Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 819: Lấy một chọi hai

Ầm!
Sau một tiếng vang thật lớn, trên chiến trường bên kia đã phân ra thắng bại!
Mặc dù Đồng Ngưu huyễn hóa ra bản thể, nhưng vẫn bị hầu tử nắm chặt đôi sừng trâu, hung hăng ấn khuôn mặt của hắn vào trong lòng đất, ném ra một hố to.
Trên mặt Đồng Ngưu đầy máu, đã choáng đến mức cả người lảo đảo, suýt chút nữa đã ngất đi.
Hầu tử có huyết mạch khủng bố, trong bảy huynh đệ bọn hắn thì hầu tử có lực chiến đấu gần bằng với Tô Tử Mặc và Dạ Linh.
Sau khi hầu tử rơi vào trạng thái cuồng bạo, thậm chí hắn còn có thể tranh đấu chém giết với La Sát tộc!
Hầu tử mới chỉ vừa tu luyện ra Nguyên Thần, tương đương với Nguyên Anh sơ kỳ.
Mặc dù Đồng Ngưu có tu vi cảnh giới cao hơn hầu tử một bậc, tương đương với Nguyên Anh hậu kỳ nhưng lại không thể là đối thủ của hầu tử, chỉ sau mười mấy hơi thở, hắn đã đại bại!
Hầu tử cũng không hạ sát thủ, sau khi giành được thắng lợi, hắn nhảy lên rồi lui về.
Đồng Ngưu giãy dụa cố gắng đứng dậy, thần sắc dữ tợn, hơi thở hổn hển, toàn thân phun trào ra yêu khí, giống như đã mất lý trí, hắn gầm nhẹ một tiếng, muốn tiếp tục xông lại.
"Lui ra!"
Hắc Lang quát lớn, giọng nói đầy uy nghiêm: "Còn ngại không đủ mất mặt à!"
Đồng Ngưu có cảm giác giống nhưcó một chậu nước lạnh dội thẳng vào đầu hắn, thân hình hắn run lên, dần dần tỉnh táo lại, cho dù không cam lòng nhưng lại chỉ có thể lui sang một bên.
Ánh mắt của Hắc Lang từ đầu đến cuối đều không dời đi, một Mặc rơi vào trên người Tô Tử Mặc, thần sắc lạnh lẽo, chậm rãi nói ra:
"Nói cho ta biết, ngươi dựa vào cái gì! Nếu chỉ bằng năm người các ngươi thì còn chưa đủ tư cách ngồi ở vị trí này!"
"Đủ rồi." Tô Tử Mặc mỉm cười.
Vừa dứt lời, thân hình Tô Tử Mặc đã lấp lóe, đối mặt với lãnh chúa Khiếu Nguyệt sơn mà hắn lại dám ngang nhiên xuất thủ!
Hơn nữa, hắn còn dám lấy một chọi hai, trực tiếp đánh tới cả Hắc Lang và Thiền Như Ý!
"Thật can đảm!"
Hắc Lang nổi giận, vừa mới hô lên hai chữ đã cảm thấy trước mắt hoa lên, một luồng lực lượng giống như thủy triều mãnh liệt đánh tới, oanh minh rung động!
Áp bách, ngạt thở!
Mặc dù hắn là yêu ma trung cấp, nhưng bị lực lượng này bao phủ, hắn vẫn cảm thấy không chịu nổi!
Quá nhanh!
Khoảng cách giữa hai người vốn không xa, gần như chỉ trong nháy mắt, Tô Tử Mặc đã đi tới phụ cận.
Hắc Lang thậm chí cho là rằng mình đã sinh ra ảo giác, bên tai dường như còn nghe được tiếng hải triều đầy rung động!
"Đây là yêu pháp gì mà lại có thể khiến người khác sinh ra ảo giác!"
Hắc Lang ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy bên người Tô Tử Mặc phun trào yêu khí, khí huyết vờn quanh, không có bất kỳ dấu hiệu pháp lực nào.
"Không đúng, đây không phải ảo giác!"
"Đây thật sự là tiếng hải triều!"
Trong chớp mắt thạch, Hắc Lang kịp phản ứng lại, trong đầu nghĩ đến một khả năng, rồi kinh hô thành tiếng: "Huyết như hải triều!"
Cho dù Yêu tộc chú trọng phẩm chất huyết mạch và tu luyện, cũng chưa có Yêu tộc nào có thể tu luyện huyết mạch tới cảnh giới huyết như hải triều này.
Hắc Lang còn chưa kịp tế ra binh khí, chỉ có thể miễn cưỡng giơ hai tay lên để ngăn cản.
"Ầm!"
Tô Tử Mặc nặng nề đánh vào nơi hai tay giao nhau của Hắc Lang, một tiếng vang trầm phát ra như đánh vào tấm sắt vậy.
"Hừ!"
Hắc Lang kêu lên một tiếng đau đớn, không ngừng lùi lại, hắn chỉ cảm thấy hai tay run lên, đã không còn tri giác!
Mà Tô Tử Mặc cũng phải lui lại nửa bước, nhưng vẫn còn có dư lực để ra tay với Thiền Như Ý!
Hắc Lang hoảng sợ!
Phải biết rằng hắn là yêu ma trung cấp, là lãnh chúa một phương, tu vi cao hơn người trước mắt này một đại cảnh giới, thời gian pháp lực rèn luyện thân thể, nhiều hơn hắn bao nhiêu năm.
Nhưng dù vậy, huyết mạch của hắn, nhục thân vẫn không ngăn cản nổi công kích của người này!
Lực lượng thật là khủng khiếp!
Một bên khác, Thiền Như Ý đang nhanh chóng rút lui.
May mắn, trước đó nàng đã rút pháp khí của mình ra, cầm ở trong hai tay.
Tô Tử Mặc xông lại, Thiền Như Ý nhắm hai mắt lại, bàn tay khẽ vung lên, loan đao trong tay xẹt qua giữa không trung hai vệt ánh sáng lạnh lẽo, chém về phía cổ tay Tô Tử Mặc.
Hai loan đao này có tốc độ cực nhanh, hơn nữa thế xông của Tô Tử Mặc quá nhanh, khí thế bức người, Thiền Như Ý tin tưởng dù có là một yêu ma trung cấp cũng không tránh được!
"Như vậy cũng tốt, đánh gãy một cánh tay của ngươi, coi như dạy cho ngươi một bài học!"
Trong đầu Thiền Như Ý đang nghĩ như vậy.
Nhưng không ngờ rằng Tô Tử Mặc căn bản không thèm tránh!
Đối mặt với hai vệt sáng lạnh lẽo đang chém tới kia, Tô Tử Mặc hơi cong ngón tay rồi gảy nhẹ.
Tranh tranh tranh, mấy móng tay bắn ra ngoài, mòng tay như một lưỡi đao sắc bén, bắn lên bên trên hai vệt sáng lạnh lẽo kia một cách chính xác!
Coong! Coong!
Hai tiếng vang giòn, tia lửa bắn ra tung tóe!
Thiền Như Ý thét lên một tiếng, bàn tay đã rách tả tơi, hai thanh loan đao lại tuột tay bay ra ngoài!
Thử Đại Vương đứng ở một bên, một đôi mắt nhỏ trừng lớn, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh hãi.
Hắn nghĩ lực chiến đấu của Tô Tử Mặc nhất định sẽ không tầm thường.
Nhưng hắn không dám tưởng tượng Tô Tử Mặc lại có thể lấy một chọi hai, hơn nữa còn hoàn toàn chiếm thượng phong!
Dù sao Hắc Lang, Thiền Như Ý cũng là yêu ma trung cấp, chỉ hơi bối rối một chút đã lập tức tỉnh táo lại.
Gần như là đồng thời, hai người nhanh chóng lùi lại!
"Tiểu tử, lực cận chiến của ngươi rất mạnh, nhưng nếu muốn dựa vào chút thủ đoạn này để chiếm lấy vị trí lãnh chúa của ta thì nhưng vẫn chưa đủ!"
Mi tâm Hắc Lang lấp lóe, khẽ quát một tiếng: "Cẩn thận đấy!"
Dù Tô Tử Mặc cũng có lực cận chiến rất mạnh, khiến Hắc Lang sinh ra ý tiếc tài, không đành lòng tổn thương tính mạng hắn, mới tốt bụng nhắc nhở.
Hô!
Hai luồng thần thức cường đại bao phủ tới, tản ra vô tận uy áp!
Chỉ có Phản Hư cảnh, yêu ma trung cấp mới có thể dùng thần thức công kích!
Đổi lại là yêu ma cấp thấp khác, sau khi bị luồng thần thức tản ra uy áp dọa thì Nguyên Thần đã sớm run rẩy rồi, sẽ bị áp chế gắt gao, khó mà vận dụng pháp lực!
Nhưng trong thức hải của Tô Tử Mặc, bên ngoài m Thần tóc đỏ lại hiện ra từng lớp vảy màu đỏ, vậy mà có thể ngăn cản luồng thần thức này ở bên ngoài!
Bị thần thức của hai đại lãnh chúa bao phủ mà hắn không hề bị ảnh hưởng!
"Ha ha, hai vị không cần lưu thủ, chỉ là thần thức công kích thì không làm gì được ta đâu!"
Tô Tử Mặc khẽ cười một tiếng, sải bước phóng tới Hắc Lang cùng Thiền Như Ý.
Hắc Lang, Thiền Như Ý nhíu chặt lông mày.
Hai người không muốn thương tổn đến Tô Tử Mặc, mới không có sử dụng Nguyên Thần bí thuật.
Phải biết rằng Nguyên Thần bí thuật có lực sát phạt rất khủng bố, Nguyên Thần của yêu ma cấp thấp căn bản là không thể ngăn cản!
Kết cục của việc không ngăn cản, chính là Nguyên Thần tịch diệt, tại chỗ vẫn lạc!
Nhưng lúc này, hai người đều rơi vào hoàn cảnh bất đắc dĩ!
"Rống!"
Giữa không trung, một đợt sóng thần thức kinh khủng đột nhiên bắn ra, thần thức khổng lồ ngưng tụ thành một con Hắc Lang cả người đen kịt, dảng vẻ đằng đằng sát khí, vồ giết tới Tô Tử Mặc!
"Ông!"
Một bên khác, ở giữa không trung thần thức của Thiền Như Ý một phân thành hai, biến thành hai vệt sáng lạnh lẽo, chớp mắt đã tới!
Hai đạo Nguyên Thần công kích đồng thời đánh tới!
Tô Tử Mặc cũng chậm lại bước chân, vẻ mặt nghiêm túc.
Đây là Nguyên Thần bí thuật, tuyệt đối không đơn giản như thần thức công kích, nếu không ứng phó đúng thì Nguyên Thần sẽ bị thương, sợ rằng sẽ khó mà khép lại vết thương!
Dù sao hắn cũng là yêu ma cấp thấp, đối mặt với lực lượng ở cấp bậc này cũng không dám khinh thường!
Trước đó, hắn đã đứng ở xa cảm thụ uy lực của hai đạo Nguyên Thần bí thuật một lần.
Thế nhưng đứng ở xa quan sát không thể so sánh với việc đích cảm thụ!
Trong chốc lát, trong lòng Tô Tử Mặc dâng lên một suy nghĩ, cho dù hai Nguyên Thần của hắn dung hợp lại, bộc phát ra thần thức công kích, cũng khó có thể ngăn cản hai đạo Nguyên Thần bí thuật này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận