Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 382: Nhìn một lần liền sẽ ghép tim rồi?

Chương 382: Nhìn một lần là biết ghép tim rồi?
Trương Dịch đi đến, lập tức mở cái rương ra, lấy trái tim bên trong ra ngoài.
Kim Chính Luân vừa kiểm tra trái tim vừa nói: "Các ngươi sao đi lâu vậy? Nửa đường có chuyện gì sao?"
Trương Dịch thở dài nói: "Haizz, trong đó một người nhà không chịu cho, mất hơn nửa tiếng mới đồng ý hiến."
"Tâm nguyên không có vấn đề gì chứ?"
"Không có vấn đề."
Vừa nói, Trương Dịch cũng nhìn vào trái tim này.
Khí quan giữ tươi nhiệt độ bình thường.
Các mạch máu thông suốt, không có máu đông, bình thường.
Màu sắc của tim bình thường.
"Tốt, chuẩn bị giải phẫu."
Kim Chính Luân ra lệnh một tiếng, toàn bộ phòng phẫu thuật liền bắt đầu "chiến đấu"!
Nhưng đúng lúc này.
Trương Dịch nhìn Kim Chính Luân cùng mấy trợ thủ bên cạnh, sau đó đi đến bàn phẫu thuật hỏi: "Viện trưởng Kim, lần ghép tim này, ta có thể mổ chính được không?"
Nói xong, tất cả mọi người trong phòng phẫu thuật, bao gồm cả những thực tập sinh đang đứng ở góc khuất cũng đều đổ dồn ánh mắt về phía Trương Dịch!
Cái gì? ? !
Ngươi... ngươi muốn làm phẫu thuật ghép tim chính? ?
Có nhầm không vậy!
Ngươi mới đến Hiệp Hòa mấy ngày?
Ngươi xem viện trưởng Kim làm một lần ghép tim thôi mà đã đòi mổ chính rồi? ?
Có phải quá tự đại không vậy!
Kim Chính Luân cũng cho rằng mình nghe nhầm, ngạc nhiên nhìn Trương Dịch hỏi: "Ngươi muốn mổ chính ca ghép tim tại chỗ này? ?"
Trương Dịch khẳng định gật đầu: "Đúng vậy viện trưởng Kim, hiện tại ta đã hoàn toàn quen thuộc thao tác lần trước của ngài, mổ chính chắc không vấn đề gì."
Nhìn vẻ mặt thề son sắt của Trương Dịch, Kim Chính Luân trong lòng chấn kinh, hoàn toàn không nói nên lời!
Thật hay đùa vậy?
Biết Trương Dịch là thiên tài y học, không sai...
Nhưng...
Cũng không thể nhanh như vậy đã học được ghép tim chứ?
Nếu là mấy ca phẫu thuật đơn giản khác thì Kim Chính Luân còn có thể tin.
Nhưng đây là ghép tim!
Là chính Kim Chính Luân phải tích lũy mấy chục năm kinh nghiệm mới có thể thuần thục làm phẫu thuật ghép tim!
Trương Dịch... nói mổ chính là mổ chính được sao? ?
Nội tâm Kim Chính Luân đang dâng trào.
Mấy bác sĩ xung quanh tuy khó tin nhưng Kim Chính Luân ở đây nên họ cũng không ai lên tiếng.
Vì bọn họ có tin hay không cũng không quan trọng.
Chủ yếu là Kim Chính Luân có tin hay không thôi.
Thấy Kim Chính Luân im lặng, Trương Dịch lại tiếp tục giành cơ hội cho mình: "Viện trưởng Kim, lúc ngài làm phẫu thuật ghép tim lần trước, thao tác mở phòng câu bên phải để lộ tâm thất phải, tay hơi cong lên rồi đưa vết cắt lên vách ngăn đỉnh tâm thất và gốc động mạch chủ, ta đã học được rồi. Chính là thao tác mở tâm thất phải đó, sau khi xem xong ta ấn tượng sâu sắc, nên sau khi về đã mua tim heo về luyện tập."
"Cái gì? !" Kim Chính Luân lần nữa trợn mắt.
Tên nhóc này...
Năng lực học tập mạnh vậy sao? ?
Mua tim heo về luyện một chút mà cũng học được? ? ?
Thật là... Thật là mạnh đến phi lý! !
Kim Chính Luân có chút thở dốc, mấy lời Trương Dịch nói đúng là khiến ông kinh ngạc không thôi.
Lão tử ta luyện mấy chục năm mới quen thuộc thao tác, mà tên nhóc này... Luyện vài cái tim heo là học được rồi?
Ngươi định để mặt mũi của ta vào đâu ~~
Ai!
Nhưng Kim Chính Luân do dự vài giây, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý!
"Được, lần này ngươi mổ chính, ta sẽ làm phụ mổ cho ngươi!"
Kim Chính Luân đồng ý!
Ông ta thật sự đồng ý!
Đây chính là phẫu thuật ghép tim đó!
"Ngọa tào!"
Mấy bác sĩ xung quanh đều thốt ra câu quốc túy này trong lòng.
Đều là bác sĩ Hiệp Hòa, sao bọn mình muốn mổ chính thì phải làm bác sĩ chủ trị mới có cơ hội.
Mà Trương Dịch... có thể dễ dàng mổ chính như vậy? ? !
Ô ô! Không công bằng!
Trương Dịch cảm kích liếc Kim Chính Luân nói: "Yên tâm, viện trưởng Kim, ta nhất định sẽ không làm ngài thất vọng."
Kim Chính Luân gật nhẹ đầu, "ừ" một tiếng.
Thực ra mổ chính với phụ mổ không khác nhau mấy.
Chỉ là người mổ chính nắm quyền chủ đạo còn phụ mổ chỉ là phụ tá.
Nhưng Kim Chính Luân nghĩ có mình ở bên cạnh quan sát, cộng thêm kỹ thuật vốn có của Trương Dịch cũng không tệ, ca phẫu thuật này chắc chắn không có sai sót.
"Được rồi, bắt đầu phẫu thuật thôi."
Trương Dịch cùng Kim Chính Luân đổi vị trí, xem thời gian xong liền ra lệnh.
Hiện tại là năm giờ chiều mười hai phút.
Sắp đến giờ tan làm nhưng là bác sĩ, giờ tan làm thường không đúng giờ.
Không tăng ca thì cũng trên đường tăng ca.
"Toàn nha, gây tê hướng dẫn hô hấp."
"Heparin hóa toàn thân, khử trùng diện rộng, xác nhận vị trí vết mổ."
"Dao mổ số ba."
Đã quá lâu không làm phụ mổ, Kim Chính Luân nghe thấy chỉ lệnh của Trương Dịch thì trong lúc nhất thời vẫn hơi không quen!
Ta đường đường Phó viện trưởng Hiệp Hòa, chủ nhiệm khoa tim mạch, hội trưởng hội tim mạch Đế Đô.
Mà lại... ở đây... làm phụ mổ cho một bác sĩ Quy Bồi Sinh vừa mới thi đậu bằng! !
Truyền đi thì... Không! Không được để lộ chuyện này!
Ân... Chuyện này phải giữ bí mật, không thể để lộ ra ngoài!
Kim Chính Luân nhanh chóng đưa dụng cụ cho Trương Dịch.
Vị trí mở miệng Trương Dịch chọn là vị trí khe liên sườn năm gần xương ức một chút.
Vết cắt chỉ mở năm centimet!
Thấy chiều dài vết cắt này, Kim Chính Luân khẽ nhíu mày.
Dài năm centimet? ?
Làm kiểu gì? ?
Mở da, lộ xương sườn, cưa đứt xương sườn kéo ra, như vậy quả tim đã chuyển màu nằm ở lớp màng ngoài tim liền lộ ra trong tầm mắt mọi người.
"Kẹp cầm máu, kìm kéo tổ chức."
Mấy người hỗ trợ, gắng sức kéo vết cắt năm centimet ra, một đường nhỏ nháy mắt biến thành một cái miệng tròn lớn.
"Đường cắt."
Dùng đường cắt nhẹ nhàng cắt màng tim, liền thấy ngay trên bề mặt tâm thất kia có một nửa trái tim bị tắc máu đã từ màu đỏ tươi biến thành màu nâu đỏ.
Chậc chậc.
Quả tim này, quả nhiên chỉ có thể dùng để ghép tim thôi.
Trương Dịch liếc nhìn tình trạng trái tim hiến tặng, rồi nói với hai trợ thủ Tần Hoa Quân: "Tần lão sư, phiền ông đi sửa soạn trái tim hiến tặng, độ dài sửa động mạch chủ và động mạch phổi là bảy centimet, còn tĩnh mạch trên và dưới cố gắng để dài một chút, khoảng mười centimet."
Tần Hoa Quân sửng sốt một chút, rồi chậm rãi gật đầu: "Được..."
Khó chịu, tôi đang từ phụ mổ thành hai phụ mổ đã đành.
Giờ lại còn phải đi sửa soạn tim hiến tặng? ?
Tần Hoa Quân đi sửa soạn tim hiến tặng, Trương Dịch bên này cũng bắt đầu chuẩn bị tuần hoàn ngoài cơ thể.
Dây ni lông treo các mạch máu lớn, rồi lại chặn mạch máu, kết nối ống tuần hoàn với mạch máu.
Khống chế dòng máu chảy và nhiệt độ, đảm bảo người bệnh có thể tuần hoàn ngoài cơ thể bình thường rồi mới bắt đầu thực sự ghép tim.
Đến bước này, thật ra cách nhìn của những bác sĩ xung quanh đối với Trương Dịch đã thay đổi hoàn toàn!
Cái này... Thật sự chỉ là một người mới nhìn một lần phẫu thuật ghép tim thôi sao? ?
Trong lòng Kim Chính Luân vừa kinh ngạc lại vừa nghi ngờ.
Trương Dịch là thiên tài y học, không sai.
Nhưng mà...
Chỉ nhìn một lần là biết, hơn nữa lại còn là phẫu thuật ghép tim!
Chuyện này cũng quá vô lý đi!
Chẳng lẽ Trương Dịch có khả năng nhìn một lần là nhớ? ?
Sau khi thiết lập tốt tuần hoàn ngoài cơ thể, Trương Dịch cũng không trì hoãn thời gian.
Trước khi lắp ghép tim, cần đối chiếu tim hiến và tim nhận, có chỗ dùng giữ lại, không dùng bỏ đi.
So sánh xong xuôi, bắt đầu ghép.
Chỉ thấy Trương Dịch cầm dao mổ số 5, mở tâm thất phải theo phòng câu phía bên phải, tay hơi cong lên, đưa vết cắt lên đỉnh vách ngăn và gốc động mạch chủ.
Thao tác này trôi chảy như nước! !
Khiến Kim Chính Luân trố mắt há mồm! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận