Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 60: Chẳng lẽ cái này chính là thiên tài tài nghệ thật sự sao

"Chương 60: Chẳng lẽ đây chính là tài năng thật sự của thiên tài sao"
"Ta ra ngoài làm chút việc, kết quả trên đường gặp tai nạn xe cộ, chuyện này để sau hẵng nói, trước tiên đưa bác gái này đi chụp CT và cộng hưởng từ. Bà ấy bị ngã sau tai nạn xe, dẫn đến liệt nửa người dưới, đau đớn không chịu nổi, các chỉ số sinh mệnh bình thường, trước mắt không phát hiện chảy máu hay dấu hiệu choáng váng. Ta sơ bộ phán đoán nửa người dưới của bà ấy bị liệt là do vị trí thắt lưng bị tổn thương thần kinh, cho nên phải nhanh chóng kiểm tra xem sao." Trương Dịch Nhất vừa đi vào vừa giải thích với đồng nghiệp phòng cấp cứu.
Phía sau, hai bác sĩ của bệnh viện Thị Nhị đi theo sau bọn họ. Thấy Trương Dịch Nhất một mạch nói ra tình trạng bệnh đáng lẽ bọn họ phải giải thích, mà còn nói rõ ràng, ngắn gọn đi thẳng vào trọng điểm. Đường Hiểu Thành không khỏi nghi ngờ, tên này thật sự chỉ là Quy Bồi Sinh thôi sao?
"Hả? Gãy xương dẫn đến tổn thương thần kinh?" Trần Phương há hốc mồm. Tỉ lệ này nhỏ lắm luôn? Nếu đúng là bệnh này thì không đơn giản à nha, không cẩn thận thì người bệnh này có thể sẽ bị liệt nửa người dưới đấy. Sao Trương Dịch lại có thể khẳng định phán đoán như vậy được chứ?
"Trương Dịch, đừng có chẩn bệnh trước mặt bệnh nhân, lỡ kết quả lát nữa không đúng thì coi chừng lại xảy ra chuyện y tế đấy." Trần Phương nhỏ giọng nhắc nhở. Gần đây mọi người đều bị chuyện bác sĩ bệnh viện Tỉnh bị người nhà bệnh nhân đâm ba nhát dao làm cho sợ rồi. Làm gì cũng phải cẩn thận một chút.
Trương Dịch lại lắc đầu chắc chắn: "Không đâu, ta tin vào bản thân mình, nửa người dưới của bà ấy bị liệt, đau đớn và không thể cử động chắc chắn là do vấn đề thần kinh." Trần Phương thấy Trương Dịch kiên quyết như vậy, đành bất đắc dĩ nói: "Được rồi, nghe ngươi vậy."
Phía sau, hai bác sĩ bệnh viện Thị Nhị tròn mắt nhìn. Không phải chứ? Không nhìn lầm đó chứ? Người kia tên là Trần Phương nhưng là chủ trị y sư đấy! Bản thân anh ta không có chủ kiến sao? Sao lại nghe theo ý kiến của một Quy Bồi Sinh vậy? Loạn hết cả rồi! Bệnh viện Nhân Dân này có gì đó kỳ lạ!
Bác gái trước khi được đưa vào phòng kiểm tra thì Trần Phương làm giấy tờ để bà ký tên, gọi người nhà tới, thuận tiện đóng tiền. Nào ngờ bác gái không vui vẻ. Hai tay dang ra khóc quát lên: "Ôi ~ ta không có người nhà... Ta là người cô độc một mình mà! Ta không có tiền! Các ngươi đi tìm cái tên giao hàng kia, chính hắn đụng vào ta! Tìm hắn!"
Trương Dịch trợn mắt nói: "Bác gái, chính bà vượt đèn đỏ nên mới gây ra tai nạn này, không phải cứ ai yếu thì người đó có lý đâu, cho dù cảnh sát giao thông đến thì cũng không bắt cái cậu kia phải trả tiền thuốc men cho bà."
Bác gái mấp máy môi rồi nói: "Vậy thì ít nhất hắn cũng phải bồi thường cho ta tiền khám chứ? Dù sao ta phải vào bệnh viện còn hắn thì không mà!" Trương Dịch không muốn cãi nhau với bác gái nên chỉ nói: "Bác gái, bây giờ nửa người dưới của bà không cử động được, phải đi khám nhanh thôi. Nếu như xác định là do tổn thương thần kinh thì phải phẫu thuật ngay, nếu không thì rất dễ bị liệt đó. Đừng có kéo dài thời gian, càng kéo dài thì sẽ càng nguy hiểm!"
Bác gái mặt mày hồi hộp, cau mày nhìn Trương Dịch một cái. Phiền quá à! Gặp xui xẻo như vậy còn không bắt được cái cậu giao hàng kia, chỉ có thể tự mình bỏ tiền sao? Thảm quá ô ô! Bác gái đành khẽ cắn môi, thò tay lục lọi trong ví tiền.
Vậy là đúng rồi! Bỏ tiền đóng phí. Người lập tức được đưa đến phòng CT và MRI. Đường Hiểu Thành ban đầu đưa bệnh nhân đến xong thì đáng lẽ phải đi. Nhưng mà hắn có hơi tò mò. Hắn muốn xem thử tình trạng của bác gái này có đúng như cái tên Quy Bồi Sinh kia nói không. Xương sống thắt lưng gãy gây tổn thương dây thần kinh tủy sống? Cho nên hắn quyết định ở lại xem kết quả!
Không lâu sau, kết quả kiểm tra ra. Mọi người cầm kết quả kiểm tra mà nhìn. Ai nấy đều mở to mắt! Mẹ ơi! Đúng là xương sống thắt lưng bị gãy cộng thêm gai xương đốt sống L4-L5 làm tổn thương thần kinh!
"Ôi ngọa tào ~ " Trần Phương một lần nữa phục sát đất trước năng lực chẩn đoán bệnh của Trương Dịch! Tình huống khó khăn như vậy mà hắn cũng có thể phán đoán chính xác? ! Chỉ có thể nói: Trương Dịch! Ngươi đúng là thần của ta! Hai bác sĩ bệnh viện Thị Nhị hai mặt nhìn nhau! Trời ạ, tiểu tử này đặc biệt ghê! Vậy mà đoán trúng! Chẳng lẽ hắn chỉ cần sờ hai cái là có thể biết được nguyên nhân sao? ! Tình huống tỉ lệ nhỏ đến 1% thế mà hắn cũng có thể chẩn đoán ra được? ! Đến lúc này, bọn họ mới hiểu được. Lúc nãy tại sao y sĩ trưởng tên Trần Phương lại nghe ý kiến của hắn. Bởi vì tiểu tử này thực sự có bản lĩnh nha.
Kết quả đã có. Vậy tiếp theo chính là lúc quyết định phương án điều trị. Tình huống này thật ra cũng chỉ có thể điều trị bằng phẫu thuật. Đi phẫu thuật UBE. Cũng chính là phẫu thuật chỉnh hình cột sống dưới kính nội soi hai cổng. Đây là một kỹ thuật mới được phát triển gần đây. Có đặc điểm là vết thương nhỏ, chảy máu ít, phục hồi nhanh, ít biến chứng... Trần Phương biết phẫu thuật này rất khó, phải để trưởng khoa chỉnh hình tự mình cầm dao mổ mới được. Nhưng mà hôm nay lại là chủ nhật, trưởng khoa chỉnh hình nghỉ ngơi. Bất quá vì bệnh nhân, Trần Phương vẫn là liều gọi điện thoại cho trưởng khoa chỉnh hình Hàn Đống Lương.
"Hả? Ông đi tỉnh khác học tập rồi sao?" Lần này không xong rồi. Gọi điện thoại mới biết người ta đã đi tỉnh ngoài học tập rồi. Hơn nữa còn phải vài ngày nữa mới về. Vậy thì phải làm sao bây giờ? Tình huống của bệnh nhân đặc thù, lại nhất định phải phẫu thuật nhanh chóng. Không thì chậm trễ một giây cũng có khả năng sẽ bị liệt nửa người dưới. Mọi người đều bất lực. Lúc này, Trương Dịch đứng dậy. "Hay là để ta làm đi, ca phẫu thuật này ta làm được."
Trần Phương: (ΩДΩ)? ! ? ! Đường Hiểu Thành: (ΩДΩ)? ! ? ! Mọi người xung quanh: (ΩДΩ)? ! ? ! Cái gì? ! Cái gì cơ? ! What? !
Trần Phương không thể tin vào tai mình! Đây là phẫu thuật chỉnh hình đó! Còn là loại khó nhất trong chỉnh hình, tiếp xúc với cột sống và phẫu thuật thần kinh! Trương Dịch cũng có thể làm sao? ! Cho dù Trần Phương cảm thấy mình đã bị những pha xử lý cao tay thỉnh thoảng của Trương Dịch làm cho không thấy ngạc nhiên nữa. Thế nhưng mà giờ phút này, hắn lại một lần nữa bị chấn động! Mẹ nó! Sao Trương Dịch cái gì cũng biết vậy? ! Chẳng lẽ đây chính là tài năng thực sự của thiên tài sao? !
Không chỉ Trần Phương, hai bác sĩ đến từ bệnh viện Thị Nhị cũng ngơ ngác. Một Quy Bồi Sinh mà dám nói mình sẽ làm phẫu thuật khó nhất của ngoại khoa xương khớp sao? ! Có lầm không vậy? ! Thổi loại Ngưu bức này, lỡ sai một chút là phải vào trại đấy? Trương Dịch nhìn ánh mắt kinh hãi của mọi người xung quanh nói: "Bệnh viện chúng ta người duy nhất làm được ca phẫu thuật này là chủ nhiệm Hàn, nhưng mà ông ấy không có ở đây. Hiện giờ không có cách nào khác phải tranh thủ thời gian phẫu thuật thôi! Càng để lâu thì người bệnh sẽ càng nguy hiểm đó!"
Hôm nay là cuối tuần, rất nhiều chủ nhiệm đều nghỉ ngơi. Nhưng Trương Dịch đã đánh thức mọi người. Tất cả kết quả kiểm tra đều cho thấy bệnh nhân bị gãy xương sống thắt lưng, đồng thời gai đốt sống L4-L5 gây tổn thương thần kinh tủy sống. Không phẫu thuật ngay thì kết quả sẽ là liệt nửa người dưới.
Bác gái cũng nhận thức được sự nghiêm trọng của tình huống, vội vàng gật đầu nói: "Tôi có tiền! Phẫu thuật đi, làm ơn phẫu thuật nhanh đi các bác sĩ, tôi không muốn bị liệt đâu!"
Rất nhanh, bác gái cũng gọi được người nhà, là một người phụ nữ ngoài ba mươi tuổi. Sau khi nộp tiền, ký tên xong. Bác gái được đẩy vào phòng phẫu thuật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận