Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 879: tuyệt không thể tại Hoa Quốc mất mặt!

Chương 879: Tuyệt đối không thể mất mặt tại Hoa Quốc! Dường như dược hiệu này không có tác dụng a! Ngược lại, sau khi dùng, không chỉ huyết áp động mạch trung bình tăng lên mà mấy chỉ số khác cũng đang tăng. Mà tốc độ tăng còn rất nhanh! Hình ảnh này xem xét liền rất không ổn! Bác sĩ gây mê lại lên tiếng nhắc nhở: "Huyết áp động mạch trung bình vượt quá 13.35 ngàn khăn!" Vượt quá 13 ngàn khăn! Đây là khái niệm gì! Giá trị huyết áp động mạch trung bình bình thường là 70-105mmHg, tức là trong khoảng 9.33-14 ngàn khăn. Chỉ số chỉ trong vài phút đã tăng từ 9.98 lên 10.56, hiện tại lại vọt lên đến 13.35! Nhìn là biết sắp phá ngưỡng rồi! Bất kỳ bác sĩ phẫu thuật tim mạch nào có kinh nghiệm đều có thể phản ứng kịp thời rằng ca phẫu thuật này có vấn đề! Cần tranh thủ thời gian dừng phẫu thuật để cấp cứu! Nếu không người bệnh sẽ rất nguy hiểm! Thấy tình hình này, Hanh Lợi cũng cuống lên: “Nhanh! Cho chụp hình mạch máu!” Trong tình huống bình thường, huyết áp trong khi phẫu thuật giảm xuống biểu thị mất máu hoặc nhịp tim không ổn định. Mà huyết áp tăng, nhất là phẫu thuật tim mạch, thì rất có thể là do tắc động mạch gây ra. Bác sĩ bình thường không có mắt nhìn xuyên tường. Không thể liếc mắt đã phát hiện vị trí tắc nghẽn động mạch ở đâu, nên chụp hình mạch máu trong khi phẫu thuật là một thủ thuật thăm khám rất thường gặp. Thấy tình huống người bệnh khẩn cấp, mấy bác sĩ người Hoa cũng không rảnh mà chế nhạo Hanh Lợi nữa. Họ lập tức tiến lên hỗ trợ, chuẩn bị sẵn sàng thuốc cản quang rồi bắt đầu xem xét tình hình trong từng mạch máu. Trong phòng máy tính cạnh phòng phẫu thuật, mấy bác sĩ vây quanh quan sát hồi lâu vẫn không phát hiện ra gì. “Lạy Chúa, đây là tình huống gì? Huyết áp tăng cao chắc chắn là có liên quan đến tắc động mạch rồi chứ? Tại sao lại không nhìn thấy vị trí bị tắc ở đâu?” Hanh Lợi cau mày nhìn chằm chằm vào màn hình đen trắng. Anh lặp đi lặp lại quan sát nhiều lần vẫn không dò ra được vấn đề ở đâu. Lúc này tình hình người bệnh ngày càng tồi tệ. Huyết áp động mạch trung bình, áp lực tĩnh mạch trung tâm, lưu lượng máu đẩy và các chỉ số khác đều bắt đầu xuất hiện hiện tượng hỗn loạn. Hanh Lợi cắn răng, quyết định dùng thuốc giãn mạch cho người bệnh! Mặc dù không thấy được chỗ bị tắc, nhưng anh chắc chắn mạch máu bị tắc nghẽn, vì vậy anh quyết định cho dùng thêm thuốc kháng đông máu và thuốc giãn mạch. “Mã Khắc! Cho hắn a-te-plo 10mg tiêm tĩnh mạch, thêm một mũi 50mg aspirin tiêm tĩnh mạch nữa!” Phương pháp cứu chữa của Hanh Lợi là làm tan cục máu đông và kháng đông! Hai biện pháp cùng lúc chắc chắn có thể giảm bớt áp lực mạch máu cho người bệnh. Rất nhanh, sau khi thuốc ngấm vào cơ thể người bệnh, hiệu quả rất rõ rệt. Các chỉ số giảm xuống trong vài phút. Mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Mấy bác sĩ người Hoa càng không nhịn được thầm chửi rủa trong lòng. Cái tên này, làm phẫu thuật như đi tàu lượn siêu tốc vậy! Còn không biết xấu hổ mà chê bai chúng ta kém. Ta thấy ngươi cũng có khá hơn chỗ nào đâu! Kết quả, mọi người còn chưa kịp lau mồ hôi trên mặt thì huyết áp vậy mà không ổn định!! Lúc nãy chỉ số cao, giãn mạch máu xong thì huyết áp xác thực đã hạ xuống. Nhưng vấn đề bây giờ là huyết áp không ổn định! Sau khi xuống từ chỗ cao thì không những không ngừng mà còn có xu hướng tiếp tục giảm xuống! Còi báo động trong lòng mọi người vang lên liên hồi! Việc chỉ số giảm xuống với tốc độ kinh hoàng này càng khiến Hanh Lợi lạnh hết cả sống lưng! Dựa vào! Mẹ nó đây là tình huống gì vậy? Không tìm thấy chỗ tắc thì thôi, giãn mạch ra rồi mà sao huyết áp không ổn định? Chẳng lẽ lại dùng sai thuốc?? Hay là anh ta phán đoán sai?!? “Nhanh! Đi chụp CT ngay xem thế nào!” Hanh Lợi lập tức lại ra lệnh. Thế là một đám người lại đi vào phòng máy tính cạnh bên để xem mạch máu. Kết quả, không xem thì thôi, xem xong thì giật mình! Khá lắm! Việc giãn mạch máu vậy mà khiến cái bóng nong bị lệch vị trí! Cảnh tượng này không chỉ làm Hanh Lợi lạnh gáy liên hồi. Toàn bộ các bác sĩ có mặt đều toát mồ hôi hột! Bóng nong bị lệch chẳng khác nào công sức lớn lao bỏ ra nửa ngày trời để hoàn thành tuần hoàn ngoài cơ thể coi như không có tác dụng! Nó còn có thể dẫn đến co rút mạch máu, gây thiếu máu, thiếu oxy! Thậm chí còn làm tim đột ngột ngừng đập! Khá lắm! “Tào Tháo” vừa nhắc đã tới! Y tá bên trong lập tức la lên: "Không xong rồi! Điện tâm đồ cho thấy sóng QRS-T ngày càng nhẹ! Đây là điềm báo của rung thất! Độ bão hòa oxy cũng đang giảm!" Câu nói này như một cái chày nặng nện thẳng vào lòng Hanh Lợi. Mồ hôi trên mặt từng giọt từng giọt lớn nhỏ trượt xuống gò má anh. Anh ép bản thân trấn tĩnh, một lần nữa ra lệnh: "Chuẩn bị thiết bị khử rung tim, mặt khác chuẩn bị lại ống thông, ta thử xem có đưa được bóng nong về đúng vị trí không, hoặc là làm lại thủ thuật cắm ống." Suy nghĩ một lát, anh lại thì thầm với một người phụ tá khác: "Ngươi đi báo với người nhà ở ngoài kia một tiếng, nói tình hình bên trong hiện giờ vô cùng phức tạp, rất có thể… rất có thể sẽ thất bại, để họ chuẩn bị tinh thần." Mặc dù Hanh Lợi cũng rất không muốn thừa nhận sự thật này. Nhưng anh hiểu rõ, việc bóng nong bị lệch trong khi phẫu thuật, mạch máu co rút ảnh hưởng đến sự lưu thông máu, từ đó gây thiếu máu, thiếu oxy. Thấy độ bão hòa oxy cũng bắt đầu giảm xuống, chưa kể còn có rung thất… Hơn nữa đây còn là bệnh nhân đang phẫu thuật I-h-ì-n-h tường kép. Nói thật, ca phẫu thuật này rất có thể sẽ thất bại. Giờ phút này, bức tường thành tự tin và kiêu ngạo trong nội tâm Hanh Lợi bắt đầu dần dần sụp đổ. Dù anh ra sức che giấu, nhưng mồ hôi lạnh không ngừng túa ra trên mặt vẫn cho các bác sĩ xung quanh thấy rõ được tâm trạng của anh lúc này. Đương nhiên. Dù sao cũng là bác sĩ đã lăn lộn trong khoa tim mạch nhiều năm như vậy. Tuy hoảng hốt, nhưng Hanh Lợi vẫn cố làm ra vẻ thành thục điêu luyện. Không được hoảng! Nhất định không thể hoảng! Dù sao cũng phải cố mà giữ bộ mặt này! Tuyệt đối không thể để mất mặt trên đất nước của người Hoa! Nhưng ngay giây sau. Độ bão hòa oxy giảm xuống 91%. Sóng QRS-T hoàn toàn biến mất! Huyết áp càng giảm xuống sâu hơn nữa! Tiếng báo động của máy móc cũng vang lên không ngừng. Giống như bùa đòi mạng của Diêm Vương, dường như nhất quyết không lấy được cái mạng này thì sẽ không tha. Trong số các bác sĩ người Hoa, người đứng đầu thấy Hanh Lợi lúc này nhìn không được nữa rồi. Hanh Lợi ở bên trong đã cho đủ thứ thuốc cứu chữa và đưa ra các chỉ thị, thoạt nhìn có vẻ cũng có chút tác dụng. Nhưng anh ta cảm thấy nếu như mình không làm gì thì người bệnh này chắc chắn sẽ không sống nổi. Suy nghĩ một lát, anh ta quay đầu nói nhỏ với một bác sĩ khác bên cạnh: "Minh Kỳ, cậu đi xem Trương Dịch ở phòng bên cạnh phẫu thuật xong chưa? Nếu Trương Dịch rảnh, cậu kể cho hắn tình hình ở chỗ chúng ta một chút, xem hắn có thời gian qua giúp một tay không. Con rùa này có lẽ không ổn, thật sự nếu không tìm Trương Dịch đến thì bệnh nhân này hôm nay nhất định phải chết ở đây." “Được! Cái tên Hanh Lợi này cứ ở đó mà cứu chữa rồi lại làm lại thủ thuật cắm ống, càng làm tình hình càng tệ! Tôi đi tìm Trương Dịch đây!” Vị bác sĩ tên Minh Kỳ gật gật đầu, lặng lẽ rời khỏi phòng phẫu thuật này. Kết quả khi đến phòng phẫu thuật số 5 mới phát hiện bên trong chỉ còn lại y tá đang kiểm kê trang thiết bị. "Dựa vào, nhanh vậy sao? Trương Dịch đã xong ca phẫu thuật rồi sao?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận