Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 214: Kiên trì

Chương 214: Kiên trì Dân mạng có chiều dài, chiều rộng 18cm bình luận: "Ngọa tào, sao lại là bác sĩ này vậy! Hắn lên tin tức nhiều lần rồi!"
Dân mạng à? Không! Bình luận: "Ta nhớ, hắn lên tin ba lần lần nào cũng là đang cứu người đấy ~!"
Dân mạng Nữu Cỗ Lộc · Giả Huyên bình luận: "A a a a ~~ cuối cùng cũng lại gặp được bác sĩ Trương rồi! Dáng vẻ anh cứu người vẫn cứ là siêu cấp quyến rũ luôn á!"
Dân mạng Vợ nhỏ của bác sĩ Trương ~ bình luận: "Đinh ~ chồng ta đột nhiên xuất hiện!"
Dân mạng hội fan hâm mộ của bác sĩ Trương bình luận: "Ở đâu ra tiểu tam thế? Chính thất ở đây, tiểu tam tiểu tứ tất cả lui! Lui! Lui! (kèm ảnh động bác gái đấu kiếm)"
Dân mạng Chắc là hôm nay cưới ta chứ? bình luận: "Oa... Anh ấy đẹp trai quá! Buồn bực! Sao lại có bác sĩ đẹp trai như vậy chứ? Anh ấy nên đi vào ngành giải trí!"
Trương Dịch nhìn bình luận của đám dân mạng, cười trừ. Người kia thì đúng là rất bảnh trai đấy, nhưng hắn đối với ngành giải trí không có hứng thú gì.
Đột nhiên, Wechat lại nhận được tin nhắn của Trần Phương.
Trần Phương nói: "Tớ chợt nghĩ ra một ý tưởng! Cậu có muốn nghe không?"
Trương Dịch: "Nói nghe xem."
Trần Phương: "Cậu được chú ý lần này có thể nhân cơ hội quảng bá quỹ từ thiện công ích của cậu hoặc là studio của Tô Hiểu Hiểu đó."
Trương Dịch: "Tô Hiểu Hiểu đã bắt đầu livestream rồi?"
Trần Phương lập tức gửi một ảnh chụp màn hình điện thoại.
Trương Dịch mở ra xem, quả nhiên là Tô Hiểu Hiểu đang livestream.
Đồng thời, nhìn khung cảnh phía sau có vẻ như vẫn đang ở trong phòng bệnh, phía sau còn có máy theo dõi nhịp tim, và Lưu Lạc đang nằm bất động trên giường bệnh cũng lọt vào khung hình.
Trương Dịch hiếu kỳ, cô ấy một buổi chiều làm sao lại đột nhiên tìm nguồn hàng bắt đầu livestream bán đồ vậy?
Trần Phương: "Cậu xem này, đây là tớ vừa nhìn thấy cô ấy ở gần studio định vị trên Đấu Âm đấy. Haizz, tớ đoán chừng Lưu Lạc cái này nhất thời không tỉnh lại được, lại thêm tiền nằm viện chữa bệnh các thứ nữa. Tô Hiểu Hiểu mới bị bất đắc dĩ phải nhanh chóng mở cái studio để bán ít đồ kiếm tiền đấy."
Trương Dịch cũng bận mở Đấu Âm tìm kiếm.
Nhấn vào thì đúng là trang của Tô Hiểu Hiểu.
Tô Hiểu Hiểu có dáng vẻ không tệ, trang điểm lên trông vẫn rất xinh đẹp.
Nhưng cho dù vậy, vì không có kinh nghiệm livestream hoặc không biết cách giới thiệu sản phẩm, cả studio cộng thêm Trương Dịch và Trần Phương thì cũng mới chỉ có mười bốn người theo dõi.
Trương Dịch hồi âm Trần Phương: "Tớ thấy rồi."
Trần Phương: "Cho nên tớ mới nói cậu xem có thể nhân lúc cậu đang được chú ý để giúp cô ấy một tay không. Thật đáng thương, cô gái này cũng là một người tốt đấy."
Trương Dịch: "Được, lát nữa tớ sẽ qua khoa thận xem sao."
Trần Phương: "Bây giờ luôn hả?! Thôi tớ không đi, tớ mua ít túi rác ủng hộ cô ấy vậy, ai!"
Sau khi cúp điện thoại, Trương Dịch liền thay quần áo rồi đi đến bệnh viện.
Thật ra lúc nãy Trương Dịch đã xem qua đại khái đồ đạc mà studio của Tô Hiểu Hiểu đang bán rồi.
Đều là những vật nhỏ giá vài đồng.
Ví dụ như túi rác gia dụng, giá treo đồ, thìa xào rau, lược, gương trang điểm các thứ.
Đều là những đồ nhỏ có lời, cũng không có bán đồ ăn nên không có rủi ro lớn gì.
Nhưng những thứ này không có tính cạnh tranh gì cả, có bán lỗ cũng chưa chắc có người mua.
Hơn nữa Tô Hiểu Hiểu còn đặt một cái tiêu đề chẳng hấp dẫn gì, chỉ viết vài chữ là 'Livestream giúp bệnh nhân'.
Thế thì có tác dụng gì chứ?
Khoa thận.
Bác sĩ trực ban thấy Trương Dịch đến còn ngạc nhiên hỏi: "Trợ lý Trương? Sao giờ này anh còn đến bệnh viện ạ?"
Trương Dịch ừ một tiếng sau đó vội vàng đi đến cửa phòng bệnh của Lưu Lạc.
Sau khi gõ cửa, Trương Dịch liền nhẹ nhàng bước vào.
Tô Hiểu Hiểu vội ngẩng đầu: "Bác sĩ Trương, anh đến rồi à?"
Có vẻ rất ngạc nhiên khi Trương Dịch lại đến vào ban đêm.
Nhưng quay lại nhìn studio chỉ có mười mấy người xem của mình, cô nghĩ chắc là bác sĩ Trương thấy livestream nên mới đến thôi.
"Sao cô mở livestream mà không nói với tôi và bác sĩ Trần?"
Tô Hiểu Hiểu có chút ngại ngùng nói: "Hôm nay đã làm phiền hai người giúp đỡ nhiều rồi. Cho nên việc này tôi tự mình làm là được..."
Trương Dịch nhìn mấy thứ bên cạnh cô hỏi: "Mấy cái giá treo đồ với túi rác này cô lấy nguồn hàng từ đâu vậy?"
Tô Hiểu Hiểu chỉ xuống lầu: "Chính là cái siêu thị Huệ Dân ở ngay cổng bệnh viện ấy, sau khi tôi nói chuyện của tôi và Lưu Lạc cho ông chủ biết thì ông ấy nói sẵn lòng giúp tôi, cho tôi cung cấp hàng, có thể bán được bao nhiêu thì bán bấy nhiêu."
Trương Dịch liếc nhìn Lưu Lạc vẫn chưa tỉnh lại trên giường bệnh, rồi đi đến xem xét chất lượng của các sản phẩm kia.
Tô Hiểu Hiểu hỏi: "Sao thế bác sĩ Trương? Mấy thứ này... không tốt hả?"
Trương Dịch lắc đầu nói: "Không phải không tốt, chất lượng đồ cũng không tệ, nhưng mà bây giờ ngành nào cũng cạnh tranh rất lớn. Cô bán rẻ, người khác sẽ chỉ bán rẻ hơn cô. Với lại, lý do đầu tiên mà livestream của cô không hấp dẫn người xem là do cô không có kinh nghiệm. Cô nên xem nhiều livestream của người khác để học hỏi thêm. Thứ hai là tiêu đề livestream của cô không đủ hấp dẫn, nên không có ai xem. Tuy tôi chưa từng livestream nhưng đứng từ góc độ người tiêu dùng mà nói thì những livestream nào càng thu hút thì tôi sẽ càng có khả năng vào xem."
"Nhưng mà... Vậy bây giờ phải làm sao đây? Tôi chỉ nghĩ là như vậy có thể kiếm tiền nhanh hơn thôi...Mẹ của Lưu Lạc cho ba vạn đồng chắc chắn không trụ được bao lâu. Nên về khoản thu nhập này nhất định phải mau chóng tìm biện pháp giải quyết..."
Trương Dịch suy nghĩ rồi nói: "Vậy thì thế này, ngày mai quỹ từ thiện của bệnh viện sẽ chuyển hai vạn đồng vào tài khoản nằm viện của Lưu Lạc. Với cả, cô có biết chuyện chúng ta đi cứu Lưu Lạc hôm nay được lên tin tức rồi không?"
"A? Bệnh viện quyên tặng hai vạn đồng sao? Lên tin tức? Tin tức gì thế?" Tô Hiểu Hiểu lắc đầu.
Cả buổi chiều nay cô chỉ lo livestream, căn bản không có thời gian để xem tin tức gì cả.
"Cô yên tâm, tôi sẽ cố hết sức giúp cô, nhưng mà có một yêu cầu duy nhất là mấy đồ mà cô bán, chất lượng nhất định phải đạt tiêu chuẩn."
Nghe xong câu này, trong mắt Tô Hiểu Hiểu liền lóe lên tia sáng, vội vàng gật đầu nói: "Vâng vâng! Tôi sẽ cố, ông chủ siêu thị Huệ Dân đó cũng là người tốt, ông ấy trực tiếp đưa wechat liên hệ của nhà cung cấp cho tôi. Nếu như tôi có đơn hàng thì sẽ trực tiếp lấy hàng từ nhà cung cấp!"
Nhìn Tô Hiểu Hiểu như vậy, Trương Dịch không kìm được thở dài.
Thật ra hắn cũng không biết vì sao cô gái này lại đối với Lưu Lạc như thế không rời không bỏ?
Sức mạnh của tình yêu lại vĩ đại đến vậy sao?
Khi đối mặt với bệnh tật? Liệu tình yêu có thể duy trì được bao lâu đây?
Trương Dịch muốn hỏi, nhưng lại cảm thấy không nên hỏi chuyện riêng tư của người ta.
Dứt khoát liền quay người kiểm tra tình hình của Lưu Lạc một lượt.
Nhịp tim, hô hấp, huyết áp, những chỉ số sinh mạng này trừ hơi thấp một chút thì những thứ khác đều không có vấn đề gì.
"Sao rồi? Lưu Lạc vẫn ổn chứ?"
Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tô Hiểu Hiểu, Trương Dịch cuối cùng cũng hỏi: "Tôi có thể hỏi cô một vấn đề được không?"
"Được ạ."
"Nếu như... tôi nói là nếu như Lưu Lạc một thời gian rất dài mà vẫn không tỉnh lại, cô sẽ làm thế nào?"
Ai ngờ Tô Hiểu Hiểu không cần suy nghĩ liền thốt ra hai chữ: "Kiên trì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận