Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2838: Trừng phạt

Võ Đạo Bản Tôn không nhớ rõ, A Tà là ở thời điểm nào, đưa miếng ngọc bội này cho hắn.
Nhưng nếu như không có miếng ngọc bội này, hắn thật sự đã cho rằng mình chỉ mơ một giấc mơ hoang đường mà thôi.
Đối với chuyện này, Võ Đạo Bản Tôn không có một chút đầu mối nào.
Miếng ngọc bội màu trắng này, hắn lặp đi lặp lại quan sát rất lâu, cũng vẫn không nhìn ra manh mối gì.
Đây dường như chỉ là một món trang sức bằng ngọc bình thường không thể bình thường hơn được nữa.
Võ Đạo Bản Tôn cân nhắc rất lâu, cuối cùng vẫn cất kỹ miếng ngọc bội màu trắng này đi.
Cho đến lúc này, hắn mới giật mình phát hiện ra, dấu ấn chữ 'Viêm' vốn ở trong lòng bàn tay hắn kia, đã biến mất không thấy đâu nữa.
Ngay cả thương thế ở trong cơ thể hắn, cũng đã khỏi hẳn từ bao giờ.
Võ Đạo Bản Tôn cảm thụ kỹ lưỡng một phen, thân thể của mình, không có bất cứ chuyện gì khác thường.
Vị Đế Quân của Thiên Đình đuổi giết hắn kia, không biết đã đi đâu, không biết sống chết.
Quá kỳ quái.
Hắn giống như là chỉ trải qua một giấc mơ, trải qua một đời trăm năm, cuồn cuộn hồng trần, tất cả nguy cơ tai hoạ ngầm, lại đều đã biến mất không thấy đâu nữa.
Đoạn trải nghiệm này quá mức ly kỳ, có rất nhiều chỗ kỳ quái, không hợp lý, trong lúc nhất thời hắn cũng không thể nghĩ rõ ràng.
Bên trong bầu trời sao bao la sâu xa, ngân hà rộng lớn mênh mông yên tĩnh chảy xuôi ở dưới chân, xung quanh trống trải yên tĩnh, Võ Đạo Bản Tôn hít sâu một hơi, tạm thời đặt xuống đoạn trải nghiệm khó quên này, đạp sóng mà đi, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.
...
Một trong mười đại tội địa là Cửu U Tội Địa vỡ nát, chuyện này giống như là một khối đá lớn rơi vào mặt hồ, ở trong ba ngàn giới vốn không bình tĩnh cho lắm, lại một lần nữa nhấc lên sóng lớn ngập trời!
Sau lưng mười đại tội địa, chính là thế lực thần bí nhất thượng giới, Phụng Thiên Giới.
Từ xưa đến nay, đã mấy kỷ nguyên trôi qua, không biết là có bao nhiêu giới diện chủng tộc, biến mất ở bên trong dòng sông thời gian, chỉ có Phụng Thiên Giới là sừng sững không ngã.
Mà bây giờ, Cửu U Tội Địa bị người đánh vỡ, chuyện này có ý nghĩa gì?
Chuyện này có ý nghĩa là, con quái vật khổng lồ Phụng Thiên Giới này, ở đời này đã gặp phải sự khiêu chiến chính diện!
Hơn nữa, sự khiêu chiến này đến đột ngột như thế, mãnh liệt như vậy.
Trực tiếp đánh nát một trong mười đại tội địa, phóng thích La Sát Tội Linh đếm bằng ức mà tính!
"Nghe nói chưa, một trong mười đại tội địa đã bị đánh nát rồi."
"Nghe nói là ức vạn La Sát Tội Linh đã chạy ra ngoài, giống như là bốc hơi rồi vậy, không biết tung tích."
"Yên tâm đi, Phụng Thiên Giới đã treo giải thưởng đuổi giết Tà Ma, mặc dù ba ngàn giới rộng lớn, nhưng La Sát Tội Linh có số lượng to lớn như vậy, tuyệt đối là không có chỗ để trốn tránh."
"Đúng thế, trong ba ngàn giới có giới diện nào, dám thu lưu La Sát Tội Linh? Như thế chính là công khai đối địch với Phụng Thiên Giới!"
"Cũng chưa hẳn, đánh vỡ Cửu U Tội Địa chẳng phải là đã đối địch với Phụng Thiên Giới rồi sao?"
"Nói ngược lại, đến tột cùng là người nào ra tay, đánh nát Cửu U Tội Địa? Ta nghe nói, Phụng Thiên Giới còn chết không ít người?"
"Không rõ ràng, đoán chừng người kia đã bị Phụng Thiên Giới tiêu diệt rồi, náo ra động tĩnh lớn như vậy, làm sao có khả năng trốn được chứ."
"Sẽ không thật sự là có chuyện đất trời biến đổi, kiếp nạn buông xuống đấy chứ?"
Chuyện này đã càng truyền càng xa ở bên trong ba ngàn giới, không ngừng lên men, gây ra chấn động cực lớn, đồng thời cũng có các loại lời đồn đại truyền ra.
Có người nói, khiêu chiến Phụng Thiên Giới, là một thế lực thần bí.
Cũng có người nói, phe Tội Linh, lại một lần nữa tro tàn lại cháy.
Còn có người nói, có thể là Ma Chủ đã trở về...
Kiếm Giới, Táng Kiếm Phong.
Bên trong động phủ của Phong chủ, một vị tu sĩ tóc đen áo xanh khoanh chân ngồi ở trên gường, trên hai đầu gối đặt ngang một thanh trường kiếm xanh biếc như ngọc, ánh sáng màu xanh óng ánh, đang nhắm mắt dưỡng thần.
Đối với những lời đồn bên ngoài, tự nhiên là Tô Tử Mặc cũng nghe thấy.
Chỉ là, trừ những La Sát tộc ở trong Cửu U Tội Địa kia ra, những người còn lại đều không rõ ràng đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng không có ai biết rõ sự tồn tại của Võ Đạo Bản Tôn.
Đối với những lời đồn này, Tô Tử Mặc cũng không để ở trong lòng.
Đối với hắn mà nói, còn có việc quan trọng hơn nữa.
Sau khi hắn bước vào Không Minh Kỳ, kỳ hạn ngàn năm của Phụng Thiên Giới đã qua, đã có thể lại tiến về Phụng Thiên Giới.
Mà một khi đi tới Phụng Thiên Giới, hắn sẽ có thể gặp phải nguy cơ to lớn!
Loại nguy cơ này, không vẻn vẹn là đến từ sự trả thù của Thiên Nhãn Tộc.
Tô Tử Mặc từ đầu đến cuối vẫn không có hành động, chính là đang chờ một thời cơ thích hợp.
Mà bây giờ, thời cơ này đã chín muồi!
Tô Tử Mặc duỗi hai ngón tay ra, rơi ở trên thân Thanh Bình Kiếm, khẽ vuốt dọc thân kiếm, ngừng lại ở chỗ mũi kiếm, tay nhẹ búng một cái!
Ông!
Thân kiếm hơi hơi run rẩy, phát ra một tràng tiếng kiếm ngân réo rắt, ở xung quanh tạo nên từng luồng gợn sóng giống như là sóng nước.
Thanh Bình Kiếm giống như là cảm nhận được ý nghĩ của chủ nhân, tỏa ra một trận chiến ý, sát khí bừng bừng!
Cùng lúc đó, Tô Tử Mặc bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong lúc con ngươi khép mở, ánh mắt như điện.
Tô Tử Mặc thu Thanh Bình Kiếm lại, đứng thẳng người lên, chuẩn bị lại tiến về Phụng Thiên Giới!
Ngay lúc này, dường như là nghe được tiếng kiếm ngâm không tầm thường từ bên trong động phủ truyền ra, Bắc Minh Tuyết nhẹ nhàng gõ cửa, sau khi được Tô Tử Mặc cho phép, mới đi vào trong.
Từ lần trước trở về từ Phụng Thiên Giới, cách bây giờ đã có ngàn năm.
Bởi vì ở trong thời gian này, Tô Tử Mặc lĩnh ngộ ba loại Vô Thượng Thần Thông, một loại bí pháp Cấm Kỵ, lực lượng thần thông tẩy rửa thân thể, huyết mạch, nguyên thần, phối hợp với tài nguyên tu luyện phong phú, mới có thể một lần có đột phá, bước vào Không Minh Kỳ.
Mà cảnh giới của Bắc Minh Tuyết, cũng không có biến hóa gì, vẫn là Chân Võ Cảnh tiểu thành.
Tô Tử Mặc cũng không lo lắng về chuyện tu luyện của Bắc Minh Tuyết.
Nàng còn có hai loại Vô Thượng Thần Thông loại kiếm đạo còn chưa lĩnh ngộ ra, một khi có lĩnh ngộ, sẽ mang đến cho nàng sự tăng lên cực lớn!
"Sư tôn, đã xảy ra việc gì hay sao?"
Bắc Minh Tuyết hỏi.
"Không có việc gì."
Tô Tử Mặc tùy ý nói: "Ta chuẩn bị lại đi Phụng Thiên Giới."
"A?"
Bắc Minh Tuyết hơi ngẩn ra một chút.
Rất nhanh, Bắc Minh Tuyết đã kịp thời phản ứng lại, nói: "Phụng Thiên Giới bên kia xác thực là xảy ra một chút tình huống mới."
"Nghe nói bởi vì Cửu U Tội Địa bị đánh vỡ, người bên trong Phụng Thiên Giới tức giận, để trừng phạt Tội Linh bên trong chín đại tội địa còn lại, đã đưa toàn bộ Tội Linh cấp bậc Chân Linh ở bên trong chín đại tội địa vào trong Tà Ma Chiến Trường."
"A?"
Tô Tử Mặc nhíu mày.
Bắc Minh Tuyết tiếp tục nói: "Hơn nữa, Phụng Thiên Giới còn tuyên bố, không còn hạn chế cách mỗi ngàn năm mới có thể tiến vào Phụng Thiên Giới nữa, bây giờ các đại giới diện, vạn tộc sinh linh đều có thể đi tới Phụng Thiên Giới vào bất cứ lúc nào."
Tô Tử Mặc suy nghĩ một chút, đã đoán ra dụng ý của Phụng Thiên Giới.
Một khi không còn hạn chế, cường giả Chân Linh đỉnh cấp trong ba ngàn giới, có khả năng ở trong thời gian ngắn đều sẽ tràn vào bên trong Phụng Thiên Giới.
Đến lúc đó, ở trong Tà Ma Chiến Trường, chắc chắn là sẽ trình diễn một trận thịnh yến giết chóc tanh máu không gì sánh được!
Đó chính là một trận đi săn của sinh linh ba ngàn giới, đối với Tà Ma Tội Linh!
Đây chính là sự trừng phạt của Phụng Thiên Giới đối với chín đại tội địa!
"Cũng tốt."
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc vẫn như thường, nói: "Thịnh hội hiếm có như vậy, nếu như bỏ qua, không khỏi cũng có chút đáng tiếc."
Tình huống ở Phụng Thiên Giới, sẽ không ảnh hưởng đến hắn.
Hắn khăng khăng muốn đi Phụng Thiên Giới, đầu tiên là muốn lấy được một ít chiến công, ở trong Trân Bảo Tháp, đổi lấy càng nhiều bảo vật quý giá hơn, để hỗ trợ hắn tu luyện.
Phương thức thu được chiến công, không chỉ là chém giết Tội Linh.
Thứ hai, cũng là mục đích quan trọng nhất của chuyến này.
Chính là giải quyết loại nguy cơ ẩn núp ở trong bóng tối kia!
Nếu như hắn không xuất hiện, từ đầu đến cuối trốn ở bên trong Kiếm Giới, loại nguy cơ này sẽ vĩnh viễn không lộ ra, ngược lại sẽ trở thành họa lớn trong lòng hắn.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận