Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 264: Chúc mừng Trương Dịch, vui lấy được hai vị mới fan hâm mộ

Gia đình người bệnh hổ thẹn cúi đầu xuống.
Trương Dịch lại thở dài một tiếng rồi hỏi: "Còn nữa, con của ngươi không phải không ho sao? Uống thuốc ho nước đường làm gì? Mà lại vải Lạc phân và tiểu nhi an phân hoàng kia mỗi loại chỉ cần một viên là đủ, không cần phải uống hết. Con của ngươi cũng không sốt đến 40 độ, không cần uống nhiều như vậy."
Mẹ đứa bé hối hận cúi đầu nói: "Ta... ta sợ bác sĩ bên kia không kê đơn thuốc, ta liền nói tình trạng của con nghiêm trọng hơn một chút... Không ngờ... lại h·ạ·i con. Ta... ta chỉ muốn con mau hạ sốt thôi mà..."
Mẹ đứa bé vừa nói vừa khóc. Nàng thật sự rất hối hận, nếu như uống ít thuốc thôi, hoặc nói thật tình hình với bác sĩ kia, có lẽ bác sĩ sẽ không kê nhiều thuốc như vậy. Ô ô... Đều là do tự trách mình. Sớm biết nghe vị bác sĩ này uống vải Lạc phân tầm vài ngày là khỏi rồi...
Trương Dịch bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng: "Được rồi, chuyện đã xảy ra rồi thì hối hận cũng vô dụng, ta sẽ kê cho các ngươi thuốc truyền dịch, điều chỉnh lại chất điện phân trong cơ thể con, ngoài ra kê thêm thuốc lợi tiểu để giảm phù. Yên tâm đi, may là các ngươi đến bệnh viện kịp thời, chưa đến mức phải chạy thận. Truyền dịch hai ngày ở viện là có thể khỏi."
"Vâng vâng, cảm ơn bác sĩ... Cảm ơn bác sĩ!" Người nhà đứng dậy liên tục cảm kích.
Trương Dịch khoát tay nói không có gì. Cũng dặn dò hai vợ chồng lần sau gặp tình huống này tuyệt đối không được tự ý uống thuốc lung tung, trộn lẫn các loại thuốc. Làm vậy chỉ hại con chứ không cứu được con.
Người nhà liên tục gật đầu cam đoan. Nói sau này nếu bệnh nhất định sẽ đến tìm Trương Dịch khám, nhất định nghe lời dặn của bác sĩ mà dùng thuốc.
Chờ người nhà đi rồi, Cao Hãn mới nghiêng miệng nói móc: "Lúc trước còn khinh thường thầy Trương, lần này đáng đời rồi nhé!"
Trương Dịch liếc hắn một cái nói: "Nên làm gì thì làm đi, đừng có ở đây mà châm chọc, người nhà sai sót nhưng người chịu tội lại là con, con thì có tội tình gì."
Cao Hãn bĩu môi: "Nha..."
"Hai người đi chú ý theo dõi con đi, tiện thể cứ mười lăm phút đo thân nhiệt cho con. Chỉ cần hạ sốt là sẽ phát ban, đến lúc đó báo cho ta biết."
"Nha..."
"Nha!"
Hai tên tùy tùng cùng nhau đi ra khỏi văn phòng.
Không bao lâu, Thẩm Linh Nguyệt quay lại báo cáo: "Thầy Trương, nhiệt độ cơ thể bé bây giờ là 37.5 độ rồi."
Trương Dịch gật đầu nhẹ: "Rất tốt, hạ cũng gần rồi, bảo y tá lại chườm mát cho bé một chút."
"Dạ."
Lại qua nửa tiếng: "37. 4 độ."
Lại qua nửa tiếng: "37. 2 độ."
Lại qua nửa tiếng: "Thầy Trương, bé hạ sốt rồi! 36. 8 độ!"
Trương Dịch qua nhìn một cái, quả nhiên đã hạ sốt. Đồng thời quanh cổ bé cũng mọc ra từng nốt hồng nhỏ, xem ra đợi đến khi xuống 36.5 độ, nốt ban sẽ xuất hiện hết. Mà lại dùng thuốc xong thì tình trạng của bé cũng có chuyển biến tốt, xem ra đã tỉnh táo.
Mười giờ tối.
Trương Dịch vừa chuẩn bị tan làm thì toàn thân bé đều nổi đầy ban đỏ.
Trương Dịch chỉ vào những nốt ban đỏ trên người đứa bé nói: "Thấy chưa? Bệnh này chính là sốt lui ban phát, là bệnh tự hạn chế, không giống cảm sốt thông thường. Lần sau nếu gặp tình huống tương tự thì nhớ quan sát xem con có tỉnh táo hay không. Nếu sốt trên 38. 5 độ mà vẫn tỉnh táo thì đừng quá khẩn trương, cho con uống thuốc hạ sốt là được. Nếu sốt cao hơn, tinh thần không tốt thì mau đưa đến bệnh viện."
Người nhà nhìn thấy nốt ban đỏ mới hoàn toàn hiểu ý Trương Dịch nói bệnh này nguyên lai là như vậy.
Tê! Bác sĩ này nói đều là sự thật! Vậy mà cả những triệu chứng sẽ phát sinh sau này cũng đoán được?
Ghê ghê! Thật sự là thần y mà!
"Cảm ơn bác sĩ Trương, buổi tối hôm đó chúng tôi có nhiều đắc tội, thật sự ngại quá, tôi xin lỗi ngài."
Ba đứa bé mặt chân thành nói.
Trương Dịch cũng không để bụng, nói: "Không sao, ta có thể hiểu tâm trạng của các người khi làm cha mẹ, chỉ là cách xử lý không đúng mà thôi, lần sau nhớ kỹ là được, nhất định phải tuân theo lời dặn của bác sĩ khi dùng thuốc. Đừng thấy ta còn trẻ, các ngươi chỉ cần lên mạng tìm kiếm sẽ thấy một đống thành tích vinh quang của ta ngay ~!"
Hai người nhà ngẩn người ra, sau đó gật đầu nhẹ.
Dặn dò bác sĩ ca đêm vài câu xong, Trương Dịch và hai đồ đệ tan làm. Hai vợ chồng kia thật sự lấy điện thoại ra tìm kiếm.
Ở Baidu và các phần mềm video ngắn, họ đều tìm kiếm tên "Trương Dịch". Quả nhiên vừa tìm liền thấy một đống tin tức hiện ra! Tất cả đều là video cứu người! Có tay không cầm máu còn có hồi sức tim phổi cấp cứu!
"Oa! Bác sĩ này hóa ra lợi hại vậy sao? ?"
Lúc này, trên mặt của hai người lộ ra vẻ sùng bái đại lão!
Đinh đinh ~! Trương Dịch thành công có thêm hai người hâm mộ mới ~!
Bên phía Trương Dịch, ba thầy trò vừa ra khỏi cổng bệnh viện.
Cao Hãn bên cạnh bụng liền kêu ùng ục ùng ục.
Trương Dịch liếc hắn một cái: "Tối chưa ăn no sao?"
Cao Hãn có chút ngại ngùng: "Con trai mà, tiêu hao nhanh, đói cũng nhanh."
Đúng lúc này Trương Dịch cũng cảm thấy có chút đói bụng, quay đầu nhìn Thẩm Linh Nguyệt: "Ngươi có đói bụng không? Nếu không ba chúng ta đi ăn chút đồ khuya rồi về?"
Thẩm Linh Nguyệt nhìn hai người một chút rồi gật đầu: "Được ạ."
Sau đó, ba thầy trò tìm một quán nướng gần bệnh viện rồi gọi đồ ăn.
Hai thực tập sinh này đều chưa có lương, mà Trương Dịch lại là sư phụ, đương nhiên Trương Dịch phải mời khách rồi.
Đang ăn, Cao Hãn nhìn Trương Dịch rồi đột nhiên nói: "Haizz, hai chúng ta sắp phải đổi khoa, không nỡ khám ở khoa cấp cứu quá..."
Trương Dịch một bên gặm thịt dê nướng vừa nói: "Có gì mà không nỡ, hiện tại chính là lúc học hỏi kiến thức, chuyển nhiều khoa để hiểu rõ những gì cần phải đối mặt. Hơn nữa khoa cấp cứu bận rộn như vậy, có biết bao nhiêu người muốn chuyển đi mà ngươi lại muốn ở lại."
"Chẳng phải tại vì thầy giáo của ta quá 'trâu' hay sao! Bác sĩ ở khoa khác đều không lợi hại bằng thầy." Ở cùng Trương Dịch gần một tháng, Cao Hãn cũng đã hiểu rõ tình hình ở bệnh viện này rồi. Cả viện trưởng Tiền mà ở trước mặt Trương Dịch còn phải khách khí. Trương Dịch đúng là người có địa vị lớn thứ hai trong viện chỉ sau viện trưởng.
Sau khi theo Trương Dịch, những thực tập sinh ở các khoa khác đều ghen tị không thôi. Cho nên hắn hiện tại một chút cũng không muốn chuyển khoa, chỉ muốn cùng Trương Dịch học kỹ thuật.
Trương Dịch cầm xiên thịt dê thận đưa cho Cao Hãn nói: "Không tệ, miệng cũng biết nói đấy, nhưng ngươi vẫn là phải ngoan ngoãn đi chuyển khoa đi. Bất quá nếu một năm sau ngươi có thể ở lại viện thì ta xem thao tác của ngươi có tiến bộ không đã. Nếu có tiến bộ thì sẽ cân nhắc để ngươi tiếp tục theo ta."
"Thật á?!" Mắt Cao Hãn sáng lên.
Ngay cả Thẩm Linh Nguyệt bên cạnh cũng nghe chăm chú. Ai mà không muốn theo đại phật sống Trương Dịch kia chứ?
Trương Dịch gật đầu: "Thật."
Cao Hãn lập tức vui mừng hét lớn: "Tốt! Thầy Trương cứ chờ mà xem, em nhất định sẽ cố gắng học, đảm bảo ở lại viện cho thầy xem!"
Một bên, Thẩm Linh Nguyệt rụt rè hỏi: "Thầy Trương... vậy... còn em thì sao?"
"Như nhau cả thôi, nếu ngươi cũng ưu tú ta cũng có thể cân nhắc."
Thẩm Linh Nguyệt cười tươi, hắc hắc ~! Quá tốt rồi! Có mục tiêu để cố gắng rồi!
Ba thầy trò ăn uống rất vui vẻ.
Bệnh viện thành phố, khoa cấp cứu.
Một giờ sáng, sau khi Trương Dịch đi rồi thì nửa đêm thực ra cũng không bận lắm. Nhưng lúc này vẫn đột ngột có một bệnh nhân bị tiêu chảy nặng. Nghe nói là do ăn hải sản sống, lại còn ăn không ít. Bệnh bắt đầu từ chiều, nhưng do bận làm việc nên đến giờ mới tới viện.
Nửa đêm bệnh nặng hơn, cứ nửa tiếng đi ngoài một lần, vừa đi ngoài lại vừa nôn nên mới được đồng nghiệp đưa tới viện. Lúc đến cả người tái mét, ôm bụng mà gần như gập cả người lại. Đồng thời còn có biểu hiện thở dốc, thậm chí khó thở!
Xét nghiệm điện giải thì rối loạn nghiêm trọng! Kali trong máu thấp đến 2.8 mmol/L!
Bạn cần đăng nhập để bình luận