Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 653: Trương Dịch? Trương Dịch ai vậy? Không biết!

Chương 653: Trương Dịch? Trương Dịch là ai vậy? Không biết! Không chừng người này một giây trước còn đang rất tốt nói chuyện với hắn, kết quả một giây sau, ngực đau xót, nghẹn ngào hai tiếng người liền ngã xuống đất bất tỉnh. So với chứng phình tách động mạch chủ, một loại bệnh thuộc về rò rỉ mạch máu tương tự là chứng phình động mạch thì không có tình huống phình tách thành hai lớp. Phình động mạch chính là trên thành mạch máu dài ra một hoặc vài túi phình nhỏ, phẫu thuật hoặc can thiệp đều có thể ngăn chặn túi phình này nhận máu, đồng thời mạch máu cũng có thể tiếp tục sử dụng. Nhưng xuất hiện phình tách thành hai lớp thì không được. Xuất hiện phình tách thành hai lớp đồng nghĩa với việc toàn bộ diện tích thành mạch máu đã bị tổn thương. Bản thân áp lực mạch máu động mạch vốn đã cao, lại thêm vị trí phát bệnh lại là ở gần mấy mạch máu lớn quanh tim. Một khi thành mạch máu vỡ ra gây chảy máu thì so với rò rỉ động mạch có các túi máu nhỏ là hoàn toàn không thể so sánh được. Mấy phút bên trong người sẽ không còn, có cứu cũng không cứu được. Cách tốt nhất chính là phát hiện sớm rồi phẫu thuật sớm, sẽ thay đoạn mạch máu có hiện tượng phình tách thành mạch máu nhân tạo, như vậy mới có thể tránh được tình trạng mất máu nhiều. Trương Dịch ra sức khuyên bảo, khuyên hai vợ chồng này nhanh đi kiểm tra, nghi ngờ có vấn đề về tim. Phát hiện sớm chữa trị sớm thì sẽ không gây ra hậu quả khó cứu vãn. Nhưng người đàn ông này lại không nghe. Thà tin một cái bệnh viện nam khoa nào đó gần nhà không có tiếng tăm gì, cũng không chịu tin "Bệnh viện Hiệp Hòa thành phố Đế Đô". Điều này khiến Trương Dịch vừa tức vừa bất lực. "Rốt cuộc anh có cho chúng tôi tiêm thuốc giảm đau không hả?" Người bệnh này không hiểu biết, không ngờ vợ hắn cũng chẳng khá hơn. Thấy Trương Dịch khổ sở khuyên nhủ như vậy mà còn hùa theo trách móc. Lúc này trong đầu Trương Dịch chỉ hiện lên một câu chí lý được lưu truyền trong bệnh viện 'Khuyên nhủ người sắp chết, không đáng'! Thôi thôi, lại khuyên lần cuối vậy! "Ta là bác sĩ, ta tên là Trương Dịch, tên Trương Dịch này các ngươi nghe qua chưa? Trước kia, người bác sĩ làm phẫu thuật trực tiếp trước mặt toàn thế giới trên tin tức, chính là ta đấy. Ta bây giờ cực kỳ nghiêm túc muốn nói chuyện với các ngươi một chút, bệnh của ngươi có thể không đơn giản chỉ là sỏi, mà là bệnh tim gây ra đau đớn. Bệnh tim có rất nhiều loại, có thể là co thắt tim hoặc là phình động mạch gì đó? Thêm vào đó, nhịp tim của ngươi có tiếng bất thường trong kỳ tâm thu và tâm trương, cho nên ta không loại trừ khả năng bị phình động mạch. Cho nên, ta mới đề nghị các ngươi nhanh đi phẫu thuật. Phình động mạch trên mạch máu tim có thể gây nguy hiểm đến tính mạng chỉ trong vòng vài phút. Một khi thành mạch máu không chịu nổi áp lực, mạch máu vỡ ra gây chảy máu thì lượng máu chảy ra mỗi phút không chỉ đơn giản là bị dao cắt vào tay đâu!" Trương Dịch cố gắng hết sức nói sao cho bọn họ có thể hiểu được. Nhưng bạn hiểu cái gì gọi là "đáng chết" thật sự không? "Trương Dịch? Trương Dịch nào? Chúng tôi chưa từng nghe thấy! Ngày nào đi làm cũng bận rộn như vậy thì có thời gian đâu mà xem tin tức chứ! Anh đừng có nói nhảm nữa, anh nói nhiều như vậy chẳng phải chỉ muốn dọa tôi, nói bệnh của tôi nghiêm trọng lắm sao? Sau đó lại nhân cơ hội bắt tôi đi khám lung tung như thế? Tôi nói cho anh biết, tôi không phải là đứa trẻ dễ bị mấy người bác sĩ như các anh dọa nạt. Hồi nhỏ ở ngoài ruộng bị chúng tôi bổ một nhát cuốc vào đầu tôi còn chưa chết nữa là! Tôi còn sợ anh dọa tôi sao?? Buồn cười! Thôi thôi! Tôi không khám ở Hiệp Hòa các anh nữa, mà tôi thấy giờ cũng không còn đau như vừa nãy nữa, vợ à, chúng ta đi bệnh viện nam khoa gần nhà!" "Đi thôi." Vợ hắn ở phía sau đẩy đẩy, nhìn Trương Dịch một cái rồi cũng đi theo chồng rời khỏi phòng khám gấp. Đúng lúc này, Uông Vũ Phi giao ca xong đi trở về. Anh ấy nhìn thấy người bệnh đang tức giận bỏ đi liền hỏi: "Sao vậy Trương Dịch? Người này sao lại không khám nữa vậy?" Trương Dịch mặt mày ủ rũ trừng mắt nói: "Không tin lời tôi nói đấy chứ sao." "Hả? Không tin cậu? Tôi đi, danh tiếng của cậu mà anh ta chưa từng nghe đến sao?" Uông Vũ Phi có vẻ không dám tin. Đến bệnh viện Hiệp Hòa mà còn chưa từng nghe tên Trương Dịch sao? Đây chính là người có gần bốn mươi triệu người hâm mộ trên mạng xã hội, thêm cả trong và ngoài nước danh tiếng lẫy lừng, là Trương Dịch đó! Toàn cầu trực tiếp làm phẫu thuật đã đem lại biết bao nhiêu vinh dự cho cả Hoa Quốc đó! Bọn họ lại không biết sao? Trương Dịch thở dài, khoát tay nói: "Không biết cũng bình thường mà, nước ta 1,4 tỷ dân lận, làm sao có chuyện tất cả mọi người đều biết đến ta." "Haiz, chỉ là người này..." Suy nghĩ một lúc, Trương Dịch lại thở dài. Người này mặc dù nói chuyện khó nghe, nhưng đã đến bệnh viện thì chính là bệnh nhân, trong lòng Trương Dịch vẫn muốn cứu. Mà người này thật là cứng đầu! Coi bác sĩ chúng tôi ai cũng chỉ nghĩ đến lợi nhuận sao? Không không không! Vẫn có những bác sĩ tốt như ta đây mà! "Anh ta làm sao vậy? Nghiêm trọng lắm sao?" "Nghe tiếng tim có tiếng bất thường trong kỳ tâm thu và tâm trương, ta thấy không an tâm nên đã bảo anh ta đi làm siêu âm tim và CT, kết quả là bọn họ không chịu, còn nghĩ ta muốn kiếm thêm bằng cách kê đơn kiểm tra, cứ khăng khăng là do sỏi, mà không tiêm giảm đau là họ liền bỏ đi." Uông Vũ Phi ồ lên một tiếng nhưng nghĩ lại thì cau mày: "Ừm? Không đúng, đau bụng do sỏi thì làm sao nhịp tim lại có tiếng bất thường được? Tiếng bất thường trong kỳ tâm thu và tâm trương là triệu chứng khi khám bệnh về tim mạch mà, nào là hở van tim hai lá, bệnh tim do thấp khớp...Người kia nhìn cũng chỉ mới hơn ba mươi, cậu nghi ngờ anh ta có bệnh tim à?" Trương Dịch mím chặt môi, cũng không tiện nói rằng không phải bệnh tim mà là phình tách động mạch chủ. Chẳng phải là việc mình có "bàn tay vàng" đã bại lộ rồi sao? Chỉ có thể chậm rãi gật đầu: "Nghi là có liên quan đến bệnh tim thôi, nhưng anh ta không muốn kiểm tra thì ta làm sao." "Này~!" Uông Vũ Phi vỗ vỗ vai Trương Dịch, cười nói: "Cậu đừng khẩn trương vậy chứ đại lão, nhịp tim bất thường có thể không phải bệnh tim đâu? Trên đời này có nhiều loại bệnh kỳ lạ lắm, huống hồ anh ta còn trẻ như vậy, cậu đừng lo lắng quá." Trương Dịch cau mày không nói gì. Những chuyện như này nói không rõ, người khác cũng chẳng thể hiểu được nỗi lo trong lòng anh. Nếu để Uông Vũ Phi biết được rằng người đó có đến một nửa diện tích mạch máu bị phình tách thì chắc Uông Vũ Phi cũng sẽ nổi hết da gà. Diện tích phình tách lớn như vậy mà còn chạy khắp nơi? Như thế chẳng phải là tự tìm đến cái chết hay sao! "Ôi chết rồi!" Trương Dịch đột nhiên nghĩ ra điều gì đó! Vội chạy vào phòng làm việc lấy sổ phân công trách nhiệm rồi lao ra. Người này đã từng đến bệnh viện của mình, nhỡ đâu... mình nói là nhỡ đâu nửa đường xảy ra chuyện thì sợ rằng người nhà sẽ vì chuyện đó mà gây sự với bệnh viện. Lòng người khó lường, nhỡ người nhà họ đổ lỗi tại Trương Dịch không cho làm kiểm tra nên mới dẫn đến việc xảy ra chuyện thì sao? Đã là bác sĩ, có tấm lòng thì tốt, nhưng những quy trình cần thiết vẫn phải làm cho đúng. Trương Dịch vội vã chạy nhanh ra ngoài, chặn lại hai vợ chồng đang chuẩn bị lên xe taxi. Hai người thấy Trương Dịch thì mặt lộ vẻ không vui nói: "Làm gì vậy? Chúng tôi đã nói là không khám ở Hiệp Hòa rồi mà! Chúng tôi không cần! Chúng tôi muốn đi nam khoa!" Người chồng vẫn tưởng Trương Dịch muốn giữ bọn họ ở lại bệnh viện để khám bệnh. Như thế bác sĩ bọn họ chẳng phải kiếm được tiền hoa hồng sao? Không ngờ Trương Dịch đưa cho bọn họ một tờ giấy thông báo trách nhiệm, mặt nghiêm túc nói: "Ta nghĩ lại vẫn muốn khuyên nhủ các ngươi lần cuối, nhanh đi làm kiểm tra chẩn đoán chính xác nguyên nhân gây bệnh là gì, sớm chữa trị để yên tâm! Đương nhiên, nếu các ngươi vẫn cứ từ chối, thì phiền hai người ký tên vào đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận