Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 239: Nhảy ra thông thường tư duy đến xem đặc thù ca bệnh

Chương 239: Thoát khỏi tư duy thông thường để xem xét, nguyên nhân cụ thể của ca bệnh đặc thù bị chảy máu cũng đã được tìm ra. Mặc dù mất máu hơi nhiều, nhưng chỉ có thể từ từ bồi dưỡng sau này. Tóm lại là nhặt về một cái mạng. Người bệnh được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật. Ngoài cửa, người nhà một mặt kích động! "Thế nào rồi? Phẫu thuật thành công rồi chứ? Không xảy ra chuyện gì chứ?" Trương Dịch gật đầu: "Yên tâm, điểm chảy máu chính là do sỏi gây ra. Mặc dù tình huống của con gái các ngươi rất hiếm gặp, nhưng nó còn trẻ như vậy đã bị sỏi, các ngươi vẫn nên tìm hiểu nguyên nhân. Xem xét xem chế độ ăn uống hàng ngày có gì không ổn không, nhất là chuyện nó ăn bậy những thuốc giảm cân kia. Sau khi xuất viện, tốt nhất đừng ăn giảm cân nữa, giảm cân từ trước đến nay không phải dựa vào thuốc, mà là dựa vào vận động và chế độ ăn uống điều độ." Mẹ của cô gái lễ phép vừa cười vừa nói: "Vâng, vâng, vâng, sau này tôi nhất định không để con bé ăn những thứ lăng nhăng đó nữa." Một bên, cha cô gái mặt dù vẫn đang nghiêm nghị, nhưng cũng khẽ nói tiếng cảm ơn. Trong lòng ông, bác sĩ này tuy còn trẻ hơn cả bác sĩ Triệu kia, nhưng rõ ràng là y thuật của bác sĩ này giỏi hơn! Sau khi phẫu thuật hoàn thành, người bệnh được chuyển đến khoa ngoại gan mật để nằm viện. Trương Dịch thì quay trở lại khoa cấp cứu. Lúc này vừa vặn rạng sáng, từ khi trực ca đêm đến giờ, Trương Dịch vẫn bận tối tăm mặt mày đến tận bây giờ. Phía sau, Cao Hãn thực sự nhịn không được hiếu kỳ hỏi: "Bác sĩ Trương, vì sao anh vừa nhìn liền đánh giá ra là vấn đề sỏi vậy? Sỏi đó nhỏ như vậy..." Trương Dịch ngồi trên ghế, ừng ực ừng ực uống một cốc nước lớn sau đó mới lên tiếng: "Đầu tiên, tất cả các xét nghiệm của người bệnh này đều không tìm thấy điểm chảy máu. Nhưng chỉ có trên siêu âm mới thể hiện có sỏi. Vậy thì phản ứng đầu tiên của bác sĩ có phải là có thể bắt đầu suy nghĩ vấn đề từ viên sỏi này? Viên sỏi này xác thực là nhỏ, nhưng nó lại dẫn đến ống mật và ống tụy bị giãn. Cậu thử nghĩ xem, vì sao đường ống lại bị giãn? Ngoài việc sỏi bị tắc ở đó, còn có khả năng là do những thứ khác nữa không? Có phải do dịch viêm chảy ra không? Hoặc là do máu? Chúng ta cần phải cân nhắc tất cả các nguyên nhân có thể xảy ra. Tình huống đặc biệt cần được đối đãi đặc biệt, không thể dựa vào tư duy thông thường để xử lý. Hơn nữa, đường ra của ống mật và tuyến tụy là tá tràng, cứ mạnh dạn suy nghĩ một hồi, có thể khả năng chính là do vấn đề sỏi này, dẫn đến ống mật và ống tụy chảy máu. Sau đó, máu từ tá tràng chảy ra, rồi từ hậu môn lôi ra máu thì sao?" Một phen của Trương Dịch khiến cho Cao Hãn và Thẩm Linh Nguyệt đều được lợi rất nhiều. Tình huống bệnh tật đặc biệt không thể dựa vào tư duy thông thường để xử lý. "Bác sĩ chúng ta, nhất là khi đối mặt với những loại bệnh tương đối phức tạp mà lại khó tìm ra nguyên nhân, thì nhất định không thể bỏ qua bất cứ chi tiết nào. Bất cứ một chi tiết nào cũng có thể là nguyên nhân gây bệnh." Cao Hãn và Thẩm Linh Nguyệt hai người liên tục gật đầu. Ồ... Thì ra đây chính là sư phụ của chúng ta sao? Dần dần. Vị trí của Trương Dịch trong lòng hai vị cao tài sinh này đã tăng lên không ít. "Ục ục..." Đột nhiên, bụng của Thẩm Linh Nguyệt kêu lên. Trương Dịch nhìn nàng một cái: "Đói rồi à?" Thẩm Linh Nguyệt có chút ngại ngùng gật nhẹ đầu. Sáu giờ ăn cơm tối, đến giờ này đói cũng là bình thường. "Hôm qua ta đã nhắc nhở các ngươi rồi mà, các ngươi có mang đồ ăn không?" Cao Hãn gật đầu: "Có mang bánh mì và sữa bò." Thẩm Linh Nguyệt hơi cúi đầu: "Buổi sáng tôi nhớ là đã để đồ ở trên bàn, kết quả ra ngoài thì quên mất." Trương Dịch thở dài, nhìn hai y tá bên cạnh hỏi: "Các cô có đói bụng không?" Y tá quay đầu lại gật đầu như giã tỏi: "Đói ạ~!" Ồ, chẳng lẽ bác sĩ Trương muốn mời khách à? ? ! "Đi qua phòng khám bệnh bên kia hỏi xem Triệu Xá bọn họ có đói không, nếu đói thì tôi cùng đặt đồ ăn giao đến." Vừa rồi hai ca phẫu thuật, một ca tắc ruột, một ca cắt bỏ tuyến tụy và tá tràng đều được thưởng hai mươi vạn. Hắn cũng không thiếu tiền. Thêm vào đó bây giờ mình cũng là tiểu lãnh đạo. Thỉnh thoảng mời khách ăn cơm cũng là cần thiết. Trên mặt y tá lộ vẻ vui mừng, nhanh như chớp chạy ra ngoài. Không bao lâu sau đã vội vã chạy trở về: "Đói, đói, đói, bác sĩ Triệu nói chỉ cần là bác sĩ Trương mời khách thì anh ta nhất định phải đói." Trương Dịch bật cười, vừa lấy điện thoại di động ra đặt đồ ăn giao đến vừa nhả rãnh nói: "Cái tên Triệu Xá này thật là, không đói cũng ăn à? Không sợ bị nứt bụng ra à!" Sau nửa đêm, bệnh nhân ngày càng ít, mấy người ở khoa cấp cứu cũng có thời gian ngồi ăn chút đồ ăn khuya. Lúc này, Cao Hãn vừa ăn chiếc Hamburger trong tay vừa cầm điện thoại di động nhắn tin trong nhóm bạn học của mình. Cao Hãn: "Có ai trực ca đêm mà không ngủ không? Tôi gửi một ca bệnh ra cho mọi người xem, xem có ai tìm được điểm chảy máu không." Bạn học A: "Tôi đang trực ca đêm đây! Gửi lên xem đi!" Bạn học B: "Đảng ngủ muộn ở đây, nói nghe thử đi, tôi xem có phải là ca bệnh khó chẩn đoán không!" Bạn học C: "Vừa hay tôi cũng trực ca đêm đây ~!" Ngay lập tức, Cao Hãn liền gửi tất cả các xét nghiệm của cô gái vừa nãy vào trong nhóm. Cao Hãn: "Người bệnh này liên tục ra máu 3 ngày + ba giờ trước khi nhập viện ra máu tăng thêm. Đến bệnh viện thì người ở trong tình trạng gần như hôn mê. Các cậu xem thử, kết hợp bệnh án và các xét nghiệm, tìm xem điểm chảy máu ở đâu." Khóe miệng Cao Hãn tràn đầy ý cười, hắn đoán chắc những bạn học này của mình không một ai đoán ra ~ Bạn học A: "Còn phải đoán à? ? Rõ ràng là xuất huyết đường tiêu hóa, đi nội soi dạ dày, ruột chẳng phải là được rồi? Tôi thật là phục cái này mà còn đi hỏi bọn tôi? ? Coi thường người khác hả Cao Hãn? ?" Bạn học B: "Đúng đó, ra máu như vậy thì chắc chắn hơn nửa là xuất huyết đường tiêu hóa dưới, xem có phải là đại tràng hoặc trực tràng có vấn đề không." Bạn học C: "@ Cao Hãn, cậu không sao chứ? Chỉ có tí chuyện nhỏ như thế mà nửa đêm còn bắt tụi này phải đoán? Không có việc gì thì uống thêm chút thuốc bổ não đi cậu." Cao Hãn nhìn những phản ứng của bạn bè mà suýt nữa bật cười thành tiếng. Nhưng hắn vẫn cố nhịn. Cao Hãn: "Ha ha, đều sai hết! Toàn sai! Các cậu không nhìn kỹ các xét nghiệm sao? Nội soi ruột và nội soi dạ dày, tự mình xem lại mấy cái ảnh chụp." Bạn học A: "Ừm? Không đúng, sao nội soi dạ dày, nội soi ruột đều không thấy điểm chảy máu vậy?" Bạn học B: "Tôi liếc qua, ngay cả xét nghiệm cũng không tìm ra điểm chảy máu? Kỳ quái, tình huống này là gì vậy?" Bạn học C: "Ngọa Tào, không phải là xuất huyết đường tiêu hóa dưới à? Thế là cái gì? Tình huống gì mà ra máu đến suýt ngất mà lại không phải là vấn đề về đường tiêu hóa? ?" Bạn học D: "Hiếu kỳ nha, @ Cao Hãn mau chóng công bố đáp án đi!" Một đám bạn học đang ẩn nấp đều bị ca bệnh kỳ quái này làm cho lộ diện. Cao Hãn: "Các cậu nhìn kỹ lại một chút toàn bộ các kết quả xét nghiệm tôi đã gửi, nhìn kỹ lại thì sẽ phát hiện ra thôi." Cao Hãn: "Lời thầy tôi: 'Tình huống bệnh tật đặc biệt không thể dựa theo tư duy thông thường để xử lý', cho nên đề nghị mọi người không nên bỏ qua bất kỳ chi tiết nào nhé!" Bạn học A: "Cậu đừng có vòng vo nữa, mau nói đi!" Bạn học B: "Đã không có khối u cũng không phải bệnh trĩ, cũng không phải là xuất huyết mạch máu, vậy rốt cuộc là cái gì?" Cao Hãn: "Chậc chậc, các cậu quan sát đúng là không tỉ mỉ nhỉ? Kết quả siêu âm có viên sỏi lớn như thế mà các cậu đều không nhìn thấy à?" Cao Hãn: "Được rồi, bây giờ tôi sẽ công bố kết quả chính xác đây~"
Bạn cần đăng nhập để bình luận