Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 24: Trương Dịch, đáng giá hắn không ngại học hỏi kẻ dưới

"Chương 24: Trương Dịch, đáng để hắn không ngại học hỏi người dưới"
"Chỉ có hắn mới có thể cứu đứa bé!"
Thanh âm của Tiêu Dũng không ngừng vang vọng bên tai Vương Minh Quân.
Lúc này, Vương Minh Quân vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề trong lòng.
Rốt cuộc là m·ạ·n·g sống quan trọng, hay là quy tắc quan trọng?
Hiển nhiên, là một bác sĩ mà nói, chắc chắn là cái trước.
"Được! Mau đi thông báo cho Trương Dịch lên làm phẫu thuật!"
Cuối cùng, Vương Minh Quân hạ lệnh một tiếng.
Hắn tự nhận bản thân sống năm mươi năm qua, luôn tuân thủ quy tắc làm việc theo điều lệ.
Nhưng hôm nay, hắn đã phá lệ!
Thật ra rất nhiều giáo sư hướng dẫn sẽ thử để cho thực tập sinh chưa có chứng chỉ làm phẫu thuật.
Dù sao nghề bác sĩ, cũng phải dựa vào luyện tập nhiều mới có thể nhanh chóng trưởng thành.
Chỉ là Vương Minh Quân chưa từng làm vậy.
Giới hạn cuối cùng của hắn chính là nhất định phải có chứng chỉ mới có thể làm phẫu thuật.
Nhưng bây giờ... Quy tắc của hắn đã phá vỡ.
Không phải vì Trương Dịch, mà là vì bệnh nhân.
Khoa cấp cứu.
Một đám người vừa giao ban xong chuẩn bị đi kiểm tra phòng, điện thoại liền vang lên.
"Xin chào, khoa cấp cứu."
"Nhanh chóng bảo Trương Dịch đến phòng phẫu thuật số 3, có một bệnh nhân cần hắn làm phẫu thuật! Khẩn trương lên!"
Y tá vừa nghe liền thấy đầu dây bên kia giọng nói vừa hồi hộp lại kích động.
Lúc này, cô vội la lớn với đám bác sĩ: "Trương Dịch, trên lầu gọi điện đến bảo anh đến phòng phẫu thuật số 3, hình như rất gấp, anh mau đi đi."
Trương Dịch đang cùng Trần Phương tán gẫu, nghe xong lời này liền dự cảm được là muốn mình lên mổ chính.
Không do dự, lập tức ý thức được sự tình có thể rất nghiêm trọng, vội vàng chạy đến phòng phẫu thuật.
Sau lưng, Lữ Tĩnh nhìn gương mặt trẻ tuổi của Trương Dịch không khỏi tò mò hỏi: "Cái cậu bác sĩ trẻ này là ai vậy? Sao trên lầu lại còn muốn mời cậu ta lên làm phẫu thuật?"
Lý Viêm vui vẻ đáp lời: "Đây là Quy Bồi Sinh mới đến của khoa cấp cứu chúng ta, lần trước làm phẫu thuật trong phòng mổ tim mạch chật hẹp, cậu nhóc này chỉ dùng 4 phút 32 giây là hoàn thành phẫu thuật, quả thực không thể tưởng tượng nổi, nếu không tận mắt xem video phẫu thuật, có đánh chết tôi cũng không tin."
Lữ Tĩnh ban đầu còn chưa kịp phản ứng, nghe đến 4 phút 32 giây hoàn thành phẫu thuật sau liền kinh hãi, hai mắt như muốn lồi ra!
"Cái gì?! Anh nói bao nhiêu giây?!"
Nhìn thấy phản ứng của Lữ Tĩnh, Lý Viêm cũng không ngạc nhiên, vì lúc đó hắn cũng ngỡ ngàng như vậy.
"4 phút 32 giây, Trương Dịch này thật sự là trời sinh có tố chất làm bác sĩ."
"Không thể nào, 4 phút 32 giây?!" Lữ Tĩnh vẫn không thể tin được.
Ngay cả chủ nhiệm khoa tim mạch của Bệnh viện Thiên Đàn ở Đế Đô như Hà Tiểu Bân cũng không có khả năng hoàn thành thay van tim trong 4 phút 32 giây!
Cho nên Lữ Tĩnh căn bản không thể tin đó là sự thật!
Lý Viêm cười nói: "Vừa hay Lữ chủ nhiệm hôm nay là ngày đầu tiên đến bệnh viện, tôi liền dẫn cô lên phòng phẫu thuật quan sát xem sao, thế nào?"
Lữ Tĩnh nghe xong liền gật đầu: "Được, tôi cũng đang muốn xem cái phẫu thuật 4 phút 32 giây kia làm thế nào đây!"
Thế là, hai vị chủ nhiệm khoa cấp cứu cũng vội vã đến bên ngoài phòng phẫu thuật số 3.
Bên ngoài phòng phẫu thuật có một màn hình giám sát.
Một số ca phẫu thuật lớn đều sẽ để thực tập sinh lên học tập, nên cái màn hình này chuyên đặt ở đó để thực tập sinh xem.
Mà giờ phút này, hai vị chủ nhiệm khoa cấp cứu lại đang xem rất chăm chú...
Trong phòng phẫu thuật.
Trương Dịch vừa đến đã hiểu rõ tình huống, trên bàn mổ nằm một đứa trẻ vừa tròn một tuổi.
Bị khuyết tật vách ngăn động mạch phổi hẹp.
Toàn bộ máu tim đều bị dồn ở tâm trái, cũng may phát hiện sớm, nếu không đứa trẻ này không sống quá ba tuổi.
Lúc này, máy tuần hoàn ngoài cơ thể đã được mở, chỉ chờ mở màng tim để sửa chữa van tim.
"Trương Dịch, cậu xem thử có thể dùng phương pháp nào để cứu đứa bé này?" Tiêu Dũng hồi hộp nói.
Trương Dịch khẽ gật đầu: "Hơi rắc rối một chút, nhưng không thành vấn đề."
Giọng điệu vô cùng bình thản này!
Khiến người khác trong phòng mổ và hai vị chủ nhiệm bên ngoài không khỏi nhìn Trương Dịch thêm vài lần.
Cậu nhóc này tự tin ghê!"
"Đứa bé này còn nhỏ, trước dùng van sinh học, chờ đến năm tuổi thì xem tình hình rồi thay van cơ học."
Van sinh học có lợi thế là không cần dùng thuốc kháng đông máu lâu dài.
Đối với một đứa bé một tuổi mà nói, thuốc kháng đông có hại nhiều hơn lợi.
Tuy tuổi thọ sử dụng ngắn, nhưng đó là lựa chọn tốt nhất trước mắt.
Tiêu Dũng chủ động làm trợ lý cho Trương Dịch, đưa van sinh học lên.
Trương Dịch liền cầm dụng cụ chỉnh sửa, bắt đầu sửa van sinh học.
Thao tác này khiến mấy người bên cạnh ngơ ngác nhìn theo.
"Trương Dịch, anh còn chưa đo kích thước van... Dù anh không dùng thước đo kích thước van... Nhưng mà, anh liền cắt trực tiếp vậy sao? Nhỡ mở màng tim ra phát hiện kích thước không phù hợp thì sao?" Tiêu Dũng hỏi.
Chỉ thấy Trương Dịch bình tĩnh đáp bốn chữ: "Tôi có nắm chắc."
Mọi người: "..."
Được thôi, anh trâu bò thì anh định đoạt.
Chủ yếu là trong tầm mắt Trương Dịch, hắn đã nhìn thấy rõ đường kính van màng tim.
Cân nhắc đến trái tim đứa bé một tuổi không có nhiều sức chịu tải như trẻ lớn, nên Trương Dịch định sửa tốt van trước, rồi mở màng tim, sau đó khâu lại trực tiếp.
Như vậy có thể tiết kiệm được thời gian hơn.
Sửa tốt van, Trương Dịch liền giơ dao mổ rạch bao tim.
Lập tức, một dòng máu đỏ tươi chảy ra.
Tim của đứa trẻ một tuổi rất nhỏ, trọng lượng chỉ khoảng 60 gram, lớn cỡ quả trứng gà.
Cho nên ở trong không gian phẫu thuật nhỏ hẹp như vậy, rất khảo nghiệm năng lực bác sĩ.
"Hút."
"Được." Mục đích Tiêu Dũng làm trợ lý cho Trương Dịch còn có một phần là để học tập.
Thao tác đỉnh cao như vậy, đáng để Tiêu Dũng không ngại học hỏi người dưới.
Sau khi máu màng tim được dọn dẹp sạch sẽ, một trái tim nhỏ yếu và dị dạng xuất hiện trước mắt mọi người.
Thấy màng tim như vậy, mọi người cũng không khỏi nhíu mày.
Vương Minh Quân nghĩ thầm, nếu là mình... Chắc gì đã đảm bảo thành công!
Mà chàng trai trẻ tuổi trước mắt, sao hắn lại làm được những chuyện phi thường đến vậy?
Trong ánh mắt hồi hộp của mọi người, Trương Dịch nhanh chóng khâu van đã được sửa tốt vào vị trí vách ngăn, rồi mở rộng cánh động mạch phổi.
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi, diễn ra trôi chảy.
Cái kìm cầm kim và sợi chỉ khâu trên tay hắn phảng phất như có linh tính, cứ đưa một đường, dẫn một đường đều rơi vào đúng vị trí chuẩn xác nhất.
Về phần đường kính van?
Thực sự vừa khít với màng tim!
Mọi người cảm thán: Trương Dịch quả thực như thần! Không cần mở màng tim mà đã có thể cắt ra được một van vừa khít như vậy!
"Có thể đóng tuần hoàn cơ, để máu tim người bệnh tự chảy." Trương Dịch buông kìm xuống, nói với mọi người.
Mà lúc này, mọi người vẫn còn đang trong lúc khiếp sợ, trong lòng thật lâu không cách nào bình tĩnh.
"Ngọa tào! Chỉ dùng 3 phút 21 giây!" Bên ngoài phòng phẫu thuật, Lữ Tĩnh kinh ngạc há hốc mồm.
Vừa rồi khi Trương Dịch rạch màng tim, cô đã cố ý xem thời gian.
Trước thời khắc này cô vẫn không thể tin có người có thể hoàn thành những thao tác cực hạn đến thế.
Nhưng không ngờ, thật sự có!
Giờ phút này, thao tác của Trương Dịch trực tiếp khiến Lữ Tĩnh phải thốt ra một câu chửi thề!
"Ngọa tào, trâu bò!"
Quả thực còn trâu bò hơn cả Hà Tiểu Bân của Bệnh viện Thiên Đàn!
Trong phòng phẫu thuật, Trương Dịch lại thúc một tiếng, mọi người mới hoàn hồn.
Vội vàng đóng máy tuần hoàn, sau đó rút ống dẫn, để người bệnh tự thở và tự đập nhịp tim.
Nếu như nói thao tác phẫu thuật rất then chốt, thì sau khi rút máy thở và máy tuần hoàn ngoài cơ thể, người bệnh có khôi phục nhịp thở hay không cũng quan trọng không kém.
Một ca phẫu thuật thành công không được phép có sai sót ở bất kỳ khâu nào.
Nên đây cũng là lý do Trương Dịch còn chưa hoàn toàn thư giãn lúc này.
Đứa trẻ này còn nhỏ, hắn đã cố hết sức mình để làm những điều nên làm.
Tiếp theo, chỉ còn xem bản thân đứa trẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận