Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 314: Hắn đã hoàn toàn có năng lực đi dẫn đầu một đoàn đội

Chương 314: Hắn đã hoàn toàn có năng lực đi dẫn đầu một đoàn đội.
Mắt thấy Thường Vĩnh Huy muốn nổi giận, Kim Chính Luân vội vàng khuyên nhủ: "Thường viện trưởng, ngài đừng vội, nếu không... Nếu không ta lại nói với hắn xem sao? Vì nhân tài, chúng ta có thể nhẫn thì nên nhẫn mà, với lại Trương Dịch cũng thực sự giống như ngài nói là người tài đức vẹn toàn. Người ta không chỉ tự mình thành lập quỹ công ích, tối qua còn công khai tuyên bố trên phạm vi cả nước, chỉ cần là trẻ em hở hàm ếch ở khu vực nghèo khó đều có thể tìm hắn để phẫu thuật miễn phí. Ngài nghĩ xem, trên phạm vi cả nước trẻ em hở hàm ếch ở khu vực nghèo khó đấy! Hiệp Hòa chúng ta e là còn không có được quyết đoán này đâu? Nhưng ngài xem người ta Trương Dịch cứ vậy mà có dũng khí dám nhận điều trị cho trẻ em hở hàm ếch trên phạm vi cả nước. Bởi vì chuyện này, Trương Dịch lại lên thời sự. Mấy ngày nay trên báo chí toàn là bình luận ca ngợi Trương Dịch. Bác sĩ như này, thật sự là một vạn người cũng chưa chắc tìm được một người. Cho nên... Chúng ta hãy nghĩ thêm cách đi, hay là... hay là lại tăng thêm tiền?"
Kim Chính Luân nghĩ biện pháp cũng chỉ có tiền mặt. Người trẻ tuổi đi làm cũng không phải đều vì tiền sao. Trước đó mời mấy lần Trương Dịch đều không chịu, nghĩ chắc là mình đưa tiền còn quá ít. Dứt khoát lần này sẽ đưa nhiều hơn chút! Nhiều đến mức viện Thiên Hà kia cũng không chịu nổi mức giá này!
Trên ghế ngồi, Thường Vĩnh Huy đầu tiên là sững sờ, sau đó nhíu mày hỏi: "Ngươi nói hắn thành lập cả quỹ từ thiện? Chuyên môn phẫu thuật cho trẻ hở hàm ếch?"
"Đúng vậy, việc này đều đã lên thời sự rồi."
Trong mắt Thường Vĩnh Huy lộ ra một tia thưởng thức: "Ha ha, không ngờ đấy, hắn cũng có lòng đấy!"
"Cho nên Thường viện trưởng, hay là chúng ta lại tăng thêm tiền? Tôi lại đi nói chuyện với Trương Dịch?"
Hai trăm vạn đã là cực hạn của toàn bộ Hiệp Hòa. Hiệp Hòa có nhiều cao tài sinh như vậy, các loại du học sinh, còn có mấy vị tuổi còn trẻ đã lên phó chủ nhiệm bác sĩ thiên tài, bọn họ cũng đều ở cái mức giá này thôi. Lại cao... Lại cao nữa thì có chút không công bằng rồi...
Thường Vĩnh Huy nhất thời cũng rơi vào xoắn xuýt. Trương Dịch này, ông ta nhất định muốn có được. Thế nhưng về giá cả...
Thấy Thường Vĩnh Huy vẫn còn do dự, Kim Chính Luân lần nữa khuyên nhủ: "Thường viện trưởng! Loại nhân tài này ngài không nghĩ đào về Hiệp Hòa sao? Không phải tôi nói đâu, tôi thậm chí cảm thấy hắn so với vị chuyên gia được mời từ nước ngoài về trước kia còn cao tay hơn một bậc!"
Thường Vĩnh Huy đương nhiên biết Kim Chính Luân đang nói đến chuyên gia nào. Tháng trước người vừa về nước nhận chức tại Hiệp Hòa là chuyên gia khoa ngoại ngực, cũng là phó chủ nhiệm khoa ngoại ngực của Hiệp Hòa hiện tại. Tuổi gần 35 đã có bằng bác sĩ của đại học Hopper danh tiếng, còn làm việc và học tập tại viện đó tận năm năm. Hắn ở lĩnh vực ngoại ngực có thể nói là một trong nhóm cao cấp nhất toàn Hiệp Hòa hiện tại.
Kim Chính Luân nói rất đúng. Xem hết video phẫu thuật của Trương Dịch xong, Thường Vĩnh Huy cũng cảm thấy Trương Dịch... hình như thực sự còn cao tay hơn một bậc!
Tê! Làm sao đây! Có nên phá lệ mà tăng lương không?
"Vậy đi Thường viện trưởng, liền tăng thêm hai mươi vạn đi, dù sao... Dù sao chuyện phát lương mọi người cũng sẽ không nói lung tung, không ai biết Trương Dịch là người có lương cao nhất bệnh viện cả."
"Tăng hai mươi vạn ư? Vậy tổng là 220 vạn." Thường Vĩnh Huy cảm thấy có chút đau lòng.
Kim Chính Luân vội vàng nói: "Ôi Thường viện trưởng, không nỡ bỏ con thì không bắt được sói đâu! Đã muốn đào được Trương Dịch thì phải có thành ý. Nếu như... Nếu như 220 vạn mà hắn vẫn không đồng ý thì... thì thật hết cách."
220 vạn cũng là hạn mức cao nhất mà Hiệp Hòa có thể đưa ra. Thường Vĩnh Huy nhìn Kim Chính Luân, cuối cùng là thở dài, nghiến răng nói: "Được! Vậy thì 220 vạn, bất kể thế nào, cái Trương Dịch này ngươi nhất định phải đào về cho ta!"
"Được rồi Thường viện trưởng! Tôi coi như tự mình đến Thiên Hà mời hắn, cũng nhất định sẽ mời được!"
Kim Chính Luân gật đầu chắc nịch. 220 vạn, hắn không tin Trương Dịch còn muốn cân nhắc!
...Bệnh viện Nhân dân thành phố Thiên Hà.
Năm giờ chiều, phòng họp gần như đã đầy người. Toàn bệnh viện trên dưới trừ nhân viên trực cơ bản đều đã đến. Nhưng lúc này hội nghị lại còn chậm chạp chưa bắt đầu.
Trên bục giảng, Tiền Chính Cương nhìn về phía vị trí những người trực cấp cứu, phát hiện Trương Dịch vậy mà không có ở đó.
"Khụ khụ, người ở phòng cấp cứu có ai thấy Trương Dịch không? Sao hắn còn chưa tới?" Tiền Chính Cương dùng micro hỏi.
"Trương Dịch buổi chiều đều ở phòng phẫu thuật, chắc là sắp xong ca mổ rồi ạ."
"Ở phòng phẫu thuật à? Vậy được, chúng ta chờ cậu ấy chút đi."
Một câu của Tiền Chính Cương, toàn phòng họp im phăng phắc. Cái gì?! Nhiều người đang đợi một mình Trương Dịch ư? Chẳng lẽ hội nghị hôm nay thực sự là vì Trương Dịch mà tổ chức sao? Chẳng lẽ là bởi vì chuyện Trương Dịch lên thời sự mấy ngày trước? Mọi người trong lòng đều nghi hoặc, nhưng không ai hỏi.
Đợi mãi hơn mười phút sau, Trương Dịch mới lặng lẽ từ ngoài cửa lách vào. Ban đầu hắn vừa xuống ca mổ trong phòng phẫu thuật thì biết thời gian sắp trễ, cho nên hắn vội vàng thay quần áo rồi đến phòng họp, không ngờ vừa đến thì bên trong vẫn chưa bắt đầu.
Trần Phương vội vàng vẫy tay với Trương Dịch: "Ôi ông tướng của tôi, cậu cũng đến rồi à, mọi người đều đang đợi cậu đấy."
Trương Dịch hơi kinh ngạc: "Đợi tôi? Đợi tôi làm gì?"
"Viện trưởng Tiền nói phải đợi cậu, cậu không đến thì hội nghị chưa bắt đầu được."
"Được thôi, xem ra hội nghị này lại liên quan đến tôi rồi..."
Trên bục giảng, Tiền Chính Cương cũng chú ý đến bóng dáng của Trương Dịch. Lúc này ông liền hắng giọng một cái, nói: "Được rồi, giờ chúng ta vào việc chính thôi."
"Gần đây bệnh viện chúng ta có hơi bất ổn, do Trương Dịch nhiều lần lên thời sự mà bệnh viện ta bây giờ có mấy cái người thất nghiệp làm livestream ở ngay cửa. Mọi người chú ý đến lời nói của mình, còn nữa phải đảm bảo vệ sinh các phòng ban phải sạch sẽ. Đừng đến lúc bị kiểm tra nói bệnh viện mình vệ sinh không đạt chuẩn, đến lúc đó tôi sẽ trừ tiền."
"Còn nữa, gần đây bệnh viện vì chuyện phẫu thuật cho trẻ hở hàm ếch mà khoa cấp cứu và khoa da liễu cũng rất bận. Nhưng mọi người phải nhớ, cho dù thế nào thì việc phẫu thuật cho mấy đứa nhỏ này cũng không thể qua loa. Dù chi phí có được giảm, nhưng tiền hoa hồng mọi người nhận sẽ không thiếu một đồng nào. Cho nên tốt nhất là phải tập trung cao độ mà làm cho tốt."
"Còn có chuyện này, về tài nghệ cụ thể của Trương Dịch trong bệnh viện, tôi tin tất cả mọi người đang ngồi, bao gồm các chủ nhiệm ở hàng ghế đầu chắc cũng rất rõ. Tôi cho rằng, Trương Dịch hiện tại đã trở thành một người có đầy đủ năng lực để dẫn dắt một đoàn đội."
Nói đến đây, Tiền Chính Cương còn cố ý dừng lại một chút. Dẫn đến phía dưới vô số người mông lung!
"Viện trưởng Tiền có ý gì vậy? Dẫn dắt một đoàn đội?? Ngọa Tào! Sẽ không phải để Trương Dịch lên chức Phó chủ nhiệm đấy chứ?!"
"Không thể nào? Trương Dịch mới vừa nhận được chứng chỉ thôi, sẽ không nhanh vậy đã thăng Phó chủ nhiệm đâu."
"Vậy ngươi nói dẫn dắt một đoàn đội là có ý gì? Đây không phải là thăng quan thì là cái gì?"
"Không! Tôi thấy có lẽ là... Đội phẫu thuật chăng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận