Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1072: Người tiếp theo

Trong đám Long tộc truyền đến từng tiếng kinh hô.
Không ai thấy nam tử tóc đỏ này xuất hiện như thế nào.
Bầy long nhìn thấy tay của thanh niên áo bào trắng sắp đánh vào mặt của Cô Vân, giữa hai người lại đột nhiên có thêm một người khác!
Hơn nữa cổ tay của thanh niên áo bào trắng lại bị bắt lấy!
"Là Long tộc vừa rồi!"
Trong bầy long, một Long tộc nhận ra người này chính là nam tử tóc đỏ mới vừa nói chuyện cùng hắn.
"Chúc Long tộc ?"
"Nhưng hình như huyết mạch không thuần!"
"Nhìn có vẻ vừa mới đột phá."
Trong bầy long truyền đến tiếng nghị luận.
"Ừm ?"
Vẻ mặt thanh niên mặc áo bào trắng đại biến.
Người này xuất hiện như thế nào, ngay cả hắn cũng không thấy rõ!
Hắn theo bản năng rụt cánh tay về, nhưng lại phát hiện cổ tay của mình giống như bị một vòng sắt khóa chặt lại vậy, làm hắn không thể động đậy được!
"Ngươi là ai!"
Thanh niên mặc áo bào trắng nghiêm nghị hỏi.
Đột nhiên!
Thanh niên mặc áo bào trắng ngạc nhiên biến sắc, kêu đau một tiếng.
Hắn đột nhiên cảm thấy, bàn tay người đến đang dần dần tăng lực, cổ tay của hắn truyền đến một từng trận đau nhức, xương cốt đều sắp bị bóp nát!
"Trả lời vấn đề của ta, ngươi đang nói ai muốn chết ?"
Tô Tử Mặc lạnh lùng mà hỏi.
"Giết!"
Thanh niên mặc áo bào trắng cố nén đau đớn, sâu dưới yết hầu phát ra một tiếng long ngâm, vung một cánh tay khác, muốn hung hăng đập tới đâu của Tô Tử Mặc!
Răng rắc!
Bàn tay Tô Tử Mặc vận lực.
Cổ tay của thanh niên mặc áo bào trắng trực tiếp bị bẻ gãy!
Sau đó, bàn tay của hắn nhìn qua chỉ nhẹ nhàng giơ lên, rơi vào trên gương mặt thanh niên mặc áo bào trắng, trực tiếp quất thanh niên kia bay xa mười mấy trượng, lăn xuống trước mặt bầy long!
Bầy long xôn xao!
Thanh niên mặc áo bào trắng dính đầy bụi đất, cổ tay bị gãy, một nửa khuôn mặt cũng đã bị đánh nát, trong miệng khục ra từng ngụm máu tươi, cả người đã ngất đi!
Người tới chỉ hất một bàn tay đã có thể đánh cho một đầu Giao Long có tu vi Phản Hư cảnh trọng thương!
"Ngươi là ai ?"
" Long tộc Phản Hư cảnh của Chúc Long nhất mạch, ta đều gặp rồi, vốn chưa từng thấy ngươi!"
Không ít Long tộc đứng dậy, vẻ mặt lạnh lẽo, ánh mắt hung ác, trên người tản ra sát ý, lớn tiếng chất vấn Tô Tử Mặc.
Nếu nhìn thấy thanh niên mặc áo bào trắng chịu thiệt nặng như vậy là tu sĩ vây xem ở Tu Chân giới thì khẳng định sẽ có chỗ cố kỵ.
Nhưng ở trong Long tộc, tình cảnh như thế này, bầy long đã nhìn lắm thành quen.
Tình cảnh kiểu này căn bản không trấn áp được bầy long!
"Chủ nhân, ngươi đã đến!"
Cô Vân nhìn bóng lưng trước mắt, trong lòng chợt nhẹ, rốt cục cũng lộ ra một nụ cười, cả người hoàn toàn lộ ra vẻ an tâm.
Hắn chỉ ngây người trong Thái Cổ thần tuyền không đến bảy ngày.
Hơn hai mươi ngày sau đó, mỗi ngày hắn đều phải chịu từng Long tộc tra tấn, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi tu hành, tinh thần cả người đã sắp sụp đổ!
Nếu không phải trong lòng nhớ kỹ Tô Tử Mặc, chỉ sợ hắn đã sớm không chịu đựng được rồi.
Lúc này, nhìn thấy Tô Tử Mặc xuất hiện, tinh thần của hắn cũng ổn định lại.
Cô Vân biết rõ chỉ cần có Tô Tử Mặc ở đây, đừng nói là bốn thế lực long tộc ở Tạp Long nhất mạch, cho dù là Long tộc ngũ mạch cũng không có bất kỳ người nào có thể thương tổn được hắn!
Đối mặt với chất vấn của bầy long, vẻ mặt Tô Tử Mặc vẫn lạnh nhạt, không thèm để ý tới bọn hắn, hắn chỉ xoay người đỡ Cô Vân đi vào trong long huyệt rồi ngồi xuống.
"Ngươi dùng những linh đan này đi, sẽ có ích cho thương thế của ngươi."
Tô Tử Mặc móc từ trong túi trữ vật ra không ít bình bình lọ lọ, đặt trong ngực Cô Vân, cố nén lửa giận trong lòng, thấp giọng nói: "Ở đây nhìn, ta ra giúp ngươi trút giận!"
"Tốt!"
Cô Vân cũng không nhiều lời, dùng sức gật đầu một cái.
"Ta đã biết, ngươi là một kẻ ngoại lai khác, ngươi là Long Mặc trong Chúc Long tộc!"
Đúng lúc này, bên trong bầy long có một thanh niên thuộc Bàn Long tộc đứng dậy, chỉ vào Tô Tử Mặc rồi trầm giọng nói: "Huyết mạch của ngươi không thuần, cũng không xứng nhập bọn cùng bọn ta!"
"Long Mặc, hóa ra là hắn!"
"Nghe nói hắn cũng dựa vào lão tộc trưởng của Chúc Long nhất mạch đề cử mới tiến vào, hắn căn bản cũng không có tư cách!"
"Đúng đấy, Chúc Long huyết mạch không thuần, dựa vào cái gì mà đòi hưởng thụ Thái Cổ thần tuyền ?"
"Long Mặc, ta muốn khiêu chiến với ngươi!"
Thanh niên của Bàn Long tộc đằng đằng sát khí, mắt sáng như đuốc, lớn tiếng nói.
Tô Tử Mặc xoay người, nhìn quanh bốn phía, gật đầu một cái, nói: "Tốt, tốt, tốt! Các ngươi cùng đi lên, ta tiếp hết!"
Một người khiêu chiến với hơn một trăm Long tộc!
"Cuồng vọng!"
"Làm càn!"
Bầy long cười lạnh liên tục, nhao nhao quát lớn.
Thanh niên thuộc Bàn Long tộc cười lạnh nói: "Ha ha, Long tộc tranh đấu, chỉ có đơn đả độc đấu! Ngươi muốn để cho chúng ta làm trái với tộc quy mà bị phạt, loại tâm cơ này không cần lấy ra để tự làm mất mặt!"
Tô Tử Mặc xông xáo ở Tu Chân giới đã lâu, trong những người cùng giai có rất ít người dám đơn đả độc đấu cùng hắn.
Hắn đều đã quen lấy một địch nhiều.
Không ngờ ở trong Long tộc lại có quy củ như vậy.
Đương nhiên, đây cũng là kiêu ngạo của Long tộc.
"Vậy thì tốt tốt."
Tô Tử Mặc gật đầu nói: "Kẻ kế tiếp!"
Tô Tử Mặc vừa mới nói ra chữ 'Kẻ', thân hình đã lóe lên, xuất hiện trước người thanh niên Bàn Long tộc.
Chữ 'kế' vừa nói xong, Tô Tử Mặc đã ra tay.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của thanh niên thuộc Bàn Long tộc kia, Tô Tử Mặc hung hăng đám một quyền lên trên ngực hắn!
Chữ 'tiếp' rơi xuống.
Tên thanh niên thuộc Bàn Long tộc kia đã bay ra phía xa, lồng ngực lún xuống thật sâu. Trong miệng không ngừng khục ra máu tươi.
"Ta đến!"
Một thanh niên thuộc Vũ Long tộc đứng dậy.
Tô Tử Mặc không nói hai lời, cất bước tiến lên, giơ bàn tay lên, năm ngón tay mở ra như có thể che khuất bầu trời, đánh tới thanh niên Vũ Long tộc!
Một luồng khí tức cực kỳ thảm thiết đập vào mặt.
Thanh niên thuộc Vũ Long tộc bị cỗ khí tức này ép đến mức có cảm giác ngạt thở!
"Quá kinh khủng, căn bản không thể ngăn cản!"
Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu thanh niên thuộc Vũ Long tộc,.
Hắn theo bản năng nâng hai tay lên muốn đỡ.
Ầm!
Bàn tay của Tô Tử Mặc va vào hai tay của thanh niên thuộc Vũ Long tộc
Răng rắc!
Căn bản không hề trở ngại gì, tiếng nứt xương vang lên.
Hai tay của thanh niên thuộc Vũ Long tộtrực tiếp bị đánh gãy thành hai đoạn, đốt xương đứt gãy lộ ra ngoài, máu tươi chảy ra làm người khác nhìn thấy mà giật mình!
Dư lực trên bàn tay Tô Tử Mặc còn chưa hết, rơi vào trên đỉnh đầu người này, nhẹ nhàng ấn xuống.
Vị thanh niên thuộc Vũ Long tộc này hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của bầy long, Tô Tử Mặc chỉ giơ bàn tay lên, nhấn một cái, thanh niên thuộc Vũ Long đã hôn mê bất tỉnh!
Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói: "Kẻ tiếp theo."
"Giết!"
Một thanh niên thuộc Vân Long tộc hiện thân, đi tới trước người Tô Tử Mặc, hai tay nhô ra, móng tay sắc bén bắn ra vồ tới khuôn mặt của Tô Tử Mặc!
Vẻ mặt Tô Tử Mặc không thay đổi, không thèm để ý tới thanh niên thuộc Vân Long tộc, chỉ xòe bàn tay ra, đánh tới phía đối diện!
Trong mắt thanh niên thuộc Vân Long tộc hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Móng tay của hắn vô cùng sắc bén, có thể sánh với thần binh lợi khí, thậm chí có thể xuyên thủng thần thạch!
Tên Long Mặc này dám dùng huyết nhục để ngăn cản móng tay của hắn, chính là tại lấy trứng chọi đá!
Tạch tạch tạch!
Thanh niên Vân Long tộc còn chưa nghĩ xong.
Móng tay trên mười ngón tay của hắn đã bị Tô Tử Mặc bẻ gãy!
"A!"
Tay đứt ruột xót!
Thanh niên thuộc Vân Long tộc kêu thảm một tiếng, thân hình lấp lóe, lập tức hóa thành một đám mây mù to lớn, cả người giống như đã biến mất ở trong mây mù.
Đây là bí thuật của Vân Long tộc.
Phóng ra đám mây mù này, chân thân trốn ở bên trong, hòa với mây mù làm một thể, đối phương rất khó phát hiện ra chân thân của bọn hắn ở đâu.
Tô Tử Mặc căn bản không có ý thu tay lại, mà hắn trực tiếp vươn vào trong đám mây mù!
Ba!
Một bóng người từ trong đám mây mù rơi ra, chính là thanh niên Vân Long tộc.
Trên ngực hắn đã be bét máu thịt, nội phủ chấn động, đã hoàn toàn ngất đi.
"Người tiếp theo."
Giọng nói của Tô Tử Mặc vang lên đầy lạnh lùng và bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận