Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2558: Bộc phát đại chiến

Trên thực tế, không ít tu sĩ vây xem đều cảm nhận được hành động này của Cầm Tiên không khỏi có chút hung hãn, không quá đẹp mặt.
Chỉ là đám người cũng chẳng có liên quan gì với Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc sống hay chết, có quan hệ gì với mọi người chứ?
Mà những năm gần đây, tiếng tăm của Tô Tử Mặc quá lớn, như mặt trời giữa trưa, không ít tu sĩ nhìn thấy Tô Tử Mặc gặp kiếp nạn này, ở sâu trong nội tâm đều cười trên nỗi đau của người khác.
Rất nhiều người chán ghét vốn không có nguyên do gì, chẳng qua chỉ là gặp không muốn thấy người khác tốt hơn mình.
"Phá!"
Đúng lúc này, ở phía Càn Khôn thư viện truyền đến một tiếng quát khẽ!
Trong cơ thể Mặc Khuynh bắn ra từng ánh sáng rực rỡ, kiếm khí do Nguyệt Hoa Kiếm Tiên dùng để giam cầm trong cơ thể nàng đã bị nàng loại bỏ.
Ngay sau đó, Mặc Khuynh thôi động nguyên thần, đạo quả bắn ra từng vầng sáng, chặt đứt dây thừng trên người, thân hình khẽ động, lập tức xông ra ngoài, đi bên cạnh đến Tô Tử Mặc.
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nhíu lông mày, có chút ngoài ý muốn.
Theo lý mà nói, dùng tu vi của Mặc Khuynh, căn bản không thể tránh thoát phong ấn của hắn.
Có lẽ trong những năm gần đây, tu vi của vị sư muội này cũng tăng tiến rất nhiều.
"Sư tỷ..."
Tô Tử Mặc kêu lên một tiếng, nhưng không chờ hắn tiếp tục nói chuyện, Mặc Khuynh đã cắt ngang, nói: "Đừng sợ, đệ tử Càn Khôn thư viện ta còn chưa tới mức mặc người ức hiếp!"
Vừa mới nói xong, trong bàn tay Mặc Khuynh đã có thêm một bản tập tranh.
Bản tập tranh này có thể nói là bản mệnh pháp bảo của nàng.
Tu hành nhiều năm, nàng cũng chỉ mới vẽ được mười mấy trang, trên đó là các loại hung thú, sinh linh mạnh mẽ.
Bây giờ, lòng bàn tay Mặc Khuynh dùng lực, bản tập tranh này trong nháy mắt bị xé nát toàn bộ, vô số giấy vụn lơ lửng phiêu động ở giữa không trung.
Tâm thần Tô Tử Mặc chấn động mạnh!
Hắn biết rõ, Mặc Khuynh sư tỷ tuyệt đối sẽ không dễ dàng sử dụng bản tập tranh này.
Bởi vì, mỗi một bức họa trên đây đều có đạo pháp cùng thần vận của mỗi loại.
Mỗi bức họa, thậm chí Mặc Khuynh sư tỷ có thể phải vẽ trong mấy ngàn năm, trên vạn năm!
Những bức họa này một khi bị xé nát, sinh linh trên bức họa cũng sẽ hiện ra ngoài, lực chiến đấu cũng không khác gì lúc nàng nhìn thấy!
Nhưng một khi bức họa bị xé nát cũng mang ý nghĩa là bức họa này sẽ hoàn toàn biến mất.
Cho nên, không phải vạn bất đắc dĩ, Mặc Khuynh sẽ không xé nát bức họa.
Năm đó ở Bàn Long dãy núi, khi nàng giằng co đối mặt với Cầm Tiên Mộng Dao, cũng chỉ xé xuống một bức họa, để biểu lộ quyết tâm của mình.
Mà bây giờ, Mặc Khuynh lại ra tay xé nát toàn bộ mười mấy bức tranh, có thể thấy được trong lòng nàng tức giận đến mức nào!
Thấy một màn như vậy, Vân Trúc thầm thở dài.
Mặc Khuynh hành động như thế chẳng khác nào đã đánh ra toàn bộ thời gian, tinh lực, tâm huyết mà nàng tích cóp trong những năm qua, việc này cần có dũng khí cùng quyết tuyệt lớn đến mức nào!
Trên đại điện Thần Tiêu, giữa những mảnh giấy vụn trôi nổi kia bắn ra từng luồng khí tức một làm người sợ hãi, giống như có tuyệt thế hung linh sắp xuất hiện ở nơi này.
"Ngang!"
"Rống!"
"Ngao!"
"..."
Trên chiến trường, đột nhiên vang lên một tiếng long ngâm hổ gầm đinh tai nhức óc!
Một thần long toàn thân đầy vảy giáp, nanh vuốt sắc bén, thân thể thon dài, hiện lên trong tầm mắt đám người đầu tiên, thân thể xoay quanh ở giữa không trung, ngửa mặt lên trời thét dài!
Ngay sau đó, kèm theo tiếng phượng hót là một con Thần Phượng tắm lửa sinh ra, lông vũ toàn thân đỏ bừng trong suốt, giống như từng chiếc mũi tên sắt bị nung đỏ!
Dưới ánh mắt của mọi người, từng hung thú khủng bố, sinh linh mạnh mẽ xuất hiện trên đại điện Thần Tiêu!
Có hung thú Đào Ngột, Thao Thiết, cũng có tiên thú Bạch Trạch, Toan Nghê...
Thậm chí còn có một ít sinh linh chưa từng thấy qua, mặt người thân thú, có hai cánh, khí tức hung tàn!
Trong nháy mắt, mười mấy hung thú khủng bố, sinh linh mạnh mẽ đã xuất hiện trên thế gian, vờn quanh ba người Mặc Khuynh, đằng đằng sát khí!
"Đi!"
Mặc Khuynh không chút do dự, trực tiếp hạ lệnh.
Mười mấy hung thú sinh linh phỏng thẳng đến đám người Mộng Dao, Vô Phong Chân Tiên.
"Còn chờ cái gì, cùng nhau ra tay đi!"
Mộng Dao khẽ quát một tiếng.
Lần này Phi Tiên Môn cùng Đại Tấn tiên quốc mưu đồ đã lâu, số lượng Chân Tiên có hơn mười vị, chính là lo lắng loại biến cố này xảy ra!
Hơn mười vị Chân Tiên thi nhau tiến lên, nghênh chiến với đám hung thú sinh linh này.
Mộng Dao nhìn về phía Nguyệt Hoa Kiếm Tiên cách đó không xa, thần thức truyền âm nói: "Nguyệt Hoa đạo hữu, đây là sai lầm của ngươi, đến lượt ngươi đến giải quyết!"
"Yên tâm."
Vẻ mặt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên bình tĩnh, truyền âm nói: "Mặc Khuynh giao cho ta là được, các ngươi nhanh chóng giải quyết tên Tô Tử Mặc kia đi, để tránh kéo dài quá lâu, sinh ra những biến cố khác."
Nói xong, Nguyệt Hoa Kiếm Tiên cũng xông vào chiến trường!
"Không ngờ Thần Tiêu đại hội còn chưa bắt đầu, vậy mà đã náo ra động tĩnh lớn như thế, ba đại kiếm tiên đã ra tay hết rồi!"
"Ba đại kiếm tiên, ba đại tiên tử tề tụ, vung tay chiến đấu, trường hợp như vậy, quả thực là vô tiền khoáng hậu."
"Ai có thể ngờ loại đại chiến cấp bậc này lại do một Thiên Tiên mà xảy ra ?"
"Kỳ thực ta thật sự rất hâm mộ Tô Tử Mặc kia, có thể để hai đại tiên tử tự mình bảo hộ, đãi ngộ này, chậc chậc..."
Trên chiến trường hỗn loạn tưng bừng, mười mấy hung thú sinh linh cùng hơn mười vị Chân Tiên cường giả giết đến mức trời long đất nở, cát bay đá chạy.
Một đám tu sĩ ở bên ngoài xem mà tinh thần phấn khởi, nghị luận ầm ĩ.
"Sư muội, ngươi không nên ra tay."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên có chút thất vọng nhìn Mặc Khuynh, hơi hơi lắc đầu, nói: "Ngươi quá hồ đồ rồi, vì Tô Tử Mặc vốn chỉ là một hạ nhân, cần gì chứ ?"
"Đừng gọi ta là sư muội, ngươi căn bản không xứng làm đệ nhất đệ tử chân truyền của Càn Khôn thư viện!"
Mặc Khuynh thờ ơ nhìn Nguyệt Hoa Kiếm Tiên.
Lửa giận của nàng có hơn một nửa là bởi vì Nguyệt Hoa Kiếm Tiên.
Thân là đệ tử đệ nhất thư viện, đồng môn thư viện bị thế lực khác làm khó dễ ức hiếp, thế mà Nguyệt Hoa Kiếm Tiên chẳng những không bảo về đồng môn thư viện, ngược lại còn ra tay với nàng cùng Dương Nhược Hư!
Mặc Khuynh đúng là có tâm tư đơn thuần, nhưng nàng không ngốc!
Nàng nhìn ra được, chuyện hôm nay, rất có khả năng Nguyệt Hoa Kiếm Tiên cũng tham dự trong đó!
"Cáp!"
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên giận quá mà cười, nói: "Ta không xứng, lẽ nào Tô Tử Mặc xứng ? Càng huống chi, lai lịch của hắn không rõ, còn có thể là dị tộc!"
"Không cần nhiều lời, đến đánh đi."
Ngữ khí Mặc Khuynh lạnh lẽo, nói: "Ở thư viện tu hành nhiều năm, nhưng chưa bao giờ giao thủ cùng ngươi qua, hôm nay vừa vặn lĩnh giáo một phen."
"Sư muội, ngươi hẳn nên biết rõ, ta không muốn tổn thương ngươi."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên có chút không biết làm sao, hơi hơi lắc đầu.
Mặc Khuynh lười nói chuyện cùng hắn, trực tiếp tế ra « Thần Quỷ Tiên Ma Đồ », bày ra ở trước người.
Bản vẽ này vẽ bốn bóng người, trong đó có ba bóng người ảm đạm, mơ hồ không rõ, không thấy rõ lai lịch của ba bóng người.
Nhưng bóng người ngoài cùng bên trái có mái tóc vàng mắt xanh, cực kỳ anh tuấn, khí huyết bốc lên, toàn thân tản ra ánh vàng vạn trượng, mắt sáng như đuốc, không thể nhìn gần!
Một vị Thần tộc!
Trong « Thần Quỷ Tiên Ma Đồ » có tứ tượng, theo thứ tự là thần tượng, quỷ tượng, tiên tượng, ma tượng.
Bây giờ, Mặc Khuynh mới chỉ lĩnh ngộ ra thần tượng, cho nên trên bức vẽ cuộn này chỉ có một bóng người hoàn toàn lộ ra ngoài.
Dựa theo dự tính của nàng, nếu nàng có thể lĩnh ngộ thêm một đạo thần tượng, nàng có khả năng bước vào Chân Nhất cảnh tầng thứ tư, Động Hư kỳ!
"Hóa ra ngươi đã đạt được « Thần Quỷ Tiên Ma Đồ », khó trách lại có thể tránh thoát kiếm khí giam cầm của ta."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên giật mình, dừng lại một chút, hắn đột nhiên cười cười, trong con ngươi thoáng hiện phong mang, nói: "Cũng tốt, hôm nay sẽ để ngươi xem Nguyệt Hoa kiếm của ta một chút!"
Ông!
Nguyệt Hoa kiếm đã xuất hiện trong lòng bàn tay Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, thân kiếm lộ ra một vệt sáng trong như ánh trăng rực rỡ, vừa nhìn đã biết không phải là phàm phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận