Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 326: Cái này ba trăm vạn coi như là tạ lễ

Chương 326: Ba trăm vạn này coi như là quà tạ lễ Rất nhanh, bé Nam Hài liền hoàn toàn nhắm mắt. Tuy nhiên Trương Dịch biết dù bé bây giờ đang trong trạng thái ngủ, nhưng ý thức vẫn tỉnh táo. Cần khoảng một phút rưỡi nữa thì thần kinh vận động mới khôi phục hoàn toàn. Một phút rưỡi này vô cùng quý giá!
“Dao phẫu thuật cho ta!” Ca phẫu thuật bắt đầu! Trương Dịch không dám lãng phí thời gian, dù sao đây cũng là một cuộc kiểm tra kỹ thuật phẫu thuật của mình. Trước đó tuy hắn chỉ mất vài giờ để luyện tập ca phẫu thuật này đến mức tối đa. Nhưng dùng một phút rưỡi để hoàn thành thì Trương Dịch thật sự chưa từng thử qua. Dù vậy hắn vẫn tin tưởng vào bản thân mình. Dựa vào hệ thống lâu như vậy rồi. Cũng nên thử sức một phen!
Trương Dịch dùng một tay cầm kìm máu kẹp lấy chỗ dây buộc bao quy đầu, nhấc bao quy đầu lên. Ở bên ngoài bao quy đầu cách chỗ vành quy đầu 0.5cm làm một vết cắt, đây cũng là vết cắt vòng.
“Kéo!” Trương Dịch vừa mở miệng, Vương Hữu Đạt đã đưa kéo lên. Sau khi xác định vết cắt khớp với dự tính, lại dùng kéo cong cắt dọc theo vết cắt cách vành quy đầu 0.5cm cắt về phía bên phải da quy đầu, rồi lại cắt bên trái. Chỗ dây buộc của bao quy đầu, lớp trong lớp ngoài có thể không cắt hết, giữ lại một chút.
“Ca! Ca! Cạch!” Cây kéo cong trong tay Trương Dịch thoăn thoắt như nước chảy mây trôi cắt bỏ lớp da bao quy đầu thừa phía trên! Trong phòng phẫu thuật, mấy bác sĩ dù đang đeo khẩu trang nhưng miệng ai nấy cũng đều hơi há ra. Cả đám đều chấn kinh!
“Cầm máu!” Cắt bỏ phần da thừa xong còn phải cầm máu, rồi dùng ga-rô buộc tĩnh mạch mu dương vật chính giữa mặt lưng dương vật.
“Chỉ khâu!” Xử lý xong phần mô xong, Trương Dịch lập tức bắt đầu khâu lại. Cả quá trình vừa nhanh vừa ổn. Thật sự là thao tác cắt bao quy đầu chuẩn sách giáo khoa!
Trương Dịch ngẩng đầu nhìn đồng hồ trong phòng phẫu thuật: “Đã một phút chưa?” Bác sĩ gây mê há hốc mồm, vẻ mặt chấn kinh nhìn Trương Dịch: “Chưa... Chưa tới đâu, mới... Mới 53 giây…” Trương Dịch khẽ thở phào, vậy vẫn kịp! Nhưng phải tăng tốc hơn nữa! Lúc cắt thì phải cẩn thận, còn khâu lại thì tương đối thuận buồm xuôi gió. Khâu lại trước tiên phải khâu một mũi ở các vị trí lưng, bụng, trái, phải của vết cắt hình khuyên. Rồi ở giữa hai mũi khâu gia cố thêm 1-2 mũi nữa, vị trí khâu vết thương gần sát mép cắt rồi xuyên ra.
“Bá! Bá! Bá!” Sau một hồi thao tác hoa cả mắt, việc khâu lại đã kết thúc!
“Xong rồi, giờ là mấy giờ rồi?” Trương Dịch bỏ kìm xuống, một tay cầm gạc chuẩn bị băng bó, một bên không ngẩng đầu lên mà hỏi.
Bác sĩ gây mê lắp bắp: “Vừa... Vừa đúng 1 phút 30 giây!” “Tê!” Đám người hít sâu một hơi! Người này thế mà thật sự có thể hoàn thành việc cắt bao quy đầu cộng thêm khâu lại trong một phút rưỡi! Tốc độ tay này! Quá nhanh!
Trương Dịch không kịp cảm nhận ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh, trực tiếp cầm băng gạc vaseline nhanh chóng quấn quanh vết thương một vòng, rồi dùng băng vải ép chặt thêm một lớp.
“Xong rồi, ca phẫu thuật kết thúc!” Sau khi băng bó xong, Trương Dịch mới thở phào nhẹ nhõm. Vừa hay lúc này, lồng ngực của bé Nam Hài đang nằm trên bàn phẫu thuật bắt đầu phập phồng mạnh hơn! Tứ chi cũng bắt đầu dần dần cựa quậy! Vương Hữu Đạt quan sát, lập tức nói: “Bé sắp tỉnh rồi!” Lời này vừa dứt một giây sau, bé Nam Hài bỗng mở mắt, giãy giụa muốn ngồi dậy. Để tránh việc bé loạn động làm rách vết thương, mấy bác sĩ liền giữ tay bé lại.
“A... Đừng chạm vào ta! Ta không mổ nữa! Ta không mổ nữa!” “Ô ô... Đau quá! Chỗ tiểu đệ đệ của ta đau quá!” Bé Nam Hài khóc lên, tiếng khóc thảm thiết khác thường. Sau khi ý thức khôi phục, cảm giác đau cũng ập đến. Trương Dịch vội an ủi bé: “Thân Hạc, tay của con đã làm xong rồi, tuyệt đối đừng lộn xộn, nếu không cẩn thận vết thương bị rách thì ca mổ coi như xong, đến lúc đó con sẽ còn khổ hơn đấy!” Quả nhiên, nghe xong những lời này, bé Nam Hài lập tức hít hà: “Hả? Vậy... Ô ô... Vậy con không khóc, nhưng con vẫn đau quá à... Sao đã làm phẫu thuật rồi mà vẫn khó chịu vậy nè…” Bé Nam Hài không giãy giụa nữa. Nhưng cơn đau truyền đến từ hạ thể quả thật là khó có thể chịu đựng với một đứa trẻ ở độ tuổi này. Trương Dịch liếc mắt nhìn Vương Hữu Đạt bên cạnh: “Sau khi đưa bé về thì cho truyền dịch giảm đau.” Vương Hữu Đạt gật gù: “Hiểu rồi.” Nhưng giây tiếp theo hắn lại sửng sốt! Không đúng, sao việc này lại thành ra như tôi là cấp dưới của Trương Dịch vậy? Mình đường đường là chủ nhiệm khoa ngoại tiết niệu, mình lẽ nào không biết cho dùng thuốc giảm đau à? Còn phải để anh nhắc mình sao??
Vương Hữu Đạt ngẩng đầu nhìn Trương Dịch...
Thôi được rồi, anh giỏi, không chấp nhặt với anh. Sau khi thu dọn phòng mổ xong, bé Nam Hài được đưa ra ngoài.
Mẹ của bé Nam Hài đang mong ngóng chờ ở bên ngoài. Một phút trước, bà đã nghe y tá báo tin ca phẫu thuật đã thành công. Lúc này, bà vui mừng đến nỗi hận không thể lập tức xông vào phòng phẫu thuật.
“Đinh!” Cửa mở.
Bé Nam Hài vừa khóc vừa nằm yên trên giường.
“Con trai con thật giỏi, con thế mà kiên trì được! Mẹ thật sự tự hào về con!” Người phụ nữ kích động nắm chặt tay con trai, khích lệ nói.
“Ô ô... Tự hào cái gì chứ, đau chết con rồi!” Nam Hài lại rơi một giọt nước mắt bướng bỉnh.
Nam Hài nhìn xung quanh, đột nhiên lại mang theo chút thần sắc thất vọng hỏi: “Ba đâu? Ba không đến thăm con sao?” Người phụ nữ lộ ra một tia lúng túng: “Ba con… Bận quá, ba nói ngày mai nhất định sẽ đến viện thăm con, con ngoan nhé, con đã dũng cảm như vậy rồi, ngày mai ba tới nhất định sẽ khen con!” “Hừ! Không đến thì thôi, con không thèm ba đến đâu!” Nam Hài quay đầu, bĩu môi, vừa đau vừa khóc mà lại không chịu lớn tiếng.
Trương Dịch vừa bước ra ngoài, nhìn thấy chính là một màn này. Người nhà kia vừa thấy Trương Dịch ra ngoài, lập tức lộ ra nụ cười hiền hòa. Trước đó còn cảm thấy người nhà này nói chuyện thế nào cũng mang một vẻ xa cách. Còn giờ thì hoàn toàn là một bộ thái độ dễ gần.
“Bác sĩ Trương! Cảm ơn anh nhé, lặn lội đường xa đến giúp con trai tôi làm phẫu thuật này, tôi cũng không nghĩ lại nhanh như vậy! Thật sự rất đa tạ anh!” Trương Dịch khoát tay nói: “Không có gì, tôi cũng chỉ làm hết khả năng thôi, con trai nhà cô thể trạng quá đặc biệt, về nhà các cô có thể nghiên cứu kỹ một chút về chứng tỉnh lại do thuốc mê này. Đây là một loại biến chứng rất hiếm gặp do thuốc mê gây ra. Tuy nhiên cô cũng không cần quá lo lắng, bệnh này có thể điều trị được.” “Vâng vâng vâng, sau này nếu con trai tôi có vấn đề gì, tôi sẽ tìm bác sĩ Trương, được chứ?” Người nhà khóe miệng nở một nụ cười.
Nụ cười mỉm làm lộ ra làn môi đỏ, thật sự là tăng thêm không ít vẻ quyến rũ.
Trương Dịch gật đầu: “Được, chỉ cần tôi rảnh, tôi có thể chữa được, đều có thể giúp một tay.” “À phải rồi, tôi nghe nói bác sĩ Trương anh có một quỹ từ thiện đúng không?” Người nhà đột nhiên hỏi.
Trương Dịch ngẩng đầu nhìn người nhà này một cái: “Đúng, sao vậy?” Chẳng lẽ, người nhà này cũng muốn quyên tiền? Sau đó, người nhà kia quả nhiên lấy ra một tấm thẻ: “Bác sĩ Trương, đã anh là người nhiệt tâm làm từ thiện như vậy thì số tiền này tôi quyên thẳng vào quỹ từ thiện của anh luôn. Chồng tôi cũng là doanh nhân, anh ấy bình thường cũng sẽ làm từ thiện này nọ. Ba trăm vạn này nếu anh không muốn nhận thì chi bằng quyên vào quỹ từ thiện của anh. Coi như tôi cảm tạ anh đã lặn lội đường xa đến làm phẫu thuật cho con trai tôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận