Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 630: Thanh sam huyết lộ

Dưới đáy Táng Long cốc, không chỉ có truyền thừa của hai đại siêu cấp tông môn là Đại Minh tự và Pháp Hoa tự, mà còn có truyền thừa của Đại Càn đế quốc-Quái vật khổng lồ của Bắc Vực năm đó.
Tô Tử Mặc ở dưới đáy Táng Long cốc hai mươi năm, thực lực đã đạt đến một cấp độ cực kỳ đáng sợ!
Loại trưởng thành này không chỉ thể hiện ở việc hiểu biết Phật pháp.
Trình độ về trận pháp cũng ngày càng thâm hậu.
Ba tòa đại trận, trận trận hỗ trợ cùng nhau, thiếu mất một trận cũng khó có thể đạt tới hiệu quả như vậy.
Trong tầm mắt của rất nhiều người bình thường, những tiên nhân vốn có dáng vẻ cao cao tại thượng kia lại đột nhiên gặp biến cố gì đó, thi nhau từ giữa không trung rơi xuống.
“Tại sao có thể như vậy?”
“Chẳng lẽ là ông trời mở mắt, giáng xuống trừng phạt”
Khi rất nhiều phàm nhân đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một bóng người lại chậm rãi bay lên không!
Người này mặc một bộ thanh sam, mặt mày thanh tú, thần sắc lạnh lùng, hai đầu lông mày lộ ra sát ý âm trầm, trong tay cầm một thanh trường đao màu đỏ ngòm!
“Người này thật quen mắt.”
“Hình như là...”
Bà lão hơi há miệng, khó tin nhìn thân ảnh giữa không trung này, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Là hắn, là hắn!”
“Nãi nãi, là ai vậy?”
Đứa trẻ trong ngực cũng nhìn thấy thân ảnh giữa không trung, tò mò hỏi.
“Tô nhị công tử! Là Tô nhị công tử của Tô gia!”
m thanh của bà lão run rẩy thốt lên.
Hơn mười năm trôi qua mà bà lão chỉ liếc mắt đã nhận ra Tô Tử Mặc.
Bởi vì, mặc dù hơn mười năm trôi qua nhưng trên mặt của vị Tô nhị công tử nàylại không có bất kỳ dấu vết gì của thời gian, hắn vẫn giống như lúc trước!
Tô Tử Mặc hơi liếc mắt nhìn về phía bà lão cùng đứa trẻ, nhẹ gật đầu, sát ý giữa hai lông mày đã nhu hòa đi rất nhiều.
Bà lão ngây người.
Động tác này giống như đã từng quen biết, trong lúc hoảng hốt, dường như trước mắt bà lại hiện về cảnh tượng lúc trước.
Mặc dù đã trở thành tiên nhân nhưng Tô nhị công tử lại không hề thay đổi!
Hai mắt đứa trẻ không nháy một cái rồi trừng lớn.
Cùng là tiên nhân.
Nhưng ở trên người Tô Tử Mặc, đứa trẻ này lại không cảm thấy sợ hãi hay áp lực gì.
Sự sợ hãi trong lòng đứa trẻ cũng dần dần lắng xuống.
Tô Tử Mặc cầm Huyết Thối đao, đạp không mà đi, đứng từ trên cao nhìn xuống, nhìn đám Nguyên Anh Chân Quân đang hốt hoảng chạy thục mạng trong trấn Bình Dương, trong mắt mang theo vẻ mỉa mai.
“Còn muốn chạy trốn?”
Tô Tử Mặc từ trên trời hạ xuống, hai tay giơ cao, Huyết Thối đao rung động, giống như đang vô cùng phấn khởi, sau đó hung hăng chém xuống đám người!
Một vòi máu đỏ tươi phun ra ngoài!
Ầm!
Đám người một phân thành hai, trên mặt đất bị chém ra một khe rãnh, bảy tên Nguyên Anh Chân Quân đã trực tiếp bị một đao này chém thành hai nửa, nội tạng rơi xuống trên đất, mùi tanh bốc lên tận trời!
Đây là lần thứ nhất Huyết Thối đao uống máu từ khi xuất thế.
Sát khí trên thân đao bùng lên!
Thân hình Tô Tử Mặc khẽ động, trong nháy mắt đã xông về phía đám người đang chạy trốn.
Huyết Thối đao quét ngang.
Một gợn sóng màu máu chầm chậm đẩy ra, xẹt qua hư không, lướt qua đám người!
Phốc! Phốc! Phốc!
Gợn sóng màu máu lan tới, đầu của hơn mười tên Nguyên Anh Chân Quân giống như là bị lưỡi dao xẹt qua, cả đám bị cắt thành hai nửa, huyết tương bắn ra!
Nguyên Thần bị giam cầm, ngay cả cơ hội xuất khiếu cũng không có, mất mạng tại chỗ!
“Các vị không cần trốn nữa nữa! Nếu cứ tiếp tục trốn nữa, chắc chắn súc sinh này sẽ chém giết từng người một!”
“Vân Độ Chân Quân, ngươi nhanh chóng phá trận đi, chúng ta liều mạng một lần, tranh thủ thời gian cho ngươi!”
“Không sai, chư quân cùng hợp lực!”
Đám người la lên một tiếng, một lần nữa tập hợp cùng một chỗ, bộc phát ra khí huyết, lao về phía Tô Tử Mặc.
Mấy tên Chân Quân đứng đầu tiên là Luyện Thể Sĩ, bộc phát ra khí huyết, múa trường qua kiếm kích giết lên.
Rầm rầm!
Khí huyết trong cơ thể Tô Tử Mặc bốc lên, tiếng hải triều cuồn cuộn, trở tay chém ra một đao, chính là thanh thế kinh người.
Đao thế trùng điệp giống như sóng lớn vỗ bờ!
Đương! Đương! Đương!
Huyết Thối đao nặng nề chém tới trên binh khí của những Nguyên Anh Chân Quân này, đánh ra lực lượng khổng lồ như thủy triều mãnh liệt, thế không thể đỡ được!
“Phốc!”
Có người không chống đỡ nổi, phun ra một ngụm máu tươi tại chỗ, bàn tay bị xé rách, binh khí tuột tay bay đi, cả người bay ra ngoài.
Nguyên Anh Chân Quân bị giam cầm Nguyên Thần và linh lực, lúc này thủ đoạn còn lại đơn giản chỉ còn nhục thân và khí huyết.
Nhưng nhục thân và lực khí huyết của những người này có thể hơn được Tô Tử Mặc sao?
Trong tay bọn hắn vốn đang cầm Pháp khí, bởi vì Nguyên Thần bị giam cầm nên không thể điều động pháp lực, uy lực chân chính của pháp khí lại khó mà phát huy, căn bản không ngăn được mũi nhọn của Huyết Thối đao!
Phốc phốc!
Phốc phốc!
Máu tươi liên tiếp bắn ra, mặc dù đám Nguyên Anh Chân Quân còn dư lại đã tập hợp lại cùng một chỗ nhưng cũng không ngăn cản nổi sự giết chóc của Tô Tử Mặc!
Đạt được truyền thừa của Đao Hoàng, truyền thừa của Tu La một thế này, trình độ đao pháp của Tô Tử Mặc đã đạt đến một trình độ tương đối kinh khủng!
Định Hải Quyển có Nghịch Lưu, Kinh Đào, Tuyền Qua, Liên Y.
.
Tu La đao lại có Quỷ Khốc, Huyết Lưu, Luyện Ngục, Bạch Cốt, Ma Ảnh, Hành Thi.
Lúc thì cương mãnh không ngừng, khi lại liên miên như nước, thỉnh thoảng đại khí mênh mông, thỉnh thoảng lại quỷ quyệt âm trầm...
Huyết Thối đao ở trong tay Tô Tử Mặc đã uống no máu tươi!
Huyết quang trên thân đao càng ngày càng mạnh, giống như Huyết Thối đao cũng trở nên phấn khởi hơn!
Trong trấn có phàm nhân to gan không kìm nén được, vụng trộm hé ra một khe cửa, để nhìn ra phía ngoài, chứng kiến một cảnh tượng mà cả đời bọn hắn đều khó mà quên được.
Đám tiên nhân vốn cao cao tại thượng lúc trước, vừa tuyên bố muốn để trấn Bình Dương chó gà không tha, lúc này lại đang hốt hoảng chạy trốn, chật vật không chịu nổi, không có một chút phong thái nào của tiên nhân.
Một nam tử áo xanh cầm trường đao màu đỏ ngòm trong tay, đi bộ nhàn nhã ở trên đường dài, sau lưng có một cỗ thi thể nằm trên đất.
Những nơi hắn đi qua, máu chảy thành sông!
Đây hoàn toàn chính là một trận tàn sát.
Thí Tiên!
Nguyên Thần và linh lực bị giam cầm nên Nguyên Anh Chân Quân ở trước mặt Tô Tử Mặc chính là thịt cá trên thớt!..
Sắc trời dần sáng.
Vân Độ Chân Quân đầu đầy mồ hôi, vẫn đang ở biên giới trấn Bình Dương, vùi đầu phá trận.
Toà Cấm Linh cổ trận và Cấm Thần cổ trận này cực kỳ phức tạp, với năng lực của hắn, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể phá vỡ được.
Cũng may phá toà khốn trận có sương mù tràn lan này cũng không phải rất khó khăn.
Nghe tiếng kêu thảm thiết từ sau lưng truyền tới, trong lòng Vân Độ Chân Quân càng thêm bối rối.
Nhưng hắn không quay đầu lại xem.
Hắn tuyệt đối không thể phân tâm!
Mau chóng phá vỡ khốn trận, đây là cơ hội sống sót duy nhất của bọn hắn!
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua.
Cũng không biết bao lâu sau, mây mù tán đi.
Vân Độ Chân Quân thở một hơi dài nhẹ nhõm, co quắp ngồi trên mặt đất, trên đầu đã mồ hôi đầm đìa.
Ở chân trời, ánh bình minh vừa ló rạng, một tia sáng chiếu rọi qua màn sương mù, chiếu xuống trên ngôi trấn nhỏ này, tất cả nhìn vẫn an tĩnh yên bình như vậy.
Vân Độ Chân Quân đột nhiên cảm thấy có chút không đúng.
Quá an tĩnh!
Tiếng la khóc sau lưng, tiếng cầu xin tha thứ, tiếng kêu cứu, tất cả đều ồn ào náo động, chẳng biết đều đã biến mất không thấy gì từ lúc nào rồi.
Lạch cạch, lạch cạch.
Tiếng bước chân vang lên.
Giống như lòng bàn chân của người tới đang dính chất lỏng sềnh sệch gì đó, dẫm lên đường lát đá xanh nên phát ra thanh âm.
Tiếng bước chân đi tới phía sau lưng hắn rồi đột nhiên biến mất.
Một luồng khí lạnh chui lên lưng!
Vân Độ Chân Quân không dám quay đầu trở về.
Một lưỡi đao màu máu chậm rãi tìm được cổ họng của hắn, lưỡi đao tản ra mùi máu tanh nồng nặc, thân đao tỏa ra hàn ý thấu xương!
“Ngươi là người cuối cùng.”
Một giọng nói vang lên bên tai hắn, nhẹ nhàng mà lạnh nhạt, không có một chút tình cảm nào.
Phốc phốc!
Huyết quang thoáng hiện.
Đầu của Vân Độ Chân Quân rơi xuống, máu tươi bắn tung toé.
Đầu của hắn lăn vài vòng trên mặt đất, đôi mắt trừng lớn nhìn về phía trấn Bình Dương.
Hai mắt hắn trừng lớn.
Thanh sam, huyết lộ.
Hai loại màu sắc hoàn toàn bất đồng, kích thích giác quan của hắn.
Ý thức của hắn dần dần mơ hồ, cuối cùng mất mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận