Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1058: Ai có dị nghị

Long Viêm nhìn về phía ba vị Trưởng lão, trầm giọng nói: "Tộc trưởng dặn dò là nhất định phải mang Long Mặc tiến về Thái Cổ thần tuyền chữa thương, mong ba vị Trưởng lão cho phép!"
"Ai."
Tứ trưởng lão thở dài một tiếng, trong đôi mắt lộ ra một tia đau thương, nhẹ giọng nói: "Hắn mất con tang vợ, đúng là cực kỳ bi thương, vạn năm qua lại sống ở vực sâu, không biết hắn phải thừa nhận tra tấn như thế nào."
"Nếu hắn đã coi trọng người này như thế vậy thì đống ý với thỉnh cầu này của hắn đi."
Tam trưởng lão tựa hồ cũng nhớ lại mấy chuyện cũ, vẻ mặt đầy cảm khái, gật đầu một cái.
Nhị trưởng lão vẫn nhíu chặt lông mày.
Nhưng chú ý tới thái độ của hai vị Trưởng lão bên cạnh, ông ta dứt khoát nhắm hai mắt lại, chấp nhận việc này.
Trong lòng Long Viêm mừng rỡ, nhỏ giọng thúc giục: "Nhanh, còn không tạ ơn ba vị Trưởng lão."
"Đa tạ ba vị Trưởng lão."
Tô Tử Mặc tiến lên hành lễ nói lời cảm tạ.
Sau đó, hắn nhìn Long Viêm, nhỏ giọng nhắc nhở nói: "Viêm thúc, còn có chuyện Cô Vân, còn chưa nói với ba vị Trưởng lão đâu."
"Không thể nói nữa!"
Long Viêm lắc lắc đầu, nói: "Có thể đưa ngươi vào Thái Cổ thần tuyền đã phải chịu áp lực lớn như vậy, nào còn chỗ cho hắn nữa!"
"Hơn nữa hắn và Tộc trưởng lại không có quan hệ thân thích."
Tô Tử Mặc nhíu lông mày.
Cô Vân trong mắt bọn họ chỉ là một người không có liên quan gì.
Nhưng ở trong mắt Tô Tử Mặc, Cô Vân lại là người mà hắn tuyệt đối không thể bỏ mặc!
"Ba vị Trưởng lão."
Tô Tử Mặc xoay người, đột nhiên nói: "Vãn bối còn có một chuyện muốn nhờ, mời ba vị Trưởng lão cho phép!"
Vẻ mặt Long Viêm biến đổi.
"Chuyện gì ?"
Ánh mắt Tứ trưởng lão nhìn Tô Tử Mặc cực kỳ hiền lành, cười rồi hỏi.
"Vãn bối có một tọa kỵ chính là một con Hung Giao, lần này vì cứu ta mà hắn bị trọng thương, gần như rơi vào tử cảnh! Vãn bối mong ba vị Trưởng lão cho phép, để Giao Long kia cùng ta cùng nhau đi vào Thái Cổ thần tuyền chữa thương."
Tô Tử Mặc nhất định phải nói chuyện này!
Dù phía trước có áp lực lớn bao nhiêu!
"Ừm ?"
Nhị trưởng lão vốn đang nhắm hai mắt lại đột nhiên mở hai mắt ra, trong đôi mắt cảu ông ta bắn ra hai luồng sáng rơi vào trên thân Tô Tử Mặc!
Nhục thân từ pháp lực của Tô Tử Mặc gần như tán loạn!
Tam trưởng lão cũng đã sầm mặt lại.
Ngay cả vẻ mặt tứ trưởng lão cũng đều cứng lại, khẽ nhíu mày lộ ra vẻ khó xử.
"Kẻ này muốn làm gì thế? ! Còn chưa thật sự trở về Chúc Long nhất tộc chúng ta mà đã muốn lật trời rồi à? !"
"Đừng nói là một con Hung Giao, cho dù là một con Giao Long cũng không có tư cách tiến vào Thái Cổ thần tuyền!"
"Được một tấc lại muốn tiến một thước, không biết tốt xấu!"
"Nếu là một con Hung Giao cũng có thể tiến vào Thái Cổ thần tuyền, tất cả mọi người trong Long tộc chúng ta đều có tư cách, Thái Cổ thần tuyền đã sớm khô cạn!"
Trong đám người lập tức vang lên tiếng gầm lớn.
Long Viêm thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn Tô Tử Mặc tràn đầy thất vọng.
Hắn không biết gì về Tô Tử Mặc cả.
Nhưng biểu hiện bây giờ của Tô Tử Mặc ở trong mắt hắn lại chính là một người trẻ tuổi không biết tiến thối, không nhìn rõ tình thế.
"Biểu hiện như vậy quá kém, thật sự không biết Tộc trưởng xem trọng điểm nào ở hắn?."
Long Viêm càng nghĩ càng thất vọng về Tô Tử Mặc.
"Long Mặc, điều thỉnh cầu này của ngươi tuyệt đối không thể!"
Tam trưởng lão chậm rãi lắc đầu.
Tứ trưởng lão muốn nói lại thôi.
Ông có ý muốn hỗ trợ giải thích, nhưng cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Chuyện này đúng là đã làm trái tộc quy.
Đối với cảnh này, Tô Tử Mặc đã đoán trước.
Vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, trầm giọng nói: "Nếu đã như vậy, ta sẽ chuyển cơ hội tiến về Thái Cổ thần tuyền cho tọa kỵ của ta."
"Hoang đường!"
Tam trưởng lão quát lớn một tiếng.
Vẻ mặt Nhị trưởng lão lạnh dần, chậm rãi nói ràng: "Tiểu bối, ngươi cho rằng Thái Cổ thần tuyền là nơi nào ? Ngươi muốn cho là cho!"
"Ta hiện tại nói cho ngươi biết cho dù là ngươi cũng không có tư cách tiến về Thái Cổ thần tuyền!"
"Long Viêm, đuổi kẻ cuồng vọng vô tri này đi ra, cả đời không được đặt chân Long Hài cốc! Nếu không, giết không tha!"
"Mong nhị trưởng lão khai ân!"
Long Viêm vội vàng quỳ gối trên mặt đất.
Cho dù trong lòng của hắn rất bất mãn về Tô Tử Mặc, nhưng hắn phải dùng hết khả năng để hoàn thành lời nói của Quỷ Tóc Đỏ.
"Nhị ca."
Tứ trưởng lão lộ vẻ mặt không đành lòng, khẽ kêu một tiếng.
Vẻ mặt Nhị trưởng lão lạnh lùng, khoát tay nói: "Việc này tuyệt đối không thể thương lượng! Nếu không nể mặt Long Nhiên thì ta đã xuất thủ tiêu diệt rồi!"
Tô Tử Mặc hơi cúi đầu, vẻ mặt bình tĩnh.
Dù biết rõ sẽ có kết quả này nhưng hắn cũng phải đứng ra, tranh thủ cho Cô Vân dù chỉ là một tia sinh cơ!
Cho dù hôm nay bị đuổi ra, mất đi cơ hội chữa trị nhục thân, hắn cũng không hối hận.
"Quỷ Tóc Đỏ, đã để ông thất vọng rồi."
Trong lòng Tô Tử Mặc nói thầm một tiếng.
Quỷ Tóc Đỏ sắp xếp như thế này, chủ yếu nhất vẫn là coi trọng tiềm lực của hắn, muốn hắn trở thành Long tộc!
Nếu tương lai hắn cùng Long tộc thật sự có xung đột gì, có cỗ chân thân này thì chí ít cũng có thể có hòa hoãn được một chút.
Chỉ tiếc Long tộc vẫn khó mà tiếp nhận hắn.
Tô Tử Mặc nhàn nhạt nói ràng: "Nếu chư vị đã không hoan nghênh thì tại hạ sẽ không quấy rầy rồi, cáo từ."
Tục Mệnh Đan chỉ có thể kéo lại tính mệnh cho Cô Vân một tháng, bây giờ chỉ còn lại mấy ngày.
Hắn phải mau rời khỏi nơi này để tìm phương pháp khác!
"Chờ chút!"
Đúng lúc này, phía sau đại điện truyền đến một giọng nói già nua.
Ngay sau đó, một tiếng vang quái dị truyền đến.
Keng!
Keng!
Keng!
Sau ba tiếng vang, một bóng dáng còng lưng từ phía sau đại điện đi ra, tóc trắng xoá, trên mặt đều là nếp nhăn, trong tay chống một quải trượng quanh co khúc khuỷu, run rẩy ung dung đi tới.
Tiếng vang quái dị kia chính là do quải trượng trong tay lão giả này đánh xuống mặt đất vang lên.
"Đại trưởng lão!"
Nhìn thấy người tới, những Long tộc vốn đang ngồi trong đại điện Long tộc, bao gồm cả ba vị Trưởng lão đều đứng dậy, vẻ mặt cung kính hô một tiếng.
"Ừm."
Mỗi một bước đi của Đại trưởng lão đều cần dừng lại một chút, hai mắt ông đục ngầu, ánh mắt chuyển động nhìn tới Tô Tử Mặc đứng cách đó không xa.
Chẳng biết tại sao, Tô Tử Mặc cảm giác khi ánh mắt của đại trưởng lão nhìn tới trên người hắn, toàn thân trên dưới của hắn dường như không có bất kỳ bí mật gì, hoàn toàn bị nhìn thông thấu!
"Hài tử, ở lại đây đi."
Đại trưởng lão nói một câu.
Rất nhiều Long tộc đều chấn động.
Địa vị của Đại trưởng lão ở Chúc Long nhất tộc là độc nhất vô nhị, không có ai có thể bằng được, cho dù là Tộc trưởng cũng có rất nhiều chuyện phải thương nghị cùng đại trưởng lão!
Đại trưởng lão nói ra câu nói này mang ý nghĩa là không có ai có thể xua đuổi Tô Tử Mặc!
Trong lòng Long Viêm vui vẻ, vội vàng nói: "Đa tạ đại trưởng lão."
Vừa nói, hắn vừa đẩy Tô Tử Mặc để Tô Tử Mặc tranh thủ bái tạ.
Tô Tử Mặc nhìn thẳng vào mắt đại trưởng lão, đột nhiên nói: " Tọa kỵ của ta là một Hung Giao, ta phải ở cùng hắn."
"Ừm, các ngươi cùng đi Thái Cổ thần tuyền a."
Đại trưởng lão gật đầu nói.
Bầy long xôn xao!
"Đại ca, ngươi..."
Vẻ mặt Nhị trưởng lão chấn kinh, trong đôi mắt lộ ra vẻ khó có thể tin.
Chuyện này theo ông quả thực chính là thiên phương dạ đàm!
"Đại trưởng lão, chuyện này không hợp quy củ!"
"Đại trưởng lão, ngài không suy nghĩ lại một chút sao?"
Bên trong đại điện lập tức vang lên từng tiếng gầm.
Đông!
Đại trưởng lão đột nhiên đập xuống mặt đất, toàn bộ đại điện lại vang lên một tiếng trầm muộn!
Trong chốc lát, bầu không khí yên lặng như tờ!
Trong bầy long không còn người nào dám phát ra tiếng động!
Đại trưởng lão còng lưng, đôi mắt đục ngầu chậm rãi chuyển động, lướt qua những người trong đại điện, chậm rãi nói ràng: "Đây là quyết định của ta, ai có dị nghị!"
Bầy long ngậm miệng không nói.
Không người nào dám đối mặt với ánh mắt của đại trưởng lão!
Bạn cần đăng nhập để bình luận