Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1970: Sinh mệnh kỳ dị

Tô Tử Mặc cực kỳ cẩn thận, cũng không tùy tiện tiến lên, mà chỉ ở xa xa thao túng Trấn Ngục Đỉnh, tới gần 'Tòa núi Pháp bảo nhỏ '.
Quả nhiên!
Lúc Trấn Ngục Đỉnh vừa mới tới gần pháp bảo, trong thi thể của Phong Huyền Vương, lại một lần nữa bay ra mấy đám quỷ hỏa màu lục.
Loại quỷ hỏa này giống như là có được một loại linh tính nào đó, chỉ cần có thứ gì đó tới gần, nó sẽ bay ra, đốt cháy hủy diệt!
Tô Tử Mặc thao túng Trấn Ngục Đỉnh, cũng không trốn tránh, mà lại đụng thẳng tới những ngọn quỷ hỏa này.
Những ngọn quỷ hỏa này rơi lên bên trên vách ngoài của Trấn Ngục Đỉnh, thế lửa còn chưa kịp lan tràn, đã bị vách đỉnh có Chu Tước Thánh Hồn hấp thu, biến mất không thấy đâu nữa!
Ầm!
Trấn Ngục Đỉnh tiếp tục tiến lên, đâm lên nên trên 'núi pháp bảo' trước mặt, đống pháp bảo này, trong nháy mắt đã sụp đổ, bắn ra bốn phía.
Từ trong Trấn Ngục Đỉnh bắn ra một luồng lực hút mạnh mẽ, ở bên trong hơn một vạn món pháp bảo ở đây, chọn lựa ra hơn ngàn món binh khí, túm vào bên trong Trấn Ngục Đỉnh!
Những món binh khí này, đều là pháp bảo thông linh!
Pháp bảo thông linh đã vượt qua thiên kiếp, sinh ra linh tính, bản thân chất liệu của pháp bảo đã xảy ra thay đổi, coi như đã phế bỏ, mất hết linh tính, những loại phế liệu này vẫn có tác dụng lớn đối với Trấn Ngục Đỉnh!
Nếu như luyện hóa toàn bộ những thứ phế liệu Linh Bảo này, vô cùng có khả năng sẽ chữa trị xong vách đỉnh thứ ba của Trấn Ngục Đỉnh!
Nếu như có thể chữa trị được vách đỉnh thứ ba, chẳng những vị thánh hồn thứ ba có thể thức tỉnh lại, « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh » cũng sẽ càng thêm hoàn thiện.
Chuyến đi Đế mộ lần này, mặc kệ là có thể tìm được tấm ngọc phù kia hay không, đối với Tô Tử Mặc thì thu hoạch cũng đã đủ rồi.
Nếu như không có toà Đế mộ này, muốn thu thập được nhiều phế liệu Linh Bảo như vậy, không biết là phải chờ tới năm nào tháng nào.
Từ trong Trấn Ngục Đỉnh, bắn ra một luồng nhiệt độ cực kì khủng bố, dung hóa toàn bộ phế liệu Linh Bảo bị kéo vào, rất nhanh đã trở thành một vũng nước thép đỏ bừng!
Tô Tử Mặc phát hiện, ở bên trong loại nước thép này, còn kèm theo một ít bọt khí quỷ dị.
Không có gì bất ngờ xảy ra, loại bọt khí này, chính là nguyền rủa trong Đế mộ!
Có nguyền rủa của Đế mộ, Trấn Ngục Đỉnh muốn hoàn toàn luyện hóa hấp thu những thứ phế liệu Linh Bảo này, có khả năng là sẽ cần thời gian dài hơn.
Tô Tử Mặc cũng không vội.
Chí ít là ở bên trong Đế mộ, tạm thời không cần đến Trấn Ngục Đỉnh.
Ước chừng một canh giờ sau, Tô Tử Mặc chờ đợi cho Trấn Ngục Đỉnh nuốt toàn bộ hơn ngàn món Linh Bảo vào trong đỉnh, thu Trấn Ngục Đỉnh lại, khởi hành đuổi về phía bọn Đường Tử Y đi.
Lần này, Tô Tử Mặc tỏa ra linh giác, tăng tốc thân pháp, cũng không lâu lắm, đã thấy bóng dáng bọn Đường Tử Y.
Lúc tách nhau ra vốn vẫn còn hơn chín mươi người.
Chỉ mới không thấy trong một canh giờ, đoàn người này, vậy mà chỉ còn lại hơn năm mươi người!
Những tu sĩ còn lại, trừ Đường Tử Y ra, những tu sĩ khác đều lộ ra sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt sợ hãi, giống như là đã bị kinh hãi không nhỏ.
"Có chuyện gì đã xảy ra?"
Tô Tử Mặc đuổi theo, nhíu mày hỏi.
Một người nuốt xuống một ngụm nước miếng, lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Vừa rồi đi ngang qua một mảnh phế tích đầy xương trắng, ai có thể biết, những bộ xương trắng kia vậy mà quỷ dị sống lại, xông tới chém giết, chúng ta đánh không lại, chết đi không ít người, còn có một số người bị những bộ xương trắng kia đuổi giết, đoán chừng là đã dữ nhiều lành ít rồi."
Tu sĩ vẫn lạc ở nơi này, phần lớn đều đã từng là cường giả.
Để lại thi hài, ngàn vạn năm không mục nát, nếu thật sự sống lại, đừng nói là những Huyền Tiên bọn họ, xem như là Thiên Tiên chạy đến, chỉ sợ là cũng không ngăn cản được.
"Ta muốn trở về! Ta không muốn chết!"
Một vị tu sĩ ôm miệng vết thương ở bụng, sắc mặt trắng bệt, tinh thần đã ở bên bờ biên giới sắp sụp đổ, trong miệng không ngừng nói thầm.
"Không có ta, ngươi không thể quay về!"
Lão giả gầy hừ lạnh một tiếng.
"Ta không muốn tiếp tục đi nữa, ngọc phù gì đó, ta cũng không muốn tìm, muốn tìm thì các ngươi tự đi mà tìm!"
Người này lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, vừa nói vừa lui lại, muốn thuận theo đường đi tới để trở về.
Nhưng hắn chưa đi được mấy bước, thân hình bắt đầu thất tha thất thểu, thân người cong lại, hai tay dùng sức ôm lấy bụng, chỗ sâu trong cổ họng phát ra một tràng tiếng gầm nhẹ, giống như là đang phải thừa nhận sự đau đớn cực lớn.
Ngay sau đó, người này ngã ở trên mặt đất, máu tươi từ vết thương trên phần bụng chảy ra, vậy mà biến thành màu lục, da thịt cũng bắt đầu hư thối!
Sau một tràng tiếng kêu thảm thiết, người này đã hoàn toàn biến đổi, sức sống ở trong cơ thể đã biến mất.
Lão giả béo giống như là trong lòng cũng có sợ hãi, nói: "Thi hài bên trong Đế mộ, lâu dài nhiễm phải nguyền rủa trong Đế mộ, xem như một khúc xương không hề thu hút, cũng là một món đại sát khí! Bị những thi hài kia làm bị thương, hẳn phải chết không cần nghi ngờ!"
Đường Tử Y liếc mắt nhìn người kia một cái, lại thu hồi ánh mắt.
Mặc dù mặt nàng vẫn không có biểu lộ gì, nhưng nhìn thấy tình hình như vậy, vẫn có cảm giác tim đập nhanh một trận.
"Có chuyện gì xảy ra thế?"
Tô Tử Mặc dùng thần thức truyền âm hỏi: "Làm sao những bộ xương trắng kia lại sống lại?"
Đường Tử Y nói: "Bên trong Đế mộ, lâu dài tràn ngập lực lượng nguyền rủa, nhưng trải qua ngàn vạn năm diễn biến, cũng sinh sôi ra một ít sinh vật quái dị."
"Những sinh linh này rất nhỏ bé, khó có thể phát giác, lực lượng cũng cực kỳ yếu đuối, nhưng lại có thể bám lên phía thi hài trên xương trắng, thao túng những bộ xương trắng kia chiến đấu."
Đại thiên thế giới, không thiếu cái lạ.
Rất nhiều sinh linh giống loài, đều diễn sinh ra ở trong một ít hoàn cảnh đặc thù, trong thế giới kỳ dị.
Giống như là những sinh linh mà Đường Tử Y mới nói tới này, ở bên dưới hoàn cảnh trong Đế mộ, có thể sống sót, nhưng nếu thật sự ra bên ngoài, vô cùng có khả năng một ngày cũng không sống nổi!
Hơi im lặng một lát, Đường Tử Y lại nói: "Bên trong Đế mộ, thứ uy hiếp lớn nhất, còn không phải là những này sinh linh kỳ kỳ quái quái đó, mà là một ít Quỷ tiên!"
Trong lòng Tô Tử Mặc chấn động.
Mặc dù đây là lần đầu tiên hắn nghe được chuyện 'Quỷ tiên', nhưng trong lòng, cũng đã có hiểu rõ đại khái.
Quỷ tiên hình thành có chút tương tự như âm binh bên trên Thiên Hoang Đại Lục.
Đều là một ít người tu đạo, gặp phải tai bay vạ gió, hoặc là vận rủi xuất hiện, âm khí, oán khí, sát khí kéo dài không tiêu tan, ngưng tụ mà thành.
Cường giả tiến vào bên trong Đế mộ này, không có ai may mắn thoát khỏi, có thể biết, oán niệm của những cường giả này, mạnh mẽ tới cỡ nào!
Đường Tử Y nói tiếp: "Quỷ tiên bên trong Đế mộ, càng thêm đáng sợ, bởi vì trên người những Quỷ tiên này, còn bị tiêm nhiễm nguyền rủa của Đế mộ, đừng nói là cùng đánh một trận, ngay cả đụng đều không đụng được."
Tô Tử Mặc lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Đế mộ này, so với trong tưởng tượng của hắn còn đáng sợ hơn!
Nếu như không may, gặp phải Quỷ tiên gì đó, hắn cũng có thể sẽ phải chôn thân ở nơi này!
Hai vị lão giả mập gầy cũng lộ ra sắc mặt âm trầm.
Hai người không nghĩ tới, mới vừa tiến vào Đế mộ không đến một ngày, đã hao tổn gần một nửa tu sĩ!
Chiếu theo xu thế này, đừng nói tới chuyện tìm kiếm ngọc phù, muốn ở bên trong Đế mộ, chống nổi thời gian một tháng, chỉ sợ đều là vọng tưởng.
"Mọi người theo sát một chút, lần này đừng hành động một mình!"
Lão giả gầy liếc mắt lườm Tô Tử Mặc, nghiêm nghị nói.
Lão giả béo phân biệt phương hướng một chút, dẫn theo đám người tiếp tục tiến lên.
Đi không bao xa, phía trước đột nhiên hiện ra một màn sương mù xanh biếc mù mịt, bao phủ tới chỗ đám người!
"Là sương mù nguyền rủa, mau trốn!"
Sắc mặt của lão giả béo biến đổi mạnh, hét lên một tiếng!
Lời của hắn còn chưa dứt, Đường Tử Y đã nhận ra lai lịch của màn sương mù xanh biếc này, trước một bước nhanh chóng lui về đằng sau.
Trong lúc đám người bối rối, cũng đồng loạt động thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận