Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 635: Huyền Cơ tam bảng

Tô Tử Mặc tuyên chiến với Lưu Ly cung.
Đối với việc này, cách nhìn của các tông môn thế lực lớn, hoặc là các tu sĩ đều không giống nhau.
Có người cho rằng, Tô Tử Mặc gặp đại nạn mà không chết, lần này trở về lại đồ sát mấy trăm vạn người tu chân, khí thế rất mạnh.
Cũng có người cho rằng Tô Tử Mặc không biết sống chết, cuồng vọng tự đại, cử động lần này không khác gì kiến càng lay cây.
Cho dù thân thể cường đại, huyết mạch kinh người, lực cận chiến khủng bố.
Nhưng không thể phủ nhận là Kim Đan của hắn đã bị phế, đây là sự thật!
Hai mươi năm trước, Phản Hư Đạo Nhân tự mình xuất thủ, tuyệt đối không có khả năng thất thủ.
Kim Đan bị hủy cũng không có khả năng chữa trị.
Huống chi, một trận chiến ở Thương Lang sơn mạch kia, những tu sĩ sống sót đều không có phát hiện ra trong cơ thể Tô Tử Mặc có một chút sóng linh lực nào.
Kim Đan bị hủy chính là sẽ không có Kim Đan dị tượng.
Theo một số người, Tô Tử Mặc đã mất đi Kim Đan, nếu lại đối đầu với tuyệt thế thiên kiêu của Lưu Ly cung ở Kim Đan cảnh thì chỉ sợ vẫn thắng bại khó nắm chắc được.
Huống chi, ở bên trong chiến trường Thượng Cổ trung cấp, còn có cả người phong ấn!
Lưu Ly cung có truyền thừa vạn cổ, nội tình hùng hậu, được xếp trong chín đại tiên môn, sao có thể bị một đạo linh hạc của Tô Tử Mặc hù dọa được chứ.
Bên trong chiến trường Thượng Cổ, chắc chắn sẽ có một trận long tranh hổ đấu!
Lưu Ly cung một bên chuẩn bị chiến đấu, một bên tìm kiếm Tô Tử Mặc hạ lạc, thậm chí thả ra giá cao treo giải thưởng.
Chỉ tiếc, lại qua hai mươi ngày mà vẫn không có bất cứ tin tức gì của Tô Tử Mặc.
Mà thời gian chiến trường Thượng Cổ mở ra đã cận kề...
Dưới đáy Táng Long cốc, trong cổ tháp yên tĩnh.
Trong sân, có hai người một hồ.
Một vị tiểu hòa thượng ngồi xếp bằng, đối mặt với mặt trời mới mọc, đang tụng kinh lễ Phật, trên người tắm ánh nắng, giống như cả người đang bao phủ một tầng phật quang.
Một bên khác, một vị thư sinh mặc thanh sam tùy ý nằm trên băng ghế đá, hai tay gối lên đầu, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, dáng vẻ nhàn nhã thoải mái.
Trên người thư sinh mặc thanh sam còn có một tiểu hồ ly màu lửa đỏ, nhảy tới nhảy lui, chơi quên cả trời đất.
Cổ tháp, tăng nhân, thư sinh, hồ ly, Phạn âm...
Tất cả dường như đều là một cảnh tượng trong bức họa.
Tăng nhân chính là Minh Tâm.
Thư sinh dĩ nhiên chính là Tô Tử Mặc vừa khuấy động phong vân ở Bắc Vực.
Trong đại điện, có một vị lão tăng đi tới.
“Minh Chân, Minh Tâm, các ngươi chuẩn bị một chút, chiến trường Thượng Cổ sắp mở ra. Ta nói với các ngươi trước về lai lịch của Kim Đan Dị Tượng bảng.”
Hai người Tô Tử Mặc liền vội vàng đứng lên, ngồi nghiêm chỉnh.
“Ở thời đại Thượng Cổ, Nhân tộc quật khởi, đại chiến cùng cửu tộc Thái Cổ. Vì muốn sàng lọc chọn lựa có người có tiềm lực nhất trong thế hệ tuổi trẻ ở trong Nhân tộc để bồi dưỡng trọng điểm, để đảm bảo truyền thừa hương hỏa không diệt nên cường giả thời Thượng Cổ là Linh Lung tiên tử đã lập ra bảng này, từ đó truyền thừa xuống.”
“Cho nên, bảng danh sách này có yêu cầu nghiêm khắc đối với tuổi tác, vượt qua hai trăm tuổi thì không thể lọt vào bảng này!”
Nghe đến đó, Tô Tử Mặc âm thầm gật đầu.
Bảng danh sách này, năm đó là vì tụ tập thiên kiêu, yêu nghiệt trong thiên hạ của Nhân tộc, tự nhiên sẽ có hạn chế nghiêm khắc về tuổi tác.
Hai trăm tuổi đối với Kim Đan Chân Nhân có thọ nguyên năm trăm tuổi thì tuyệt đối được cho là tuổi trẻ.
Trong đầu Tô Tử Mặc không khỏi nhớ đến một người.
Giành được vị trí đệ nhất Dị Tượng bảng- Đế Dận!
Một trăm năm trước, người này mới hơn ba mươi tuổi đã đoạt được đệ nhất Dị Tượng bảng.
Lần này, hắn vẫn tiến vào chiến trường Thượng Cổ, đơn giản chính là muốn liên tục xưng bá đứng đầu bảng hai lần!
“Linh Lung tiên tử đã sớm Độ Kiếp phi thăng, Kim Đan Dị Tượng bảng bây giờ đều là do Huyền Cơ cung mà ngài ấy sáng lập tuyên bố.” Nói đến đây, lão tăng dừng lại một chút.
Chín phái Tiên môn, bát vực Yêu tộc, bảy tông Ma môn, sáu tự Phật môn, ngũ đại Tả Đạo, tứ đại bàng môn, tam thế gia, hai đảo, một cung!
Đây là những thế lực được cho là cao cấp nhất trên đại lục Thiên Hoang.
Huyền Cơ cung có thể có tư cách tuyên bố Kim Đan Dị Tượng bảng ở trong chiến trường Thượng Cổ, chỉ sợ cũng chỉ có ‘Một cung’ này.
“Huyền Cơ cung?”
Ánh mắt Tô Tử Mặc lóe lên một cái, lẩm bẩm một tiếng.
Trong đầu của hắn hiện ra bóng dáng một người mặt trắng không râu, thân hình có chút mập mạp, tay cầm quạt xếp.
Tô Tử Mặc thầm nghĩ: “Huyền Cơ cung, Lâm Huyền Cơ. Ừ... Không biết giữa hai bên có quan hệ gì hay không?”
Trầm ngâm một chút, Tô Tử Mặc hỏi: “Có thể có lực ảnh hưởng này, tụ tập yêu nghiệt trong thiên hạ lại, năm đó vị Linh Linh tiên tử này cũng là một trong chư Hoàng thời Thượng Cổ sao?”
“Linh Lung tiên tử tuy là cường giả thời Thượng Cổ, nhưng lại không phong hoàng.”
Lão tăng lắc đầu, nói: “Chỉ là Linh Lung tiên tử còn có một thân phận khác, ngài là thê tử của Nhân Hoàng!”
Thê tử của Nhân Hoàng!
Thân phận này là đủ rồi.
Huống chi, có thể sáng lập ra Huyền Cơ cung, lưu lại truyền thừa, lưu lại hương hỏa, có thể thấy được năm đó thực lực của Linh Lung tiên tử sẽ không yếu.
Lão tăng tiếp tục nói ra: “Huyền Cơ cung ở trong Tu Chân giới có địa vị cực kỳ đặc thù, có thể dánh ngang với Tiên, Phật, Ma ba môn cũng là vì nguyên nhân đó. Bởi vì Nhân Hoàng không có truyền thừa lưu lại, Huyền Cơ cung là tông môn duy nhất có chút quan hệ cùng Nhân Hoàng.”
“Trừ Dị Tượng bảng, Huyền Cơ cung còn có hai bảng danh sách nữa, theo thứ tự là Pháp Tướng bảng và Thần Thông bảng, đây cũng chính là Huyền Cơ tam bảng có thanh danh hiển hách ở Tu Chân giới!”
Vẻ mặt Minh Chân mê mang, tò mò hỏi: “Sư phụ, có thể lọt vào Dị Tượng bảng, trừ việc dương danh thiên hạ, còn có tác dụng gì sao? Nếu như chỉ là nổi danh, ta sẽ không tranh giành cùng bọn hắn.”
Ở trong lòng Minh Chân, cùng người khác giằng co, đả sinh đả tử còn không yên tĩnh tĩnh tụng kinh lễ Phật.
“Đương nhiên không chỉ có dương danh.”
Lão tăng cười cười, nói: “Chỉ cần bảng tu sĩ có thể lọt vào Dị Tượng, thiên hạ đều biết, tự nhiên sẽ tiến vào ánh mắt của các đại siêu cấp tông môn. Giống như là ngươi, nếu như có thể tiến vào Dị Tượng bảng, thì sẽ có cơ hội tiến vào sáu tự Phật môn.”
“Ta sẽ không đi tới tự viện khác, ta chỉ muốn ở cạnh sư phụ.” Minh Chân lắc đầu.
“Không có khí phách.”
Lão tăng thở dài nói: “Cơ hội này rất đáng quý, đọc nhiều sở trường các nhà, mới có thể đi càng xa. Tu hành không phải một lòng một dạ bế quan, không tranh quyền thế.”
“Ngươi còn trẻ, cuối cùng vẫn phải đi ra ngoài một chút, trải nghiệm khó khăn của nhân gian, nhìn xem hồng trần cuồn cuộn, nếm hết tình người ấm lạnh, duyệt tận thế gian muôn màu. Đó mới là tu hành.”
Lão tăng nói: “Chỉ có nhập thế rồi mới có thể xuất thế!”
Minh Chân mê mang không hiểu gật gật đầu.
Hắn chưa rành thế sự, từ khi hiểu biết gần như chưa từng rời đi đáy Táng Long cốc, nào hiểu được những điều này.
Nhưng hắn nghe được, lão tăng muốn đuổi hắn đi.
Trong lòng Minh Chân có chút thất vọng.
Tô Tử Mặc nhìn lão tăng một chút, trong lòng thầm than.
Chỉ sợ chỉ có hắn hiểu được dụng ý trong lời nói của lão tăng.
Lão tăng đang tìm một con đường lùi cho Minh Chân.
Tuổi tác của lão tăng đã cao, hắn biết, cuối cùng sẽ có một ngày rời đi.
Cho nên, ông mới để Minh Chân bái nhập vào những tông môn khác, kể từ đó, cũng có thể được siêu cấp tông môn kia che chở.
Nghĩ đến tận đây, Tô Tử Mặc tự giễu cười cười.
Hắn đã đắc tội với các đại thế lực ở Bắc Vực.
Bắc Vực không dung được hắn.
Cho dù là những tông môn thế lực khác, cũng sẽ không thu lưu hắn.
Bởi vì, tất cả mọi người đều cho là hắn là yêu!
Nhân, Yêu khác đường.
Lão tăng giống như nhìn ra vẻ cô đơn trong mắt Tô Tử Mặc, dịu giọng nói: “Lưu danh trên Dị Tượng bảng, trừ cơ hội bái nhập vào các đại siêu cấp tông môn, còn sẽ có ban thưởng.”
“Thứ tự càng cao, ban thưởng tự nhiên càng tốt. Có thể là pháp thuật Địa cấp, có thể là công pháp Địa cấp, cũng có thể là Pháp khí cực phẩm, hoặc là Pháp khí hoàn mỹ, thậm chí có còn có thể là Tiên Thiên Pháp khí!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận