Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 406: Mặt trời mọc từ hướng tây rồi

Chương 406: Mặt trời mọc từ hướng tây rồi “Cái ruột thừa này còn lợi hại hơn cả viêm tuyến tụy, kích thước lớn hơn ruột thừa bình thường, xuất hiện tiếng vang thực chất, lại còn có dịch khu ám tính.” “Cái ruột thừa này đúng là có viêm rồi.” Bác sĩ Vương vừa xác nhận đường kính vừa lẩm bẩm.
Trương Dịch lại dùng sức ấn xuống, nhìn rõ hình ảnh xám trắng trên màn hình rồi nói: “Cái này không chỉ là viêm mà còn có khả năng đã sưng mủ, ruột thừa xem ra còn nghiêm trọng hơn cả tuyến tụy.” Bác sĩ Vương quay đầu nhìn chằm chằm Trương Dịch một hồi.
Tê!
Trương Dịch này giỏi thật đấy! Đến cả siêu âm cũng biết làm! Trời ơi, đúng là quá giỏi!
Sau khi kiểm tra xong toàn bộ ổ bụng, Trương Dịch cầm khăn giấy lau phần gel trên bụng người nước ngoài.
Người nước ngoài hỏi: "Bác sĩ, tôi bị bệnh gì vậy? Sao bụng tôi lại đau như thế?"
Trương Dịch: “Nghi ngờ ban đầu là viêm tuyến tụy, ruột thừa có thể cũng đã sưng mủ, trước cứ truyền dịch điều trị, đợi viêm tuyến tụy giảm bớt rồi thì phải phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.” “Ôi trời ơi, sao lại bị viêm tuyến tụy chứ?!” Người nước ngoài có chút bực bội.
Trương Dịch giải thích: “Anh ăn uống có phải quá nhiều không? Trước khi đến Hoa Quốc, có phải bụng, đặc biệt là bụng dưới đã thấy đau rồi không?” Người nước ngoài ngạc nhiên nhìn Trương Dịch nói: "Sao anh biết?! Lúc đó tôi tưởng ăn phải đồ ăn hư nên không để ý, không ngờ đến Hoa Quốc lại càng nặng hơn. Tôi cứ tưởng đồ ăn ở Hoa Quốc có vấn đề chứ..."
Trương Dịch bất đắc dĩ lắc đầu thở dài rồi giải thích: "Đồ ăn ở Hoa Quốc không có vấn đề gì, có vấn đề là ở anh. Anh đừng ăn nhậu quá độ nữa biết chưa? Anh ăn nhậu quá độ không chỉ làm cơ thể thêm gánh nặng, bây giờ còn dẫn đến việc anh phải phẫu thuật mới khỏi được. Bất cứ ai ăn uống cái gì cũng nên vừa phải thôi, không thể ép mình ăn quá nhiều. Cơ quan tiêu hóa của con người không thể tiêu thụ hết được thì dịch tụy sẽ phản ngược lại."
Người nước ngoài ôm bụng nhìn Trương Dịch, ánh mắt có chút cô đơn, sau đó không nói gì thêm.
Chỉ nằm im trên giường chờ người nhà quay lại.
Rất nhanh, bác sĩ Vương in kết quả kiểm tra ra.
Anh ta vô thức đưa kết quả cho Trương Dịch, trực tiếp phớt lờ Khang Ngạn Minh đang đứng bên cạnh.
Trương Dịch nhận tờ giấy, chỉ liếc qua rồi nói: "Nghi ngờ cao là viêm tuyến tụy, hiện tại chỉ thiếu kết quả xét nghiệm máu. Mặt khác, tôi nghi ngờ ruột thừa đã sưng mủ, làm thêm CT cho rõ, sẽ an toàn hơn. Khang chủ nhiệm, làm ơn sắp xếp cho người nước ngoài này đi chụp CT khẩn cấp, có thể là ruột thừa đã sưng mủ rồi."
Việc ruột thừa sưng mủ chỉ dựa vào siêu âm thì không thể chẩn đoán chính xác 100% được. Phải làm thêm CT thì mới có thể thấy rõ ruột thừa có bị thủng không, mức độ sưng mủ cụ thể lớn đến mức nào.
Nghe Trương Dịch nói xong, mọi người trong phòng cấp cứu đều nhìn cậu như nhìn một vị đại thần.
Mọi người đều sững sờ!
Đều dùng ánh mắt khó tin nhìn cậu! Những người khác không nói làm gì, đến Khang Ngạn Minh cũng thế?
"Khang chủ nhiệm?!" Trương Dịch gọi.
“A? Đúng, đúng đúng, Uông Vũ Phi, cậu mau đi sắp xếp chụp CT!” Khang Ngạn Minh hoàn hồn, vội vàng phân phó Uông Vũ Phi.
Uông Vũ Phi nhìn Trương Dịch bằng ánh mắt phức tạp rồi mới chạy đi chuẩn bị.
“Trên siêu âm thấy phần ruột thừa có dịch khu ám tính, đúng là có thể nghi ngờ bị sưng mủ, làm CT cho chắc.” Sau khi phân phó xong, Khang Ngạn Minh quay sang cười ha hả nhìn Trương Dịch nói.
Trương Dịch không có biểu tình gì.
Bây giờ mới thấy quý ta à??
Hừ hừ~ Ta không thèm!
Không bao lâu, người nhà của người nước ngoài đến. Nghe nói là Vương Tổng đã chủ động nạp hai vạn tệ vào tài khoản viện phí của người này.
Chuyện đời là vậy, Trương Dịch cũng hiểu được.
Dù sao thì Vương Tổng cũng muốn nói chuyện làm ăn với họ.
Sau đó, Trương Dịch nói một lần kết quả kiểm tra, các bước kiểm tra tiếp theo, phương án điều trị với mấy người nước ngoài này.
Mọi người đều hiểu cả, bởi vì viêm tuyến tụy và ruột thừa sưng mủ họ cũng từng nghe nói rồi.
Đây là bệnh, nhưng chỉ là bệnh nhẹ. Chắc là không nguy hiểm lắm, phẫu thuật cũng không khó lắm.
Nhưng Trương Dịch lại nghiêm túc giải thích cặn kẽ: "Không, tình huống của La Sâm mọi người cũng rõ rồi, thể trọng của ông ta rất lớn, chắc chắn lớp mỡ dưới da rất dày. Chỉ dùng nội soi ổ bụng thì rất khó để cắt trực tiếp, cho nên phải dùng phương pháp mổ bụng để thực hiện. Mà ông ta còn bị gan nhiễm mỡ, chắc chắn các chỉ số về mỡ máu, huyết áp cũng có vấn đề. Cho nên mọi người không thể xem nhẹ tình hình của ông ta. Với ca phẫu thuật này, nếu đổi thành người bình thường thì chỉ cần một, hai bác sĩ là đủ. Nhưng trường hợp của con trai các vị thì cần ít nhất bốn bác sĩ."
"A? Nghiêm trọng vậy sao?" Người nhà nghi ngờ nói.
Trương Dịch khẳng định gật đầu: "Đúng, vì quá béo nên có rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn!"
Điểm này Trương Dịch hiểu rõ nhất. Hệ thống từng cho cậu một ca bệnh người 1m75, nặng hơn 300 cân. Phẫu thuật là cấy ghép thận. Cảnh tượng trong phòng mổ ấy đến giờ Trương Dịch vẫn nhớ như in.
Một dao cắt xuống, mỡ trực tiếp nổ tung, chẳng khác gì bắp rang gặp nhiệt độ cao vậy. Chậc chậc... Phải cắt mấy dao mới nhìn thấy lớp thịt dưới mỡ! Khiếp. Cũng may, cuối cùng Trương Dịch nghĩ ra một cách tuyệt vời để giải quyết vấn đề này.
Người nhà và người nước ngoài tên La Sâm thương lượng một hồi, lại hỏi thêm tình hình từ Vương Tổng. Cuối cùng vẫn quyết định chấp nhận điều trị ở Hoa Quốc.
Về phần họ hỏi cái gì, Trương Dịch không cần đoán cũng biết. Chẳng qua là hỏi trình độ kỹ thuật của cậu đến đâu, phẫu thuật có giỏi không các kiểu. Vương Tổng ở kia gật đầu liên tục, vừa gật vừa giơ ngón cái.
Rất nhanh, kết quả xét nghiệm máu và CT có. Bạch cầu tăng cao, amylase tăng cao, mỡ máu và cholesterol cũng cao hơn bình thường nhiều. Kết quả CT cũng cho thấy ruột thừa sưng to, có thể thấy khối chất lỏng đậm đặc, thành dày và biên giới không rõ, thậm chí còn xuất hiện mức khí dịch.
“Chẩn đoán chính xác là viêm tuyến tụy kèm theo ruột thừa sưng mủ. Trước mắt điều trị viêm tuyến tụy, phẫu thuật ruột thừa có thể sắp xếp vào sáng mai. Ca phẫu thuật này một mình tôi không được, phải gọi thêm trợ thủ.” Trương Dịch cầm kết quả vừa xem vừa sắp xếp công việc.
Mấy bác sĩ xung quanh không hề chớp mắt nhìn cậu, sau đó lại liếc mắt nhìn Khang Ngạn Minh.
Trời ạ!
Trương Dịch đây là lại muốn phẫu thuật ở phòng cấp cứu sao? Khang chủ nhiệm của bọn họ có đồng ý không vậy??
Trương Dịch cũng nhìn sang Khang Ngạn Minh, chờ câu trả lời của anh ta.
Lần này, Khang Ngạn Minh lại không hề phản đối nữa. Người biết thời thế mới là người tài!
"Được! Sáng sớm chín giờ, còn về trợ lý... Để tôi!"
Khang Ngạn Minh lên tiếng!
Lời vừa nói ra lại một lần nữa làm cả nhóm ở phòng cấp cứu kinh ngạc đến ngây người!
Má ơi! ! Khang chủ nhiệm vừa nói gì thế?
Anh ấy lại nói muốn làm trợ lý cho Trương Dịch?
Trời ơi! Mặt trời mọc từ hướng tây rồi à?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận