Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 693: Khó bề phân biệt nguyên nhân bệnh

Chương 693: Khó mà phân biệt nguyên nhân bệnh.
Sáng sớm hôm sau.
Trương Dịch chân vừa bước vào phòng làm việc của khoa răng hàm mặt thì bác sĩ đã gửi tin nhắn cho Trương Dịch.
"Bác sĩ Trương, anh thật sự là thần! Kết quả chọc tủy của người phụ nữ kia cho thấy cô ấy hoàn toàn không mắc bệnh bạch cầu, nguyên nhân chức năng đông máu thấp chính là do ngộ độc thuốc diệt chuột!"
"Vậy là tốt rồi, nếu là ngộ độc thuốc diệt chuột thì điều trị đơn giản hơn nhiều, các anh thông báo cho cô ấy trước đi, ổn định cảm xúc của người bệnh."
"Được rồi, vậy cô ấy có cần chuyển khoa không? Ngộ độc thuốc diệt chuột trước kia đều do khoa cấp cứu tiếp nhận."
Trương Dịch suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Được, đưa cô ấy đến khoa cấp cứu đi."
Nửa tiếng sau, bác sĩ khoa răng hàm mặt đã đưa người phụ nữ này đến khoa cấp cứu.
Lúc này, các bác sĩ khoa cấp cứu đang giao ban, nhân viên trực ban làm thủ tục nhập viện cho cô ấy, sắp xếp nằm ở phòng bệnh trên tầng hai.
Trên đường đi, tâm trạng người phụ nữ này vô cùng tốt.
Nhìn chẳng khác nào đi du lịch chứ không phải nhập viện.
Vừa mới biết mình không bị bệnh bạch cầu đã là rất may mắn rồi.
Sau đó lại nghe bác sĩ nói muốn chuyển đến khoa cấp cứu để điều trị!
Ha ha!
Chuyển đến khoa cấp cứu chẳng phải là có thể ngày nào cũng gặp Trương Dịch sao?
Tê ~
Vốn dĩ cảm thấy sinh bệnh là chuyện xui xẻo, nhưng bây giờ... Chỉ là ngộ độc thuốc diệt chuột thôi, tuyệt vời ~!
Sau khi kết thúc buổi kiểm tra, Trương Dịch đã kê vitamin K1 cho người phụ nữ này.
Ngộ độc thuốc diệt chuột cũng chia làm hai loại cấp tính và á cấp tính.
Giai đoạn cấp tính sẽ xuất hiện các triệu chứng như chóng mặt, buồn nôn, chảy máu dưới da, cần phải nhanh chóng đến bệnh viện để rửa ruột, gây nôn hoặc lọc máu.
Giai đoạn á cấp tính thì ở trạng thái ủ bệnh, mấy ngày đầu có thể không có triệu chứng gì, phải đến 7-10 ngày thậm chí lâu hơn mới có thể xuất hiện triệu chứng.
Nguyên nhân chủ yếu thuốc diệt chuột làm suy giảm chức năng đông máu là do nó ức chế enzyme khử vòng oxi hóa của vitamin K1 trong cơ thể, ảnh hưởng đến quá trình tổng hợp các yếu tố đông máu Ⅱ, Ⅶ, Ⅸ và X, dẫn đến rối loạn chức năng đông máu, thời gian đông máu kéo dài, đồng thời gây tổn thương nghiêm trọng đến mao mạch, làm tăng tính thấm thành mạch, gây chảy máu nhiều hơn.
Vì vậy, thuốc giải độc chính cho ngộ độc thuốc diệt chuột chính là bổ sung vitamin K1.
Sau đó, kết hợp thêm vitamin C để giảm tính thấm thành mạch máu, thúc đẩy quá trình cầm máu.
Căn cứ vào liều lượng thuốc diệt chuột trong cơ thể cô ấy không nhiều, nên không cần phải lọc máu.
Chỉ số huyết sắc tố cũng ở mức 112g/L, chỉ số này tuy gần mức giới hạn thiếu máu nhưng cũng chưa đến mức thiếu máu, vì vậy trước mắt cũng không cần truyền máu.
Phương án điều trị chính của cô ấy hiện tại là truyền dịch.
Đến nay, nguyên nhân chảy máu của người phụ nữ này đã được tìm ra.
Nhưng nguyên nhân gây bệnh vẫn chưa được xác định.
Rốt cuộc là do tái phát sau lần ngộ độc bốn năm trước, hay là do lần thứ hai bị ngộ độc vào hai năm trước?
Theo lý thuyết, loại bệnh này thuộc bệnh nhẹ, chỉ cần điều trị, truyền dịch, không cần lọc máu thì chắc chắn sẽ khỏi.
Tại sao người này lại bị chảy máu kéo dài suốt hai năm?
Việc này giống như ngộ độc mãn tính vậy.
Trương Dịch thật sự nghi ngờ cô ấy bị người ta dùng liều lượng nhỏ thuốc độc trong thời gian dài, mà bản thân cô ấy không hề hay biết.
Nhưng... Cũng không thể loại trừ khả năng bốn năm trước cô ấy chưa được điều trị dứt điểm?
Càng nghĩ, anh càng thấy chắc chắn có vấn đề trong chuyện này.
Đáp án chắc chắn nằm ở chính người bệnh, hoặc là ở đâu đó trong các xét nghiệm mà mình đã bỏ qua.
Trong văn phòng, Trương Dịch bắt đầu lật xem bệnh án của cô ấy.
Anh dự định bắt đầu từ các kết quả xét nghiệm khác, xem có còn chỗ nào đáng ngờ hay không.
Mao Tiểu Viên thấy vậy cũng nhanh chóng xáp lại gần.
Tuy biết mình không thể trở thành đồ đệ của Trương Dịch, nhưng cái đạo lý ở gần thì hưởng lợi trước hắn rất hiểu.
Chịu khó gần một chút, có gì có thể học hỏi được một chút từ Trương Dịch mà ~!
"Trương Dịch, cậu đang nhìn cái gì đấy? Bệnh nhân nào mà để cậu cau mày đến tận trưa vậy?"
Trương Dịch ngẩng lên nhìn anh một cái: "Lộ liễu thế à?"
"Chứ sao nữa! Từ lúc ở phòng khám, cậu đã có vẻ đang suy nghĩ gì đó rồi, ngay cả người ngốc cũng nhận ra. Hơn nữa, cậu lại còn chưa có bạn gái, nên người duy nhất có thể khiến cậu bận tâm chỉ có bệnh nhân thôi. Hắc hắc, tớ đoán không sai chứ?"
Mao Tiểu Viên vừa nói vừa lộ ra vẻ mặt 'Nhìn kìa ~ tớ hiểu rõ cậu hơn mà ~'.
Trương Dịch tặng anh một cái lườm khinh bỉ: "Biết rồi thì tốt, đừng làm phiền tớ, tớ phải kiểm tra kỹ lại."
Mao Tiểu Viên tiến lên nhìn tên trên tờ bệnh án nhập viện đầu tiên.
"Phương Văn Tuệ? À ~ là người vừa chuyển đến vì ngộ độc thuốc diệt chuột kia à? Chẳng phải đã tìm ra nguyên nhân chảy máu rồi sao? Sao cậu còn xem nữa? Truyền vitamin K là được rồi mà?"
Mao Tiểu Viên không hiểu, một người ngộ độc thuốc diệt chuột cũng đâu phải bệnh khó chữa gì, cần gì phải dụng tâm như vậy?
Nếu nói là người xinh đẹp thì còn có thể chấp nhận được.
Vấn đề là người phụ nữ kia to con như vậy... Cũng không đến nỗi để Trương Dịch như thế chứ?
Chẳng lẽ Trương Dịch lại thích loại người eo to mông bự này sao?
Chỉ thấy Trương Dịch lần nữa ngẩng đầu lườm anh một cái, tặng anh một chữ 'Cút'.
"Vâng ~" Mao Tiểu Viên ngoan ngoãn tránh ra.
Xung quanh yên tĩnh lại, Trương Dịch lúc này mới bắt đầu chìm vào xem bệnh án.
Đầu tiên là xét nghiệm máu, đúng là chỉ có tiểu cầu giảm.
Sau đó là xét nghiệm chức năng gan thận, cô ấy có tình trạng gan nhiễm mỡ nhẹ, còn lại thì không có vấn đề gì lớn.
Hả?
Khoan đã.
Xét nghiệm chức năng gan đều có cholesterol mà nhỉ?
Bệnh nhân thuộc dạng người béo, vậy cholesterol của cô ấy có thể rất cao không?
Nếu như xác nhận cholesterol cao, vậy rất có thể tìm ra được nguyên nhân!
Trương Dịch cẩn thận lật xem, trong bệnh án lại không có kết quả xét nghiệm cholesterol.
Anh đành phải nhanh chóng yêu cầu bệnh nhân xét nghiệm máu đo cholesterol.
Xét nghiệm cholesterol cần phải để bụng rỗng, nên phải đến sáng ngày mai mới có kết quả.
Sau khi đã tìm được vài manh mối, Trương Dịch đứng dậy đến phòng bệnh xem bệnh nhân này.
Lúc Trương Dịch bước vào, người phụ nữ kia đang nằm trên giường bệnh trò chuyện hăng say với bạn của mình.
Kết quả, ngay giây sau đó, cô ấy lập tức ngồi bật dậy!
"Ôi Trương bác sĩ đến rồi! Trương bác sĩ anh đến thăm tôi à? Tình hình của tôi bây giờ cũng ổn rồi ~ không có vấn đề gì đâu ạ ~"
Trương Dịch nhìn cô ấy và bạn của cô ấy một chút rồi mới mở miệng hỏi: "Cô trước đây đã kiểm tra cholesterol chưa? Có cao không?"
"A? Cholesterol? Cái đó thì tôi không biết ạ?"
"Vậy bốn năm trước khi cô bị ngộ độc, cô cũng cân nặng như bây giờ sao?"
Người phụ nữ này có chút khó hiểu, tại sao lại hỏi về cân nặng của mình chứ?
Chẳng lẽ phụ nữ không ghét bị hỏi về tuổi tác và cân nặng sao?
Thấy cô ấy có vẻ hơi ngượng ngùng, Trương Dịch vội vàng giải thích: "Cô đừng suy nghĩ nhiều, tôi hỏi về cân nặng hoàn toàn là vì nó có liên quan đến cholesterol, mà cholesterol lại có liên quan trực tiếp đến việc ngộ độc thuốc diệt chuột trong cơ thể cô."
"A? Thì ra là vậy ạ... Thật ra bốn năm trước tôi còn béo hơn bây giờ đấy, hồi đó gần 85kg, mấy năm nay tôi nhận ra mình có vẻ hơi quá cân nên mới bắt đầu giảm cân, bây giờ là 73kg, vẫn đang cố gắng giảm thêm."
85kg?
Cao 1m6 mà nặng đến 85kg?
Ghê vậy!
Vậy thì cholesterol của cô ấy chắc chắn rất cao!
Lúc này, phỏng đoán của Trương Dịch trong lòng đã có thể xác thực được gần như chắc chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận