Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 40: Nguyên lai là Trương Dịch a? Kia không có việc gì

Chương 40: Nguyên lai là Trương Dịch à? Vậy thì không có việc gì.
Bệnh viện Nhân dân Thiên Hà.
Lầu mười ba, phòng phẫu thuật.
Vào khoảnh khắc Vương Tuyết Linh được đẩy đến phòng phẫu thuật, con cái của bà vẫn chưa xuất hiện.
Trương Dịch nhìn đôi vợ chồng già này hỏi: "Có cần đợi con trai, con gái của hai người đến rồi mới bắt đầu phẫu thuật không?"
Vương Tuyết Linh và chồng bà đều lắc đầu.
"Không cần đâu, bọn nó bình thường đều bận cả, một đứa làm ăn ở Bao Sơn, một đứa đến Đông Bắc cũng đang bận làm việc, có tôi ở đây cùng bà ấy là được rồi."
Ông lão vừa nói vừa âu yếm nhìn bà lão.
Haizz. Được thôi.
Nếu hai người lớn đều đồng ý, vậy thì lập tức bắt đầu phẫu thuật.
Rất nhanh, Vương Tuyết Linh được đẩy vào phòng phẫu thuật.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, chỉ còn lại một mình chồng bà cô đơn chờ đợi.
Trong phòng phẫu thuật.
Chuẩn bị da, trải khăn vô trùng một cái, hai cái, ba cái, sau đó gây tê.
Gây tê có gây mê toàn thân và gây tê tủy sống.
Phẫu thuật cắt bỏ tử cung toàn phần cơ bản đều dùng gây tê tủy sống.
Sau khi gây tê xong, Trương Dịch đứng ở vị trí mổ chính.
Hoàng Mai Anh làm trợ thủ cho anh.
Ngoài ra, còn có mấy thực tập sinh khoa phụ sản và bác sĩ nội trú đến.
Lần trước, mọi người may mắn thấy Trương Dịch đã làm một lần phẫu thuật cắt bỏ tử cung và phần phụ.
Lần này nghe nói Trương Dịch lại phẫu thuật, mấy bác sĩ trẻ khoa phụ sản tranh nhau muốn đến quan sát học tập.
Hoàng Mai Anh cũng không từ chối.
Kỹ thuật của Trương Dịch ai mà không muốn học chứ?
Ngay cả chính cô cũng muốn học mà.
"Đặt van âm đạo."
Ca phẫu thuật bắt đầu.
Đầu tiên, dùng van âm đạo banh rộng toàn bộ âm đạo, để lộ rõ cổ tử cung.
Sau đó dùng kìm có răng dài 20 cm kẹp lấy cổ tử cung rồi kéo mạnh ra ngoài.
Lúc này, phần miệng cổ tử cung có màu đỏ sẫm, bị thối rữa hiện ra trước mắt mọi người.
"Dao điện."
Hoàng Mai Anh dùng sức kéo cổ tử cung, còn Trương Dịch dùng dao điện bắt đầu tách cổ tử cung.
Một trợ thủ khác thì hút máu, đảm bảo trường mổ rõ ràng.
Tế bào ung thư đã lan đến buồng trứng.
Cho nên ca phẫu thuật này không chỉ cắt bỏ tử cung, buồng trứng, mà cả hạch bạch huyết ở hố chậu sát tử cung cũng phải cắt bỏ toàn bộ.
Tế bào ung thư thích nhất di căn vào hạch bạch huyết.
Chỉ có cắt bỏ sạch sẽ, sau đó kết hợp xạ trị và hóa trị.
Tỉ lệ sống sót vẫn rất cao.
Qua năm năm mà không tái phát thì cơ bản là không sao.
Trong phòng phẫu thuật, ca phẫu thuật đang diễn ra hết sức khẩn trương.
Lúc này, con trai của đôi vợ chồng già cũng đã đuổi đến bệnh viện Nhân dân Thiên Hà.
"Mau xuống xe đi, chủ nhiệm Hoàng!"
Cố Đình dẫn đầu xuống xe, vô cùng lo lắng nói.
Hoàng Thư Hải cũng không dám chậm trễ, theo Cố Đình vội vàng đến khu nội trú khoa phụ sản.
Trên đường đi, Cố Đình gọi điện cho bố mình nhưng không ai nghe máy.
Hắn còn tưởng là đã có chuyện gì xảy ra.
Kết quả vừa đến khoa phụ sản hỏi thì mới biết Vương Tuyết Linh đã được đưa vào phòng phẫu thuật rồi.
"Cái gì?! Mẹ tôi đã vào phòng phẫu thuật rồi á?!"
"Không được, không được! Mau tạm dừng phẫu thuật! Tôi không muốn bác sĩ của bệnh viện các anh phẫu thuật cho mẹ tôi! Tôi đã mời chuyên gia ở Bệnh viện tỉnh đến rồi! Không cần các anh phẫu thuật cho mẹ tôi!"
Lúc này Cố Đình đập mạnh tay xuống bàn y tá trực.
Y tá thấy tình hình không ổn, vội vàng gọi y tá trưởng và chủ nhiệm khoa phụ sản đến.
Chủ nhiệm khoa phụ sản Lưu Quyên còn tưởng là có người đến gây sự nên định gọi bảo vệ.
Nhưng khi thấy Hoàng Thư Hải sau lưng Cố Đình, bà liền sững người.
"Hoàng... Chủ nhiệm Hoàng? Sao ngài lại ở đây?" Lưu Quyên kinh ngạc hỏi.
Hoàng Thư Hải thấy có người nhận ra mình, lập tức tỏ vẻ cao lãnh, nhàn nhạt "ừm" một tiếng: "Đến phẫu thuật."
Cố Đình thấy hai người quen biết nhau thì cũng không vòng vo mà nói thẳng: "Tôi là người nhà của Vương Tuyết Linh, tôi đặc biệt mời chủ nhiệm Hoàng đến phẫu thuật, ca phẫu thuật của bệnh viện các anh không cần làm nữa!"
Lưu Quyên vẻ mặt khổ sở nói: "Xin lỗi anh, người nhà đồng ý phẫu thuật đã ký vào giấy cam kết rồi, bây giờ người ta đang trong phòng phẫu thuật rồi, sao có thể nói dừng là dừng được chứ."
"Không được, mau dừng lại! Tôi không tin mấy bác sĩ ở nông thôn các người! Tôi muốn chủ nhiệm Hoàng phẫu thuật cho mẹ tôi!" Cố Đình không chịu thua.
Một bên, Hoàng Thư Hải đương nhiên cũng hy vọng họ dừng phẫu thuật lại.
Bởi vì như vậy hắn mới có thể làm ca phẫu thuật này.
Hắn làm ca phẫu thuật này, có thể kiếm được những mười vạn tệ tiền khám của chuyên gia đấy.
Lưu Quyên thấy hai người giằng co không xong, nhất thời cũng không biết phải làm sao.
Đành phải đưa họ đến phòng phẫu thuật.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, Cố Đình vừa từ cửa thang máy ra đã thấy bố mình một mặt hồi hộp ngồi trên ghế.
"Bố?" Cố Đình gọi một tiếng.
Trên ghế, ông lão ngẩng đầu lên đáp lại, trong hốc mắt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Thấy cảnh tượng này, lòng Cố Đình lập tức tràn đầy áy náy.
"Con trai? Con đến khi nào vậy? Sao không gọi điện thoại?"
Còn gọi điện thoại gì nữa, điện thoại di động của ta bị đập nát rồi mà ông còn không nghe máy à!
Lười so đo vấn đề này, Cố Đình vội hỏi: "Mẹ vào bao lâu rồi?"
"Nửa tiếng rồi thì phải."
Hoàng Thư Hải nhẹ nhàng thở ra, nói với Cố Đình: "Nửa tiếng còn tốt, chắc ca phẫu thuật mới bắt đầu, có thể dừng lại được."
Ông lão nghe vậy, nghi hoặc: "Con trai, làm sao vậy? Sao lại phải dừng phẫu thuật?"
"Bố! Vị này là chủ nhiệm Hoàng Thư Hải, người mà con mời từ bệnh viện tỉnh! Người ta là chuyên gia phụ khoa số một số hai của Vân Tỉnh! So với mấy bác sĩ nhỏ ở Thiên Hà lợi hại hơn nhiều!"
"Bố nói bố đấy, phẫu thuật lớn như thế mà sao bố có thể tùy tiện ký tên được hả?"
"Làm gì cũng phải đợi bọn con đến chứ!"
Đối mặt với sự chỉ trích của con trai, ông lão không nói một lời.
"Mau dẫn bọn con vào đi, con muốn để chủ nhiệm Hoàng phẫu thuật cho mẹ con!" Cố Đình thúc giục nói.
Lưu Quyên gật đầu: "Được thôi, nhưng anh phải ký vào giấy cam đoan, nếu như bác sĩ ở bệnh viện ngoài làm phẫu thuật xảy ra chuyện, thì bệnh viện chúng tôi không có một chút liên quan gì."
Cố Đình khẽ hừ một tiếng: "Tôi tin rằng kỹ thuật của chủ nhiệm Hoàng chắc chắn sẽ không có chuyện gì!"
Bốp bốp bốp.
Cố Đình ký tên vào giấy đồng ý.
Lưu Quyên đưa họ vào phòng phẫu thuật.
Đúng lúc ở bên ngoài phòng phẫu thuật thay quần áo, Hoàng Thư Hải chú ý đến một bóng dáng quen thuộc trong phòng phẫu thuật.
Ai?! Sao người này quen vậy?!
Thấy Hoàng Thư Hải ngây người ra, Cố Đình hỏi: "Chủ nhiệm Hoàng, ngài nhìn cái gì vậy? Thay quần áo xong thì tranh thủ vào tiếp quản ca phẫu thuật đi chứ."
"Chờ một chút!" Hoàng Thư Hải đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Sau khi nhìn rõ gương mặt của Trương Dịch trong phòng phẫu thuật, anh mới nhớ ra!
"Nguyên lai là hắn! Trương Dịch!"
Cố Đình nhíu mày: "Trương Dịch? Trương Dịch là ai vậy? Chủ nhiệm Hoàng mau vào phẫu thuật đi!"
Quản hắn là ai chứ! Tôi chỉ biết chuyên gia, tôi chỉ cần chuyên gia phẫu thuật cho mẹ tôi thôi!
"Không không không, anh đừng vội." Hoàng Thư Hải vội vàng cắt lời Cố Đình: "Nếu là Trương Dịch thì không sao đâu."
Cố Đình vẫn khó hiểu nhìn Hoàng Thư Hải, sau đó lại nhìn vào phòng phẫu thuật.
Trương Dịch là cái dạng người gì vậy?!
Sao chuyên gia đến từ Bệnh viện tỉnh còn không bằng một bác sĩ nhỏ ở Thiên Hà vậy?!
Hoàng Thư Hải ở một bên giải thích nói: "Trương Dịch không đơn giản đâu! Thằng nhóc này lợi hại lắm đấy! Lần trước chính nó cùng giáo sư Từ Xương đến Bệnh viện tỉnh của chúng ta làm phẫu thuật!
Phẫu thuật cắt bỏ khối u não, kẹp clip động mạch não ngoài sọ!
Thằng nhóc này rất lợi hại! Ui chao! Tôi nói cho anh biết, nó mà phẫu thuật cho mẹ anh thì anh tuyệt đối không bị thiệt đâu! Người ta giỏi không ai bằng!"
Lần trước ở Bệnh viện tỉnh, Hoàng Thư Hải nghe nói giáo sư Từ đến Bệnh viện tỉnh phẫu thuật nên mới vội vàng thu xếp thời gian đến xem ca phẫu thuật đó.
Lúc đó Hoàng Thư Hải đang xem ở phòng quan sát bên ngoài phòng phẫu thuật.
Ban đầu, mọi người đều đến học hỏi kỹ thuật thao tác của giáo sư Từ.
Không ngờ cuối cùng, cả một phòng quan sát đều bị Trương Dịch chinh phục!
Về sau, nghe nói thằng nhóc này còn là bác sĩ nội trú? Hơn nữa lại còn là bác sĩ nội trú khoa cấp cứu!
Bác sĩ nội trú khoa cấp cứu chạy đến làm phẫu thuật thần kinh ngoại khoa?
Mà còn làm tốt như vậy!
Thực sự khiến Hoàng Thư Hải tâm phục khẩu phục!
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Cố Đình, Hoàng Thư Hải cười nói: "Thôi, lần này tiền phẫu thuật của tôi sợ là không kiếm được rồi, nhưng anh cứ yên tâm đi, bác sĩ Trương lợi hại lắm, mẹ anh nhất định có thể phẫu thuật thành công mỹ mãn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận