Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 773: Lại là một cái ngoại khoa tài liệu giảng dạy giải phẫu

Chương 773: Lại là một tài liệu giảng dạy giải phẫu ngoại khoa
Đương nhiên, sau nhiều năm quan sát và học tập, thu hoạch cũng không nhỏ. Trước đó hắn đã từng xem Trương Dịch thao tác qua điện thoại. Hiện tại lại một lần nữa tận mắt chứng kiến, vẫn cảm thấy vô cùng rúng động. Gia hỏa này rốt cuộc là làm thế nào mà có thể không tốn chút sức lực nào như vậy? Tốc độ tách của hắn thật quá nhanh! Dù hắn là một chủ nhiệm khoa có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề cũng không theo kịp tốc độ của Trương Dịch! Theo lý thuyết, tốc độ nhanh như vậy căn bản không thể có lượng máu chảy ra ít như thế. Người bình thường khi tách chắc chắn sẽ làm tổn thương đến mao mạch máu. Coi như vừa dùng dao điện ngưng vừa tách, cũng không thể đảm bảo lượng máu chảy ra chỉ có 1ml. Nhưng điều kỳ lạ là, Trương Dịch vậy mà làm được! Quả thật không thể tưởng tượng nổi! Hắn thực sự... quá kinh khủng, không giống người!
Văn Khang nhíu mày, trong lòng không ngừng suy nghĩ Trương Dịch rốt cuộc là người như thế nào? Tiểu tử này rốt cuộc còn có át chủ bài nào không? Giới hạn cao nhất của hắn ở đâu? Phẫu thuật cắt bỏ u tế bào ưa crôm không chỉ áp dụng phương pháp nội soi ổ bụng, mà tách còn thành thạo như vậy, chẳng khác nào một lão binh dày dặn kinh nghiệm. Kinh nghiệm và tuổi tác của hắn hoàn toàn không tương xứng!" Tiểu tử này...thật quá khiến người tò mò!" Văn Khang không nhịn được cảm khái một câu.
Những bác sĩ đang vây xem nghe thấy giọng nói có chút quen tai liền quay đầu lại nhìn. Kết quả phát hiện ra là Văn Khang! Ta dựa vào! Viện trưởng Văn? Viện trưởng Văn đến từ lúc nào vậy? Chẳng phải hắn ghét Trương Dịch nhất sao? Sao hôm nay lại đến xem Trương Dịch làm phẫu thuật? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đổi tính rồi sao? ! "Văn... viện trưởng Văn." "Viện trưởng Văn khỏe ạ."
Văn Khang thu lại cảm xúc trong đáy mắt, hờ hững nhìn đám người một chút: "Từng người đều phải học hỏi, nếu các ngươi có được một phần mười sự ưu tú của Trương Dịch, thì sao Hiệp Hòa lại khó khăn đến vậy!" Nói xong, liền quay đầu rời khỏi phòng phẫu thuật. Để lại đám người ngơ ngác.
Bác sĩ vây xem: ? ? ? Không phải... ? ? Chúng ta đã làm gì sao? Sao tự nhiên ngươi đến mắng nhiếc vậy? ! Ô ô ô ~~ Đám người khóc không ra nước mắt, giận mà không dám nói gì ~! Không có được một phần mười của Trương Dịch thì sao? Chẳng lẽ người kém cỏi lại không có cơ hội vùng lên sao? ? !
Trong phòng phẫu thuật. Trương Dịch đã quét dọn sạch sẽ tất cả phạm vi tổ chức bị xâm lấn. Tất cả những gì mắt thường có thể nhìn thấy đều đã quét sạch, thậm chí còn tự mình động tay thanh tẩy xung quanh vết thương mấy lần. Chỉ khi không nhìn thấy dù chỉ một đốm đen nhỏ, anh mới rút ống hút dịch ra.
"Được rồi, Lý Minh Lượng, anh kết thúc đi, Lý Bình Bình làm trợ lý." Trương Dịch nhường vị trí mổ chính lại cho Lý Minh Lượng. Lý Minh Lượng đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt mừng rỡ! Cái này... Nhanh như vậy đã có thể tiếp nhận rồi sao? ! ? Các bác sĩ xung quanh cũng tràn đầy ao ước nhìn Lý Minh Lượng. Trời ơi! Gia hỏa này quá may mắn! Mới theo Trương Dịch được mấy ngày thôi đã có thể tiếp nhận ca phẫu thuật của Trương Dịch! Những người bọn họ đã theo Trương Dịch khám bệnh được hơn nửa năm, cũng ít người có thể tiếp nhận. Hừ ~! Trương Dịch anh thật không công bằng ~! Trần Phương đứng gần đó nhìn Trương Dịch với ánh mắt đầy u oán ~!
Trương Dịch hoàn toàn làm như không nhận thấy những ánh mắt oán phụ đó, anh hết sức tập trung quan sát thao tác của Lý Minh Lượng. Ai da ~ Cũng không thể trách ta được mà. Ai bảo các ngươi không chịu làm đồ đệ của ta đâu ~?
Lý Minh Lượng hoàn thành phần kết ca phẫu thuật khá tốt. Mặc dù động tác không sạch sẽ và lưu loát như Trương Dịch, nhưng cũng rất đạt tiêu chuẩn, có thể xem là thao tác kết thúc mẫu mực. Tóm lại, ca phẫu thuật hôm nay lại là một ca phẫu thuật có thể dùng làm tài liệu giảng dạy ngoại khoa.
Cuối cùng, khi Trương Dịch tuyên bố kết thúc ca phẫu thuật, bên trong và bên ngoài phòng phẫu thuật đều vang lên những tràng pháo tay nhiệt liệt. Ca phẫu thuật thành công mỹ mãn! Đương nhiên, điều đáng tiếc duy nhất là, xung quanh có rất nhiều bác sĩ vây xem, nhưng không ai cảm thấy mình có thể học được thao tác của Trương Dịch. Đứng đó nhìn hồi lâu, cuối cùng chỉ có thể tổng kết một câu: Trương Dịch thật là trâu bò. Ngoài ra thì không biết gì thêm. Ai! Con đường để có thể được một phần mười sự ưu tú của Trương Dịch... Thật sự còn rất dài a!
Bên ngoài phòng phẫu thuật. Triệu Hiểu Long được các bác sĩ và y tá đẩy ra. Vừa ra tới, hai người nhà đã lập tức chạy tới nghênh đón. Vì mới phẫu thuật xong, thuốc gây tê chưa hết tác dụng nên lúc này Triệu Hiểu Long mặt mày trắng bệch nằm trên giường. Vợ hắn vừa nhìn thấy liền khóc thét lên. Cả hành lang vang vọng tiếng khóc thê thảm của người phụ nữ. Không biết còn tưởng Triệu Hiểu Long chết rồi. Cháu trai của hắn cũng luống cuống đứng bên cạnh, nhìn Triệu Hiểu Long nằm trên giường bệnh, sau đó lại nhìn các bác sĩ đang đi theo phía sau. Vội vàng chạy lên trước túm lấy cánh tay Trương Dịch hỏi: "Bác sĩ Trương, cậu tôi thế nào rồi? ! Có sao không? Có chết không?"
Trương Dịch nhìn cậu ta, cười hỏi: "Sao thế? Ta trong lòng các người cứ như vậy không đáng tin sao? Một cái u nhỏ như thế ta còn không xử lý được sao?" Nghe giọng điệu bông đùa nhẹ nhõm của Trương Dịch, cháu trai anh ta lập tức thở phào nhẹ nhõm. May quá, cậu không chết! Thế là, cậu ta vội vàng quay người lại đỡ lấy người dì đang che mặt khóc bên cạnh giường: "Dì nhỏ tiếng chút đi, cậu con còn chưa chết đâu, dì khóc như là đang đi chịu tang vậy, người ta bác sĩ Trương nói phẫu thuật thành công rồi mà!"
Kết quả một giây sau là một cái bạt tai giáng thẳng xuống đầu cậu ta! Lập tức, một trận mưa nước bọt từ trên trời giáng xuống mặt cậu: "Ai thèm quan tâm là ta nghĩ ông ấy chết rồi chứ? ? ! Ta là đang thấy bộ dạng yếu ớt hiện tại của ông ấy nên trong lòng không thoải mái thôi! Mày biết cái gì! Cút sang một bên chơi!" Người phụ nữ mặt biến sắc trước đó một giây, giây tiếp theo đã gạt nước mắt, cười nhẹ nhàng đến trước mặt Trương Dịch dịu dàng nói: "Bác sĩ Trương, cảm ơn anh, tôi không nghĩ tới anh lại phẫu thuật... nhanh đến vậy, rất cảm ơn anh. Triệu Hiểu Long có sao không?"
Tốc độ thay đổi sắc mặt nhanh chóng này, suýt chút nữa khiến Trương Dịch không nhịn được bật cười. Anh vội vàng nghiêm mặt nói: "Yên tâm, không sao, ca phẫu thuật rất thành công, phạm vi khối u đã quét dọn rất sạch sẽ. Tiếp theo, các người cứ chuyển đến khoa nội tiết nằm viện theo dõi trước đã, nếu có tình huống gì có thể nói với bác sĩ bên đó, nếu thực sự không được thì có thể tìm tôi." Vợ Triệu Hiểu Long liên tục gật đầu đáp: "Vâng, vâng, được, được, cảm ơn anh bác sĩ Trương, rất cảm ơn anh!" "Không có gì." Sau khi khách khí một chút, Trương Dịch dẫn một đội người rời khỏi phòng phẫu thuật. Còn lại các bác sĩ và y tá thì có trách nhiệm đưa Triệu Hiểu Long đến khoa nội tiết.
Tin tức Trương Dịch hoàn thành ca phẫu thuật cắt bỏ u tế bào ưa crôm rất nhanh đã lan rộng khắp bệnh viện. Video phẫu thuật cũng được đăng lên diễn đàn y khoa sau khi Trương Dịch đồng ý. Đến trưa, video phẫu thuật này lại một lần nữa gây ra một cơn chấn động không nhỏ trong giới y học. Đặc biệt là sau khi họ truyền tai nhau rằng chiều nay Trương Dịch còn có buổi giảng bài nội bộ ở Hiệp Hòa, về chương trình học liên quan đến u tế bào ưa crôm.
Trên diễn đàn, rất nhiều bác sĩ địa phương ở Đế Đô đều vô cùng kích động! "Trương Dịch chiều nay sẽ giảng bài sao? Có thu phí không?" "Hình như Hiệp Hòa không có quy định là bác sĩ bệnh viện khác không được đến nghe giảng mà? Không có đúng không? Không có thì tôi đến nha! Vừa vặn chiều nay tôi được nghỉ!" "Vừa hay hôm nay tôi cũng đổi ca, ha ha ha!" "Mặc kệ có thu phí hay không, khóa của Trương Dịch cho dù thu phí tôi cũng phải đến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận