Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 635: Luận văn chính thức phát biểu!

Chương 635: Luận văn chính thức phát biểu!
"Đúng vậy, kết quả CT và MRI trước phẫu thuật đều cho thấy khối u cách vị trí di căn khoảng 3 milimet, kích thước cũng chỉ khoảng 4 milimet, sao giờ nhìn lại lại lớn hơn thế này? Chẳng lẽ lúc kiểm tra không phát hiện rõ sao?"
Trước phẫu thuật, mấy ông lão khoa ngoại tuyến tụy đều cho rằng đây chỉ là một ca phẫu thuật cắt bỏ khối u tuyến tụy.
Chỉ có Trương Dịch trong lòng rõ ràng.
Ca phẫu thuật này chỉ có thể thực hiện cắt bỏ một phần tuyến tụy.
Chỉ là dụng cụ kiểm tra không phát hiện ra mà thôi nên Trương Dịch không nói.
Giai đoạn hiện tại, dụng cụ chữa bệnh xác thực rất tân tiến, nhưng đối với các bệnh hiếm gặp và các chứng bệnh có tính chất phức tạp, vẫn cần dựa vào mắt thường của bác sĩ để quan sát mới biết kết quả đến cuối cùng như thế nào.
Cũng giống như cậu bé này.
Khí giới cho thấy diện tích bóng tối của khối u chỉ khoảng 4 milimet, là do bên trong khối u chứa đầy các bộ phận mạch máu dày đặc, diện tích của nó khoảng 4 milimet.
Nhưng xung quanh còn có khu vực biên giới của khối u dài 2-3 milimet.
Hình dạng không rõ ràng nên thiết bị không nhận ra.
Cũng may mắt Trương Dịch có thể nhìn rõ, nếu không lúc mở ổ bụng ra nhìn thấy cảnh này, Trương Dịch cũng chỉ có thể cùng các bác sĩ bên cạnh thể hiện vẻ mặt kinh ngạc giống nhau mà thôi.
"Đừng hoảng, lấy máy siêu âm ổ bụng tới đây."
Máy siêu âm ổ bụng tương tự như một máy siêu âm mini, chuyên dụng sử dụng trong phẫu thuật.
Có thể dò xét biên giới khối u một cách chuẩn xác hơn trong quá trình phẫu thuật.
Lúc này, Trương Dịch cầm máy siêu âm đi vào khoang bụng, dò đi dò lại ở phần đầu, giữa và đuôi tuyến tụy.
Trên màn hình của máy siêu âm, biên giới khối u quả nhiên mở rộng ra!
"Cái khối u này thật là xảo quyệt! Rõ ràng trước đó chỉ có 4 milimet, sao vừa vào ổ bụng thăm dò đã thành 7 milimet!"
"Haiz, rõ ràng biên giới khối u quá mờ, CT không nhìn ra được, chỉ có thể kiểm tra bằng cách mở bụng mới xác định được biên giới."
Trầm mặc một hồi, chủ nhiệm khoa ngoại tuyến tụy Lương Xương Bình cau mày nói: "Xem ra cũng chỉ có thể đổi phương án phẫu thuật, Trương Dịch, ngươi thấy thế nào?"
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt về phía Trương Dịch.
Chỉ thấy Trương Dịch khẽ gật đầu: "Ừ, xác thực chỉ có thể đổi thành cắt bỏ một phần tuyến tụy, khối u này quá lớn, không thể khoét bỏ. Tiểu Lý, ngươi đi giải thích với người nhà, làm công tác khai thông tâm lý cho họ. Nếu phẫu thuật đổi thành cắt bỏ một phần, rủi ro phẫu thuật sẽ lớn hơn, nói rõ cho họ hiểu."
"Được rồi, ta đi ngay đây."
Trong phòng phẫu thuật lại yên tĩnh trở lại.
Trương Dịch lấy máy siêu âm ra, đổi sang kìm tách bắt đầu dò xét xung quanh.
Phần đuôi tuyến tụy và lá lách nằm cạnh nhau, nếu một trong hai cái xuất hiện bệnh biến sẽ rất có khả năng dính liền nhau.
Hành động của Trương Dịch lần này là để cố gắng hết sức bảo toàn lá lách khi cắt bỏ một phần tuyến tụy.
Nhưng nếu dính liền nghiêm trọng thì phải cắt bỏ cả lá lách.
"Cũng may, diện tích lá lách bị dính không lớn." Nhìn diện tích dính trên màn hình, Lương Xương Bình cũng nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó, lại tiếp tục xác định diện tích tuyến tụy cần cắt bỏ, đánh dấu biên giới cắt bỏ.
Sau đó lại tiếp tục dò xét, xem gan, dây chằng dạ dày có bệnh biến hay dính liền không.
Vạn hạnh là, ngoài lá lách và dạ dày dính liền với một phần tuyến tụy thì các chỗ khác đều không có vấn đề gì.
"Dao siêu âm."
Hoàn tất dò xét thì bắt đầu tách rời.
Dùng dao siêu âm để tách thô, lại dùng kìm tách để tách cùn, sau đó tách phần đuôi của cơ thể từ vị trí màng bụng sau.
Sau đó đặt Endo-GIA có kích cỡ phù hợp vào, ở vị trí dự định cắt thì cắt tổ chức tuyến tụy.
"Lòng trắng trứng sinh học!"
Sau khi tách thì nhanh chóng phun một lớp lòng trắng trứng sinh học lên bề mặt vết thương để giảm chảy máu, sau đó phủ thêm màng lưới lớn.
Trong thời gian ngắn chưa đến mười phút, một phần tuyến tụy bao bọc khối u đã được lấy ra.
Tuyến tụy lấy ra không thể tùy tiện để mà phải bỏ vào túi đựng mẫu phẩm không thấm nước, lấy khối u ra để kiểm nghiệm, sau đó mới xử lý.
Sau đó là rửa sạch ổ bụng, đặt ống dẫn lưu.
Toàn bộ quá trình không những tốc độ nhanh mà lượng máu chảy ra cũng được kiểm soát trong vòng 50ml.
Một ca phẫu thuật này làm mọi người xung quanh tâm phục khẩu phục.
Ngoài phòng phẫu thuật, người nhà thấy con trai mình nhanh như vậy đã xong phẫu thuật thì còn có chút không thể tin nổi.
"Nhanh như vậy đã xong rồi sao?!" Lương Vũ nãi nãi một mặt kích động hỏi.
Còn chưa đợi Trương Dịch lên tiếng, con trai của bà, cũng chính là Lương Vũ ba ba vội vàng kéo ống tay áo mẹ mình: "Ôi, mẹ ơi, con đã sớm nói bác sĩ Trương lợi hại rồi mà mẹ trước đó không tin, xem đi? Có hắn làm phẫu thuật cho Tiểu Vũ, chúng ta cứ yên tâm đi!"
Lúc này, bà lão kia mới quay đầu cười có chút ngại ngùng với Trương Dịch: "Hắc hắc, bác sĩ Trương, vất vả ngươi rồi, trước đây... nhiều chỗ đắc tội, ngài đừng để ý."
Trương Dịch khoát tay áo, cũng không nói thêm gì.
Trước đó, bà lão này ở phòng cấp cứu còn xem thường hắn đó.
Nhưng về sau bà ta cũng mang trái cây đến xin lỗi nên Trương Dịch cũng không để bụng.
Chỉ nhắc nhở bọn họ: "Hiện tại tuyến tụy của cháu nó cắt bỏ gần một nửa rồi, sau này chắc chắn sẽ có chút vấn đề về tiêu hóa, nhất định phải chú ý đến ăn uống nhé, bác sĩ khoa ngoại tuyến tụy sẽ giải thích chi tiết với các vị."
"Dạ dạ, tốt tốt, cảm ơn cậu bác sĩ Trương! Cảm ơn cậu!"
Trong tiếng cảm ơn của người nhà, đám bác sĩ chậm rãi bước vào thang máy....
Buổi chiều, Trương Dịch ở phòng cấp cứu bận rộn đến hơn ba giờ thì bị một cuộc điện thoại đột ngột cắt ngang.
"Chào anh, tôi là Trương Dịch ở Hiệp Hòa."
"Chào anh, chúng tôi là ban biên tập của Tạp chí SCI Trung Hoa Khu, hiện tại xin chính thức thông báo với anh, luận văn của anh với tiêu đề «Nghiên cứu chỉ số sóng não song tần đối với mức độ nghiêm trọng của tổn thương não và tiên lượng của bệnh nhân: Một nghiên cứu lâm sàng đa trung tâm, ngẫu nhiên, mù đôi, có đối chứng của Trung Quốc » sẽ được công bố trên tạp chí quý 2, số 1 vào đầu tháng sau."
"Cái gì?! Tháng sau công bố rồi?!"
Trương Dịch đang bận rộn cả nửa ngày trời nghe tin này thì trên mặt cuối cùng cũng lộ ra nụ cười.
"Đúng vậy, anh có thể đăng nhập trang web để xem thông tin chi tiết."
"Được rồi được rồi, cảm ơn anh!"
Thấy Trương Dịch hiếm khi lộ ra vẻ kích động như vậy, những người khác trong khoa cấp cứu nhao nhao xúm lại ghé tai nghe:
"Sao thế Trương Dịch, cao hứng vậy? Yêu đương à?"
"Ha ha, Trương Dịch yêu đương? Dẹp đi, tao thấy nó muốn FA cả đời ấy chứ ~"
Mao Tiểu Viên lúc này cũng đang bưng chén trà chạy tới, nghe xong câu này liền lập tức buôn chuyện: "Cũng chưa chắc đâu, lần này đi nước Mỹ biết đâu lại tán được một em ngoại quốc."
"Thôi đi thôi, các người bớt nói lung tung đi, nhìn cái trạng thái này của tao có giống người yêu đương không, bận đến sắp chết rồi đây này. Cái này là bên Tạp chí SCI Trung Hoa Khu gọi điện cho tao, nói là tháng sau luận văn sẽ được công bố."
"Cái gì?!"
"Ngọa tào?!"
"Hả??! Luận văn của mày sắp công bố rồi hả?! Nhanh vậy?!"
"Trời ơi, SCI sắp xếp luận văn của mày nhanh dữ vậy, bài trước của tao còn không phải SCI, vẫn chỉ là một tạp chí y khoa bình thường trong nước mà còn sắp xếp một năm trời! Mày mới có chưa đầy hai tháng mà đã được đăng rồi!"
Trong chốc lát, tất cả bác sĩ trong phòng khám cấp cứu như kiến vỡ tổ, ồn ào cả lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận