Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 621: Khu rừng âm trầm

Khói bụi cuồn cuộn, mặt đất run rẩy, thiết giáp hàn quang.
Nơi xa đang có một quân đội đen nghịt chậm rãi đi đến, lộ ra một khí thế thiết huyết sát phạt, liếc nhìn lại, biển người mênh mông, có chừng có mấy triệu người!
Càng đáng sợ hơn chính là mấy trăm vạn đại quân này đều là người tu chân!
Đám người đi trên mặt đất đều là Luyện Khí sĩ.
Được cưỡi tọa kỵ đều là tu sĩ Trúc Cơ.
Ở phía trên đỉnh đầu của đại quân mênh mông này, còn có từng chiếc linh chu đang phá không mà tới.
Trên boong thuyền, có một số người tu chân đứng đấy đón gió, nhìn xuống dưới đất mênh mông!
Có thể đứng lên linh chu, toàn bộ đều là Kim Đan Chân Nhân !
Đây chính là liên quân ba triều.
Do Hoàng tử ba triều suất lĩnh, trên mỗi một đại quân đều do người tu chân tạo thành!
Những nơi đại quân đi qua, có nước chư hầu nào có thể ngăn cản!
Hơn nữa, trong đại quân ba triều này còn có không ít Nguyên Anh Chân Quân áp trận, chỉ là ít lộ diện mà thôi.
Phía sau cùng của liên quân ba triều này, có thể thấy được một tòa thành trì rách nát không chịu nổi, lấm tấm vết máu, khói đặc cuồn cuộn.
Thành Kiến An của Yến quốc đã biến thành một vùng phế tích.
Trong thành trì, khắp nơi là thi hài, máu chảy thành sông!
Bởi vì thành chủ thành Kiến An chủ chiến, không đầu hàng.
Nên khi đại quân thành phá, Hoàng tử vương triều Đại Hạ ra lệnh một tiếng, toàn bộ sinh linh trong thành đều bị tàn sát, không một người nào may mắn thoát khỏi!
Chỉ cần không hàng, tất cả thành trì đều bị đồ sát!
Đoạn đường này đi tới, không biết đã có bao nhiêu toà thành trì, bị gót sắt của liên quân ba triều chà đạp đến mức thương tích đầy mình, thi cốt như núi, máu chảy thành sông.
Đối với thiên hạ thương sinh, lê dân bách tính, đây chính là một trận tai nạn có tính chất huỷ diệt!
Cho dù có phàm nhân bất khuất, giãy dụa, gầm thét, cũng không làm nên chuyện gì.
Có người lựa chọn đào tẩu.
Nhưng muốn trốn được, dễ dàng sao?
Thân thể phàm nhân vốn yếu ớt, có thể chạy thoát được sự truy sát của đám người tu chân sao?
Cho dù mạng lớn, có thể tránh được sự truy của người tu chân, nhưng trong tình cảnh loạn thế này, khắp nơi đều là sơn tặc, những phàm nhân tay không tấc sắt kia, lại có thể sống bao lâu
Ở bên trong sơn lâm, đừng nói là Linh thú, Linh Yêu, cho dù gặp được mãnh thú không khai linh trí thì đều lành ít dữ nhiều.
Vận mệnh của bọn hắn đã định trước.
Liên quan ba triều vượt qua Thương Lang sơn mạch cách đó không xa, tiếp theo chính là trấn Bình Dương, cũng khó trốn khỏi tai ách như vậy.
Ba vị Hoàng tử của Đại Hạ, Đại Thương, Đại U tập trung trên một chiếc linh chu khí phái nhất, khổng lồ nhất, cách đó không xa còn có quấn rất nhiều Kim Đan cảnh làm hộ vệ.
Thủ vệ sâm nghiêm!
Ba người đang nâng chén uống trà, trò chuyện với nhau thật vui.
Thân hình hoàng tử Đại Hạ mập mạp, khi hắn cười rộ lên thì hai mắt híp thành một đường chỉ nhỏ, ẩn ẩn lóe ra tia sáng đầy dâm ta: “Nghe mật thám báo lại, Cơ Dao Tuyết kia bây giờ đang ở trong thành Thương Lang, chỉ cần vượt qua dãy núi phía trước kia, lại đi ngang qua vài tiểu trấn, chúng ta có thể đến thành Thương Lang!”
“Ha ha, Tự huynh động tâm” Đại Thương Hoàng tử là một nam tử nho nhã, tự tiếu phi tiếu hỏi ngược lại.
“Hắc!”
Đại Hạ hoàng tử cười nói: “Cơ Dao Tuyết kia vốn là tuyệt đại giai nhân, xưng là đệ nhất mỹ nhân của Bắc Vực, ai không muốn âu yếm chứ?”
“Hơn nữa nàng còn là Chu thiên tử, nếu có thể chinh phục được nàng, loại cảm giác này...” Thân hình Đại U Hoàng tử cường tráng, nhếch miệng cười một tiếng, liếm môi một cái.
Hoàng tử Đại Thương mỉm cười, nói: “Ta sẽ không tranh giành cùng hai vị huynh đệ. Nhưng ta nghe nói, Cơ Dao Tuyết có một muội muội, cũng là mỹ nhân, ta ngược lại cảm thấy rất hứng thú.”
“Ha ha ha ha!”
Ba người nhìn nhau cười một tiếng, thật là khoái hoạt.
“Nói đi cũng phải nói lại, Cơ Dao Tuyết chưa chắc sẽ canh giữ ở thành Thương Lang, nếu nàng một đường lùi về phía sau, huynh đệ chúng ta vẫn phải đuổi kịp một trận.” Đại Hạ hoàng tử trầm giọng nói.
“Sẽ không đâu.”
Đại Thương Hoàng tử tỉnh táo, nói: “Cơ Dao Tuyết là người có tính tình cương liệt, thà chết chứ không chịu nhục, nếu không phải trước đó bị thương nên ngất đi, Đại hoàng tử Đại Chu tạm thời cầm quyền mới lựa chọn lui binh, sao Đại Chu có thể dễ dàng buông tha nhiều cương thổ như vậy chứ.”
“Bây giờ, ta nghe nói nàng đã tỉnh táo lại, lấy tính tình của nàng, chắc chắn sẽ trấn thủ ở thành Thương Lang, nửa bước không lùi!”
“Như thế rất tốt!” Đại U Hoàng tử vỗ tay cười nói.
Đại Hạ hoàng tử cười híp mắt nói ra: “Théo ta thấy, vương triều Đại Chu đã nội loạn, cho dù Cơ Dao Tuyết tỉnh táo lại, thì Đại hoàng tử của Đại Chu cũng sẽ không dễ dàng giao lại quyền!”
“Hắc hắc, bọn hắn chắc chắn sẽ nội đấu, đến lúc đó, chúng ta không đánh mà thắng, ngồi thu ngư ông thủ lợi! Bắt sống Chu thiên tử, sau đó một đường Bắc thượng!”
“Đại thiện!”
“Uống rượu!”
Dưới không gian trăng sáng sao thưa, ba vị Hoàng tử ngồi trong boong thuyền linh chu, chỉ điểm giang sơn, hăng hái.
Nhưng đúng lúc này, đội ngũ phía trước lại dần dần chậm lại.
“Ừ”
Đại U Hoàng tử khẽ nhíu mày.
Không bao lâu sau, một vị Kim Đan Chân Nhân phá không bay đến, vừa mới hạ xuống ở trên boong thuyền, đã lập tức nửa quỳ xuống, trầm giọng nói:
“Khởi bẩm ba vị Hoàng tử, đại quân đã đến Thương Lang sơn mạch! Lúc này là đêm khuya, trong dãy núi tẩu thú hoành hành, có lẽ có hung hiểm, xin chỉ thị ba vị Hoàng tử, là đi ngang qua hay đi vòng”
Đại U Hoàng tử trực tiếp đứng lên, quát lớn: “Đương nhiên là đi ngang qua! Đại quân chúng ta là liên quân ba triều, đánh đâu thắng đó, khí thế như hồng, một Thương Lang sơn mạch có thể ngăn cản mấy người chúng ta ở bên ngoài!”
“Đi thôi.”
Đại Hạ hoàng tử khoát khoát tay, nói: “Chỗ sơn mạch này, cũng không phải rừng hoang thời thượng cổ gì, nhiều nhất chính là có mấy Linh Yêu Kim Đan cảnh, ngay cả Yêu ma đều không có, ngươi sợ cái gì.”
Đại Thương Hoàng tử cũng cười cười, nói: “Tôn tướng quân, ngươi quá đáng cẩn thận rồi.”
“Nếu là giữa đêm khuya khoắt, một mình xuyên qua sơn mạch này, có lẽ còn có thể bị Yêu tộc phục kích. Mà thanh thế chúng ta to lớn như thế, yêu thú tránh không kịp, có thể có hung hiểm gì chứ.”
“Tại hạ đã hiểu.”
Vị tướng quân họ Tôn này gật gật đầu, quay người rời đi, thân hình còn ở giữa không trung, cũng đã cất giọng hô: “Tiếp tục tiến lên!”
Ầm ầm!
Đại quân cùng chuyển động, thanh thế doạ người!
Liên quan ba triều mặc dù có mấy trăm vạn người, nhưng so sánh cùng Thương Lang sơn mạch lan tràn ngàn dặm thì không thể coi là gì.
Ở sau lưng ba vị Hoàng tử, một lão giả gầy gò mở hai mắt ra, nhìn tới rừng núi đen như mực u ám ở phía trước.
Rừng núi phía trước giống như có một hung thú thượng cổ nằm ngang, mở to miệng máu, đang chờ đám người tự đưa lên cửa!
Loại cảm giác này tựa như lóe lên liền biến mất.
Lão giả gầy gò khẽ nhíu lông mày, sau đó lắc lắc đầu rồi lại nhắm mắt nhập định.
Con đường trong dãy núi gập ghềnh, dày đặc cổ thụ, tầm nhìn cực thấp, tốc độ đại quân tiến lên chậm chạp.
Nhưng đoạn đường này đi tới, liên quân ba triều đều không gặp được bất kỳ hung hiểm gì!
Chung quanh yên tĩnh.
Yên lặng như tờ!
Cũng không lâu sau, liên quân ba triều đã đi vào Thương Lang sơn mạch, tiến lên hơn nửa đường.
Đại quân đều buông lỏng cảnh giác.
Đại U Hoàng tử cười lớn tiếng nói: “Quả nhiên đúng như ngươi sở liệu, súc sinh trong dãy núi này đã bị dọa đến mức không dám ra ngoài, ha ha ha ha!”
“Không thích hợp!”
Nhưng đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một thanh âm.
Vẻ mặt lão giả gầy gò nghiêm túc, mi tâm lấp lóe, dần dần tản ra thần thức, trầm giọng nói: “Chung quanh quá yên lặng! Yên tĩnh có chút quỷ dị!”
Cho dù yêu thú trong Thương Lang sơn mạch bị kinh sợ, toàn bộ trốn đi, cũng không khả năng như vậy, trên đường đi, ngay cả một con yêu thú cũng không đụng phải!
Thật giống như... Tất cả phi cầm tẩu thú đã sớm giấu đi!
Không khí chung quanh, đột nhiên ngưng kết.
Trong rừng hắc ám âm trầm, tràn ngập một luồng sát cơ!
Sưu!
Đột nhiên!
Một tiếng xé gió vang lên.
Ngay sau đó, oanh một tiếng!
Khi mọi người nhìn kỹ, một chiếc linh chu đi phía trước nhất giống như bị thứ gì đó đánh trúng, ầm vang nổ tung!
Linh chu lớn như vậy lại chia năm xẻ bảy, trong hơn mười tên Kim Đan Chân Nhân phía trên, có mấy người đã vẫn lạc tại chỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận