Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1080: Long Diệp

Nói thật, hiện này Tô Tử Mặc không thèm để ý đến mấy hư danh này.
Đứng đầu Kim Đan dị tượng bảng, ít nhất còn có phần thưởng phong phú, nhưng Tiềm Long bảng và Thiên Long bảng kia thì lại không có gì, sẽ chỉ khiến những người khác trong Long tộc không ngừng khiêu chiến!
Tô Tử Mặc chỉ muốn yên lặng tu hành trong Long tộc.
Bước vào Pháp Tướng cảnh, được Tổ Long thần trụ tẩy lễ, giác tỉnh thiên phú thần thông.
Trên đại lục Thiên Hoang, loạn tượng đã dần hiện, rất nhiều dấu hiệu đã tỏ rõ, rất có thể sẽ trong tương lai sẽ có một trận thiên địa biến đổi!
Chỉ khi nhanh chóng tăng thực lực lên, mới có thể sống sót vượt qua những thay đổi kia!
Chỉ là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Hiện tại, hắn muốn không để ý đến nhưng căn bản không có khả năng!
Cách đó không xa, một nam tử mặc cẩm bào màu đỏ chậm rãi đi tới, khí độ bất phàm, khi hắn đi về phía này, Chúc Long chung quanh theo bản năng lập tức tản ra hai bên nhường đường.
Vị Chúc Long này mặc dù cũng là Phản Hư cảnh, nhưng rõ ràng hắn có địa vị rất cao ở trong Chúc Long nhất mạch, vô cùng có uy nghiêm!
"Diệp ca đến rồi!"
"Lúc này nhìn xem Long Mặc kia còn phách lối cái gì nữa!"
Không ít Chúc Long nhìn Tô Tử Mặc, trên mặt lộ ra nụ cười trên nỗi đau của người khác.
Nam tử mặc cẩm bào đi tới gần, nhìn Chúc Long ngã trên mặt đất, một tay đã bị gãy, tiếng kêu rên liên hồi, còn có một người khác thì hôn mê bất tỉnh, hắn khẽ nhíu mày.
Nam tử mặc cẩm bào nhìn về phía Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc vẻ mặt thản nhiên, ánh mắt bình tĩnh, nhìn lại hắn.
Nam tử mặc cẩm bào cũng không giống Chúc Long khác, không hề lộ ra địch ý quá lớn đối với Tô Tử Mặc, mà lại hơi ôm quyền, trầm giọng nói: "Tại hạ là Long Diệp."
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Cái tên Long Diệp này, hắn đã nhìn thấy trên Tiềm Long bảng, hình như là xếp ở vị trí thứ năm!
Tô Tử Mặc gật gật đầu, chắp tay hoàn lễ.
"Ta nghe nói về ngươi, ngươi mới vừa tới đến Long tộc, bị tộc nhân bài xích, chuyện này rất bình thường."
Long Diệp nhàn nhạt nói ràng: "Ta ở trong Long tộc cũng coi như có chút địa vị. Như vậy đi, ngươi nói lời xin lỗi hai vị tộc nhân này, chuyện hôm nay coi như xong."
Nghe được câu này, không ít Chúc Long vội vàng kháng nghị.
"Diệp ca, tiểu tử này quá phách lối rồi!"
"Đúng vậy, mới tới một tháng mà đã dám chạy tới chỗ Tạp Long bên kia diễu võ dương oai, trở về lại đả thương hai tộc nhân, việc này không thể cứ bỏ qua như vậy!"
"Diệp ca, ngươi ra tay làm hắn không còn dáng vẻ bệ vệ kia đi, để hắn biết được trời cao đất rộng!"
Long Diệp duỗi hai tay ra, khẽ vung lên rồi lại ấn xuống.
Bầy long đang ồn ào dần dần im lặng lại.
Long Diệp nói: "Chư vị nể mặt ta một chút, chỉ cần hắn chịu thành tâm xin lỗi, hôm nay không nên làm khó hắn nữa."
Một số Chúc Long không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt vẫn tràn ngập địch ý nhìn Tô Tử Mặc, trong lòng đầy tức giận bất bình.
"Long Mặc, ngươi đỡ hai người bọn hắn dậy rồi nói lời xin lỗi, việc này coi như qua rồi."
Long Diệp giống như là ra lệnh vậy, sai khiến Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc đột nhiên cười.
Long Diệp nhìn như là đang giúp hắn, nhưng trên thực tế, yêu cầu này lại không hề có đạo lý!
Giữa Long tộc với nhau, chém giết tranh đấu chưa bao giờ có chuyện người thắng trận phải xin lỗi người bị thua!
Cuối cùng, Long Diệp vẫn không coi hắn là Long tộc.
Hoặc là nói hắn chỉ đang biểu hiện ra uy nghiêm của mình trong bầy long, và cũng đang thị uy trước một kẻ ngoại lai là Tô Tử Mặc!
"Tại sao ta phải xin lỗi ?"
Tô Tử Mặc giống như cười mà không phải cười nhìn Long Diệp, hỏi ngược lại.
"Ừm ?"
Long Diệp hơi nghiêng đầu, giống như lần đầu tiên nhận biết Tô Tử Mặc vậy, trong hai mắt lại dấy lên hai ngọn lửa!
"Đúng là không biết tốt xấu!"
"Diệp ca, cho hắn mặt mũi mà hắn không cần, giáo huấn hắn một trận đi!"
"Giết gà sao cần dùng đao mổ trâu, ta đến!"
Sau lưng Long Diệp, một Chúc Long không nhìn được xông ra ngoài, chuẩn bị chém giết cùng Tô Tử Mặc.
Long Diệp duỗi cánh tay ra cản lại vị Chúc Long kia, nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, sâu kín nói ràng: "Long Mặc, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với người nào không?"
"Làm sao ?"
Tô Tử Mặc mỉm cười, nói: "Trong Long tộc, có quy củ cường giả phải xin lỗi kẻ yếu à?"
Long Diệp cũng cười.
Chỉ là đám người xung quanh đều có thể cảm nhận được trong nụ cười của hắn có chứa lửa giận!
"Ngươi chẳng qua chỉ là một kẻ ngoại lai, Long Diệp ta để mắt đến ngươi, mới cho ngươi cơ hội này, nếu ngươi đã không cần, thì không trách được ta rồi."
Lửa giận trong mắt Long Diệp càng ngày càng thịnh, nói: "Xem ra, bọn hắn nói không sai, ngươi quả nhiên là kẻ không biết trời cao đất rộng!"
"Hôm nay, ta liền dạy ngươi một đạo lý! Trong Long tộc, không phải người nào ngươi cũng có thể trêu chọc!"
Lời còn chưa dứt, Long Diệp đã bước lên, vung cánh tay đánh về phía đầu Tô Tử Mặc!
Hô!
Cánh tay kia giống như roi thép vậy, tiếng gió lạnh lẽo gào thét lướt đến!
Tô Tử Mặc hơi híp mắt lại.
Long Diệp này là kẻ đứng thứ năm trên Tiềm Long bảng, thủ đoạn đúng là không yếu, lần này bộc phát ra lực lượng đã khá đáng sợ!
Đương nhiên, loại lực lượng này còn chưa uy hiếp được hắn.
Tô Tử Mặc trở tay đánh ra một quyền, đánh về phía nắm đấm của Long Diệp!
Ầm!
Từng quyền va chạm!
Tô Tử Mặc không nhúc nhích, vẻ mặt vẫn như thường, còn Long Diệp lại run lên!
Hắn cảm giác được một luồng lực lượng mãnh liệt từ nắm đấm tràn vào cơ thể.
Hắn suýt nữa đã không nhịn được kêu lên thành tiếng vì đau đớn!
Đến tận lúc này, hắn mới ý thức tới, Tô Tử Mặc còn cường đại hơn so với hắn tưởng tượng!
Rầm rầm!
Long Diệp vận chuyển huyết mạch, trong cơ thể truyền đến tiếng hải triều, lực huyết mạch chảy qua toàn thân, đau đớn từ nắm tay truyền đến trong nháy mắt đã hóa giải hơn một nửa.
Huyết như thủy triều!
Nhanh như vậy đã gặp được một Long tộc tu luyện huyết mạch tới cảnh giới huyết như hải triều!
Long Diệp có thể leo lên Tiềm Long bảng, tuyệt đối không phải may mắn.
"Tới đi!"
Ánh mắt Long Diệp đại thịnh, gào thét một tiếng: "Cho ngươi nhìn xem lực lượng chân chính của ta!"
Long Diệp lại lần nữa tiến lên, vọt tới Tô Tử Mặc!
Ầm ầm!
Tô Tử Mặc đứng tại nguyên chỗ, cũng vận chuyển huyết mạch, trong cơ thể cũng truyền tới tiếng hải triều, so với âm thanh do Long Diệp vận chuyển huyết mạch còn khí thế hơn!
Đám Chúc Long đứng xung quanh đều ồn ào bàn luận.
Mặc dù trong cơ thể của bọn hắn đều chảy xuôi huyết mạch Long tộc thuần chính, lực chiến đấu cường đại, nhưng tuyệt đại đa số bọn hắn đều không tu luyện tới cảnh giới huyết như thủy triều.
Không nghĩ tới, một kẻ ngoại lai vốn huyết mạch không thuần lại tu luyện tới cảnh giới này!
Oanh!
Hai người ầm ầm va chạm vào nhau, giống như hai hung thú hình người!
Huyết nhục va chạm cùng huyết nhục, xương cốt cốt ma sát cùng xương, khí huyết bốc lên, tiếng vang làm người ta sợ hãi không ngừng truyền ra!
Ngay sau đó, dưới vô số đạo ánh mắt nhìn chăm chú, một bóng người bay rớt ra ngoài, chính là Long Diệp đứng hàng thứ năm trên Tiềm Long bảng!
Long Diệp nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, chút thương thế này đối với hắn là cực kỳ bé nhỏ.
Mà lần thất bại này đã hoàn toàn chọc giận hắn!
"Rống!"
Long Diệp rít lên một tiếng về phía Tô Tử Mặc, rồi lại lần nữa xông tới!
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai người không ngừng va chạm, không ngừng đối cứng, không có kỹ xảo gì, chỉ thuần túy dùng lực lượng chém giết.
Long Diệp lần lượt ngã xuống bay ra ngoài, rồi lại lần lượt đứng lên!
Long huyết trong cơ thể vận chuyển, một chút vết thương ngoài da ảnh hưởng không lớn tới hắn.
Nhưng một màn này trước mắt, lại làm cho bầy long nghẹn họng nhìn trân trối!
Không có ai nghĩ đến Tô Tử Mặc lại có thể chiến một trận cùng Long Diệp.
Bầy long càng không nghĩ tới, một trận chiến này, Long Diệp lại hoàn toàn rơi vào hạ phong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận