Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 102: Uống ròng rã một bình bách thảo khô tiểu hỏa tử

Buổi trưa ngày thứ hai, sau khi ăn cơm trưa, Trương Dịch liền xuất phát. Trước khi đi, hắn còn dặn dò hai cô em họ, nhất định phải trông chừng Hứa Trường Nguyên. Không cho phép hắn uống rượu! Ăn uống cũng phải khống chế! Nếu như thân thể có vấn đề gì, nhất định phải đi bệnh viện kiểm tra, sau đó kịp thời thông báo cho hắn. Hai cô em họ liên tục gật đầu....
Chờ Trương Dịch trở lại Thiên Hà, thì đã gần hơn năm giờ. Về ký túc xá thu dọn vệ sinh một chút, sau đó bật máy tính lên. Trương Dịch định xem xe. Hiện giờ trong tay mình còn có hơn 380 vạn. Mua nhà thì không vội, mua xe vẫn là dư sức. Đầu tiên, hắn xem các loại xe nội địa. BYD, Trường Thành, Hồng Kỳ, Chery. Mười mấy hai mươi vạn là có thể mua được. Nhưng xem qua kiểu dáng xe, Trương Dịch cảm thấy có chút không thích. Sau đó, hắn lại xem mấy loại xe nhập khẩu. Land Rover G-Class, xe này rất tốt, phong cách, tính năng cũng không tệ, trang bị tốt một chút thì hơn một trăm tám mươi vạn là có thể mua. Porsche Macan, SUV cỡ trung, trông không có vẻ cao như G-Class, tính năng cũng được. Trang bị tốt một chút thì bảy, tám mươi vạn có thể mua. Còn có BMW X5, cũng là SUV, trang bị tốt thì hơn tám mươi vạn có thể mua. Mấy loại xe Cadillac và Volkswagen khác, nhìn cũng đều không tệ lắm.
Chọn nửa ngày, cuối cùng Trương Dịch chọn một chiếc Mercedes SUV, bốn năm mươi vạn có thể mua được. Giá tiền này cũng gần như vậy, đều nằm trong phạm vi chịu đựng của Trương Dịch. Tuy nói xe cộ bị mất giá nhưng mà là đàn ông mà. Ngoài tiền, xe, phụ nữ ba cái thứ tương đối quan trọng này, thì những thứ khác không cần gấp. Trương Dịch liên hệ trên trang web một chút. Rất nhanh bên kia đã gọi điện tới. Trương Dịch hẹn xong thời gian xem xe với đối phương rồi cúp máy. Chuẩn bị luyện tập phẫu thuật. Trước đó, hắn đã luyện tập xong các ca phẫu thuật từ ba sao trở xuống. Từ ba sao trở lên thì cơ bản có thể đạt 98 điểm. Chi tiết xử lý tốt một chút nữa là có thể đạt điểm tối đa. Trong phòng mô phỏng phẫu thuật, Trương Dịch đang cố gắng phấn đấu...
Ca cấp cứu. Mười giờ tối. Các bác sĩ ca ngày trực cơ bản đều đã tan ca. Chỉ còn Trần Phương, Trương Dịch hai bác sĩ trực phòng cấp cứu. Cùng với hai bác sĩ khác trực ca đêm ở phòng khám. Trong phòng cấp cứu có một bà lão hơn tám mươi tuổi. Hô hấp khó khăn, suy tim độ III. Suy thận dẫn đến suy tim trái cấp tính. Trước đó triệu chứng khó thở đã xuất hiện hơn nửa năm. Bình thường thì chỉ ở nhà hút oxy. Đến hôm nay, bệnh tình đột ngột tăng nặng, thấy tình hình không ổn, người nhà mới đưa đến bệnh viện. Nhưng bà lão mắc quá nhiều bệnh nền. Phẫu thuật cũng không có tác dụng lớn mà chỉ có thể điều trị bảo tồn. Cho nên Trương Dịch cũng không có biện pháp gì. Nếu có thể phẫu thuật, thì với kỹ thuật của ca ca, chỉ cần hai lần phẫu thuật là giải quyết xong. Không chỉ người có thể sống sót, mà Trương Dịch còn được thưởng. Đáng tiếc là tình huống của bà lão không tốt, bác sĩ khoa nội nói trên tầng không có giường. Cho nên bà lão chỉ có thể ở lại phòng khám cấp cứu. Dự là một đêm trực này, Trương Dịch và Trần Phương đừng hòng chợp mắt. Vì bà ấy có thể xảy ra chuyện bất cứ lúc nào.
"Đinh linh linh!"
Đột nhiên, điện thoại cấp cứu reo lên. Trương Dịch nghe máy: "Chào ngài, đây là bệnh viện nhân dân Thiên Hà, phòng cấp cứu.""Cái gì?!" "Được rồi, chúng tôi lập tức chuẩn bị!" Cúp điện thoại, Trương Dịch quay đầu nói với y tá: "Mau đem máy rửa ruột chuẩn bị kỹ càng, ngoài ra nhanh chóng pha hai ngàn ml nước xà phòng để sẵn!" Y tá nghi hoặc: "Sao thế? Có bệnh nhân tới sao?" "Đúng vậy, lập tức sẽ đưa tới một thanh niên uống thuốc diệt cỏ." "A? Uống bao nhiêu vậy?""Thuốc diệt cỏ đấy!""Ôi trời ạ, cái...!" Không chỉ có mấy y tá lắc đầu, mà ngay cả Trương Dịch cũng lộ ra một chút tiếc hận.
Một bên, Trần Phương cũng đứng dậy chuẩn bị cấp cứu. Cô vừa đi vừa nói: "Hy vọng người bệnh này uống phải thuốc diệt cỏ giả." Thuốc diệt cỏ. Là một loại thuốc trừ cỏ có tính diệt tận gốc. Vốn dĩ nó dùng để phun trong nông nghiệp. Nhưng lại bị mấy kẻ ngu xuẩn dùng để tự sát. Đối với cơ thể người, thuốc diệt cỏ là một loại kịch độc. Hiện tại cũng chưa có thuốc đặc hiệu. Chỉ cần uống một ngụm, quá 5ml, là có thể chết. Nghĩ đến đây Trương Dịch bất đắc dĩ lắc đầu. Thật sự là không hiểu nổi. Sao lại nhất định phải uống thuốc diệt cỏ?
Chưa đến mười phút, ngoài tòa nhà phòng khám cấp cứu đã có một chiếc xe cứu thương bật đèn khẩn cấp dừng lại. Các bác sĩ cấp cứu khiêng từ trên xe xuống một thanh niên hơn hai mươi tuổi."Nhanh chóng rửa ruột, cậu ta nói là đã uống nguyên một chai thuốc diệt cỏ!" Bác sĩ cấp cứu nói. Trương Dịch con ngươi co rụt lại: "Bao nhiêu? Nguyên một chai?!" Trần Phương cùng Trương Dịch ngay lập tức nhìn nhau. Xong rồi. Lần này thì toang rồi. Cái này thì làm sao cứu được?! "Cậu trai trẻ, cậu uống thuốc này bao lâu rồi?" Trương Dịch nhìn thanh niên đang nằm trên cáng hỏi.
Thanh niên hiện tại ý thức hoàn toàn tỉnh táo. Nhưng thuốc đã bắt đầu ăn mòn dạ dày, lan ra toàn thân. Đầu tiên, anh ta sẽ do bị kích thích bởi dịch thuốc mà xuất hiện triệu chứng nôn mửa. Sau đó là suy thận và toàn thân nhiều cơ quan suy kiệt. Nguyên nhân cuối cùng dẫn đến tử vong là do xơ hóa phổi, suy hô hấp. Nhất định phải tranh thủ thời gian rửa ruột, sau đó đưa đi chạy thận nhân tạo, xem có chút hy vọng sống không.
Thanh niên nghiêng đầu nhổ một ngụm đàm dịch màu vàng sau đó nói: "Không nhớ rõ ... Khoảng nửa tiếng trước thì phải... Mấy người đừng quản tôi, để tôi chết được không?" Nghe xong lời này Trương Dịch ngay lập tức đau đầu. Biết bao người muốn sống không được. Ngươi thì lại muốn chết. Mọi người vội vàng đẩy thanh niên vào phòng rửa ruột để chuẩn bị rửa ruột. Sau khi uống thuốc diệt cỏ nên lập tức gây nôn, thông đường ruột. Tốc độ nhanh nhất thải chất độc ra khỏi cơ thể. Nước rửa ruột cần phải dùng nước tẩy rửa, nước xà phòng hoặc là nước than hoạt tính. Kết quả, thanh niên này không đồng ý. Dùng sức giãy dụa, thậm chí còn đẩy cái ống truyền dịch trên tay y tá ra xa. "Tôi không rửa! Tôi nói không rửa! Đừng cứu tôi, để tôi chết đi mà!" Thanh niên nằm trên cáng khản cả giọng gào lớn. Trong lúc mấu chốt này thì ai còn quản được nhiều như vậy. Trương Dịch và Trần Phương liếc nhau, muốn cưỡng chế rửa ruột cho thanh niên này. Nhưng người bệnh giãy dụa, không hợp tác, thật sự không thể rửa được. Cuối cùng đành bất đắc dĩ, chỉ có thể đẩy người về lại phòng cấp cứu. Trước tiên truyền dịch đã. Truyền một lượng lớn dịch để tăng bài tiết, cũng có thể có chút ít tác dụng.
Kết quả thanh niên này vẫn không chịu! Y tá căn bản không chạm vào được hắn. Thậm chí vừa đến gần là hắn còn muốn đánh người. Ngay lúc đang giằng co thì người nhà của thanh niên cuối cùng cũng đến. Có mẹ hắn, vợ hắn và mấy người thân thích khác. Trương Dịch liền vội vàng tiến lên khuyên nhủ: "Các vị là người nhà của Hồ Khải đúng không? Mau khuyên cậu ấy một chút để cậu ấy rửa ruột đi! Rửa dạ dày xong thì làm thẩm tách, nếu không tỷ lệ tử vong lên tới 99%!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận