắn là đồ đệ của Từ giáo sư rồi!"
Trong phòng phẫu thuật.
Sau một hồi im lặng, Từ Xương lại cầm kìm điện đông. Nhưng mà...
"Trương Dịch, cậu đến chỗ của chủ nhiệm Mã làm trợ thủ cho tôi đi."
"Ơ?"
"Không phải...Từ giáo sư, tôi đây..."
Mã Nguyên ngơ ngác! Ta không phạm lỗi gì mà ông lại đá ta xuống vị trí trợ thủ hai? ! Trời ạ lột! Không công bằng!
Các chủ nhiệm khác nhìn Mã Nguyên bằng ánh mắt cảm thông.
"Được rồi, cảm ơn Từ giáo sư!" Trương Dịch trong lòng thầm vui sướng!
Vị trí trợ thủ một là có thể trực tiếp hỗ trợ mổ chính!
Đeo kính lọc trợ thủ một, Trương Dịch cảm thấy mắt có chút hoa. Nhưng rất nhanh hắn liền thích ứng.
Kính hiển vi và kính lọc của thần kinh ngoại khoa có thể tự động điều tiêu trong khoảng 200mm đến 415mm. Cho nên loại phẫu thuật này cũng tương đối hại mắt. Thường xuyên làm lâu sẽ bị chảy nước mắt.
Trương Dịch cầm ống hút dịch, một bên phối hợp với Từ Xương dọn dẹp khu vực mổ, một bên giúp hắn cẩn thận cắt bỏ nửa chất não trái.
Nhìn thủ pháp thành thạo của Trương Dịch, mấy vị chủ nhiệm nhìn nhau. Thằng nhóc này trông thế nào cũng không giống bác sĩ cùng tuổi!
Khoa thần kinh ngoại của Bệnh viện tỉnh có rất nhiều bác sĩ thực tập, thực tập, và quy bồi trẻ tuổi. Nhưng không ai giống Trương Dịch được! Bình tĩnh, tỉnh táo và quyết đoán!
Mấy vị chủ nhiệm không khỏi tò mò. Không biết Bệnh viện Nhân Dân ở Thiên Hà thị khi nào có bác sĩ như thế này rồi? Lẽ nào là từ nước ngoài được mời về với mức lương cao?
Rất nhanh, chất não thành công được tách rời khỏi cơ thể. Các bác sĩ có mặt đều thở phào nhẹ nhõm.
Tiếp theo chính là kẹp động mạch não. Sau khi chất não được cắt bỏ, toàn bộ khu vực mổ trong não đều vô cùng rõ ràng. Lúc này mọi người mới thực sự cảm nhận được, phương án giải phẫu của Trương Dịch rốt cuộc có chỗ nào tốt.
Với khu vực mổ rõ ràng, việc kẹp động mạch rất đơn giản. Từ Xương đưa kẹp mạch máu cho Trương Dịch: "Thấy cái động mạch lớn nhất kia không? Cậu kẹp đi."
"Vâng." Trương Dịch không chút lề mề. Dùng kìm kẹp mạch máu, luồn vào giữa các nơ-ron thần kinh và mạng lưới mạch máu chằng chịt trong não. Tay không hề run một chút mà kẹp được vào mạch máu kia.
Toàn bộ quá trình nhanh như chớp! Ngay cả Từ Xương cũng không kịp phản ứng!
Vậy là xong rồi! Từ Xương ngẩn người...Mẹ nó, cái gì vừa vụt qua trước mắt mình vậy? À, thì ra là tay của Trương Dịch.
Không đúng! Tốc độ tay của thằng nhóc này sao nhanh vậy? ! Nhìn vào động mạch não, đã kẹp kín rồi.
"Vậy còn cái kia nữa, cậu kẹp thử cái xem sao." Từ Xương nói tiếp.
Trương Dịch cầm kẹp lên kẹp tiếp. Trong nhất thời, mọi người trong phòng mổ đều nhìn chằm chằm vào tay của Trương Dịch.
Thả ra, khẽ chạm. Lại xong rồi! Động tác nhanh chóng! Nhanh, chuẩn, chắc chắn!
"Thằng nhóc này thật là lợi hại." Lúc này, mọi người trong phòng phẫu thuật đều nghĩ như vậy.
Từ việc giúp Từ Xương tách chất não, đến việc kẹp mạch máu bên ngoài cơ thể. Mỗi bước đều không hề lúng túng hay sai sót. Nhìn không giống một bác sĩ trẻ tuổi, mà giống một chủ nhiệm bác sĩ lão luyện thành thục hơn.
Việc kẹp mạch máu nhẹ nhàng hoàn thành. Bắt đầu khâu lại dần dần.
Từ Xương lại liếc Trương Dịch một cái, định giao việc khâu lại cho hắn làm.
Trương Dịch vui vẻ đồng ý. Sau đó.
Bá bá bá! Trương Dịch bắt đầu trình diễn kỹ xảo. À không, là khâu lại.
Màng não mềm, màng nhện, màng não cứng. Tại vị trí màng não mềm lưu lỗ dẫn lưu, để dẫn dịch trong não sau phẫu thuật, giảm áp lực trong não. Rồi đến xương sọ, dưới da, da.
Ở bước khâu lại này, Trương Dịch thậm chí không cần dùng đến kính lọc nữa. Hắn thấy vướng víu.
Chưa đến năm phút. Việc khâu lại kết thúc. Trong phòng phẫu thuật đột nhiên lại trở nên tĩnh lặng!
Không chỉ trong phòng phẫu thuật, mà cả trong phòng quan sát bên cạnh cũng vậy. Một đám người nín thở, không rời mắt nhìn chằm chằm hai tay của Trương Dịch!
Trời ơi! Hắn là người hay quỷ vậy? ! Sao khâu giỏi vậy! Mới có năm phút mà đã xong hết rồi! Nếu là mình không có ba mươi phút căn bản là không xong..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận