Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 600: Là ai? Ai có thể thay thế Phi Phổ Tư vị trí? !

Chương 600: Là ai? Ai có thể thay thế vị trí của Phi Phổ Tư? !
Trong một phòng bệnh của một bệnh viện hiện đại hóa.
Chính giữa giường bệnh là một ông lão tóc hoa râm.
Hắn chính là giáo sư Phi Phổ Tư.
Giờ phút này, hắn đã tỉnh lại một cách ung dung.
Xung quanh giường bệnh đứng đầy nhân viên y tế mặc đồ cách ly cùng người nhà. Ai nấy trên mặt đều mang vẻ lo lắng.
"Thưa giáo sư Phi Phổ Tư? Ngài cảm thấy thế nào?"
"Ba ba? Ba ba, ba có nghe thấy con nói chuyện không?"
"Giáo sư, ngài cuối cùng cũng tỉnh!"
Phi Phổ Tư vừa mở mắt, còn chưa kịp thích ứng đã nghe thấy mấy tiếng hô hoán.
Nhưng giờ phút này, ký ức trong đầu hắn lại dừng lại ở việc hắn đang ở trong phòng phẫu thuật tiến hành ca phẫu thuật điều khiển từ xa.
Chỉ thấy Phi Phổ Tư hơi mở mắt ra, mờ mịt nhìn xung quanh rồi hỏi:
"Ca phẫu thuật đâu? Ca phẫu thuật thế nào rồi? Ca phẫu thuật chùy nền động mạch lựu..."
Mọi người nghe xong, phát hiện lão nhân này mình đã tính mạng như treo trên sợi tóc rồi mà trong lòng lại vẫn còn nghĩ đến ca phẫu thuật? ?
Lập tức trong lòng cũng không khỏi kính nể. Giáo sư không hổ là giáo sư. Cái phẩm đức này, đúng là tấm gương cho chúng ta!
"Giáo sư, ngài đừng suy nghĩ nhiều, ca phẫu thuật đã hoàn thành thuận lợi, người bệnh trước mắt cũng đã thoát khỏi nguy hiểm, chỉ còn lại ngài thôi. Bất quá cũng may hiện tại ngài đã tỉnh lại, cái tên đáng chết kia đã không bắn trúng chỗ mạch máu lớn, kiểu chỗ yếu m·ạ·ng như vậy..."
Không phải chứ, Phi Phổ Tư thực sự suýt m·ất m·ạng tại chỗ.
"Chỗ y·ếu m·ạ·ng... ?"
Nghe học sinh của mình giải thích, hồi ức trong đại não Phi Phổ Tư mới đồng loạt kéo tới!
Móa!
Ngã Đặc Miêu b·ị b·ắn!
Chính là tên đáng c·hết kia! Vậy mà nói là ta h·ạ·i c·hết con hắn? ! Rõ ràng chính là con hắn mắc b·ệnh n·an y·! Vậy mà lại đem sai lầm đổ lên người ta!
Tỉnh táo lại, cảm xúc của Phi Phổ Tư có chút k·ích đ·ộ·ng, ngay cả nhịp tim trên điện tâm đồ cũng tăng vọt lên không ít.
Nhìn người xung quanh đều khẩn trương lên:
"Ba ba! Ba không sao chứ?"
"Giáo sư, trước đó ngài m·ất m·áu quá nhiều, nhưng may mà c·ấp c·ứu kịp thời, chỉ cần ngài có thể tỉnh lại và ch·ốn·g đ·ỡ được g·iai đ·oạn n·hiễm tr·ùn·g là không sao!"
Phi Phổ Tư nhắm mắt lại, chịu đựng cảm giác đau từ da thịt mấy cơ quan trên thân truyền đến, giơ tay lên, ra hiệu mọi người đừng quá khẩn trương.
Bản thân hắn là bác sĩ, bằng mấy cảm giác đau trên thân truyền đến, hắn cũng có thể đoán được hung thủ kia không hề bắn trúng chỗ hiểm.
Nghĩ lại, cũng đúng là mạng mình lớn...
Ai!
Bất quá...
"Chờ một chút Lai Ân, vừa rồi ngươi nói... ca phẫu thuật đó đã hoàn thành thuận lợi rồi sao?"
Bác sĩ Lai Ân bị gọi tên nhẹ gật đầu.
"Đúng vậy thưa giáo sư, lúc ngài bị tập kích chúng tôi đã lập tức đưa ngài đến phòng c·ấp c·ứu, còn phòng phẫu thuật điều khiển từ xa...
Trong thời gian đó cũng một mảnh hỗn loạn, tôi nghe nói đường truyền dữ liệu điều khiển từ xa cũng bị hư hao, cho nên bên Hoa Quốc liền phải gián đoạn ca phẫu thuật.
Nhưng sau đó cũng là bên Hoa Quốc tìm một vị bác sĩ tiếp quản ca phẫu thuật, người bệnh được phẫu thuật thành công và nghe báo cáo là đã tỉnh lại."
Giáo sư Phi Phổ Tư nghe xong coi như nhẹ nhõm thở ra.
Cũng may người bệnh Hoa Quốc kia không phải vì hắn mà m·ất m·ạng. Dù sao loại phẫu thuật sọ não này độ khó không quá cao, là bình thường.
Xem ra, trình độ chữa bệnh của Hoa Quốc cũng không tệ nhỉ.
"Không sao là tốt rồi, thay ta gửi lời x·i·n l·ỗi tới người công ty Bối p·h·áp Khoa Kỹ, nếu không phải gặp phải vụ tập kích đáng c·hết này, hôm đó nhất định có thể hoàn thành viên mãn ca phẫu thuật điều khiển từ xa. Vậy đi Lai Ân, anh nói với họ một tiếng, lần sau ca phẫu thuật điều khiển từ xa, thời gian bọn họ tùy ý định, ta dù thế nào cũng sẽ giúp bọn họ phẫu thuật lại một lần."
"À? Dạ... Cái này..."
Ánh mắt Lai Ân đột nhiên bắt đầu trốn tránh, nói chuyện cũng có chút ấp úng.
Phi Phổ Tư liếc nhìn hắn hỏi:
"Sao vậy Lai Ân? Có vấn đề gì sao?"
"Là như thế này giáo sư, đêm qua bên công ty Bối p·h·áp Khoa Kỹ đã liên lạc qua với chúng ta nói là... Nói là muốn hủy bỏ hợp đồng phẫu thuật. Tôi nghe nói... Nghe nói là lần sau bọn họ định thay một bác sĩ khác đến phẫu thuật."
Phi Phổ Tư nhướn mày, có chút kinh hãi nói:
"Cái gì? ! Bọn họ muốn đổi bác sĩ? ?"
Vì quá k·í·ch đ·ộ·ng làm ảnh hưởng vết thương, Phi Phổ Tư đau đến nhăn răng.
"Giáo sư, ngài đừng nóng giận, bởi vì... Bọn họ hình như muốn đổi bác sĩ kia... Thật sự rất lợi hại!"
Trương Dịch! Bác sĩ này thực sự rất lợi hại!
Lai Ân cũng là sau đó nhìn thấy video lan truyền trên mạng mới biết được. Hóa ra sau khi Phi Phổ Tư vào phòng c·ấp c·ứu, chính là vị bác sĩ tên Trương Dịch này đã tiếp nhận ca phẫu thuật.
Và điều khiến người ta cảm thấy rùng mình là... bác sĩ này trông còn rất trẻ! ! Vậy mà có thể giống như giáo sư Phi Phổ Tư, chỉ dùng thủ thuật nhỏ mà hoàn thành ca phẫu thuật! !
Mà lại! ! Vẫn là mù định vị! ! Mù c·ắ·t! ! Thật thần kỳ! !
Lần đầu Lai Ân nhìn thấy thời điểm thực sự không thể tin được! Để xác minh thật giả của video, hắn còn đặc biệt tìm người khắp nơi dò hỏi, kiểm chứng. Không ngờ cuối cùng lại có kết luận... Video là thật, Trương Dịch mù c·ắ·t cũng là thật! Chuyện này đủ để khiến Lai Ân chấn kinh một thời gian dài. Dù là bây giờ đang kể chuyện này với Phi Phổ Tư, trong lòng Lai Ân cứ nghĩ đến hình ảnh tay nghề kia lại không nhịn được mà k·ích đ·ộ·ng lên.
Thấy bộ dạng này của Lai Ân, Phi Phổ Tư cũng không kịp nói chuyện với người nhà mình, lập tức đem ý nghĩ vùi đầu vào công việc.
"Ngươi nói người kia rất lợi hại? Ha ha, ta ngược lại rất là hiếu kỳ nha, là ai? Đất nước xinh đẹp của chúng ta còn có ai có thể thay thế ta, một bác sĩ ngoại khoa sọ não? ? Là Auriel? Hay là tên Metz kia?"
Lai Ân há to miệng, nhìn mấy đồng nghiệp bên cạnh rồi lắc đầu nói:
"Đều không phải... Hắn không phải là bác sĩ nước ta, tựa như là bác sĩ của Hoa Quốc, người tiếp nhận ca phẫu thuật chùy nền động mạch lựu sau khi ngài được đưa vào phòng c·ấp c·ứu."
"Cái gì? ?"
Mặt Phi Phổ Tư tràn đầy vẻ không thể tin nổi!
Bác sĩ Hoa Quốc? ? Vậy mà lại là bác sĩ Hoa Quốc? !
Trong khoảnh khắc, trong lòng Phi Phổ Tư như bị một chiếc chùy đập vào ngực, làm hắn nghẹn ứ nửa ngày không nói nên lời.
Đáng c·hết, vết thương hình như lại đau lên rồi!
Sở dĩ hắn khó chịu như vậy, là bởi vì trong toàn bộ nước xinh đẹp này, bác sĩ ngoại khoa sọ não thật sự không có mấy người có thể thay thế được vị trí của hắn.
Chớ đừng nói chi là ở Hoa Quốc mà bọn họ vẫn luôn cho là 'lạc hậu'. Hoa Quốc lại có người có thể thay thế được vị trí của Phi Phổ Tư hắn? ? Thật đúng là hiếm lạ!
"Ai? Hắn tên là gì? Chỗ nào hắn lợi hại rồi? Ta hôn mê trong khoảng thời gian đó, ngươi phải nói cho ta rõ mọi chuyện đã xảy ra!"
Phi Phổ Tư vừa khó chịu, đồng thời cũng có hứng thú.
Bác sĩ có thể thay thế Phi Phổ Tư chắc hẳn cũng phải là một chuyên gia giáo sư nào đó của Hoa Quốc? Nếu người ta thực sự giỏi thì hắn cũng không tính là thua.
Kết quả không ngờ... Sau khi nghe Lai Ân từng chút một giải thích về diễn biến sự việc, biểu cảm của Phi Phổ Tư cũng từ chấn kinh chuyển sang nghi hoặc, lại biến thành rung động!
Tích tích tích! Tiếng nhịp tim trên điện tâm đồ dường như trở nên càng lúc càng nhanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận