Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 823: liền liếm Trương Dịch làm sao rồi ~!

Chương 823: Liền liếm Trương Dịch làm sao rồi~!
Nghiêm Tiểu ánh mắt trốn tránh, ấp úng dường như không dám mở miệng. Nhưng nàng cũng hiểu rõ, Trương Dịch khẳng định đã biết chuyện con gấu bông kia. Nếu không hình ảnh trong điện thoại di động sẽ không đột ngột tắt ngóm. Nghĩ hẳn là Trương Dịch đã phát hiện, đồng thời gỡ bỏ camera. Nếu không thể giấu diếm, vậy dứt khoát nói thẳng đi! Lập tức, cô gái bỗng ngẩng đầu, trong mắt tuy lộ ra một tia xấu hổ, nhưng ngữ khí lại vô cùng kiên định: “Xin lỗi bác sĩ Trương! Ta biết ngươi đã biết, con gấu bông ta tặng ngươi bên trong… Có….” “Có cái gì?” Trương Dịch khẽ nheo mắt nhìn nàng, vẻ mặt khó dò. Hắn ngược lại muốn biết, cô gái này tặng món đồ chơi này cho hắn rốt cuộc là mục đích gì.
“Có camera!”
“À, vì sao ngươi tặng cái này cho ta? Muốn giám thị ta? Mục đích của ngươi là gì?”
Cô gái hít sâu một hơi, không muốn nói thẳng, chỉ nói: “Ta… Dù sao, ta biết ngươi không có nhận hối lộ! Là người kia vu oan cho ngươi! Bởi vì camera kết nối với điện thoại di động của ta, cho nên trong tay ta có video có thể giúp ngươi làm sáng tỏ!”
Trương Dịch mặt không đổi sắc nhìn cô, trong giọng nói lộ vẻ xa cách: “Đầu tiên, ngươi xâm phạm quyền riêng tư của ta, ta có thể đi kiện ngươi. Nhưng xét thấy camera này của ngươi cũng không chụp được hình ảnh riêng tư gì, ngược lại ghi lại được đoạn video làm sáng tỏ quan trọng nhất, cho nên coi như ngươi giúp ta. Chúng ta coi như huề, ta không truy cứu ngươi, nhưng ngươi cũng không cần giúp ta nữa, bởi vì bản thân ta cũng có video làm sáng tỏ trong tay.”
“Ngươi… Ngươi cũng có?” cô gái có chút thất vọng. Nàng cho rằng Trương Dịch chỉ phát hiện ra có camera, không ngờ anh còn lấy được cả thẻ nhớ bên trong camera. Nàng còn muốn dùng video này để xích lại gần Trương Dịch một chút mà… Hiện tại xem ra là hết hy vọng rồi…
“Vậy thì… Vậy ta….”
“Hôm nay ngươi truyền dịch xong là có thể xuất viện, đơn thuốc ở chỗ y tá, cầm rồi nhớ uống thuốc đúng giờ, tái khám định kỳ. Mặt khác, về sinh hoạt tình dục cũng nên đặc biệt chú ý, những hạng mục khác ta không muốn nói nhiều, y tá sẽ dặn ngươi khi xuất viện. Còn một điểm quan trọng nhất, ta hy vọng về sau đừng tái diễn loại chuyện vụng trộm giám thị người khác thế này, đây là phạm pháp, ngươi là người trưởng thành hẳn phải hiểu phạm pháp có ý nghĩa thế nào.” Trương Dịch giọng điệu nghiêm túc, hiếm khi thấy anh lạnh mặt ở bệnh viện.
Cô gái vụng trộm liếc nhìn vẻ mặt của Trương Dịch, khác một trời một vực với bác sĩ Trương hiền hòa trước đó. Không những vậy, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của anh còn thấy có chút sợ hãi. Thật hung dữ…
Cô gái do dự nhẹ gật đầu: “Ta… Ta đã biết…”
“Truyền dịch đi.”
“Vâng…”
Cô gái há miệng, còn muốn nói gì đó, nhưng Trương Dịch đã vòng qua nàng đi vào phòng làm việc.
Thời gian khám gấp buổi sáng làm việc vẫn bận rộn như thường. Cũng không vì dư luận bên ngoài mà có chút thay đổi. Nhưng đây chỉ là khám gấp, các khoa khác của bệnh viện thì lại khác. Vừa đến sáng sớm, mọi người đã không thể chờ đợi mà bắt đầu bàn tán về chuyện của Trương Dịch. Đến tận khi giữa trưa đi nhà ăn ăn cơm, những lời xì xào bàn tán đều xoay quanh chuyện này.
“Mọi người tin không? Chuyện của Trương Dịch ấy.”
“Ôi, khó nói lắm, tôi thì cảm thấy… không thể nào? Trương Dịch nhìn không giống người như vậy mà.”
“Tôi cũng không dám tin Trương Dịch sẽ nhận phong bì, trước đây mấy người bệnh kia đưa nhiều lần như vậy, Trương Dịch không nhận cái nào, sao trong video kia nhìn giống như anh ấy muốn nhận vậy?”
“Tôi nghe người khoa thận nói, Trương Dịch thực sự đã nhận phong bì của nhà đó, mười vạn tệ đó!”
“Hả!?? Thật hay giả? Bọn họ khoa thận lấy đâu ra tin?”
“Không biết nha, nghe nói video kia cuối cùng Trương Dịch nhận phong bì, tất nhiên, các cậu đừng tin tôi hoàn toàn, tôi cũng chỉ nghe ngóng được từ buổi trưa thôi.”
“Ê ê! Suỵt! Nhanh đừng nói nữa, Trương Dịch tới kìa!”
Đúng lúc này, ở cửa phòng ăn, một đoàn người của khoa khám gấp đi đến. Vốn đang ồn ào chuyện bát quái trong đại sảnh nhà ăn, lập tức trở nên yên tĩnh trở lại. Mọi người đồng loạt hướng về phía cửa ra vào nhìn. Chỉ thấy Trương Dịch bình thản như không có chuyện gì, vẫn ăn uống như ngày thường. Những người khoa khám gấp dường như cũng không bị ảnh hưởng chút nào. Vẫn cười nói ầm ĩ. Chẳng lẽ… Trương Dịch thật sự bị oan? Nhưng nếu không phải bị oan, vậy thì mặt dày quá rồi? Việc nhận hối lộ cả viện đều biết, anh còn có thể bình thản ngồi đây ăn cơm được sao?? Ghê… Không hiểu! Thật sự không hiểu nổi! Rất nhanh, xung quanh lại lần nữa vang lên những âm thanh huyên náo. Cũng không còn cách nào khác, tin tức quá chấn động, mọi người khó mà không bàn tán.
Ở cửa nhà ăn, mấy bác sĩ khoa thận cũng đến nhà ăn dùng cơm. Bất quá lần này bọn họ vây quanh Phan Hoành Thịnh. Chỉ thấy một đám người mặt nịnh nọt vây quanh Phan Hoành Thịnh, trước sau bận rộn như quên cả trời đất.
Trương Dịch liếc nhìn, cười khẩy một tiếng. Đoán chừng thấy mình nhận hối lộ ồn ào quá lớn, đoán rằng mình chắc chắn sẽ bị mất vị trí trợ lý viện trưởng, nên bọn họ tranh thủ thời gian nịnh bợ Phan Hoành Thịnh đây mà?? Đúng là kẻ thấy gió liền đổi chiều mà. Bất quá bọn chúng cũng chẳng liếm được mấy ngày nữa đâu, chiều mai mọi chuyện sẽ được giải quyết hết.
“Ô? Đây chẳng phải bác sĩ Trương Dịch Trương nổi tiếng của bệnh viện chúng ta sao? Sao anh lại ăn cơm ở đây vậy? Anh có tiền mấy trăm triệu sao còn phải hạ mình xuống nhà ăn bệnh viện ăn cơm thế này? Không phải anh nên đi ăn tiệc Mãn Hán toàn tịch sao?”
“Ha ha, cậu đừng nói nữa, hắn lấy đâu ra tiền, đều là tiền mồ hôi nước mắt của người bệnh mà ra!”
“Đúng vậy đúng vậy! Đến cả tiền mồ hôi nước mắt cũng tham! Uổng công tôi trước đây còn ủng hộ hắn như vậy, thật là đau lòng mà!” Người khoa thận vẫn là cái giọng điệu âm dương quái khí. Đặc biệt hôm nay Phan Hoành Thịnh còn ngồi ở đây trấn, nhất định phải đòi lại chuyện bị tức ở nhà ăn hôm trước. Bên khoa khám gấp, đương nhiên không phải là dạng vừa. Không cần Trương Dịch lên tiếng, Mao Tiểu Viên dẫn đầu, lập tức mắng trả lại.
“Ơ? Tôi nói sao nhà ăn bỗng nhiên ồn ào thế này, thì ra là một đám chó đang sủa đấy à?”
“Chẳng phải sao? Mồm chó thì không nhả được ngà voi, tôi thấy bọn họ còn không bằng cả chó.”
Phan Hoành Thịnh đúng là gừng càng già càng cay, nghe vậy mà vẫn ngồi vững vàng, yên lặng ăn cơm. Nhưng những chó săn bên cạnh ông ta thì không vui vẻ chút nào.
“Chết cười, còn nói chúng ta là chó, tôi thấy các người mới là chó liếm đít Trương Dịch ấy! Loại cặn bã này mà các người cũng liếm được, đúng là vật họp theo loài!”
Mao Tiểu Viên không chịu thua, trực tiếp đứng lên mắng lại: “Ha ha ha ~ đúng, bọn ta là chó liếm đít Trương Dịch thì sao? Trương Dịch của bọn ta vừa đẹp trai, tài năng y học cao, kỹ thuật chuyên môn giỏi, lại còn toàn khoa toàn năng! Bọn ta liếm thế nào? Ngược lại là các ngươi, mỗi ngày liếm cái mặt già nua của Phan Hoành Thịnh, chậc chậc, các ngươi cũng liếm được hả? Hắn mổ xác suất thành công cao hơn Trương Dịch sao?? Hay là lớn lên soái hơn Trương Dịch?? Hay là cao hơn Trương Dịch? Hay là tiền đồ còn xán lạn hơn Trương Dịch?? Các ngươi liếm hắn còn không bằng theo bọn ta cùng liếm Trương Dịch còn hơn~”
Mao Tiểu Viên quả nhiên da mặt dày đến mức chết trôi cũng không sợ nước sôi! Nói như vậy, suýt chút nữa khiến Phan Hoành Thịnh đang ăn cơm bị nghẹn chết! Mày dám! Mày dám trước mặt ta mắng ta cái chủ nhiệm khoa này! Mày không muốn sống nữa sao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận