Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 228: Nhanh gọi điện thoại tìm Trương Dịch hỗ trợ

"Sao chủ nhiệm Lương vẫn chưa trở lại? Làm sao vậy?"
"Đúng đấy, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Ta đi nhà vệ sinh xem thử một chút?"
Tên trợ thủ vừa dứt lời thì Lương Nguyên đã trở lại.
Chỉ thấy Lương Nguyên đi khập khiễng.
Y tá vội vàng giúp hắn mặc lại áo phẫu thuật và đồ phòng xạ.
Vương Minh Quân hỏi: "Chủ nhiệm Lương, anh bị làm sao vậy?"
Lương Nguyên xấu hổ cười nói: "Ha ha... Ngồi xổm lâu quá, chân bị tê một chút..."
"Vậy anh không sao chứ? Có bị tào tháo rượt không? Nhưng mà nồi lẩu hôm qua chúng ta ăn có vấn đề gì đâu?"
Vương Minh Quân và Lương Nguyên ăn chung một nồi lẩu.
Đồ ăn, thịt đều dùng chung, nếu nói bị tào tháo rượt thì Vương Minh Quân cũng phải bị chứ.
Nhưng mà Vương Minh Quân không hề có chút vấn đề gì.
Lương Nguyên cười khổ hai tiếng rồi nói: "Lớn tuổi rồi dạ dày không được tốt. Không sao, hiện tại tôi dễ chịu hơn nhiều rồi, tiếp tục phẫu thuật thôi."
Sau khi Lương Nguyên hết chậm chạp thì chân cũng không còn tê nữa, anh đi tới bàn phẫu thuật, chuẩn bị tiếp tục giải quyết vấn đề mạch m·á·u không thông.
Nhưng kỳ quái là, tay của Lương Nguyên vậy mà đang run?
Đây là tình huống gì?
Chẳng lẽ tào tháo rượt quá nhiều nên bị đuối sức rồi sao?
Nhưng mà Lương Nguyên mới chạy có hai lần nhà vệ sinh mà.
Hai lần không thể làm cho đuối sức được chứ?
"Chủ nhiệm Lương, anh không sao chứ? Hay là...Hay là để chúng tôi làm ca phẫu thuật này?" Vương Minh Quân thấy sắc mặt Lương Nguyên không tốt lắm, liền chủ động xin làm.
Lương Nguyên cũng phát hiện tay mình hơi run rẩy.
Chắc là do vấn đề dạ dày gây nên.
Ai! Thật là nghiệp chướng!
Tối hôm qua không nên ăn lẩu mà!
Bây giờ làm sao đây??
Gia quyến bệnh nhân chuyên môn mời mình đến làm phẫu thuật, kết quả mình đến thời điểm mấu chốt thì lại bị như xe tuột xích!
Đây là đang tham gia phẫu thuật đó, nếu tay mà run, ngay cả đạo tia cũng cầm không vững, ở trong mạch máu nhỏ như vậy làm sao mà làm tan chốt được?
Nghĩ đi nghĩ lại, Lương Nguyên chỉ có thể gật đầu nói: "Được, chủ nhiệm Vương anh làm đi, tôi đứng bên cạnh xem."
Vương Minh Quân, hắn sớm đã được biết đến là một vị bác sĩ ngoại khoa tim có kỹ thuật rất tốt.
Tuy người bệnh này đã chín mươi tuổi, tình trạng mạch máu không được tốt lắm.
Nhưng Lương Nguyên tin tưởng với thực lực của Vương Minh Quân thì không có vấn đề gì.
Sau đó, người mổ chính và người hỗ trợ đổi chỗ cho nhau.
Lương Nguyên đi đến chỗ của Vương Minh Quân lúc nãy, Vương Minh Quân thì đi đến vị trí của người mổ chính.
Khi Lương Nguyên không ở đây thì Vương Minh Quân cũng đã thử rồi, không biết có phải do siêu trượt đạo tia quá nhỏ mềm hay không.
Cái chỗ chi nhánh mạch máu đó cứng ngắc, bị kẹt ở đó không vào được.
Lương Nguyên nói: "Nếu thật sự không được thì đổi cái đạo tia cứng hơn chút."
Vương Minh Quân thấy Lương Nguyên đã nói vậy thì liền làm theo.
Rút đạo tia siêu trượt ra, đổi thành đạo tia tơ thép cứng hơn một chút.
Kết quả vẫn không được.
Cái này phải làm sao? !
Tay Lương Nguyên vẫn còn run, trước mắt thì anh chắc chắn không thể cầm được đạo tia.
Nhưng mà cái đạo tia này không vào được cái chỗ bị nghẽn đó, điều này khiến cho mọi người trong phòng phẫu thuật cảm thấy khó làm.
"Kỳ lạ thật, tại sao lại không vào được?"
Lương Nguyên suy nghĩ một hồi rồi nói: "Nếu thật sự không được thì chỉ có thể lùi một bước, đổi thử động mạch dưới đòn xem sao."
Trong phương án phẫu thuật trước ca mổ, lựa chọn tối ưu chính là đâm kim xuyên qua động mạch cổ tay.
Nhưng bây giờ con đường này không vào được, chỉ có thể đổi đường khác.
Rút đạo tia ở trong động mạch cổ tay ra, lại dùng phương pháp tương tự đâm kim xuyên vào và đặt đạo tia ở động mạch dưới đòn.
Nửa tiếng sau...
Vẫn không vào được.
Cùng lúc đó cả hai con đường tơ lụa đều bị kẹt ở cùng một vị trí.
Vương Minh Quân nhíu chặt mày, không giãn ra được nữa.
Còn Lương Nguyên lúc này thì không nhịn được, lại chạy đi nhà vệ sinh.
Lúc này Tiêu Dũng nhìn đạo tia trước mắt không vào được, lại nhìn bóng lưng Lương Nguyên biến mất.
Cuối cùng! Anh ta nhịn không được!
"Chủ nhiệm Vương, cứ tiếp tục thế này không phải là biện pháp! Hay là... Tôi tìm Trương Dịch đến xem sao?"
Vương Minh Quân ngẩng đầu, trong ánh mắt hiện lên một vòng kinh ngạc.
Như vừa mới nhớ đến người này!
"Đúng rồi, bệnh viện của chúng ta chẳng phải còn có Trương Dịch đấy sao!"
"Nhưng... Cậu ta có làm được không?" Vương Minh Quân hơi do dự.
Tiêu Dũng nói: "Đừng do dự chủ nhiệm Vương, làm thử không phải sẽ biết ngay sao? Tay chủ nhiệm Lương hiện tại run không cầm được đạo tia, chúng ta cũng không đưa được đạo tia vào, chỉ có thể để cậu ta đến xem."
Vương Minh Quân cuối cùng cũng gật đầu: "Được, nhanh đi gọi điện thoại cấp cứu gọi Trương Dịch đến phòng phẫu thuật!"
Khoa cấp cứu.
Điện thoại phòng bác sĩ vang lên.
"Alo khoa cấp cứu nghe ạ."
"Tìm trợ lý Trương sao? Được, tôi lập tức thông báo cho cậu ta!"
Trương Dịch ngẩng đầu, nhìn vị bác sĩ nghe điện thoại.
"Trợ lý Trương, bên khoa tim mạch bảo anh nhanh lên qua phòng phẫu thuật số 3 hỗ trợ!"
Trong lòng Trương Dịch giật mình, khoa tim mạch nhờ hỗ trợ?
Là ca đại phẫu gì mà không giải quyết được sao?
Lúc này cũng không nghĩ nhiều, lập tức đứng dậy chuẩn bị chạy về phía phòng phẫu thuật.
Một bên, Cao Hãn và Thẩm Linh Nguyệt nghe xong cũng đang mong chờ Trương Dịch được gọi đến!
Thầy Trương sắp lên phòng phẫu thuật rồi sao? !
Vậy chẳng phải bọn họ cũng có thể đi theo ké chút chút sao? ?
Quả nhiên, khi Trương Dịch đến cửa thì đột nhiên quay đầu: "Hai người mau tranh thủ thời gian theo tôi."
"Dạ được được!"
"Đến ngay đây!"
Hai tiểu tùy tùng kích động đi theo Trương Dịch lên phòng phẫu thuật.
Mặc dù hai người bọn họ khi chưa tốt nghiệp cũng đã đến bệnh viện thực tập rồi.
Thế nhưng thời gian thực tập ngắn ngủi, căn bản không vào phòng phẫu thuật được mấy lần.
Tất cả thực tập sinh đều rất mong muốn được vào phòng phẫu thuật.
Không ngờ tới, vừa mới tới ngày thứ hai mà bọn họ có thể lên phòng phẫu thuật rồi!
A a a ~! Thầy Trương thật là thơm ~!
Trong phòng phẫu thuật, Trương Dịch vừa vào đã nhìn thấy Vương Minh Quân và Tiêu Dũng đang sốt ruột chờ ở bên trong.
"Trương Dịch, cậu mau lại xem thử, đạo tia đi vào nhánh trái mạch vành thì không vào được, đổi mấy cái đạo tia rồi vẫn không được, điểm đâm xuyên cũng đã đổi rồi mà vẫn không được."
Vương Minh Quân vừa giải thích tình hình phẫu thuật, vừa chạy tới bên bàn mổ.
"Ừm? Không phải chủ nhiệm Lương Nguyên với anh đang làm phẫu thuật sao? Chủ nhiệm Lương đâu?"
Kỹ thuật của chủ nhiệm Hoa Tây không có khả năng kém như vậy chứ.
Người đâu? Người đi đâu rồi?
Nói đến đây thì Tiêu Dũng liền không nhịn được trợn mắt: "Chủ nhiệm Lương hôm qua ăn lẩu bị tào tháo rượt, chạy hai lần nhà vệ sinh xong thì tay bắt đầu run, đạo tia cũng không cầm vững được, chắc chắn là không phẫu thuật được rồi, bây giờ lại đi nhà vệ sinh rồi."
"A?" Trương Dịch cũng không ngờ đến.
Thế mà lại còn có tình huống này nữa? ?
Vậy mà nồi lẩu hắn ăn lại không có vấn đề gì a? ?
Thôi được rồi, cũng đừng quan tâm có phải tào tháo rượt hay không, trước giải quyết người bệnh trước đã.
Trương Dịch dời ánh mắt lên người ông lão đang bị đâm xuyên hai đường mạch máu, quan sát một lượt từ gốc động mạch chủ đến nhánh mạch vành.
Phát hiện nhánh mạch vành tại vị trí cách đoạn bị nghẽn hai centimet thì bị cua quẹo lại, chỗ đó có một cái gì đó cứng và dị dạng.
Mà lại còn có hiện tượng bị tổn thương.
Trương Dịch suy đoán chắc là lúc nãy bọn họ dùng đạo tia tiến vào, không cẩn thận đâm vào.
Trách không được không vào được, cái dị dạng này tuy không hẹp, nhưng mà nó lại khác với các mạch máu thông thường.
Trương Dịch nhìn loại đạo tia ở bên trong ống dẫn nói: "Đổi thành đạo tia siêu trượt đi."
"Không được đâu, siêu trượt quá nhỏ mềm, không vào được đâu, tôi thử nhiều lần rồi." Vương Minh Quân tốt bụng nhắc nhở.
Nhưng Trương Dịch vẫn kiên trì nói: "Không sao, cứ dùng cái đó."
Thấy Trương Dịch kiên trì như vậy, Vương Minh Quân cũng không nói gì thêm.
Đặt đạo tia từ vỏ ống xuyên vào, men theo đường mạch máu đến chỗ nhánh mạch vành.
Trong ánh mắt nín thở chờ đợi của mọi người...
Trương Dịch cầm đạo tia, trước xoay bên trái 30° rồi hướng sang bên phải xoay 10°.
Hai lần! Thế mà chỉ cần động hai lần! !
Mà cái đạo tia này thế mà liền đi vào được! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận