Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 263: Cấp tính thận tổn thương! Hai gia thuộc hối hận

Chương 263: Tổn thương thận cấp tính! Hai người nhà hối hận. "Tình huống gì thế này! Gọi điện thoại gọi xe cứu thương, vậy mà lại đưa bọn họ đến Bệnh viện Thị Y gần nhất sao? !". Người ba trẻ tuổi vừa nhìn thấy Trương Dịch liền nổi giận, đối với một vị bác sĩ khác bên cạnh nói: "Bác sĩ! Tôi không muốn cái tên lang băm này khám, phiền anh tìm chủ nhiệm qua giúp con tôi xem đi!". Bác sĩ cấp cứu kia có chút ngơ ngác? ? Cái gì? ? Anh nói Trương Dịch là lang băm? ? Trời ạ. Trương Dịch mà là lang băm. Vậy bệnh viện Thị Y của chúng tôi chỉ sợ không có mấy thầy thuốc giỏi... Vừa đúng lúc này, bác sĩ khoa Nhi tới. Thật trùng hợp, đến lại là một vị bác sĩ lớn tuổi của khoa Nhi. Là một nữ bác sĩ, hơn bốn mươi tuổi, đã làm ở khoa Nhi mười mấy năm. Người nhà thấy vậy, vội vàng ôm đứa bé đi đến trước mặt bác sĩ khoa Nhi nói: "Bác sĩ, mau tranh thủ thời gian xem cho con tôi đi!". Bác sĩ khoa Nhi gật đầu rồi vừa định nói chuyện, đã thấy Trương Dịch đứng bên cạnh. "Kỳ lạ, Trương trợ lý, anh ở đây còn gọi chúng tôi xuống hội chẩn làm gì, anh trực tiếp giải quyết là được rồi mà?". Bác sĩ khoa đó cười tủm tỉm nói. Hai người nhà ngây người ra, vội vàng lắc đầu: "Không muốn, không muốn! Chúng tôi không muốn bác sĩ này khám, lần trước con gái tôi sốt, hơn nửa đêm đến, chính là hắn, không cho chúng tôi kê đơn thuốc! Còn nói để con gái tôi tự chịu đựng, đã 38 độ mấy rồi, còn để tự chịu đựng? Đây không phải là lang băm sao? !". Bác sĩ khoa Nhi sững sờ. Không thể nào? Y thuật của Trương trợ lý không thể như thế được. Trương Dịch đi lên trước giải thích nói: "Đứa bé này là trẻ nhỏ bị phát ban đột ngột, 38.7 độ, tôi đề nghị uống siro vải Lạc kèm hạ nhiệt vật lý để nhiệt độ khống chế ở mức 38 độ, chờ hai ngày sau khi phát ban đỏ lên, bệnh sẽ tự khỏi. Người nhà không đồng ý, nhất định muốn tôi cho con truyền dịch, nếu không thì kê nhiều thuốc hạ sốt. Tôi nói con còn quá nhỏ, uống nhiều thuốc không tốt, hai người này liền nói tôi là lang băm...". Bác sĩ khoa Nhi nghe xong là trẻ nhỏ bị phát ban đột ngột, đầu tiên là kinh ngạc nhìn Trương Dịch một chút. Khá lắm! Phát ban đột ngột của trẻ nhỏ cũng có thể chẩn đoán được? ? Bệnh này rất khó phát hiện, đại đa số bác sĩ chỉ có khi nóng đã lui và phát ban xuất hiện thì mới có thể chẩn đoán là ban đỏ trẻ con! Giỏi đấy, Trương trợ lý~! Sau đó quay đầu nói với người nhà: "Phát ban đột ngột ở trẻ nhỏ có thể tự khỏi, thực sự không cần uống nhiều thuốc, sao các vị lại không nghe?". Hai vợ chồng đứng đờ tại chỗ. Ơ? ? Vậy thì ra bác sĩ trẻ tuổi nói là thật sao? ? Bác sĩ khoa Nhi cau mày, nhìn lại đứa bé trong ngực người nhà. Sắc mặt trắng bệch, hai chân còn hơi phù. Chẳng lẽ thận có vấn đề rồi? ? Trương Dịch lúc này cũng đang quan sát đứa bé. Bọt trắng trên miệng đã được lau sạch, nhưng đứa bé vẫn trong tình trạng hôn mê bất tỉnh. Kiểm tra một lượt toàn thân. Phát hiện hai quả thận sưng đỏ rất nhỏ! Hỏng bét, lại là tổn thương thận cấp tính! "Nhanh, đưa vào phòng cấp cứu!" Trương Dịch thúc giục nói. Lúc này, trong lòng người nhà vốn còn chút do dự có nên để Trương Dịch tiếp nhận không, nhưng nhìn biểu hiện lo lắng trên mặt anh ta, cả hai cũng không khỏi lo lắng. Vội vàng đưa con vào phòng cấp cứu. Bác sĩ khoa Nhi nhìn Trương Dịch nói: "Trương trợ lý, hai chân đứa nhỏ này bị phù, tôi nghi ngờ liên quan đến thận.". Trương Dịch gật đầu: "Tôi cũng nghi như vậy". Sau đó, lại quay sang nói với người nhà: "Ngày đó các vị rời bệnh viện xong, có phải đã đi đến bệnh viện Nhị để kê đơn thuốc không? Cụ thể đã uống những loại thuốc gì, uống bao nhiêu rồi, mau nói một chút. Chúng tôi hiện giờ nghi ngờ con của các vị rất có thể bị tổn thương thận do phát ban!". "A? !". "Thận... tổn thương thận? !". Người nhà kinh hãi! Sao có thể chứ! Con của họ vẫn khỏe mạnh, sao lại bị tổn thương thận? !"Thì... Uống viên con nhộng giải cảm, siro ho long đờm, còn có Thiamin-Paul thông phiến, viên tiểu nhi hạ sốt an toàn đó. Ngoài ra... Tôi còn cho con uống thêm siro vải Lạc hỗn hợp...". "Cái gì? !". Bác sĩ khoa Nhi nghe xong liền khiển trách mấy câu: "Sao các vị lại có thể cho con uống nhiều thuốc như vậy? Trẻ nhỏ không thể như vậy được! Thật là hại con mà!". Trương Dịch cũng nhíu mày thở dài một tiếng nói: "Tôi đã nói với các vị con còn nhỏ, không được uống quá nhiều thuốc, sao các vị không nghe vậy? Phát ban đột ngột ở trẻ em là một loại bệnh có thể tự khỏi. Chính là trong một khoảng thời gian ngắn con sẽ tự khỏi. Các vị không tin, nhất định phải uống thuốc. Còn uống nhiều hỗn tạp như vậy! Thận của đứa bé một tuổi căn bản chưa phát triển hoàn thiện, không thể đào thải được nhiều dược phẩm như vậy. Thuốc có ba phần độc, ngay cả người lớn uống nhiều thuốc còn sinh ra tác dụng phụ, đừng nói là một đứa bé một tuổi. Uống một chút siro vải Lạc để kiểm soát thân nhiệt, lại thêm hạ nhiệt vật lý, đứa bé này chắc chắn sẽ khỏi. Các vị không chịu nghe! Xem đi, lần này con gặp chuyện rồi!". Người nhà vô cùng kinh hãi! Sao lại uống thuốc mà xảy ra chuyện thế này... Người nhà còn chưa kịp phản ứng, đã nghe Trương Dịch vội vàng nói: "Nhanh đi làm xét nghiệm, chẩn đoán chính xác xem có phải tổn thương thận không, nếu đúng thì nhanh chóng dùng thuốc, vẫn còn cơ hội cấp cứu!". Người nhà bàng hoàng! Lúc này bọn họ mới chính thức nhận thức được sự nguy hiểm! Lúc này, bọn họ không màng đến điều gì, lập tức ôm con đi xét nghiệm. Xét nghiệm máu thường quy, máu creatinine, điện giải đồ cùng chức năng thận. Xét nghiệm nước tiểu thường quy, định lượng protein niệu cũng phải kiểm tra một lần. Xem mức lọc cầu thận như thế nào. Tổn thương thận cấp tính ở trẻ nhỏ trước đây còn được gọi là suy thận cấp tính ở trẻ nhỏ. Nhưng bây giờ được phân loại chi tiết hơn. Chỉ cần ở giai đoạn đầu thì được coi là tổn thương thận. Nếu điều trị chậm trễ phát triển đến giai đoạn sau thì là suy thận cấp tính, hoặc suy thận mãn tính. Khi đó rất có thể chỉ còn cách dùng biện pháp thẩm tách máu để điều trị. Hoặc nghiêm trọng hơn thì là phải ghép thận. Nhưng trong tình huống bình thường, suy thận cấp tính chỉ cần được phát hiện và điều trị sớm là có thể chữa khỏi. Sau khi gấp rút làm xét nghiệm, nửa giờ sau thì có kết quả. Người nhà cầm tờ kết quả vội vàng chạy về văn phòng cấp cứu. "Bác sĩ, đây là kết quả xét nghiệm, ngài xem qua." Người cha không hề nói Trương Dịch là lang băm nữa mà trực tiếp dùng từ "ngài" để xưng hô. Cao Hãn trong lòng lạnh lùng hừ một tiếng: "Hừ! Lần này thì biết Trương bác sĩ của chúng ta nói đúng rồi chứ?". Trương Dịch cũng không làm phiền, cầm tờ kết quả lướt qua. Ure nitơ: 21mmol/L (2.9-8.1 mmol/L) Máu creatinine: 105 μmol/L (24-69 μmol/L) Máu kali: 6.4mmol/L (3.5-5.3mmol/L) Từng hàng kết quả, cơ hồ đều có mũi tên hướng lên! "Con của các vị đúng là bị tổn thương thận cấp tính, trước đây còn gọi là suy thận cấp tính, chẳng qua trước mắt thì thấy, mới ở giai đoạn đầu, đừng lo lắng, vẫn còn có thể điều trị". Nghe vậy, người nhà mới thở phào nhẹ nhõm. Trương Dịch nhìn hai vợ chồng trẻ tuổi nói: "Tôi lại phổ cập khoa học cho hai người một chút, mặc dù phương pháp chữa bệnh của các bác sĩ sẽ có chút khác biệt. Nhưng đối với một đứa trẻ một tuổi, tốt nhất là uống càng ít thuốc càng tốt. Nếu như thực sự cần phải uống thì cũng nên tinh giản, chọn loại thuốc có hiệu quả nhất mà dùng. Chứ không phải như hai người, nào là siro ho long đờm, nào là viên hạ sốt an toàn, rồi lại thêm viên con nhộng giải cảm, nhiều loại thuốc như vậy mà hòa chung vào rồi cho uống. Con của các vị không sao mới lạ đó!".
Bạn cần đăng nhập để bình luận