Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 708: Chỉ có bảy người max điểm? !

Chương 708: Chỉ có bảy người đạt điểm tối đa? !
Trong phòng học, tất cả nhân viên tham gia phỏng vấn đều đã đến đông đủ. Chỉ là hôm nay khác với hôm qua ở chỗ, hôm qua Trương Dịch còn chưa tới gần đã có thể nghe thấy bên trong một hồi cãi nhau ầm ĩ. Hôm nay thì ngược lại, yên tĩnh như gà. Làm sao? Cũng cảm thấy mình kiểm tra không tốt sao? Trương Dịch ngậm một vòng ý cười đầy ẩn ý bước vào phòng học.
Đám người thấy Trương Dịch mang theo nụ cười tiến đến, ban đầu từng người đều mặt xám như tro không có chút tự tin nào đột nhiên liền một lần nữa dấy lên hy vọng! Trương Dịch đang cười? ? ! Chẳng lẽ là bọn họ kiểm tra cũng không tệ lắm? Vậy không phải hắn vì cái gì lại cười à! Ừm~! Nhất định là trong bọn họ có không ít người đều kiểm tra đạt điểm tối đa! Đám người cứ thế trơ mắt nhìn Trương Dịch và bài thi trong tay hắn. Chờ mong Trương Dịch 'tuyên án'. Chỉ thấy Trương Dịch im lặng đặt bài thi lên mặt bàn, sau đó liếc nhìn tất cả mọi người trong phòng học: "Ừm? Hôm nay sao không làm ầm ĩ nữa rồi? Ta thấy hôm qua các ngươi còn rất giỏi làm ầm ĩ mà? Sao hôm nay lại im lặng vậy?" Nói xong, Trương Dịch liền bắt đầu cúi đầu chỉnh lý bài thi.
Có người gan lớn cũng mở miệng trêu đùa: "Ha ha, bác sĩ Trương, tôi thấy tâm trạng của anh cũng không tệ lắm đấy, chúng tôi kiểm tra thế nào ạ?" Không hỏi thì thôi, vừa hỏi một cái, nụ cười trên mặt Trương Dịch liền tắt ngúm. Một giây sau, Trương Dịch mấp máy môi, cực kỳ chăm chú nhìn mọi người nói: "Đầu tiên, mặc kệ mọi người cuối cùng đạt thành tích thế nào, ta muốn cảm ơn các ngươi trước, cảm ơn các ngươi đã nguyện ý lựa chọn đến Hiệp Hòa, nguyện ý tin tưởng ta. Cũng hy vọng các ngươi không cảm thấy yêu cầu điểm tối đa này của ta quá nghiêm khắc, hà khắc. Ta làm vậy không chỉ vì ta, còn vì các ngươi, càng vì tương lai của toàn bộ giới chữa bệnh Hoa Quốc. Đối với đồ đệ tương lai của ta nghiêm khắc một chút, thì Hoa Quốc càng có cơ hội xuất hiện một người như ta. Hi vọng những bác sĩ đạt điểm tối đa lần này có thể ghi nhớ những lời ta nói bây giờ, đạt điểm tối đa cũng không có nghĩa là các ngươi giỏi giang cỡ nào. Vì đây chỉ là một bài thi viết nhỏ mà thôi. Đề thi cũng không có bao nhiêu, muốn thực sự toàn diện toàn năng thì một tờ bài thi chắc chắn là kiểm tra không hết. Cái này cần các ngươi tại thực tiễn lâm sàng tích lũy từng chút một, dùng thời gian rảnh rỗi vào những chuyên khoa như nội, ngoại, sản, nhi để đọc sách. Chỉ khi đối với mình có yêu cầu nghiêm ngặt, các ngươi mới có thể không ngừng tiến bộ. Đương nhiên, ta cũng rất kính nể mọi người. Nghề bác sĩ của chúng ta kỳ thực rất khó, 'như giẫm trên băng mỏng' bốn chữ này chính là hình dung chính xác nhất cho nghề này. Tốc độ đổi mới quá nhanh, nếu ngươi không học tập, không bồi dưỡng thì rất nhanh sẽ bị đào thải. Gần như hàng năm... không, không phải hàng năm mà có khi nửa năm hoặc thậm chí vài tháng liền thay đổi một lần. Có khi là một phương án phẫu thuật, bác sĩ nào cũng không ngừng tìm kiếm phương pháp thao tác tốt hơn để giảm bớt tổn thương cho người bệnh và hoàn thành ca phẫu thuật tốt nhất. Phương án mới thay thế phương án cũ, các ngươi phải học chứ? Có khi lại là dụng cụ kiểm tra, các nhà máy sản xuất thiết bị cũng không đứng im mà, cứ vài tháng lại có thể nâng cấp một lần, họ quảng cáo cái này thì rõ hơn, cái kia cho ra kết quả chi tiết hơn. Một đống hỗn độn, nhưng nói thế nào thì nó cũng có ý nghĩa cho lâm sàng, các ngươi vẫn phải học. Lại hoặc có khi có loại thuốc mới nghiên cứu phát minh, tác dụng phụ của thuốc mới là gì? Kết quả thử nghiệm thuốc như thế nào? So với thuốc cũ thì nó có lợi và hại gì? Những điều này vẫn là phải học! Cho nên, trong môi trường chữa bệnh mang tính ép buộc như thế, mà các ngươi vẫn mang tâm thái học tập đến Hiệp Hòa, ta vô cùng kính nể. Cho dù có được ở lại hay không, các ngươi đều là những thầy thuốc rất giỏi và ưu tú. Tương lai, các ngươi nhất định có thể trở thành ngôi sao tỏa sáng trong nghề này."
Trong phòng học lớn. Sau khi Trương Dịch nói xong đoạn văn này, có thể nói là im phăng phắc. Nhưng vẫn có thể nghe thấy không ít tiếng thở dốc kích động. Đúng vậy, mọi người cũng không ngờ rằng Trương Dịch sẽ đột nhiên nói một tràng dài những lời xuất phát từ đáy lòng như vậy. Hắn nói quá đúng rồi! Môi trường chữa bệnh này chẳng phải là mang tính ép buộc hay sao! Hôm nay đến nơi này học tập, ngày mai lại phải làm báo cáo ca bệnh bằng PowerPoint, ngày mốt lại phải giảng giải phương án phẫu thuật cho lãnh đạo, ba ngày sau còn phải kiểm tra hồ sơ bệnh án... Sau đó nhìn lại, những hồ sơ nhập viện của bệnh nhân trong tay mình vẫn chưa viết xong. Cuối cùng nhìn lại... A~ Đã gần một tháng không có nghỉ ngơi rồi nha... Bận rộn việc lâm sàng chưa hết lại thêm không có thời gian để học tập. Chỉ cần chịu được thì lại tiếp tục làm việc không nghỉ. Ô ô ô... Chúng ta thật sự rất khó!
Trước đó, bọn họ còn cho rằng Trương Dịch là người rất cao ngạo, khinh thường khi nói chuyện với những người như bọn họ. Thậm chí, sáng nay trước đó họ vẫn còn nghĩ như vậy. Hai ngày qua khi đến Hiệp Hòa, bọn họ chỉ gặp Trương Dịch có đúng một lần. Những lúc khác họ thậm chí không thấy bóng dáng của Trương Dịch. Nên họ đương nhiên cảm thấy Trương Dịch thật cao ngạo, nổi tiếng cao như thế, kỹ thuật lại giỏi như thế, chắc chắn sẽ không thèm quan tâm đến bọn họ những bác sĩ đến để làm đồ đệ cho hắn. Không ngờ rằng... Trương Dịch không hề cảm thấy như vậy! Thậm chí còn đặt kỳ vọng vào họ! Còn nói họ là những thầy thuốc rất giỏi và ưu tú, còn nói sau này họ sẽ là ngôi sao tỏa sáng trong nghề này! Thậm chí... còn đặt cả tương lai của giới chữa bệnh Hoa Quốc lên vai bọn họ ~! Ô ô ô... Thật là cảm động ~~ Bọn họ có xứng đáng với trách nhiệm này không chứ! Trong chốc lát, mọi người vừa kích động lại vừa cảm động, hốc mắt cũng không khỏi ươn ướt. Chỉ thiếu điều chạy lên ôm Trương Dịch một cái!
Nhìn thấy mọi người ai nấy đều cảm động nhìn mình. Trương Dịch cong môi, lộ ra nụ cười dịu dàng, chuẩn mực và thân thiện. Ừm ~ Không sai, PUA thành công. Nói vài lời ngon ngọt trước, lát nữa mắng cũng không dễ đắc tội người khác nha. Tiếp đó, Trương Dịch lại mở miệng lần nữa: "Tốt, vậy tiếp theo ta sẽ chuẩn bị công bố kết quả thi viết lần này. Ghi nhớ nhé, mặc kệ điểm số thế nào các ngươi đều là những thầy thuốc rất giỏi và ưu tú." Đám người gật đầu lia lịa ~! Ừ ~ Trương Dịch anh nói gì cũng đúng ~!
"Ta nói số lượng người trước nhé, tổng cộng là 32 người, có 15 người dưới 90 điểm, 10 người từ 91 đến 99 điểm." Số còn lại chính là điểm tối đa. Trương Dịch không nói, mọi người cũng đã tính ra số này. 32 người mà chỉ có 7 người đạt điểm tối đa? ? Trong cả phòng học, từng đợt tiếng hít khí lạnh vang lên liên tiếp. Ta dựa vào! Tổng cộng chỉ tuyển năm đồ đệ, mà kết quả thi viết chỉ có 7 người đạt điểm tối đa? Vậy nhỡ đâu trong 7 người này lại có người thao tác không tốt thì sao? Nói không chừng cuối cùng ngay cả 5 đồ đệ cũng không thu được ấy chứ? Trong ánh mắt lo lắng và nghi hoặc của mọi người, vẻ mặt của Trương Dịch cuối cùng cũng thay đổi. Nụ cười ôn hòa vừa nãy đột nhiên biến mất. Thay vào đó là bộ mặt lạnh như băng. Một giây sau, chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hắn: "7 người, ta cũng không ngờ rằng, vậy mà chỉ có 7 người đạt điểm tối đa? ? Trước khi đến Hiệp Hòa nửa tháng, các ngươi hẳn là có ôn tập chuyên môn chứ? Ta nghe nói không ít bệnh viện đã đặc biệt cho các ngươi nghỉ để chuẩn bị chiến đấu cho buổi phỏng vấn lần này mà. Các ngươi đây là ôn tập cái gì? ? Ôn tập cho quỷ hả?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận