Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 53: Gặp nguy không loạn, chưởng khống toàn trường! Ngưu Bức

Chương 53: Gặp nguy không loạn, khống chế toàn trường! Ngưu bức Ba Đao! Ngô Tú Mẫn đã lĩnh ba đao! Lúc này Ngô Tú Mẫn đã không còn sức hô cứu mạng. Tiếp theo đó sắc mặt nàng cũng bắt đầu trở nên tái nhợt! Trong tầm mắt Trương Dịch, hai nhát đao vào bụng và trên đùi kia vấn đề không lớn. Nhưng! Nhát đao vào ngực rất nguy hiểm! Nó đã đâm thủng chỗ nối của tâm thất phải với động mạch phổi! Đại lượng máu từ động mạch phổi chảy ra, tràn vào lồng ngực! Tâm thất phải, tim phải, trên thì nối với tĩnh mạch chủ trên, dưới thì nối với động mạch phổi. Động mạch phổi vỡ nát gây chảy máu, toàn bộ tuần hoàn máu của tim sẽ xảy ra vấn đề. Các mạch máu trên dưới cũng đều sẽ theo đó mất áp lực! Người cực kỳ dễ xuất hiện triệu chứng Sốc! Cho nên hiện tại Ngô Tú Mẫn vô cùng nguy hiểm! Không xa đó, viện trưởng Bệnh viện Bớt Y Lôi Thần Quang đã đến. Hắn thấy Ngô Tú Mẫn người bê bết máu một mặt thống khổ ngồi xổm trên mặt đất, lúc đó mặt đều kinh hãi! Ngay cả vội vàng khuyên nhủ: "Đừng kích động tiểu tử! Ngươi... Ngươi nhanh bỏ đao xuống!" "Bỏ xuống? Ha ha! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ta mẹ nó dựa vào cái gì nghe ngươi?" Tráng hán hiển nhiên không coi vị trung niên đeo kính trước mắt ra gì. "Ta là viện trưởng! Ta là viện trưởng của bệnh viện này! Ngươi cần gì cứ nói, chúng ta có thể bàn bạc, ngươi mau thả Ngô chủ nhiệm!" "Viện trưởng?!" Hai mắt tráng hán láo liên, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vị viện trưởng trước mắt, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó. Cuối cùng, trong đôi mắt hắn thoáng hiện lên một tia ngoan độc. Viện trưởng đúng không? Vừa hay! Có thể mang theo thêm một người cũng tốt! Đột nhiên, tráng hán nhanh chóng đứng dậy, cầm dao định đâm vào tim Lôi Thần Quang! May là Trương Dịch phát hiện người này không đúng. Ngay khi tráng hán nhào tới, hắn nhanh chân đá bay Lôi Thần Quang đang đứng tại chỗ. Vì sao dùng chân? Vì khoảng cách giữa bọn họ không đủ tầm tay... Dưới tình thế cấp bách, liền dùng chân... Đương nhiên. Cứu Lôi Thần Quang, bắp chân Trương Dịch lại bị lưỡi dao sắc mở ra một đường. Trương Dịch bị đau. Nhưng vết thương không sâu, không có gì đáng ngại. Bảo an xung quanh kịp phản ứng. Lập tức khống chế người bệnh này và ghì chặt xuống đất! Cảnh sát còn chưa tới, bảo an đã dùng dây thừng trói tráng hán lại. Lúc này tầng hai khu khám bệnh đã chật như nêm cối. Xảy ra chuyện lớn như vậy, khắp nơi đều là người bệnh cùng người nhà đến vây xem. Thậm chí còn có người lấy điện thoại ra chụp ảnh liên tục. Bên này Lôi Thần Quang. Mặt mày hoảng hốt bò dậy từ dưới đất. Vừa rồi chuyện gì xảy ra vậy?! Hắn căn bản không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy có một cước Vô Ảnh đá văng mình! Bây giờ nghĩ lại, cú đá kia là cứu mình! Nếu không có cú đá kia, có lẽ mình đã bị tráng hán đâm rồi! Quay đầu nhìn lại, chủ nhân cú Vô Ảnh Cước kia đâu? Chỉ thấy Trương Dịch lúc này đang quỳ bên cạnh Ngô Tú Mẫn. Vết thương trên bàn chân không kịp lo, máu đã thấm ướt cả ống quần đen. Nhưng vì quần màu đen, người khác không nhìn ra. Hiện trường hỗn loạn vô cùng. Người thì bắt người, người thì hét lên, người thì ngã quỵ, người thì khóc lóc. Lúc này, Ngô Tú Mẫn trúng ba dao, áo blouse trắng trên người bị máu tươi nhuộm đỏ, trông giống như từng đóa hoa hồng đỏ tươi. Khiến người nhìn mà kinh hãi. Trời ơi! Ngô chủ nhiệm chẳng lẽ cứ thế mà chết đi sao?! Tất cả mọi người đều có chút hoảng sợ! Người hoảng loạn liền dễ dàng ngây dại. "Oxy, điện tim, thay huyết tương, thuốc cấp cứu và dụng cụ cấp cứu mau chóng lấy tới!" "Y tá mau đến thiết lập đường truyền tĩnh mạch! Nhanh lên!" Trong lúc bối rối, Trương Dịch quỳ xuống đất cấp cứu. Phát ra mệnh lệnh! Không biết vì sao, Trương Dịch vừa mở miệng. Các y tá bên cạnh đang hoảng hốt thậm chí suýt khóc liền lập tức như bị điện giật. "Vâng!" Mấy người đồng loạt nhanh chóng mang đồ tới. Thiết lập đường truyền tĩnh mạch, cho thở oxy, điện tim. Huyết áp đã 80/52 mmHg! Gần như sắp bị sốc! Adrenalin, dung dịch Ringer truyền đủ liều. Dịch thuốc vào mạch máu, có chút khởi sắc. Nhưng rất nhanh huyết áp lại giảm xuống. Nguyên nhân căn bản vẫn là chỗ động mạch phổi bị tổn thương chưa được cầm máu. "Mau đưa Ngô chủ nhiệm vào phòng phẫu thuật cấp cứu đi!" Lôi Thần Quang đi đến nói. Nhưng thời gian này đưa vào phòng phẫu thuật khâu lại mạch máu khẳng định không kịp! Trương Dịch nhìn xung quanh, thấy cái kẹp cầm máu trên xe cấp cứu. Được rồi, chỉ có thể làm như vậy! Nghĩ xong, Trương Dịch lấy ngay kẹp cầm máu, mở gói vô trùng ra rồi cầm lên. Tay kia thì lật áo blouse trắng của Ngô Tú Mẫn, để lộ vết thương ở ngực. Rồi cứ vậy, trước mặt mọi người... Dùng kẹp cầm máu luồn vào lồng ngực theo vị trí vết thương! Người xung quanh đồng loạt hít một hơi lạnh! "Không đúng! Tiểu tử này đang làm gì vậy?!" "Trương Dịch? Anh đang làm gì vậy?! Mau đưa Ngô chủ nhiệm vào phòng phẫu thuật đi!" "Trời ạ, người này đang làm gì vậy? Cứu người sao?" "Anh ta là bác sĩ sao? Làm vậy có chính xác không?" Trương Dịch không thể quản được những lời bàn tán xung quanh. Bởi vì chỉ có cách này mới có thể cầm máu nhanh nhất. Tin tưởng cái gì cũng không bằng tin vào mắt mình. Vết thương dài hai centimet, hoàn toàn có thể đưa kẹp cầm máu vào được. Trong tầm mắt Trương Dịch, kẹp cầm máu hướng xuống thẳng tiến, rất nhanh đã tìm thấy động mạch phổi đang chảy máu. Sau đó kẹp lại và cố định. Mạch máu bị vỡ nát cứ vậy khép kín. Lại xem xét huyết áp, ổn định ở mức 78/45. Lôi Thần Quang không quen Trương Dịch. Lúc nãy hắn cứu mình, thật sự là rất cảm ơn hắn. Nhưng bây giờ thì sao! Gia hỏa này đang làm cái gì vậy?! Lại dùng kẹp cầm máu luồn vào vết thương?! Chỗ nào đang chảy máu còn chưa rõ! Hắn cho rằng có thể bịt mắt dùng kẹp cầm máu cầm máu được chắc? Kết quả... Xem lại máy đo điện tim... ôi Ngọa Tào! Hắn thế mà thật sự có thể! Huyết áp thế mà thật sự ổn định rồi?! Lôi Thần Quang suýt nữa chửi tục! Hắn tò mò, tiểu tử này rốt cuộc đã làm thế nào mà chỉ dùng một cái kẹp lại có thể cầm máu được như vậy? Cách đó không xa, mấy y tá đang mang huyết tương thay thế chạy tới. Nhìn thấy giữa ngực Ngô Tú Mẫn lại cắm một cái kẹp cầm máu?! Các y tá trợn tròn mắt quả thực không thể tin được. Thế mà lại có loại thao tác này?! Người nhà cùng bệnh nhân vây xem xung quanh, đều không hiểu gì, chỉ biết là rất lợi hại! Dùng cái kẹp kẹp hai cái ở bên trong vậy mà đã cầm được máu! Đúng là quá trâu bò ~ Xem ra bệnh viện Bớt Y thật sự là cao nhân ẩn dật. Thầy thuốc trẻ như vậy mà đã có thể gặp nguy không loạn, khống chế toàn trường! Mà còn đẹp trai như thế! Mấy cô gái trẻ vây xem xung quanh nhao nhao mắt lấp lánh tim hươu loạn nhịp ~ Huyết áp đã ổn định, Trương Dịch lại bảo y tá tiêm một mũi adrenalin. Thuốc trợ tim kết hợp thêm việc thay huyết tương, huyết áp nhanh chóng tăng lên. Tiếp theo mới là lúc đưa người vào phòng phẫu thuật. Vừa lúc này, cảnh sát cũng đến. Đưa tráng hán kia vào xe cảnh sát. Lúc gần đi, tráng hán còn điên cuồng giãy dụa gào thét: "Ngô Tú Mẫn, ngươi đáng chết! Ngươi không xứng được sống! Trả lại vợ cho ta! Trả cho ta!" Các bác sĩ bệnh viện Bớt Y nhanh chóng đưa Ngô Tú Mẫn đến phòng phẫu thuật. Lúc này đừng quan tâm nguyên nhân, phải cứu người trước đã. Trong phòng phẫu thuật, hình ảnh chụp chiếu cho thấy động mạch phổi bị chảy máu. Nhưng chỗ chảy máu đã bị chiếc kẹp cầm máu luồn vào lồng ngực kia kẹp chặt lại rồi! Mọi người mở lồng ngực ra kiểm tra... Cảnh tượng trong lồng ngực này khiến tất cả bác sĩ trong phòng phẫu thuật đều mắt tròn mắt dẹt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận