Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 807: Dư luận công kích, để Trương Dịch xuống đài

Trương Dịch sắc mặt lo lắng nhìn nàng một chút.
Cô gái này bị làm sao vậy?
Lúc tan làm tìm đến mình, hơn nữa còn không phải đến khám bệnh.
Vậy là đến để làm gì?
Chỉ thấy trên mặt cô gái có một vệt đỏ ửng lặng lẽ lan ra.
Trương Dịch cho dù là sinh vật đơn bào cũng hiểu ý của cô gái này.
Không phải chứ?
Cô bé này... Thích mình rồi sao?
"Khụ... Nếu như cô không có vấn đề gì về bệnh tật thì phiền cô rời đi cho, vì tôi cũng sắp tan làm rồi."
Cô gái vội vàng ngẩng đầu nói: "Không, không phải, tôi... tôi không có chuyện gì khác... chỉ là... chỉ là muốn cảm ơn bác sĩ Trương, sau khi dùng thuốc chiều nay thì tôi đã khỏe hơn nhiều, nhiệt độ cơ thể cũng hạ rồi, chỉ là muốn cám ơn anh thôi."
Hai tay cô gái chắp sau lưng, Trương Dịch còn tưởng là thói quen của nàng.
Không ngờ nàng lại đột nhiên từ phía sau lưng lấy ra một con gấu bông.
Trương Dịch: ...Hả?
"Cái này là... Cô muốn tặng gấu bông cho tôi?"
Đáy mắt cô gái hiện lên vẻ hồi hộp, lập tức gật đầu hưng phấn: "Vâng! Tôi chỉ là muốn cám ơn bác sĩ Trương thôi, tôi biết bác sĩ Trương không nhận quà cáp đắt tiền, cho nên... Cho nên tôi muốn tặng anh con gấu bông tôi thích nhất, mong anh nhận cho."
Trương Dịch có chút khó xử, cũng có chút bất đắc dĩ.
Thật hết nói!
Cô gái này chẳng lẽ nghĩ mình vẫn còn là cái tuổi thích gấu bông sao?
Ai!
Trương Dịch đang do dự có nên nhận hay không thì cô gái vội vàng nói thêm:
"Bác sĩ Trương yên tâm, con gấu bông này chỉ hơn hai mươi tệ thôi, chỉ là chút lòng thành của tôi, mong anh nhất định nhận cho."
Trương Dịch ngước mắt nhìn cô gái này một chút, rồi lại cúi đầu nhìn con gấu bông.
Suy nghĩ cẩn thận một chút, Trương Dịch vẫn quyết định nhận món đồ chơi nhỏ này.
Con gấu bông này cũng không lớn, so với bộ xương người nhỏ bày trên bàn cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Để trong phòng khám cũng không chiếm chỗ.
Lòng tốt của người bệnh mà, không sao cả.
"Được rồi, tâm ý của cô tôi nhận, nhưng hy vọng lần sau không cần tặng đồ cho tôi nữa, bệnh của cô vốn cũng không phải là bệnh nan y gì, không cần phải hao tâm tổn trí như vậy."
Trương Dịch nói, nhận lấy con gấu bông cô gái đưa.
Nhưng một giây sau, tay Trương Dịch đột nhiên khựng lại một thoáng!
Chỉ một giây, trong mắt cô gái cũng lóe lên một thoáng cứng đờ.
Nhưng rất nhanh, Trương Dịch giống như không có chuyện gì xảy ra mà cầm lấy con gấu bông.
Thấy Trương Dịch nhận lấy, cô gái rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Tròng mắt của Trương Dịch, trong con ngươi đen láy ánh lên tia sáng, không biết là đang suy nghĩ gì.
Vài giây sau, chỉ thấy hắn ngẩng đầu mỉm cười với cô gái: "Được rồi, quà cũng đưa rồi, đi nhanh đi, tôi cũng phải tan làm."
"Vâng! Cảm ơn bác sĩ Trương, hai ngày này tôi sẽ ngoan ngoãn đến bệnh viện truyền dịch, cho đến khi có kết quả kiểm tra."
"Được." Trương Dịch khẽ gật đầu, nhìn theo cô gái rời đi.
Cho đến khi nàng hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, nụ cười trên mặt Trương Dịch mới dần dần tắt hẳn.
À.
Người phụ nữ này thật sự là có ý.
Vậy mà lại đưa gấu bông cho mình, mà con gấu này lại...
Ha ha, thật sự là có ý a.
Nàng rốt cuộc là ai?
Là Lục Cao phái tới giám thị mình?
Nhưng cũng không cần thiết chứ, chỉ một cái chức trợ lý viện trưởng thôi, cần gì phải làm nhiều như vậy?
Trên hot search nhiều như vậy bài viết, đó chẳng phải là thủ đoạn của Lục Cao sao?
Vậy cô gái này đến cùng vì sao phải đặt thứ này trong con gấu bông?
Ánh mắt Trương Dịch dần trở nên lạnh lẽo.
Không đúng!
Lục Cao không có thủ đoạn tinh minh như vậy.
Với cái đầu óc như hắn, không thể nghĩ ra chuyện lợi dụng dư luận để đối phó người.
Nhất định là có người đứng sau bày mưu tính kế cho hắn.
Sẽ là ai đây?...
Màn đêm buông xuống, đèn đường rực rỡ.
Trong phòng VIP của một câu lạc bộ cao cấp nào đó.
Lục Cao một bên ôm một cô gái tiếp rượu xinh đẹp, một bên hưng phấn nói với Phan Hồng Thịnh:
"Ha ha ha! Thế nào? Anh thấy hot search hôm nay không? Tôi theo lời anh đi liên hệ mấy nhà truyền thông và marketing, chỉ cần có tiền, trắng cũng có thể biến thành đen!"
Đáy mắt Phan Hồng Thịnh cũng hiện lên một tia gian xảo.
Rất tốt, có tên ngốc Lục Cao này ở phía trước làm bia, hắn tự nhiên có thể trốn ở phía sau xem diễn.
Cái vụ hot search đó chiều nay hắn còn chưa tan làm đã thấy rồi.
Tất cả đều cố ý hướng Trương Dịch đến việc nhận hối lộ.
Chẳng qua dân mạng cũng không ngốc như Lục Cao, cẩn thận điều tra vẫn thấy rõ ràng lỗ hổng.
Nhưng trách cũng chỉ có thể trách chính Trương Dịch.
Không tra không biết, tra một cái hết hồn!
Trương Dịch vậy mà mở công ty, còn đầu tư phim.
Nhiều tiền như vậy, một bác sĩ như hắn lấy đâu ra lắm tiền như vậy?
Sau khi nhìn thấy Lục Cao điều tra ra những tin tức này, Phan Hồng Thịnh cũng không khỏi cười thầm.
Trương Dịch à Trương Dịch.
Không ngờ ngươi cũng tự mình nhận hối lộ sao?
Phan Hồng Thịnh nhát gan, lặng lẽ lấy vài ba vạn cũng không sợ bị phát hiện.
Nhưng Trương Dịch lá gan quá lớn!
Lại dám cầm nhiều như vậy!
Còn dám đi đầu tư phim?
Không sợ bị lộ hay sao?
Ha ha!
Bây giờ thì hay rồi, chuyện động trời như vậy mà lại để bọn họ bắt được!
Trương Dịch, ngươi cứ đợi mà bị điều tra rồi vào tù ăn cơm đi!
Chẳng qua trước mắt Trương Dịch không lên tiếng, mà một bộ phận lớn dân mạng vẫn muốn tin Trương Dịch.
Không còn cách nào, ai bảo trước đây hình tượng của Trương Dịch trong lòng dân chúng quá cao.
Lần hot search này chỉ có thể coi là món khai vị.
Xem như lợi dụng dư luận động dao trước hình tượng của Trương Dịch trong lòng dân chúng.
Cho dù không phải thật, chắc chắn cũng sẽ có một bộ phận người bắt đầu nghi ngờ.
Trương Dịch đến cùng có nhận hối lộ hay không?
Không nhận hối lộ, vậy số tiền đầu tư kia hắn kiếm từ đâu?
Nghi ngờ giống như hạt giống.
Một khi đã gieo trong lòng thì nó sẽ không ngừng lớn lên, cho đến khi trưởng thành thành đại thụ che trời.
"Phan chủ nhiệm! Nhờ có anh cả đấy, anh xem bây giờ Trương Dịch đến cả một lời đáp lại cũng không có, hắn chắc chắn là nhận hối lộ mới không dám ra giải thích! Ha ha ha, chúng ta cứ chờ xem hắn vào tù đi!"
Lục Cao tâm trạng rất tốt, vừa tới liền mở mấy chai rượu mười vạn tệ.
Bây giờ trong đầu hắn toàn là hình ảnh Trương Dịch ở trong tù.
Ha ha ha, Trương Dịch à Trương Dịch, ngươi cũng có ngày hôm nay sao?
Ta còn tưởng ngươi là một bác sĩ liêm khiết trong sạch chứ!
Không ngờ ngươi không chỉ tham lam mà còn dám tham nhiều như vậy?
Ha ha ha!
Thật là tới phiên ngươi gặp chuyện rồi!
Phan Hồng Thịnh một bên lại không có hưng phấn như Lục Cao.
Chỉ cần Trương Dịch một ngày không hạ đài, trong lòng hắn một ngày không thể an tâm.
Nghĩ nghĩ, hắn lại ghé tai Lục Cao nói nhỏ vài câu.
Lục Cao thì một mặt đảm bảo: "Yên tâm đi Phan chủ nhiệm, người ta đều đã an bài tốt rồi, mặc kệ Trương Dịch có nhận hối lộ hay không, cái tội danh này ta đều sẽ gán cho hắn bằng được!"
"Tốt, vậy ngươi nhớ kỹ, phải tìm nơi không có giám sát.""Đi! Chuyện nhỏ này giao cho người ta."
Cùng lúc đó.
Trương Dịch bên này, điện thoại cũng sắp bị gọi nổ.
Có người lo lắng, cũng có người chất vấn.
Kim Chính Luân vốn định lập tức ra thông cáo làm sáng tỏ, nhưng Trương Dịch lại không phải là bác sĩ bình thường.
Chuyện vừa xảy ra, Cục Vệ Sinh liền đã quyết định sẽ tham gia điều tra.
Kim Chính Luân có muốn giúp cũng không được.
Mà trong nhóm bệnh viện, đúng như Trương Dịch suy đoán.
Mới hai canh giờ, trong nhóm đã có người bắt đầu ồn ào muốn Trương Dịch xuống đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận