Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 945: Đại công cáo thành

Xùy!
Minh Hàn cười lạnh một tiếng.
Mặc dù trình tự luyện khí, động tác của Tô Tử Mặc không có sai lầm gì lớn, nhưng ở trong mắt một luyện khí đại sư như hắn, lại có vẻ cực kỳ không lưu loát.
Minh Hàn đứng một bên ôm cánh tay, không có chút sốt ruột nào, chỉ đợi đến cuối cùng nhìn trò cười của Tô Tử Mặc,
Dựa theo dự tính của hắn, nhiều nhất Tô Tử Mặc chỉ có thể ngưng luyện ra ba vòng pháp văn!
Nếu như khí vận không tốt, có khả năng một vòng đều không ngưng tụ ra.
Tô Tử Mặc không coi ai ra gì, tiếp tục 'Luyện khí'.
Bình thường khi đã đến một bước tạo hình này, linh tài bên trong cũng đã hóa thành thể lỏng, bị thiêu đến đỏ bừng, giống như nham tương.
Nhưng bên trong đỉnh luyện khí của Tô Tử Mặc, Chúc Chiếu thạch vẫn giữ hình thái ban đầu.
Chỉ là Tô Tử Mặc dùng thần thức khống chế khiến Chúc Chiếu thạch dần dần tách rời thành ba mươi sáu cục đá lớn cỡ giọt nước.
Dưới sự không chế bằng tinh thần của hắn, một giọt nước trong đó dần dần biến ảo, ngưng tụ ra bộ dáng của một thanh phi kiếm cực kỳ tinh xảo.
Sau đó, khóe miệng Tô Tử Mặc hơi vểnh, trong mắt hiện ra ý cười.
Thần thức hắn khẽ động, trên thân thanh phi kiếm này lập tức hiện ra một đường vân, nhìn giống như pháp văn vừa ngưng luyện ra.
Thần thức lại khẽ động, trên thân kiếm lại hiện ra một đường vân nữa.
Loại đường vân này, căn bản không phải dùng pháp lực để ngưng tụ lên trên thân kiếm, mà là thân kiếm tự xuất hiện thôi!
Pháp văn là giả nhưng nhìn lại không khác gì thật sự cả!
Bá bá bá!
Trong nháy mắt, trên thân kiếm cũng đã có sáu đường vân!
Nếu Tô Tử Mặc muốn, đừng nói là sáu đường vân, chính là bảy đường, tám đường, đều có dễ như trở bàn tay, chỉ cần một suy nghĩ thôi.
Đương nhiên, nếu thật sự làm ra bảy tám đường vân thì cũng trực tiếp lộ rồi.
Bình thường thì một bước tạo hình này, trừ phi là tạo nên hình thái cực kỳ phức tạp, nếu không thời gian hao tổn đều tương đối ngắn.
Nhưng Tô Tử Mặc lại khác.
Giai đoạn hắn tạo hình lại tốn thời gian cực kỳ dài.
Không chỉ muốn tạo ra ba mươi sáu thanh phi kiếm, mà ba mươi sáu thanh phi kiếm này có kích thước lớn nhỏ, hình dạng, vị trí đường vân cũng không thể có một chút sai lệch nào.
Đây là một chuyện cực kỳ tiêu hao tinh lực.
"Tạo hình phi kiếm thôi mà cũng cần lâu như vậy, xem ra người này thật sự không có bản lãnh gì."
"Ha ha, hiện tại ta cũng có chút mong đợi đến hai bước rèn luyện và tụ linh kia, hắn sẽ biểu hiện 'Kinh diễm' gì."
Ánh mắt của đám tu sĩ không thể xuyên qua đỉnh luyện khí, thần thức lại bị ngăn cách nên tự nhiên không biết rõ bên xảy ra chuyện gì.
Nếu có người có thể nhìn thấy tình hình bên trong đỉnh luyện khí, e là tròng mắt sẽ rơi xuống mất!
Sau một hồi lâu, cuối cùng Tô Tử Mặc cũng kết thúc tạo hình.
Toàn bộ quá trình luyện khí, đáng xem nhất chính là hai bước rèn luyện cùng tụ linh, một bước tạo hình mà đã tốn tới cả một canh giờ, không ít tu sĩ đã sớm không kiên nhẫn được nữa.
Sau đó là rèn luyện.
Bách Luyện Môn có bí pháp rèn luyện chuyên môn-Thiên Chùy Chỉ.
Lúc trước, Cực Hỏa Đạo Quân chỉ truyền thụ cho hắn một chút da lông, đến tận ba tháng trước mới chính thức truyền thụ điểm huyền ảo của Thiên Chùy Chỉ.
Lần này, xem như lần thứ nhất Tô Tử Mặc diễn luyện loại bí pháp này.
Quá trình rèn luyện tự nhiên sẽ lộ ra vẻ vô cùng không lưu loát, đám người Bách Luyện Môn hoặc là cúi đầu, hoặc là ghé mắt, đều không muốn nhìn xem.
Thủ pháp rèn luyện này cũng quá ẩu rồi!
Tô Tử Mặc không để ý, làm bộ rèn luyện hồi lâu sau đó mới bắt đầu tụ linh.
Đông đảo tu sĩ đều tập trung tinh thần chờ xem náo nhiệt.
Phải biết rằng giai đoạn tụ linh là dễ xuất hiện mấy chuyện nhiễu loạn nhất.
Tụ linh thất bại, binh khí chính mình chế tạo nổ tung, có Luyện Khí Sư tiêu hao tâm thần quá nhiều lại gặp biến cố này, không ít người sẽ ngất đi tại chỗ.
Tu sĩ bị trọng thương cũng có không ít, vừa rồi Liễu Hàm Yên đã rơi vào kết cục này.
Như Huyên yên lặng cầu nguyện: "Phi kiếm nổ tung là chuyện tất nhiên. Chỉ cầu ông trời phù hộ, thân thể tiểu sư thúc tổ không sao là được."
Xoạt!
Rất nhanh, bên trong đỉnh luyện khí dần hiện ra một vầng sáng.
Đám người sững sờ.
Vậy mà ngưng tụ ra một vòng pháp văn ?
Vẻ mặt Minh Hàn vẫn như thường.
Ngưng tụ ra một vòng pháp văn là chuyện rất bình thường, không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Không bao lâu sau.
Vòng sáng thứ hai thoáng hiện.
Ý nghĩa là chuyện này đã ngưng tụ ra hai vòng pháp văn!
Người bên ngoài không nhìn thấy tình hình bên trong đỉnh luyện khí.
Trên thực tế, bên trong đỉnh luyện khí vốn yên lặng, Tô Tử Mặc căn bản không hề ngưng tụ pháp văn.
Lấy tu vi Nguyên Anh cảnh của hắn, muốn làm mấy động tác nhỏ bên trong đỉnh luyện khí để tạo ra mấy vòng sáng thì thật sự quá đơn giản.
Lam Nguyệt Đạo Quân khẽ nhíu mày.
Bat a cứ có cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Nhưng mặc dù bà ta là tông chủ một tông, cũng không thể lấy thần thức đi dò xét tình hình bên trong quá trình luyện khí của người khác.
Đây chính là kiêng kị của Luyện Khí Sư!
Trên thực tế, nếu có luyện khí tông sư ở đây, với kinh nghiệm phong phú và ánh mắt chính xác thì chút thủ đoạn này của Tô Tử Mặc tự nhiên sẽ không gạt được.
Chỉ tiếc, trong Thiên Hạc trà hội này lại không có Luyện Khí Tông Sư!
Xoạt!
Rất nhanh, vòng sáng thứ ba đã lấp lóe hiện lên.
"A ?"
Lần này, ngay cả Minh Hàn đều khẽ kêu lên một tiếng.
Đương nhiên, hắn cũng không khẩn trương.
Một bước tụ linh này, càng về sau lại càng khó, tỷ lệ thành công cũng sẽ càng nhỏ!
Luyện Khí Sư ở đây cũng có gần một nửa người có thể ngưng tụ ra ba vòng pháp văn!
Ngay khi hắn đang suy nghĩ, vòng sáng thứ tư đã lấp lóe.
Bốn vòng pháp văn!
Lần này, trong đám người đã dần xao động.
Không ít tu sĩ đã thu hồi lại lòng khinh thường.
Mặc kệ như thế nào, có thể luyện chế ra cực phẩm pháp khí bốn vòng pháp văn, đã coi như là Luyện Khí Sư có trình độ khá cao rồi.
Một lát sau, vòng sáng thứ năm bắn ra!
Lần này, quần tu xôn xao!
Ngay cả đám người Bách Luyện Môn cũng đều trừng lớn hai mắt, khó có thể tin nhìn một màn này.
Ba người Nam Cung Lăng trợn mắt hốc mồm.
Trong mắt bọn hắn, tiểu sư thúc tổ dùng phương pháp luyện khí này vô cùng vụng về, ngay cả đỉnh luyện khí đều không có, thế mà lại có thể dựa vào một cái đỉnh luyện khí rách mướp để luyện chế được Chân Quân pháp khí hoàn mỹ?
Minh Hàn nhíu chặt lông mày.
Hắn cũng cảm giác được có chỗ nào đó không đúng, nhưng cụ thể thì hắn lại không nói ra được.
Hơn nữa hắn đã cảm nhận được áp lực!
" Mặc Linh kia sẽ không thật sự luyện ra được Tiên Thiên Chân Quân pháp khí chứ?"
Minh Hàn híp mắt nhìn Tô Tử Mặc, âm thầm suy nghĩ.
Cũng không biết trải qua bao lâu.
Xoạt!
Trong đỉnh luyện khí lại lần nữa bắn ra một vòng sáng chói mắt, pháp lực mãnh liệt, sôi trào trong hư không!
"A!"
Trong đám người vang lên từng đợt kinh hô.
Vòng pháp văn thứ sáu sáng lên, quần tu chấn động!
"Điều này không có khả năng!"
Vẻ mặt Minh Hàn âm trầm, cắn răng nói: "Sáu vòng pháp văn, nào có dễ dàng luyện như vậy! Ta không tin!"
Không riêng gì Minh Hàn không tin, tuyệt đại đa số tu sĩ ở đây bao gồm cả đám người Bách Luyện Môn cũng không dám tin tưởng, trong mắt đều là vẻ khó có thể tin.
Tô Tử Mặc không cho quần tu quá nhiều thời gian để phản ứng, trực tiếp lấy ra nước lạnh đã chuẩn bị xong để đưa vào bên trong đỉnh luyện khí.
Xoẹt xẹt!
Khói xanh cuồn cuộn bốc lên.
Tôi vào nước lạnh hoàn thành.
Trên thực tế, tôi vào nước lạnh là đưa phi kiếm nung đỏ vào nước lạnh.
Nhưng Chúc Chiếu thạch bị tiên môn đạo hỏa đốt cháy, căn bản không có một chút động tĩnh nào, nếu hắn trực tiếp lấy ra phi kiếm thì trong nháy mắt sẽ lộ tẩy.
Đỉnh luyện khí bị thiêu đến nóng hổi, nước lạnh rót vào trong đó, tất nhiên sẽ phát ra tiếng vang 'Xoẹt xẹt'.
Thấy cảnh này, trong đầu quần tu chỉ là hiện lên một suy nghĩ, thủ pháp tôi vào nước lạnh của người này lại không giống bình thường, nhưng đám người cũng không có suy nghĩ nhiều.
Đại công cáo thành!
Rốt cục đã tới thời điểm xem hư thực.
Nhìn Minh Hàn đứng cách đó không xa có vẻ đang tức giận, Tô Tử Mặc mỉm cười.
Nếu đến bây giờ mà vẫn không có người nào phát hiện sơ hở, thì tiếp theo chính là bi kịch chính của Minh Hàn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận