Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 274: Chết sống có số, chúc ngươi may mắn

"Nước máy? Cái này có thật, cả nhà ta đều uống như vậy. Còn về ăn sống, thỉnh thoảng cũng có ăn." Người chồng bệnh thay nàng trả lời.
Người nước ngoài có thói quen ăn uống khác với người Hoa. Nước bên họ được lọc sạch, nên họ thích uống trực tiếp nước lạnh từ vòi. Còn ở Hoa Quốc, nước cần phải đun sôi rồi mới uống. Về ăn sống, ngoài khu vực duyên hải miền Nam Hoa Quốc thích ăn gỏi hải sản, các thành phố còn lại đều ăn đồ chín. Tại các thành phố duyên hải, đặc biệt là nơi thích ăn gỏi hoặc ăn sống hải sản, thì tỉ lệ mắc bệnh sán lá gan cũng cao.
Nghe gia thuộc trả lời, Trương Dịch hiểu sơ bộ. "Các người đến Hoa Quốc du lịch bao lâu rồi? Trong thời gian này các người luôn uống nước lã sao?"
Người nước ngoài gật đầu: "Đến Hoa Quốc gần ba tháng, chúng tôi đều uống nước suối, có sao không? Nơi này của các anh không được uống nước lã sao?"
"Đúng vậy, nước ở nước chúng tôi chưa được lọc, nên tốt nhất là mua nước đóng chai ở siêu thị để uống, tuyệt đối không được uống nước ngoài, dễ sinh bệnh."
"Ồ! Không thể nào!" Người nhà kia vẻ mặt khó tin, thật không ngờ nước máy ở Hoa Quốc lại không uống được? Sau đó anh ta lại hỏi tiếp: "Vậy giờ phải làm sao bác sĩ? Bệnh này có chữa hết được không? Có phải chờ lâu không?"
"Không cần chờ lâu, uống thuốc sẽ khỏi."
Vừa dứt lời, kết quả đo nhiệt độ của Hàn Băng cũng có. "39.1 độ C." Đúng là sốt cao, có liên quan đến tình trạng viêm gan và ống mật do sán lá. "Trước hết đi làm kiểm tra đi, có xét nghiệm máu, siêu âm và CT, ngoài ra còn có xét nghiệm phân và nước tiểu."
Sán lá gan còn được gọi là sán lá lớn ở gan. Phương thức lây nhiễm của nó cũng giống như giun đũa. Nó không chỉ ký sinh trong gan và ống mật người, mà còn ký sinh trong cơ thể động vật có vú như mèo, chó, heo,... Cho nên, nhà nào nuôi mèo nuôi chó nhất định phải định kỳ tẩy giun! Nếu không rất có thể cả người và thú cưng cùng mắc bệnh. Tiếp đó là việc ăn hải sản sống và uống nước lã. Loại trứng sán này ở trong nước sẽ trải qua giai đoạn phát triển ở vật chủ đầu tiên là ốc, nở ra ấu trùng có lông, trải qua giai đoạn bào ấu và lôi ấu để sinh sôi, cuối cùng hình thành rất nhiều ấu trùng có đuôi. Sau đó chúng sẽ ký sinh vào vật chủ thứ hai là cá và tôm. Vì vậy nếu ăn các loại ốc hoang dại cùng cá, tôm, đặc biệt là ăn sống, cũng rất dễ bị nhiễm sán lá gan.
Gia đình người nước ngoài này có lẽ đến Hoa Quốc không để ý vệ sinh nguồn nước. Uống nhầm nước lã có trứng sán, nên mới bị lây nhiễm. Rất nhiều tôm cá dưới sông, trên người cơ bản đều có ký sinh trùng. Nhất định phải nấu chín rồi mới ăn được.
Sau khi nói xong, Trương Dịch còn hỏi riêng họ: "Các người có tiền mặt không?"
Người nước ngoài liên tục gật đầu: "Có nhưng chỉ có hơn năm nghìn, đủ không?"
"Đủ, đủ rồi." Nói xong Trương Dịch liền dẫn người nhà đi nộp tiền.
Nhưng không ngờ người phụ nữ nước ngoài đang nằm trên giường bệnh đột nhiên gọi chồng mình lại. Nàng vẫy tay với chồng mình, người chồng liền đến trước mặt nàng. Tiếp đó, hai người ngay trước mặt một phòng bác sĩ và y tá cấp cứu nói thì thầm? "Bọn họ đang nói gì vậy?" Triệu Xá cũng tiến đến trước mặt Trương Dịch, nhỏ giọng hỏi.
"Ta không phải là Thuận Phong Nhĩ, làm sao ta nghe thấy được."
"Vậy vừa nãy hai người các ngươi nói chuyện gì, ta không hiểu một câu nào."
"Chỉ hỏi tình hình cụ thể thôi, người này có thể bị nhiễm ký sinh trùng, phải làm các xét nghiệm về chức năng gan, CT, kiểm tra phân và thử nghiệm hấp thụ miễn dịch liên kết enzyme."
Triệu Xá thở phào nhẹ nhõm, nhiễm ký sinh trùng? Vậy vẫn còn tương đối dễ trị, may mà không phải bệnh nặng. Nếu lỡ là bệnh nặng mà những người nước ngoài này lại không khỏi ở Hoa Quốc, thì chẳng phải nói Hoa Quốc chữa bệnh không tốt sao? Nghe thôi đã thấy bực mình rồi!
Rất nhanh, người chồng đã mặt mày khó xử nhìn Trương Dịch.
Trương Dịch chủ động hỏi: "Sao vậy? Cô ấy còn chỗ nào không khỏe à?"
Người nước ngoài lắc đầu: "Không phải... Chỉ là... Chỉ là... Cô ấy..."
"Cô ấy làm sao?" Trương Dịch nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường, không hiểu nàng muốn gì.
Sau một hồi xoắn xuýt, người nước ngoài nói: "Cô ấy nói cô ấy không muốn khám bệnh ở Hoa Quốc... Cô ấy muốn về Pháp... Chúng tôi có quen một bác sĩ rất giỏi ở đó, cô ấy muốn về Pháp tìm vị bác sĩ đó khám..."
Trương Dịch bất lực buông tay. Không tin ta sao? Được thôi. Tùy các người vậy.
"Được rồi, không có vấn đề."
Người nước ngoài còn rất dễ nói chuyện, thấy Trương Dịch hơi bực, vội vàng giải thích: "Thật xin lỗi, chủ yếu là vợ tôi nói nước ở Hoa Quốc còn không sạch, nên cô ấy nghĩ kỹ thuật của bác sĩ các anh chắc cũng không tốt hơn là bao, nên cô ấy nói cô ấy muốn tin tưởng bác sĩ ở Pháp hơn."
Trương Dịch vừa nghe quay đầu nhìn người phụ nữ nước ngoài đang nằm trên giường. Người phụ nữ đó còn nhẹ nhàng liếc xéo mình một cái? ! Hừ! Ngươi thanh cao, ngươi khác người! Trở về Pháp sao? Hơn mười tiếng di chuyển, ta xem ngươi không đau chết trên máy bay mới lạ đấy. Không đúng, không phải đau chết trên máy bay. Với tình trạng hiện tại của nàng, đừng nói đến sống qua được mười mấy tiếng trên máy bay, đêm nay phỏng chừng đã trở nên nghiêm trọng hơn! Máy bay phỏng chừng còn không cất cánh được. Được rồi được rồi. Khám bệnh ở đâu là quyền tự do của người ta, Trương Dịch không can thiệp. "Được thôi, nếu các người muốn về Pháp khám bệnh, ta cũng không cản."
Nói xong, Trương Dịch định về nhà ăn cơm tiếp. Nhưng đi chưa được hai bước, vẫn là quay lại nhắc nhở: "Mặc dù khám bệnh ở đâu là quyền tự do của các người, nhưng ta vẫn muốn nhắc các người một chút, bệnh này tốt nhất đừng kéo dài, nếu không về sau nặng hơn sẽ dễ phát triển thành xơ gan."
Người nước ngoài sững người, quay sang nhìn biểu hiện của vợ mình. Chỉ thấy người phụ nữ kia vẫn lắc đầu. Được thôi, sống chết có số, chúc ngươi may mắn. Trương Dịch đã làm hết trách nhiệm của mình, kết quả người ta không nghe. Vậy thì không thể trách Trương Dịch được.
Lúc Trương Dịch ăn cơm xong xuôi trở lại, đã thấy gia đình người nước ngoài kia đã rời đi. Trương Dịch nhìn Triệu Xá trực ban hỏi: "Mấy người nước ngoài kia đi thật rồi?"
"Đi rồi chứ sao, không muốn khám ở chỗ chúng ta sao? Hừ, đợi đến khi nào mà cô ta bay được về Pháp ấy, cho cô ta biết mặt!"
Nghĩ ngợi, Trương Dịch nói: "Ta đoán tình hình của cô ta không thể về được, ta đoán đêm nay cô ta hẳn sẽ phải đến khám gấp một chuyến nữa, đến lúc đó cậu gọi điện thoại cho ta."
"Hả? Nếu lỡ là nửa đêm thì sao? Nửa đêm cũng gọi à?"
"Gọi!"
Không vì gì khác, Trương Dịch chỉ là muốn xem bộ dạng bị vả mặt của người phụ nữ đó đêm nay. Mắt Trương Dịch không thể nhìn sai được. Nàng có khả năng lớn là mắc bệnh sán lá gan, gan sưng to, ống mật cũng giãn rộng. Sốt 39,1 độ C, tiêu chảy, ăn không ngon miệng, chờ đến đêm phỏng chừng có thể lên đến 39,5 độ C. Đi lại còn chưa chắc đã nổi, chứ đừng nói đến lên máy bay. Chờ xem, cả gia đình này đêm nay chắc chắn sẽ quay lại thôi....
Ban đêm, Trương Dịch đang luyện tập giải phẫu định hướng không gian, đột nhiên chuông điện thoại di động vang lên. Trương Dịch giật mình, lập tức mở mắt nhìn. A! Một giờ sáng lẻ tám phút, vẫn là Triệu Xá gọi tới. "Alo?"
"Ta dựa vào, cậu nghe nhanh vậy? Cậu không ngủ sao? !"
"Có chuyện mau nói."
"Không phải cậu bảo tớ gọi điện thoại cho cậu sao? Cậu bảo nếu người nước ngoài đó quay lại thì gọi cho cậu còn gì?"
"Thật đến rồi à? Tình hình cô ta bây giờ thế nào?"
Giọng Triệu Xá trở nên nghiêm trọng: "Không ổn, sốt đến 40 độ C rồi, cậu tranh thủ thời gian qua xem một chút đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận