Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 175: Lục Cao: Ta chính là Z tiên sinh số một mê đệ

Chương 175: Lục Cao: Ta chính là fan cuồng số một của Z tiên sinh
Cô y tá dừng bước, hồi hộp đứng bất động.
Hỏng bét rồi…
Người nhà muốn xem dịch truyền…
Phải làm sao đây, phải làm sao đây!
Vừa rồi... Vừa rồi đúng là nàng đã làm thử phản ứng trên da, cũng đã làm kiểm tra trên da đầu.
Nửa tiếng sau, kết quả thử trên da cũng âm tính…
Nhưng sau đó, nàng bị đau bụng, vội vã đi nhà vệ sinh.
Nên đã để cô y tá thực tập đi theo mình truyền dịch…
Nàng nghĩ dù sao tay đứa bé cũng đã cắm kim rồi, cũng không cần cắm lại, nên để y tá thực tập đi vậy...
Không ngờ, không ngờ!
Chớp mắt một cái mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy!
Lúc này cô y tá bối rối đứng tại chỗ không biết nên làm gì.
Người nhà đi tới, cầm túi dịch truyền lên xem.
“A-mo-xi-lin, NaCl, mười tuổi, nam, Lý Vũ Buồm… Cái gì Lý Vũ Buồm? !
Con trai ta không tên Lý Vũ Buồm! ! Con trai ta tên là Mận Phong! !
Tốt lắm các người! ! Cái bệnh viện to như vậy mà lại truyền sai dịch khiến con trai ta hôn mê bất tỉnh nhân sự!
Trời ạ! ! Trời xanh có mắt a! !
Cái bệnh viện ác độc này hại chết người rồi! ! Lão thiên gia a!”
Lúc này mẹ đứa bé liền khóc lớn, vừa khóc vừa gào.
Tiếng động này đương nhiên thu hút tất cả những người bệnh và người nhà trong phòng khám bệnh và phòng truyền dịch đi qua.
“Ôi, đứa nhỏ bị truyền nhầm dịch rồi à? Nguy hiểm quá, đừng có xảy ra chuyện gì nha!”
“Bệnh viện này làm ăn kiểu gì mà qua loa thế? Đến cả dịch truyền cho trẻ con cũng có thể truyền sai được?”
“Vậy đứa nhỏ tên Lý Vũ Buồm đâu? Đứa trẻ bị truyền sai dịch kia có sao không vậy?”
Đối mặt với sự chỉ trích của đám người nhà bệnh nhân, toàn bộ bác sĩ y tá của phòng truyền dịch đều lâm vào cảnh lúng túng.
Chuyện gì đây, đây là sự cố y tế rồi!
Dù có thể là sự cố y tế cấp độ nhẹ nhất, cấp độ bốn thôi…
Nhưng bọn họ cũng rất hoảng sợ a!
Lúc này, Trương Dịch bình tĩnh quan sát xung quanh, rồi nhìn đứa bé nằm trên giường.
Mấy mũi tiêm thuốc hạ sốt, triệu chứng của đứa bé có dấu hiệu thuyên giảm rõ rệt.
Chờ thêm lát nữa rồi tiêm thêm nửa ống adrenalin và theo dõi tiếp.
Trước mắt việc quan trọng nhất là phải ổn định tình hình của đứa bé.
Chuyện truyền sai thuốc này là lỗi của y tá, là y tá tắc trách, không đối chiếu cẩn thận.
Bệnh viện thực sự phải chịu trách nhiệm.
Hiện tại, không chỉ phải ổn định tình hình của đứa trẻ này, mà còn phải xem xét đứa bé bị truyền sai thuốc kia có phản ứng dị ứng gì không.
Trương Dịch bước tới trước mặt người nhà, nói:
“Người nhà đừng vội khóc, bé bị dị ứng thuốc, và bệnh viện phải chịu trách nhiệm về việc này.
Nhưng sau khi cấp cứu thì tình hình của con trai anh chị hiện đã ổn hơn nhiều rồi.”
Nào ngờ người nhà đó hất tay Trương Dịch ra, nói:
“Đã ổn hơn nhiều rồi á? Ha ha! Anh đừng tưởng tôi không biết anh đang nghĩ gì!
Khỏi rồi là các anh có thể chối bỏ trách nhiệm đúng không!
Tôi nói cho các người biết, nhiều người như vậy đều đang nhìn đấy, bệnh viện các anh sơ suất làm con tôi suýt chết trong phòng khám bệnh!
Bệnh viện các người đừng hòng chữa trị xong rồi là trốn tránh trách nhiệm!”
“Anh đừng kích động, tôi không hề phủ nhận trách nhiệm của bệnh viện, bệnh viện chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm.
Ý của tôi là lúc này chúng ta nên ổn định tình hình của con anh, chứ không phải vội truy cứu trách nhiệm của bệnh viện.
Bệnh viện lớn của thành phố chúng tôi ngay đây, cũng không thể chạy đi đâu được, đúng không?
Xin anh bình tĩnh một chút đi, con trai anh giờ đã khỏe hơn nhiều rồi, trước tiên ổn định tình hình rồi chúng ta nói chuyện tiếp.”
Người nhà đó lúc này mới ngẩng đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Trương Dịch một cái, tiện thể nhìn thẻ công tác trước ngực Trương Dịch.
Trợ lý chủ nhiệm?
Người mới đào tạo?
Ơ, rốt cuộc anh là cán bộ hay là người đi thực tập vậy?
Kệ đi!
Trước cứ nhớ kỹ mặt anh, có gì tìm anh chắc không chạy đi đâu được!
Lúc này người nhà mới đi đến bên cạnh đứa bé, vài phút sau, Trương Dịch lại chỉ định tiêm thêm nửa ống adrenalin.
Tình hình của đứa bé mới dần dần ổn định lại.
Đã có thể nghe rõ ràng tiếng người nói chuyện xung quanh.
Thấy đứa bé ổn định, Trương Dịch vội vàng nhìn sang bác sĩ phòng khám bên cạnh hỏi:
“Còn đứa bé bị truyền nhầm thuốc kia thì sao rồi?”
“Đứa bé đó không sao, không có dấu hiệu bị phản ứng quá mẫn.”
Lúc này Trương Dịch mới nhẹ nhàng thở ra, an tâm hơn.
Cũng may là đứa còn lại không sao.
Lúc này, trưởng y tá phòng khám mới vội vã chạy tới.
Hiện tại chưa phải lúc truy cứu trách nhiệm, mà là trước hết phải trấn an người nhà.
Có điều người nhà dường như sợ bệnh viện chối bỏ trách nhiệm nên không chấp nhận.
Đã lấy điện thoại di động ra quay chụp lại con mình, còn giật lấy cả túi dịch truyền để chụp cả tên trên đó.
Vừa quay vừa nói sẽ giữ lại làm chứng cứ rồi báo cảnh sát xử lý.
Trưởng y tá phòng khám hết sức trấn an người nhà, nhưng người nhà có vẻ không hề chấp nhận.
Với những sự cố y tế này, cảnh sát tới cũng chỉ báo lên sở y tế để giải quyết hành chính thôi.
Ngành y tế sẽ giám định mức độ thương tích rồi đưa ra phán quyết.
Đợi kết quả phán quyết đưa ra mới lựa chọn phương án thương lượng hoặc khởi kiện.
Nhưng dù chọn phương án nào thì cuối cùng vẫn chỉ là thỏa thuận bồi tiền thôi.
Vì bệnh viện thực sự phải chịu trách nhiệm chính, có điều đây không phải sự cố y tế lớn gì.
Với cấp độ thấp nhất này, có lẽ sẽ bồi thường một hai vạn tệ chăng?
Cụ thể thì vẫn phải chờ xem ngành y tế giám định ra sao.
Thấy bác sĩ và y tá phòng khám đều đã đến để xử lý chuyện này, Trương Dịch cũng trở về khoa cấp cứu.
"Thế nào bên phòng khám xảy ra chuyện gì rồi à?"
"Haizz, một cô y tá đã truyền sai thuốc kháng sinh Cephalosporin cho đứa bé thành penicilin, kết quả bé bị dị ứng, may mà cấp cứu kịp thời nên không sao."
Trần Phương kinh ngạc cau mày:
"Cái gì? Y tá cũng quá sơ ý rồi, truyền dịch không phải ba tra tám đối à, đến tôi không phải người ngành y cũng biết."
"Chỉ có thể nói là cô y tá quá qua loa trong công việc thôi, giờ người nhà đã biết rồi, chắc chắn sẽ yêu cầu bồi thường thôi. Cũng may Cephalosporin với penicilin đều là kháng sinh, tuy khác chủng loại nhưng chỉ cần điều trị kịp thời thì sẽ không có ảnh hưởng gì lớn sau này."
“Haizz! Lại náo loạn rồi!”
Hai người vừa nói chuyện vừa bắt đầu bận rộn làm việc.
Cho đến chiều tối, gần hết giờ làm.
Điện thoại của Trương Dịch đột nhiên đổ chuông liên tục,
Cầm lên xem thì là thằng nhóc Vương Hải Thanh.
“Ngọa tào! Tao thấy video phẫu thuật rồi! Là mày làm đúng không? !
Ngầu bá cháy nha! Lại là phẫu thuật bắc cầu động mạch vành tim dưới nội soi lồng ngực trái tim vẫn đang đập!
Tao thấy bên dưới phần bình luận, nhiều chủ nhiệm ở bệnh viện lớn đang nhắn lại muốn xin phương thức liên lạc của mày kìa, mày mau xem đi!”
“Trương Dịch, cái đứa bất hiếu nhà mày? ? Sao không trả lời tin nhắn của ba mày vậy? Bận lắm sao?”
Trương Dịch đúng là đang bận nên không để ý điện thoại.
Ngoài Vương Hải Thanh ra, cả nhóm bạn học cũng đang bàn luận về chủ đề video phẫu thuật này.
Trương Dịch vừa thay quần áo, vừa trả lời:
“Ông tướng, tao chắc chắn là đang bận rồi, tưởng ai cũng rảnh như mày chắc?”
Vương Hải Thanh: "Ha ha, mày vào nhóm chat xem đi, thằng Lục Cao kia không biết Z tiên sinh là mày, đang ra sức liếm mày đấy!"
Trương Dịch vừa nghe, vội vàng bấm vào nhóm chat để xem.
Lục Cao: “Là một bác sĩ khoa tim mạch, hôm nay tôi đã xem hết các video phẫu thuật tiêu chuẩn của Z tiên sinh, thật sự được mở mang rất nhiều!”
Lục Cao: “Mặc dù bệnh viện của chúng ta trước đây cũng có một ca phẫu thuật bắc cầu động mạch vành bằng nội soi lồng ngực, nhưng xem kỹ lại thì Z tiên sinh làm vẫn tốt hơn! Ai, thật sự muốn bái Z tiên sinh làm sư phụ.”
Mao Tuấn: “Lục Cao, hiếm khi thấy cậu khen người nha.”
Lục Cao: “Chắc chắn rồi, tôi chỉ khen những người có thực lực thôi ~ Thật ra trước kia tôi còn không thấy Z tiên sinh lợi hại lắm đâu, nhưng càng xem nhiều video phẫu thuật, tôi lại càng thấy nể phục anh ấy.”
Lục Cao: “Hiện tại ba ngày hai bữa tôi đều ngóng Z tiên sinh cập nhật video mới, ha ha, tôi là fan cuồng số một của Z tiên sinh!”
Lý Tú Huệ: “Cái đó... Thế nhưng mà... Sao tôi có cảm giác… Không phải, ý tôi là tôi hơi thắc mắc thôi.”
Lưu Tử Phi: “Thắc mắc cái gì?”
Lý Tú Huệ: “Ca phẫu thuật bắc cầu động mạch vành bằng nội soi lồng ngực ở bệnh viện Bình An trước đó là chủ nhiệm và Trương Dịch thực hiện, mà bây giờ Z tiên sinh cũng thực hiện một ca nội soi bắc cầu độ khó cao như vậy… Một người tên Trương Dịch, một người là Z tiên sinh… chữ cái đầu đều là chữ Z, nên tôi hơi nghi ngờ…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận