Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 624: Vừa về nước liền đến sống ~? ?

Chương 624: Vừa về nước đã gặp chuyện?
Nói xong, phần mềm giao dịch tiền ảo giả lập trong điện thoại liền hiện ra trước mắt Vương khanh.
Lúc này, trên mặt Vương khanh hiện lên một vẻ kinh ngạc.
"Ồ?" Nhìn không ra nha! Trương Dịch lại còn thích chơi cái này sao? Tiền ảo giả lập đúng là kiếm tiền nhanh, nhưng cái thứ này mất tiền cũng nhanh đó! Hắn làm sao có thể kiếm được nhiều tiền như vậy?
Vương khanh lập tức thu hồi ý định chất vấn, đuôi lông mày nhướng lên, khách khí nói: "Bác sĩ Trương hiểu lầm rồi, ha ha, tôi không có nghĩ nhiều đâu. Anh bây giờ đã nổi tiếng khắp Hoa Quốc rồi, sự tích vẻ vang của anh viết cả một mặt báo cũng không hết, sao tôi dám nghi ngờ anh được chứ. Bất quá... phải nói là, bác sĩ Trương anh dựa vào đầu tư tiền ảo giả lập này mà kiếm được nhiều như vậy... Ánh mắt của anh thật là độc đáo nha, không biết... ha ha, có bí quyết gì không, chỉ tôi chút ít?"
Khá lắm! Kiếm nhiều tiền như vậy ai mà không đỏ mắt? Vương khanh cũng muốn hỏi thăm chút ít, để kiếm thêm chút tài lộc nha~!
Trương Dịch bật cười, thu điện thoại lại. "Cũng giống như thị trường chứng khoán thôi, xem đường dài đường ngắn. Đương nhiên vận may của tôi chiếm phần lớn, chỉ thì không được, chúng ta tiếp tục bàn về hợp đồng đi."
Đùa à, còn dạy ngươi bí quyết sao? Bí quyết của ta là có hệ thống bảo bối đó ~~ Cái này không thể cho ngươi biết được ~
Vương khanh ngượng ngùng nhếch miệng: "Ha ha, cũng phải a ~" Lúc này hắn cũng thu hồi nụ cười, tiếp tục cùng Trương Dịch bàn chuyện chính.
Hai người nói chuyện khá là ăn ý, rất nhanh đã ký xong hợp đồng. Thấy Trương Dịch ký tên, tảng đá trong lòng Vương khanh mới xem như hoàn toàn rơi xuống.
Lần này ổn rồi! Phim có hi vọng! Không chỉ tiền bạc đúng chỗ mà việc tuyên truyền phim giai đoạn hậu kỳ cũng sẽ được chú trọng!
Nghĩ đến đây, Vương khanh tin chắc bộ phim của bọn họ nhất định sẽ bán chạy!...
Một tuần sau, con gái của Dịch Danh Thịnh cuối cùng cũng được ra khỏi ICU, dù vẫn phải ở trong phòng cách ly riêng biệt, nhưng trước mắt có thể thấy người đã thoát khỏi nguy hiểm. Điều này làm cho tâm tình của cả nhân viên y tế khoa ngoại tim đều trở nên nhẹ nhõm hơn.
Tuy nhiên, tâm trạng của chủ nhiệm khoa tim mạch, giản bác sĩ, lại có chút phức tạp. Vui mừng thì ông thực sự vui mừng, ca phẫu thuật có độ khó cao như vậy mà thành công, ông là bác sĩ cũng thấy nhẹ lòng thay người bệnh và gia đình.
Nhưng mà... Bác sĩ mổ chính lại là bác sĩ từ bệnh viện khác tới, điều này khiến cho chủ nhiệm khoa tim mạch của bệnh viện Ma Tư Tổng Y cảm thấy hơi hổ thẹn.
Thật kỳ lạ, tại sao Trương Dịch không ở lại bệnh viện Ma Tư Tổng Y của bọn họ? Nghe nói giáo sư Phi Phổ Tư tự mình mời mà anh ta cũng không chịu đến? Thật đáng tiếc!
Mấy ngày nay, chuyện Phi Phổ Tư muốn giữ Trương Dịch ở lại bệnh viện Ma Tư Tổng Y làm việc cơ bản đã được lan truyền ra ngoài. Mức lương trên trời như vậy mà Trương Dịch cũng không chịu ở lại, điều này khiến rất nhiều bác sĩ đều khó hiểu.
Nhất là những mỹ nữ độc thân trong bệnh viện! Vốn dĩ còn nghĩ sẽ có cơ hội được cùng Trương Dịch làm việc trong một bệnh viện. Kết quả Trương Dịch lại không đến! Ai! Không thể cùng một bác sĩ đẹp trai lại có thực lực như vậy làm việc chung, đúng là một sự tiếc nuối lớn trong đời mà ~!
Sau phẫu thuật ghép tim, người bệnh cần phải ở lại phòng cách ly một tháng, để đảm bảo môi trường vô trùng cho người bệnh. Bởi vì trong thời gian này, người bệnh phải trải qua một loạt các liệu pháp chống phản ứng đào thải. Nếu chẳng may bị lây nhiễm, người bệnh đó coi như không qua khỏi. Ngay cả Trương Dịch cũng không thể cứu sống người bệnh trong trường hợp này.
Mà sau khi xuất viện, trong vòng nửa năm người bệnh không được ra ngoài gội đầu tắm rửa, cũng không được tham gia bất kỳ hoạt động nào có khả năng bị lây nhiễm. Về chế độ ăn uống cũng phải ưu tiên đồ tốt cho sức khỏe. Có như vậy mới đảm bảo người bệnh có thể hoàn toàn vượt qua giai đoạn theo dõi.
Hiện tại xem như con gái của Dịch Danh Thịnh đã thoát khỏi nguy hiểm, Trương Dịch cũng cảm thấy đến lúc phải nói lời tạm biệt. Đã ở Nước Mỹ hơn mười ngày rồi, mười mấy ngày này vừa giống như là nghỉ ngơi vừa giống như đang làm việc. Dù sao cũng xem như được thả lỏng một lần.
Trước khi đi, Phi Phổ Tư còn muốn xin thông tin liên lạc của Trương Dịch, nói là chờ đến khi công ty công nghệ Bối Pháp quyết định thử nghiệm thao tác từ xa, Phi Phổ Tư sẽ đích thân bay tới Hoa Quốc để xem Trương Dịch phẫu thuật tại hiện trường. Dù sao đối phương cũng là một đại lão trong giới y học, Trương Dịch trao đổi thông tin liên lạc với người ta xong liền cáo biệt mọi người, lên máy bay rời khỏi Nước Mỹ.
"Ôi trời! Cuối cùng cũng được về nước! Các cậu đừng nói, ăn mấy đồ Tây hơn mười ngày nay tôi chỉ muốn ăn một bát thịt kho tàu chính hiệu thôi!"
Trên máy bay, Khang Ngạn Minh cùng Trương Dịch và Kim Chính Luân đang than thở. Mười mấy ngày nay bọn họ ăn cơ bản đều là đồ ăn nước ngoài, cho dù gọi đồ ăn trưa thì hương vị cũng không được đặc biệt chính gốc.
Kim Chính Luân gật đầu cười: "Đúng đó, bây giờ tôi chỉ muốn làm một bát nước đậu xanh lạnh, cộng thêm mì trộn tương chiên lão Đế Đô do vợ tôi tự tay làm!"
Trên máy bay, mấy người không ngừng nói chuyện về những món mình thèm muốn sau khi về nước.
Đột nhiên, điện thoại của Trương Dịch phát ra một tiếng thông báo tin nhắn Wechat. Mở ra xem thì thấy Trần Phương gửi mấy tấm ảnh, trên đó tựa như là thông tin bệnh sử của một bệnh nhân nào đó và kết quả kiểm tra.
"Trương Dịch, bây giờ anh bận không? Giúp tôi xem qua trường hợp của cậu bé này đi, hôn mê ngã xuống đất co giật không ngừng, tiền sử gia đình thì mẹ cậu bé có chứng động kinh, có thể là động kinh di truyền."
"Nhưng tôi dùng thuốc an thần không có hiệu quả rõ rệt, vào viện tối hôm đó lại bị co giật một lần, khoảng cách thời gian chưa tới bốn tiếng."
"Đây là kết quả chụp cộng hưởng từ và điện não đồ của bệnh nhân, anh xem thử nhé? Có phải là động kinh di truyền không?"
Sau đó Trần Phương tiếp tục gửi mấy đoạn tin nhắn nữa.
Động kinh? Động kinh lẽ ra phải dễ kiểm soát chứ, dùng thuốc barbiturat hoặc diazepam là có thể giải quyết hoàn toàn. Nhưng người bệnh này vào viện chưa được bốn tiếng mà đã bị co giật một lần nữa? Thật kỳ lạ! Thuốc an thần có tác dụng ức chế thần kinh rất rõ đối với bệnh động kinh, sao lại chưa đầy bốn tiếng đã tái phát rồi?
"Là co giật lớn hay co giật nhỏ?" Nghĩ ngợi, Trương Dịch hỏi.
"Co giật nhỏ, tôi dùng diazepam," Trần Phương trả lời ngay.
"Cậu bé có triệu chứng khác của bệnh động kinh không? Có bị lờ đờ không? Đây là lần đầu tiên phát bệnh hay trước đó đã từng bị co giật?"
"Có chút lờ đờ nhưng tôi cảm thấy không rõ ràng lắm. Đứa nhỏ này hai năm trước đã bắt đầu có triệu chứng co giật nhưng đều không nghiêm trọng. Người nhà thấy đi bệnh viện tốn tiền nên đã trực tiếp cho đứa nhỏ uống thuốc chống động kinh của mẹ nó. Lúc nhập viện, họ nói vừa bị co giật xong chưa lâu, mà lại là lần nghiêm trọng nhất trong hai năm qua, thật sự hết cách nên người nhà mới đưa vào viện. Lúc đó cậu bé không được tỉnh táo lắm, gọi tên cũng chỉ ậm ừ được hai tiếng. Nhưng sau khi dùng thuốc thì chưa đến nửa tiếng sau người đã tỉnh lại, hỏi tên tuổi đều có thể trả lời được. Tôi và Mao Tiểu Viên đều cho là bị động kinh, việc chẩn đoán và dùng thuốc cũng đều theo hướng đó. Ai ngờ kết quả chụp cộng hưởng từ và điện não đồ vừa ra thì tôi lập tức không hiểu nữa. Kết quả này cảm giác không giống bị động kinh, anh giúp tôi xem qua đi?"
Đọc xong những giải thích của Trần Phương, Trương Dịch vội ấn mở những tấm ảnh mà anh ta gửi tới.
Nếu là động kinh di truyền, trên cộng hưởng từ có thể sẽ không biểu hiện quá rõ, phải làm điện não đồ mới có thể xác định có phản ứng dương tính của động kinh hay không.
Nhưng khi Trương Dịch nhìn thấy hình ảnh đó, lại nghi hoặc nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận