Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1510: Con trai của Thần Hống

Hai con Thần Hống dụng tâm lương khổ, mặc dù bỏ mình, cũng không yên tâm với Thần tộc, không yên tâm với Dạ Linh, mới thiêu đốt sức sống, lưu lại Côn Lôn Kết Giới!
Chỉ tiếc, ở phía dưới trời xui đất khiến, Linh Lung Tiên Tử tiến vào trong Côn Lôn Khư, mang Dạ Linh đi ra ngoài, đặt ở bên trong Linh Lung Bí Cảnh.
Mà đời này, lúc Dạ Linh trở về, Côn Lôn Khư đã không phải là thiên hạ của hắn nữa.
Tô Tử Mặc nhìn tám bức vẽ này, ánh mắt phức tạp, thật lâu không nói lời nào.
Tám bức tranh, đã giải thích rõ tất cả mê hoặc, nói rõ tất cả bí mật về Trận Chiến Thái Cổ.
Nhưng tám bức vẽ này, lại nói không hết sự thảm liệt, bi tráng và thê lương phía sau trận đại chiến này!
Nếu như không có bút pháp thần kỳ của người họa sĩ này, nếu như bọn họ không tới mảnh phế tích này, nhìn thấy tám bức vẽ này, làm sao có thể biết rõ chuyện đích thực về Trận Chiến Thái Cổ?
"Trong lòng hai con Thần Hống tất nhiên là cực hận đối với Thần tộc, mới có thể ở trong Côn Lôn Kết Giới, lưu lại sát cơ và oán niệm lớn như thế."
Niệm Kỳ giống như mất hồn nói.
Khác với Tô Tử Mặc và Cực Hỏa, Niệm Kỳ xem hết tám bức vẽ, trong lòng lại cực kỳ khó chịu, rơi vào bên trong vô tận tự trách và áy náy.
Nàng không biết rõ tương lai nên đi đối mặt với Dạ Linh, đối mặt với Tô Tử Mặc như thế nào.
Chính là tổ tiên của nàng, phát động Trận Chiến Thái Cổ!
Gián tiếp hại chết cha mẹ của Dạ Linh.
Gián tiếp tiêu diệt vô số chủng tộc!
Để vô số sinh linh vô tội, mai táng ở bên trong mảnh phế tích này!
Niệm Kỳ thậm chí còn có cảm giác máu tươi đang chảy trong người, đều vô cùng bẩn thỉu!
"Niệm Kỳ, chuyện này cũng không thể trách ngươi, đừng suy nghĩ nhiều."
Tô Tử Mặc chú ý tới vẻ mặt khác thường cyar Niệm Kỳ, mơ hồ đoán được chuyện gì, nhẹ giọng an ủi.
Niệm Kỳ cười lớn một chút, lại cúi đầu xuống, vẻ mặt hốt hoảng.
"Ta đã biết!"
Ngay lúc này, Cực Hỏa trầm giọng nói: "Dạ Linh ở thời đại Thượng Cổ đã bị đặt ở Linh Lung Bí Cảnh, mảnh Côn Lôn Khư này đã là quần long vô thủ, những bộ hạ cũ kia chém giết lẫn nhau, lấy chiến lực thủ đoạn Thao Thiết, rất dễ dàng trở thành Côn Lôn Chi Chủ."
"Mà Côn Lôn Chi Chủ bây giờ, chính là hậu duệ của con Thao Thiết năm đó!"
"Dạ Linh trở về, sẽ muốn thống ngự Côn Lôn nhất tộc, tất nhiên là sẽ xảy ra xung đột với con Thao Thiết bây giờ, cho nên, mới có thể bộc phát ra cái gọi là trận chiến tiêu diệt phản nghịch một!"
Dừng lại một chút, Cực Hỏa lại nói: "Chỉ là, năm tháng trôi qua, qua nhiều năm như thế, Thao Thiết tộc đã sớm đánh xuống vô thượng uy vọng ở bên trong Côn Lôn Khư!"
"Ngay cả Dạ Linh trở về, cũng không thể sánh bằng."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, nói: "Nhưng mặc kệ là như thế nào, năm đó Thao Thiết chỉ là bộ hạ cũ của Thần Hống, Dạ Linh mới thật sự là Côn Lôn Chi Chủ!"
Thông qua tin tức từ phía Thao Thiết bên này, ở bên trong Côn Lôn Khư, Dạ Linh cũng không phải là chỉ có một thân một mình.
Mặc dù đi qua năm tháng vạn cổ, vẫn có không ít Côn Lôn Tộc, kiên định đứng ở bên phía Dạ Linh!
"Ta chỉ là có chút kỳ quái."
Cực Hỏa nhíu mày nói: "Mặc dù số lượng Côn Lôn Tộc bên phía Thao Thiết khổng lồ, nhưng lấy thủ đoạn của Dạ Linh, làm sao lại bại thảm như vậy?"
Tô Tử Mặc hơi híp mắt lại, nhớ lại lời Côn Lôn Chi Chủ đã từng nói, trong lòng hơi động, nói: "Là Thần tộc!"
"Cái gì?"
Cực Hỏa theo bản năng hỏi.
Tô Tử Mặc nói: "Côn Lôn Chi Chủ từng nói qua, khách mà hắn mời, hôm nay cũng sẽ đến Côn Lôn Khư! Những người gọi là khách nhân kia, vô cùng có khả năng chính là Thần tộc!"
"Ngươi nói là, hang động năm màu bị Côn Lôn Kết Giới phong cấm kia, có khả năng không ngăn được Thần tộc nữa rồi?"
Trong lòng Cực Hỏa run lên.
"Là có khả năng này."
Tô Tử Mặc trầm ngâm nói: "Kết giới này, dù sao cũng đã tồn tại suốt năm tháng vạn cổ, lực lượng đã giảm đi thì cũng là chuyện không thể bình thường hơn được nữa."
"Còn nhớ thời điểm chúng ta vừa mới đến Côn Lôn Kết Giới không? Ta đã từng xuyên qua Côn Lôn Kết Giới!"
Cực Hỏa gật gật đầu.
Tô Tử Mặc lại nói: "Theo lẽ thường, hai con Thần Hống thiêu đốt sức sống, lưu lại kết giới, xem như là ta cũng không có khả năng đi xuyên qua!"
"Mà bây giờ, ta có thể đi xuyên qua kết giới, Thần tộc có thể đi xuyên qua, cũng chẳng có gì lạ."
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc lạnh như băng, trong mắt phun trào ra sát cơ lạnh lẽo, lạnh giọng nói: "Nếu như con Thao Thiết kia chỉ tranh đoạt vị trí Côn Lôn Chi Chủ với Dạ Linh, cũng không tính là chuyện gì quá lớn."
"Nhưng hắn lại cấu kết với Thần tộc, chính là tội không thể tha thứ!"
Cực Hỏa cũng trở nên đằng đằng sát khí, nói: "Đi, chúng ta chạy tới, giết hắn đi!"
Tô Tử Mặc không nói lời nào, tung người nhảy lên, nhanh chóng bay về phía hẻm núi Lục Thần ở phía tây.
Cực Hỏa theo sát phía sau.
Niệm Kỳ hơi chần chờ, cũng vội vàng chạy đi theo.
...
Hẻm núi Lục Thần.
Đông đảo Côn Lôn Tộc bên hông buộc dây lụa màu tím đậm, gắt gao giữ vững lối vào hẻm núi.
Ánh mắt thuận theo nơi tận cùng hướng Tây của hẻm núi, có thể nhìn thấy ở bên trong hang động to lớn lóe ra ánh sáng năm màu kia, đang có từng tên Thần tộc đi ra!
Những Thần tộc này, cầm đại kiếm trường mâu trong tay, người khoác áo giáp, vẻ mặt lạnh như băng, lại không có một ai có thể đi qua hẻm núi Lục Thần.
Bởi vì, ở giữa hẻm núi kia, có một bóng dáng kinh khủng tỏa ra yêu khí ngút trời!
Hình bóng này cao khoảng chừng mấy chục trượng, khắp cả người mọc đầy miếng vảy màu tím đậm, cái đuôi thon dài sau lưng, xương đuôi vô cùng sắc bén, giống như là có thể xuyên thủng vạn vật!
Yêu thú này có cái đầu lâu cực kỳ to lớn, giống như là đầu sói, nhưng so với đầu sói còn dữ tợn doạ người hơn nhiều!
Một hàm răng sắc bén, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo!
Đầu lâu to lớn như vậy, có thể bộc phát ra lực cắn kinh người, lại phối hợp với hàm răng sắc bén, sẽ có lực sát thương như thế nào thì quả thực là khó có thể tưởng tượng!
Bốn chân của con yêu thú này, lóe ra ngọn lửa màu vàng tím, hòa tan thi hài Thần tộc dưới chân!
Những Thần tộc này xông lên phía trước, đều bị con yêu thú này chém giết!
Dưới chân nó, vô số thi thể Thần tộc nằm xuống, đang chảy ra dòng máu tươi ấm áp!
"Rống!"
Yêu thú màu tím đậm há miệng, hướng về phía hang động năm màu ở cách đó không xa, bộc phát ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa, sát ý lạnh thấu xương!
Ở bên trong tiếng gầm gừ này, tất cả Côn Lôn Tộc ở hẻm núi đối diện, giống như là đều bị dọa sợ, thân hình dừng lại, ngừng bước không dám tiến lên!
"Ha ha ha ha!"
Ngay lúc này, một tiếng cười to vang lên.
Cách đó không xa về phía đông, một mảnh linh chu chiến thuyền đen nghịt đang chạy nhanh đến.
Phía trên một chiếc chiến thuyền to lớn cầm đầu, Thao Thiết và bốn đại thống lĩnh đứng ở mũi thuyền, yêu khí cuồn cuộn, đang phát ra từng đợt tiếng cười.
Lại là đại quân hơn ngàn vạn Côn Lôn Tộc đã chạy tới!
Những Côn Lôn Tộc buộc dây lụa màu tím đang tử thủ ở lối vào hẻm núi, trong mắt đều bộc lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Bọn họ chỉ còn lại mấy chục vạn người.
Hơn nữa, trên người mỗi Côn Lôn Tộc ở đây đều có vết thương!
Mặc kệ là số lượng, hay là thực lực, chênh lệch giữa hai bên đều quá lớn!
Theo Thao Thiết xuất hiện, hi vọng cuối cùng trong lòng bọn họ, cũng theo đó là bị phá nát.
Thống lĩnh bộ hạ cũ của Thần Hống, quay đầu nhìn thoáng qua bóng hình cao lớn ở trong hẻm núi, trong lòng nhẹ nhàng thở dài.
Con trai của Thần Hống, mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng đã có phong thái của hai con Thần Hống năm đó!
Nếu như không có Thần tộc xâm lấn, ở dưới sự dẫn đầu của con trai Thần Hống, coi như Thao Thiết bên kia có ưu thế nhân số lớn hơn mấy chục lần, hơn trăm lần, bọn họ cũng có thể chiến thắng!
Nhưng con trai của Thần Hống, căn bản là không có cách nào để thoát thân.
Một bên là Côn Lôn Tộc.
Một bên khác là Thần tộc.
Con trai của Thần Hống chỉ có thể làm ra lựa chọn!
Lựa chọn của hắn, giống như là mẹ của hắn vậy.
Một thân một mình, trấn thủ ở trong hẻm núi Lục Thần, ngăn cản tất cả Thần tộc ở bên ngoài!
Dù là chết trận, cũng không cho một Thần tộc nào, bước vào Thiên Hoang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận