Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 414: Khang chủ nhiệm sẽ không thật muốn đổi người nuôi dưỡng?

Chương 414: Khang chủ nhiệm thật sự muốn đổi người bồi dưỡng sao? Trương Dịch mắt sáng lên ~! Hắc hắc ~! Hắn còn chưa nói gì, vị trí trợ lý chủ nhiệm đã từ trên trời rơi xuống. Ai nha nha. Cảm tạ viện trưởng Kim nha! Nếu không phải viện trưởng Kim thừa thắng xông lên hỏi, Khang Ngạn Minh cũng không thể đáp ứng nhanh như vậy ~ Trương Dịch cố gắng kiềm chế cảm xúc trong lòng, ngoài mặt lại vô cùng khiêm tốn đáp: "Đã Khang chủ nhiệm nói vậy rồi, vậy thì được, sau này ta sẽ làm việc thật tốt tại khoa cấp cứu. Yên tâm, năng lực của ta nhất định xứng với chức vị này, cũng sẽ để những lo lắng trong lòng ngài nhanh chóng biến mất." Lời của Trương Dịch có ẩn ý. Khang Ngạn Minh cũng hiểu ngay. Xem ra Trương Dịch đã đoán được nỗi lo lắng trong lòng hắn. Chẳng qua cũng là những vị tiền bối đã lớn tuổi nhưng mãi chưa có chức vị. Yên tâm ~ Không mấy ngày nữa sẽ cho ngươi xử lý xong thôi ~ "Tốt! Vậy quyết định vậy nhé! Khi nào thì đến khoa cấp cứu làm việc??" Khang Ngạn Minh trên mặt lại nở nụ cười, nhìn Trương Dịch có vẻ không thể chờ đợi mà hỏi. "Cái này..." Trương Dịch đưa mắt nhìn Kim Chính Luân. Việc này còn tùy thuộc vào Kim Chính Luân quyết định, dù sao bây giờ hắn vẫn đang ở khoa tim mạch. Kim Chính Luân cười nói: "Vậy cuối tuần đi, công việc tuần này đã sắp xếp xong rồi, thứ hai ngươi có thể đến khoa cấp cứu báo danh luôn." "Tốt, cảm ơn viện trưởng Kim!" Việc Trương Dịch điều đến khoa cấp cứu, cơ bản đã quyết định như vậy. Thấy mấy vị lãnh đạo cười cười nói nói lại còn vẻ mặt vui vẻ đi ra từ văn phòng, các bác sĩ khác đang chờ ở bên ngoài đều ngơ ngác! Ngọa Tào! Chuyện gì xảy ra?! Không phải nói hai chủ nhiệm đánh nhau sao? Đầu rơi máu chảy? Mặt mũi bầm dập? Ở đâu vậy? Sao không thấy gì cả! Những bác sĩ từ các khoa khác vội vàng chạy đến đều mặt mày đầy dấu chấm hỏi! Hóa ra là ai tung tin đồn nhảm vậy? Thật là hết nói! Lãng phí thời gian của chúng ta! Còn tưởng rằng hai chủ nhiệm vì Trương Dịch mà đánh nhau nữa chứ. Vậy thì có thể ghi vào sử sách của Hiệp Hòa luôn! Thấy hai vị lãnh đạo không có việc gì, mọi người cũng lần lượt giải tán. Điền Phi Long thấy chuyện Trương Dịch đến khoa cấp cứu đã xong xuôi cũng quay đầu về tổ 2. Mặc dù Trương Dịch không ở tổ 2 khiến hắn cảm thấy có chút đáng tiếc. Nhưng vui là Trương Dịch cũng không đến tổ 1 ~ Cứ vậy không đến tổ 1 mà cũng không tới tổ 2, rất tốt. Đều không đắc tội ai, lại có thể yên tâm. "Mọi người im lặng chút nhé, tôi có chuyện muốn thông báo với mọi người." Điền Phi Long vừa đi, Khang Ngạn Minh liền không nhịn được kích động mà chuẩn bị nói chuyện này. Trong văn phòng, mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía Khang Ngạn Minh. "Thứ hai, Trương Dịch sẽ đến khoa cấp cứu chúng ta làm việc! Đến lúc đó mọi người hoan nghênh, cổ vũ nhiệt tình nhé!" Vừa nghe vậy, có người vui mừng, có người buồn rầu. Tiêu Long lại là người đầu tiên vỗ tay: "Tốt! Đến tốt quá nha! Hoan nghênh hoan nghênh! Tổ một của chúng ta là một gia đình ấm áp và nhiệt tình!" Lý Dũng cũng lẳng lặng vỗ tay: "Không sai, tổ một của chúng ta lại thêm một mãnh tướng ~" Chỉ có Uông Vũ Phi lộ vẻ mặt khó coi. Không ngờ Trương Dịch thật sự đến. Vậy có phải là, Khang chủ nhiệm sẽ thay đổi người bồi dưỡng? Nghĩ đến đây, Uông Vũ Phi trong lòng cũng dần lo lắng. Hắn vất vả lắm mới có tiền đồ sáng lạn và tương lai, vậy mà vì Trương Dịch này, tất cả trở nên mờ mịt! Hừ! Uông Vũ Phi liếc nhìn Trương Dịch, trong mắt không chút thiện ý. "Khụ khụ, mọi người tỉnh táo lại, tôi biết mọi người đã sớm nghe danh Trương Dịch và đều biết đến cậu ấy. Nhưng mà, cậu ấy đến khoa cấp cứu cũng không phải ở tổ một của chúng ta..." Khang Ngạn Minh vừa dứt lời, mọi người đều không nhịn được nhíu mày. Không ở tổ một vậy chắc chắn là tổ 2 rồi! Trời ạ! Trương Dịch mà đến tổ 2 thì chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh. Vậy sau này tổ một của chúng ta chẳng phải sẽ bị tổ 2 đè đầu sao? "Mọi người nghe tôi nói này, Trương Dịch quả thật sẽ đến khoa cấp cứu, nhưng không phải ở tổ một mà cũng không phải ở tổ 2. Mà là làm việc ngay tại khoa cấp cứu, giống như... hồi trước khi chúng ta còn chưa chia tổ, như khi tôi và Điền Phi Long còn chưa tách ra ấy. Không phân tổ một hay tổ hai, ở đâu cũng đều là khoa cấp cứu." "À..." Lúc này mọi người mới hiểu ra mà gật đầu. Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của từng người đều giống như vừa phải đón nhận chuyện gì kinh thiên động địa, liên tiếp phát ra những tiếng nghi ngờ. Trương Dịch lại có đặc quyền sao? Tất cả mọi người đều chia tổ, duy chỉ có hắn là không bị phân tổ? Không ít người trong lòng đã bắt đầu không vui. Không hàng Hiệp Hòa vốn dĩ đã là đặc quyền rồi. Không thể vì phẫu thuật giỏi mà lại cho người ta đặc cách ở khoa cấp cứu được chứ? Hừ ~ Lãnh đạo thật là bất công! Khang Ngạn Minh nhận thấy vài người đã bắt đầu không hài lòng. Hắn vừa định giải thích thì Trương Dịch lại đưa tay ngăn lại. Trương Dịch nhẹ nhàng lắc đầu, ra hiệu hắn không cần giải thích. Giải thích cái gì? Không cần giải thích. Bác sĩ làm nghề này, nói dễ nghe là tế thế cứu nhân. Nói thẳng ra là dùng kỹ thuật để kiếm sống. Chỉ là kỹ thuật này có độ khó cực cao mà thôi. Nếu mọi người đều có kỹ thuật thì cứ thi thố xem ai kỹ thuật cao hơn, sẽ biết được ta có đủ tư cách có được đặc quyền này hay không. Cho nên Trương Dịch không muốn giải thích. Về sau từ từ sẽ rõ thôi. Chính là tự tin như vậy ~ Khang Ngạn Minh nhìn Trương Dịch với vẻ tự tin và không sợ hãi, lại không nhịn được mà lo lắng. Tiểu tử này quả thực rất lợi hại. Nhưng Khang Ngạn Minh hy vọng sự tự tin của hắn đừng phát triển thành tự phụ thì tốt. Như vậy... sẽ hại hắn. Một mầm non tốt như vậy, Khang Ngạn Minh vẫn mong cậu có thể vững vàng đi trên con đường hành nghề y. Đừng phụ lòng bách tính, cũng đừng phụ lòng thiên phú khó có được này! Cuối cùng, Khang Ngạn Minh vẫn không giải thích. Chờ Trương Dịch đến khoa cấp cứu rồi hãy xem cậu thể hiện như thế nào. Với lại, chuyện Trương Dịch làm trợ lý chủ nhiệm, hắn vẫn chưa nói ra. Chuyện này mà nói bây giờ, mấy người ở khoa cấp cứu sẽ loạn hết cả lên mất. Nên từ từ đã ~ Cho họ chút thời gian đã, chờ đến thứ hai rồi thông báo cũng không muộn. Sau đó, Trương Dịch trở lại khoa tim mạch. Vừa về đến, Trần Phương và mấy đồng nghiệp khoa tim mạch liền như ong vỡ tổ, xông đến vây quanh. "Sao rồi sao rồi? Các cậu vào văn phòng rồi nói chuyện gì vậy?" Trần Phương vừa rồi bị Khang Ngạn Minh đuổi đi nên không biết chuyện gì xảy ra sau khi họ vào văn phòng. Thậm chí, khi thấy tin tức hai chủ nhiệm đánh nhau trong nhóm, anh ta còn tưởng là thật. Chỉ là chuyện đó phát sinh ở trong văn phòng. "Bọn họ thật sự đánh nhau à? Khang chủ nhiệm không sao chứ?" "Cậu thật sự muốn đi khoa cấp cứu à? Đừng mà, cứ ở lại khoa tim mạch đi!" "Đúng đấy, từ khi cậu đến khoa tim mạch, các cô gái xinh đẹp đến đưa mẫu xét nghiệm, bệnh án ngày càng nhiều. Nếu cậu mà đi thì xong, bọn họ chắc không thèm đến nữa mất, vậy làm sao tôi trông cậy vào cậu để thoát ế đây!" Trương Dịch: ? ? "Không phải, chuyện tôi thoát ế thì có liên quan gì đến cậu chứ! Bản thân tôi còn chưa thoát ế đây!" Trương Dịch hùng hổ nói. "Không, ý tôi là cậu vừa đẹp trai lại có kỹ thuật tốt, ở lại đây..." Bác sĩ kia còn đang nói thì điện thoại văn phòng đột nhiên vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận