Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 149: Bắt đầu! Trương Dịch tú

Chương 149: Bắt đầu! Trương Dịch thể hiện kỹ năng "Mọi người im lặng." Tiền Chính Cương lên tiếng, mọi người xung quanh liền im lặng chờ nghe những lời tiếp theo của hắn. "Tranh tài chia làm ba ván, ba ván hai thắng. Các ngươi có thể sử dụng các vật dụng trên xe đẩy cạnh bàn điều khiển, cơ bản sẽ dùng đến chỉ khâu, kẹp kim, dụng cụ vệ sinh tai, nước rửa tay,... đều đã chuẩn bị sẵn cho các ngươi. Vậy thì cho điểm như thế nào đây? Bây giờ ta sẽ nói cho mọi người biết. Ván đầu tiên, người dự thi sẽ chấm điểm cho đối phương. 1-10 điểm để tham khảo, nhưng các ngươi có thể cho 1 điểm hoặc 10 điểm, tùy vào quyết định của các ngươi. Nhưng ta vẫn nhắc nhở các ngươi một câu, phải cho điểm dựa trên kết quả thực tế." "Ván thứ hai, do ta và giáo sư Đặng chấm điểm. Cũng là 1-10 điểm, cộng điểm số lại, ai cao hơn người đó thắng. Ván thứ ba, sẽ do các vị có mặt ở đây quyết định. Bên ngoài có bóng bàn, hai màu trắng và vàng. Lát nữa, tiếp tân sẽ ngẫu nhiên phát phiếu cho 99 bác sĩ có mặt tại đây. Chọn bóng bàn màu trắng đại diện cho phiếu bầu cho Trương Dịch, chọn bóng vàng thì phiếu bầu cho Tiêu Chí Văn." "Ta dựa vào, chúng ta cũng có quyền lựa chọn sao?" "Haha, Bệnh viện Thị chơi hay quá, ta thích nơi này rồi." "Ta muốn đến ném! Ta muốn đến ném!" "Để ta đến, ta muốn thực thi quyền của quần chúng vây xem ~" "Được rồi, quy tắc đã công bố gần hết rồi. Tiếp theo sẽ là những vật dụng cần thiết cho cuộc thi." Tiền Chính Cương nói xong, hai y tá từ ngoài cửa đi vào, mang theo khay có phủ khăn vô khuẩn. Đặt khay lên hai bàn điều khiển. "Chuẩn bị xong rồi, vậy cuộc thi... bắt đầu!" Một tiếng ra lệnh vang lên. Một trận chiến vì vinh dự giữa Bệnh viện Thị và Bệnh viện Hoa Tây đã chính thức bắt đầu ~ Bên trong nhóm chat làm việc của Bệnh viện Thị. Lúc này mọi người đã nhốn nháo cả lên. Ai còn tâm trí đâu mà làm việc nữa chứ. Viện nhà mình đấu với cao đồ của Bệnh viện Hoa Tây? Tin sốc này vừa đưa ra, ai còn muốn làm việc nữa. Tất cả đều đang hóng hớt. Phó sinh Vương Vũ: "Ta nói này! Lúc nãy viện trưởng Tiền nói chúng ta có quyền bỏ phiếu!" Gây tê Hoàng Tiểu Hổ: "Viện trưởng Tiền chơi lớn quá, thế mà lại cho họ so vá trứng gà!" Ngoại tim Tiêu Dũng: "Cái gì? Thật hay giả? Vá trứng gà? Trứng gà thì vá kiểu gì?" Thận Bạch Đường: "Ha ha ha, thật là lạ lùng, ta muốn đến xem quá đi! Tiếc là ta đang trực ca nên không đi được." Ngoại Xương Lục Xa: "Cái gì?! Vá trứng gà?! Ôi, ta làm xong việc này lập tức đến xem! @Phó sinh Vương Vũ, là ở phòng mổ số ba hả?" Phó sinh Vương Vũ: "Đúng đúng đúng, số ba đó, nhưng giờ ngươi đến chắc trễ rồi, nhiều người lắm, phòng mổ và ngoài cửa đều đông nghịt người." Một tin tức nhanh chóng lan ra toàn bệnh viện. Thậm chí không ít bác sĩ đang nghỉ phép cũng nghe được tin này. Lữ Tĩnh bên này, vừa xong ca phẫu thuật đã nghe chuyện này. Hắn tỏ vẻ ngơ ngác hỏi: "Cái gì? ? ? Tranh tài? Tranh tài gì? Hôm nay chẳng phải giáo sư Hoa Tây đến giảng bài sao? Sao lại thành tranh tài rồi?" "Trưởng khoa Lữ, ngài không biết đó thôi..." Trần Phương kể một hồi liền cho Lữ Tĩnh rõ đầu đuôi câu chuyện. Sau khi nghe xong, Lữ Tĩnh lại tỏ ra nhẹ nhõm: "Đấu khâu với Trương Dịch à? Ha ha, nếu là giáo sư Đặng đấu với Trương Dịch thì ta còn lo lắng. Dù sao người ta là giáo sư Hoa Tây, kinh nghiệm có thể hơn Trương Dịch nhiều. Ai ngờ lại là đồ đệ của giáo sư Đặng đấu với Trương Dịch? Ha ha, không phải ta tự cao, kỹ thuật của Trương Dịch so với đám cùng trang lứa, hơn kém 5 tuổi đều không có đối thủ." Cười xong, Lữ Tĩnh quay người hướng cửa khoa Cấp cứu mà đi. Trần Phương vội vàng gọi hắn lại: "Khoa Lữ chờ chút, ngài...ngài đi đâu vậy?" "Đi xem đấu chứ ~" "Vậy ta cũng đi cùng với ngài?" Trần Phương cũng muốn đi xem, tiếc là không thể bỏ việc được... Lữ Tĩnh vội khoát tay: "Không được, mau quay về làm việc đi!" Nói xong hắn cũng không quay đầu lại mà đi luôn. Chỉ để lại Trần Phương ngửa mặt lên trời thở dài: "Ai...một trận đấu hay như vậy mà ta lại không thể trực tiếp đến xem...khó chịu quá!" Bên trong phòng mổ. Ván đầu tiên so tài là khâu gân cơ. Gân cơ được cấu tạo từ các bó sợi song song, liên kết với nhau bởi các mô liên kết lỏng lẻo. Là một phần của cơ bắp. Tuy nói thực lực của mình chắc chắn đè bẹp đối phương. Nhưng Trương Dịch cũng không vội vàng khâu, mà quan sát Tiêu Chí Văn, xem hắn dùng phương pháp khâu gì, để lát nữa Trương Dịch cũng dùng phương pháp đó mà khâu. Một bên, thấy Trương Dịch vẫn chưa có động tĩnh gì mà còn đang quan sát Tiêu Chí Văn. Điều này khiến Đặng Vĩ càng chắc chắn thêm một ý nghĩ. Đó là cái người được viện trưởng Tiền Chính Cương khoe mẽ là nhân tài của bệnh viện Thị, căn bản là không lợi hại như lời hắn nói. Hoa Tây là chỗ nào chứ? Thật tưởng các ngươi có thể so được với Bệnh viện Hoa Tây à? Ha ha! Hôm nay đi chuyến này, quả là đáng giá! Tiền giảng bài cũng được thêm hai vạn đó! Vừa đang đắc ý nghĩ ngợi thì mọi người đã thấy Trương Dịch bắt đầu thao tác. Trương Dịch sau khi quan sát Tiêu Chí Văn, xác nhận được phương pháp mà hắn dùng. Đó là phương pháp khâu 8 chữ. Là một trong những phương pháp khâu gân cơ thường thấy nhất. Đi, vậy hắn cũng dùng phương pháp khâu 8 chữ này. Để mọi người xem thế nào là khâu gân cơ cấp độ dạy học. Rửa tay, đeo găng, khử trùng, kiểm tra xem gân cơ có bị đứt không, thần kinh có bị tổn thương không, có bị viêm hay không. Mặc dù trước mắt chỉ là một miếng thịt bò rất bình thường thôi~ Nhưng vẫn phải tuân theo quy trình từng bước mà làm. Quan sát xong, bắt đầu khâu. Phương pháp khâu 8 chữ có thể chịu được lực kéo lớn, khiến gân cơ không dễ bị rách. Rất phù hợp với việc khâu những loại gân cơ dẹt và rộng ở hai đầu. Nhìn miếng thịt bò trước mắt, chắc là phần trên đùi. Cũng đúng là dạng dẹt và rộng. Xem ra cái tên Tiêu Chí Văn này cũng biết lựa chọn đấy chứ. Xâu kim, đặt mũi kim vào, kéo ra rồi lại trùng lặp. Trương Dịch bắt đầu khâu! Hiện trường, một số bác sĩ còn lấy điện thoại ra quay lại động tác của Trương Dịch. Vì chỉ có bọn họ mới biết. Trương Dịch là một đại lão thực thụ! Thời gian trôi qua, ban đầu còn có chút tiếng nghị luận trong phòng mổ. Dần dần trở nên yên lặng như tờ! Toàn bộ phòng mổ tĩnh lặng đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi. Bởi vì. Bởi vì Trương Dịch quá xuất sắc~! Xâu kim, đặt mũi kim vào, kéo ra, giao nhau... Một động tác hoàn hảo, khiến mọi người đều nhìn ngây ngốc! Cái kim trong tay hắn không giống cái kim nữa. Mà giống như nước vậy! Như nước có thể chảy theo tay của hắn! Trương Dịch bảo nước đi đâu thì nó phải đi đó! Tiền Chính Cương cũng kinh ngạc! Trước đó... Trương Dịch khâu vá hình như không có lợi hại như vậy? Sao mới hai ba tháng trôi qua, lại lợi hại đến vậy rồi? Xem ra, tiểu tử này ngày thường chắc chắn rất chăm chỉ luyện tập? Ừm! Buổi tối cho hắn thêm đùi gà! Vèo vèo vèo! Trương Dịch ra tay nhanh như gió. "Ta xong rồi." Trương Dịch đặt kẹp kim xuống nói. Bên cạnh, Tiêu Chí Văn không thể tin được liếc nhìn Trương Dịch. Hắn sao lại nhanh như vậy? Có lỗ hổng à! Tiêu Chí Văn đành phải nén sự bối rối trong lòng, nhanh chóng hoàn thành việc khâu gân cơ của mình. Thực tế, đối với những người khác mà nói, kết quả ván này đã tương đối rõ ràng. Đến cả không ít bác sĩ từ viện khác đến cũng kinh ngạc với những thao tác vừa rồi của Trương Dịch. Không phải là do Tiêu Chí Văn không mạnh. Ngược lại, Tiêu Chí Văn cũng rất giỏi. Nhưng vấn đề là Trương Dịch bên cạnh còn mạnh và giỏi hơn nữa! Cho nên mới làm Tiêu Chí Văn trở nên tầm thường. "Được rồi, ta cũng làm xong rồi!" Hai người đều đã hoàn thành. Chỉ trước sau không đến nửa phút. Trương Dịch nhìn Tiêu Chí Văn bên cạnh, nghĩ thầm không hổ là cao đồ của Hoa Tây. Đúng là có bản lĩnh. Với tốc độ của mình, bác sĩ bình thường cũng phải mất hai ba phút mới có thể đuổi kịp. Kết quả Tiêu Chí Văn nửa phút đã đuổi kịp. Ân~ Không tệ không tệ~ "Được rồi, hai người các ngươi đều làm xong thì hãy quan sát nhau, sau đó cho điểm số. Đây là giấy và bút, viết xong điểm thì nộp lại cho ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận