Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 810: Tổng cục người đến tra Trương Dịch? !

Chương 810: Người của tổng cục đến điều tra Trương Dịch? !
Sau một đêm, dư luận càng trở nên ồn ào.
Đến sáng sớm hôm sau, các tin tức trên bảng xếp hạng tìm kiếm nóng vẫn là xoay quanh việc Trương Dịch nhận hối lộ.
Mặc dù đã có không ít cư dân mạng và người hâm mộ lên tiếng minh oan, nhưng những thông tin liên quan đến nhận hối lộ vẫn không hề hạ nhiệt.
Một phần nguyên nhân là do những người thích hóng chuyện đang tập trung vào vụ việc này, nhưng phần lớn có lẽ là do có kẻ đứng sau thao túng, chi tiền để đẩy sự việc lên cao.
Ha ha.
Chủ nhiệm Phan?
Ngươi thèm muốn vị trí trợ lý viện trưởng đến vậy sao?
Vậy thì thật đáng tiếc.
Ngươi không tìm được chứng cứ ta nhận hối lộ, nhưng ta lại đi trước một bước tung ra ảnh chụp ngươi nhận hối lộ rồi.
Nghĩ vậy, Trương Dịch nhanh chân đi về phía văn phòng của Kim Chính Luân.
Hôm qua rạng sáng, Tiểu Lý lại đưa cho Trương Dịch mấy tấm ảnh chụp và video cực kỳ sốc.
Chủ nhiệm Phan à chủ nhiệm Phan, không ngờ ngươi trông có vẻ chính nghĩa đạo mạo, nhưng thật ra chỉ là kẻ giả nhân giả nghĩa mà thôi.
Lão già này nhận tiền của Lục Cao một cách trơn tru như vậy, chắc chắn trong bệnh viện ngày thường cũng lén lút nhận hối lộ.
Chỉ là không ai điều tra ra mà thôi.
Két két!
Nghĩ ngợi một hồi, người đã đi tới cửa văn phòng của viện trưởng Kim.
Trương Dịch đưa tay gõ cửa.
"Vào đi!" Bên trong vang lên giọng nói trầm khàn của viện trưởng Kim.
Giọng nói có chút khàn, rõ ràng là vì những chuyện trên bảng tìm kiếm nóng mà lo lắng đến mức mất cả giọng.
"Viện trưởng."
"Trương Dịch? Sao ngươi lại đến tìm ta rồi? Ta còn định xuống tìm ngươi đây."
"Sao vậy? Có chuyện gì không?"
Kim Chính Luân thở dài một tiếng rồi nói: "Là người của cục vệ sinh muốn đến điều tra, ngươi cũng biết sức ảnh hưởng của mình mà, lần này đến không phải người của cục vệ sinh thành phố Đế Đô, mà là người của tổng cục vệ sinh quốc gia."
Điều này thật sự khiến Kim Chính Luân lo lắng đến chết được.
Nếu như là Cục vệ sinh thành phố Đế Đô thì Kim Chính Luân còn có quen biết.
Có thể giúp đỡ chuẩn bị một chút.
Kết quả...
Ôi!
Người của tổng cục ông cũng quen, nhưng mối quan hệ không thân thiết bằng.
Kim Chính Luân mặt mày ủ rũ ngẩng đầu lên, kết quả lại thấy Trương Dịch đang ngồi một bên nhàn nhã uống trà! !
Trời đất ơi!
Ta sắp lo chết mà ngươi còn có tâm trạng thưởng trà? !
Tóc ta vốn đã ít, sáng nay lại rụng thêm mấy sợi nữa!
Cái tên này, còn tỏ vẻ không quan trọng nữa chứ!
Cho dù kết quả điều tra cuối cùng như thế nào, việc bị người của tổng cục điều tra đã khiến thanh danh của ngươi bị ảnh hưởng rồi.
Kim Chính Luân vừa định mở miệng thì Trương Dịch đã đặt chén trà xuống, đồng thời đưa điện thoại di động của mình cho ông.
"Viện trưởng Kim, tôi đã biết ai trong bệnh viện đang hãm hại tôi, trước đó tôi đã có suy đoán, nhưng không có chứng cứ. Nhưng bây giờ thì chứng cứ đã có, mà lại..."
Trương Dịch khẽ cong môi cười nói tiếp: "Ngài xem đi, xem xong ngài sẽ hiểu."
Nếp nhăn giữa lông mày của Kim Chính Luân không hề giãn ra, ngược lại còn sâu thêm một chút.
Một giây sau, ông vội vàng ấn mở điện thoại của Trương Dịch.
Trong video lần lượt phát ra những đoạn video tối qua.
Dần dần, mắt của Kim Chính Luân như muốn trợn ngược ra ngoài!
Sau đó là lồng ngực phập phồng dữ dội!
"Tốt! Phan Hồng Thịnh cái tên này vậy mà dám công khai nhận hối lộ! Kia là bao nhiêu tiền? ? Nhìn sơ qua cũng phải bảy, tám vạn tệ a!"
"Người đưa tiền cho hắn là ai? Sao trông còn trẻ vậy? Bọn chúng vì sao lại gặp nhau? Vì sao lại muốn hãm hại ngươi?"
"Cậu thanh niên đó là bạn học đại học của tôi, cũng là con trai của tổng giám đốc Vinh Tín, ngày đó tại Ngự Thiện Đường ngài cũng gặp rồi, ngài quên sao?"
Trương Dịch vừa nhắc như vậy, Kim Chính Luân liền lập tức nhớ lại.
Cái cậu thanh niên gây sự ngày đó hóa ra chính là hắn!
"Con trai của tổng giám đốc Vinh Tín? ? À! Thiệt thòi cho Hiệp Hòa chúng ta còn hợp tác với Vinh Tín nhiều năm như vậy! Để tôi gọi điện liên hệ, chấm dứt hợp tác với bọn chúng! Nhưng mà nếu vậy thì ta đã hiểu được. Phan Hồng Thịnh cái tên này chắc chắn là muốn cho ngươi xuống đài, thật ra hắn sớm đã muốn thăng chức, do ta cứ mãi không đồng ý, cộng thêm ngươi bỗng nhiên xuất hiện được cất nhắc làm trợ lý viện trưởng trước một bước, hắn nhất định không cam tâm. Cái cậu bạn học của ngươi trước kia có phải là từng kết oán với ngươi không?"
"Ừm." Trương Dịch khẽ gật đầu.
"Vậy thì càng dễ hiểu, một kẻ thì muốn cho ngươi xuống đài, một kẻ thì ghi hận ngươi trong lòng. Mặc dù không biết bọn chúng liên lạc với nhau thế nào, nhưng hai kẻ này một kẻ đút lót một kẻ nhận hối lộ! Cái tên bạn học kia của ngươi ta không quan tâm, nhưng cái tên Phan Hồng Thịnh này ta tuyệt đối không bỏ qua!"
Kim Chính Luân có thể nói là vô cùng tức giận!
Vậy mà dám nhận hối lộ ngay dưới mắt ông!
Đám quy định của bệnh viện quên hết rồi sao? !
Hay là đãi ngộ ở Hiệp Hòa tệ quá? ?
Phan Hồng Thịnh nói thế nào cũng là chủ nhiệm, mỗi năm thưởng thêm vào cũng được năm sáu mươi vạn!
Hơn nữa chủ nhiệm ở Hiệp Hòa đâu phải giống như mấy chủ nhiệm của mấy bệnh viện nhỏ khác, tùy tiện ở một bệnh viện khác treo cái danh, cuối tuần nghỉ lại chạy đi khám bệnh cũng có thể kiếm thêm được kha khá đấy!
Trong bọn họ còn có không ít chủ nhiệm thường xuyên bay đến các nơi trên cả nước để phẫu thuật!
Trước sau cộng lại, không có một trăm thì cũng phải được tám mươi vạn chứ? ?
Vậy mà cái tên Phan Hồng Thịnh này lại tham lam như vậy!
Hơn nữa nhìn hắn đếm tiền mà trơn tru như vậy...
Ha ha!
Xem ra không phải lần đầu hắn làm loại chuyện này!
Kim Chính Luân nhắm mắt thật sâu.
Thử nghĩ xem, nếu ở một góc khuất mà xuất hiện một con gián thì có nghĩa là dưới nền đất kia đã có vô số con gián đang bò lúc nhúc rồi!
Xem ra, nội bộ Hiệp Hòa cần phải chỉnh đốn lại một chút rồi!
Trương Dịch nhìn biểu cảm tức giận trên mặt Kim Chính Luân, tạm thời không nói gì, chờ ông ấy bình tĩnh lại rồi mới chậm rãi lên tiếng:
"Viện trưởng, chắc hẳn trước đây chủ nhiệm Phan cũng đã thu không ít loại phong bì này trong bệnh viện, nhưng tôi đề nghị là chúng ta nên giữ im lặng trước, từ từ điều tra, tuyệt đối đừng đánh rắn động cỏ. Phan Hồng Thịnh là một kẻ già đời xảo quyệt, ngài lâu như vậy cũng không phát hiện ra vấn đề gì, chắc chắn là do hắn che giấu rất tốt. Hơn nữa cái video này trong tay tôi là chứng cứ tốt nhất cho việc hắn nhận hối lộ và Vinh Tín đưa tiền hối lộ!"
"Đúng! Ta sẽ âm thầm điều tra, không thể đánh rắn động cỏ! Còn cả Vinh Tín nữa, cái tên bạn học của ngươi nếu là con trai của tổng giám đốc Vinh Tín thì cái video này nếu tung ra, đả kích đến toàn bộ tập đoàn Vinh Tín sẽ vô cùng lớn. Nếu là người bình thường thì không sao, đằng này hắn lại là con trai của tổng giám đốc Vinh Tín. Vậy thì... Video này trước hết ngươi đừng vội tung ra, ta sẽ tìm người từ từ điều tra, cũng sẽ khơi thông một vài mối quan hệ."
Trương Dịch khẽ gật đầu: "Vâng, tôi nói trước với ngài những điều này, cũng là nghĩ như vậy. Tôi sẽ không vội vàng tung chứng cứ ra, bởi vì hiện tại tìm được những điều này vẫn chỉ là chứng cứ hai người bọn chúng đưa và nhận hối lộ, chứ không phải là chứng cứ bọn chúng cấu kết nói xấu tôi. Vì vậy, tôi vẫn đang chờ, nếu bọn chúng muốn hạ bệ tôi, chỉ chút ảnh hưởng dư luận này thì còn quá ít. Tôi cảm thấy bọn chúng còn có những hành động khác."
Kim Chính Luân nghe xong không khỏi có chút lo lắng: "Trương Dịch, ta tin tưởng ngươi! Nếu cần gì giúp đỡ thì cứ nói nhé!"
"Yên tâm đi viện trưởng, tôi đã đoán trước được rồi, nhất định sẽ chuẩn bị sẵn sàng."
Thấy Trương Dịch có vẻ tự tin trong lòng, Kim Chính Luân cũng có phần yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận