Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2976: Che giấu

Cảnh giới của Tiêu Dao, chỉ là Chân Nhất Cảnh Thiên Nhân Kỳ.
Nhưng sau khi hắn giãy thoát sự trói buộc của xiềng xích, trong cơ thể dường như là đã xảy ra một loại biến hóa nào đó, huyết mạch Côn Bằng bị kích phát, sau lưng hiện ra hình ảnh Côn Bằng to lớn hùng vĩ, trong nháy mắt đã nghịch chuyển, cắn nuốt nam tử mặc giáp đen Động Hư Kỳ!
Trong chuyện này, đương nhiên là có nguyên nhân do huyết mạch bị áp chế.
Nhưng cho dù là Huyết mạch Côn Bằng, cũng không có khả năng bùng nổ ra lực cắn nuốt khủng bố như vậy!
Một sợi khí tức bộc lộ ra từ trong cơ thể của Tiêu Dao vừa rồi, thậm chí còn để cho huyết mạch Tạo Hóa Thanh Liên cấp mười hai của Tô Tử Mặc, đều xuất hiện một tia gợn sóng!
Trên thực tế, từ khi Tạo Hóa Thanh Liên trưởng thành đến cấp mười hai đỉnh phong, đến giờ Tô Tử Mặc vẫn chưa từng gặp phải tình huống huyết mạch bị áp chế.
Cho dù là đối mặt với sinh linh cấp cao nhất bên trong vạn tộc, như Long tộc, Thần tộc, huyết mạch của hắn, đều không cảm nhận được một chút áp lực nào!
Lúc trước, Tô Tử Mặc ở trong Chiến Trường Tu La trên Thần Tiêu Tiên Vực, rơi vào đáy hồ Huyết Sát, từng lấy được một khối xương Bạch Hổ.
Lúc hắn hấp thu luyện hóa khối xương Bạch Hổ này, ngay cả huyết mạch Bạch Hổ, đều không áp chế nổi huyết mạch Thanh Liên!
Tiêu Dao đúng là cấm kỵ Côn Bằng không giả.
Nhưng Côn Bằng còn không đạt tới cấp độ có thể tranh đấu chống lại loại huyết mạch thánh thú như Bạch Hổ.
Cho nên, để Tô Tử Mặc cảm thấy kinh ngạc chính là, khí tức huyết mạch tràn ra từ trong cơ thể Tiêu Dao vừa rồi, vậy mà có thể để cho huyết mạch Tạo Hóa Thanh Liên của hắn sinh ra gợn sóng!
"Đây chắc hẳn chính là 'Phản tổ' mà Địa Côn Vương và Nguyệt Vu Vương nhắc tới lúc trước?"
Tô Tử Mặc như có điều suy nghĩ.
Vừa rồi Địa Côn Vương và Nguyệt Vu Vương nói chuyện với nhau, hắn nghe thấy rõ rõ ràng ràng, chỉ là, hắn chưa từng nghe qua chuyện huyết mạch 'Phản tổ'.
"U Lan đạo hữu có biết chuyện phản tổ không?"
Tô Tử Mặc hỏi.
"Không rõ ràng."
U Lan Tiên Vương vừa thanh lý chiến trường, vừa lắc rồi lắc đầu, nói: "Tô đạo hữu, Địa Côn Vương và Nguyệt Vu Vương đều ngươi giết, Động Thiên và túi trữ vật của bọn họ ở chỗ này."
Nói xong, U Lan Tiên Vương đưa Động Thiên và túi trữ vật của hai người bọn Địa Côn Vương tới.
"Ngươi thu cất đi."
Tô Tử Mặc lắc đầu từ chối, nói: "Không có ngươi kiềm chế ở chính diện, ta căn bản là không thể giết chết hai người này, ta thu lấy đồ vật của bốn tên Vương Giả của Côn tộc kia là được."
Tô Tử Mặc thu Động Thiên và túi trữ vật của bốn vị Vương Giả phổ thông của Côn tộc kia vào trong túi, nhanh chóng thanh lý chiến trường.
"Như vậy thì phải đa tạ Tô đạo hữu rồi."
U Lan Tiên Vương mừng thầm trong lòng.
Có thể lấy được Động Thiên của hai vị Vương Giả đỉnh phong, đối với việc tu hành của nàng, có trợ giúp quá lớn rồi!
Nếu như không có cơ duyên kỳ ngộ nghịch thiên gì, sao nàng có thể lấy được Động Thiên của hai vị Vương Giả đỉnh phong, hơn nữa còn là Động Thiên viên mãn được bảo tồn hoàn chỉnh!
Lúc này, Bắc Minh Tuyết và Mộc Liên đã từ chỗ ẩn trốn đi ra.
"Sư tỷ?"
Sắc mặt của Tiêu Dao ửng hồng, đầu đầy mồ hôi, hoa mắt chóng mặt, ý thức không quá rõ ràng, sau khi cố gắng mở to mắt nhìn thấy Bắc Minh Tuyết, vừa mừng vừa sợ gọi một tiếng.
"Là ta."
Bắc Minh Tuyết tiến lên, hơi hơi nhíu mày, đỡ lấy Tiêu Dao hỏi: "Ngươi cảm thấy thế nào rồi?"
"Không rõ..."
Tiêu Dao mơ mơ màng màng trả lời.
"Hắn không có việc gì."
Tô Tử Mặc nhìn một cái, nói: "Cảnh giới của hắn chỉ là Thiên Nhân Kỳ, nhưng vừa rồi cơ thể đã hấp thu một lượng lớn lực lượng, không chỉ là đã cắn nuốt hết một vị Chân Linh Động Hư Kỳ, còn hấp thu quá nhiều lực lượng âm dương, trong thời gian ngắn không có cách nào luyện hóa."
Nếu đổi lại là chủng tộc khác, thân thể của Tiêu Dao đã sớm nổ tung rồi!
Thật sự là thân thể huyết mạch của Côn Bằng tộc quá mức đặc thù, mới sẽ có thể dung nạp được nhiều năng lượng như thế.
Kỳ thực, những lực lượng này đủ để cho Tiêu Dao đột phá đến Động Hư Kỳ.
Nhưng ở Chân Nhất Cảnh, đặc biệt là đằng sau Thiên Nhân Kỳ, nếu muốn đột phá, không chỉ cần tích lũy lực lượng, còn cần phải có đầy đủ cảm ngộ đối với đạo pháp.
Lực lượng ở trong cơ thể Tiêu Dao đã đầy đủ rồi, nhưng ở trên cảm ngộ đối với đạo pháp, còn có quá nhiều khiếm khuyết, cho nên mới sẽ xuất hiện tình huống bây giờ.
Chỉ cần cho Tiêu Dao đầy đủ thời gian, để cho hắn tiếp tục tu luyện, tham ngộ đạo pháp, sẽ có thể nước chảy thành sông, luyện hóa hấp thu nguồn năng lượng to lớn ở trong cơ thể kia!
Đối với Tiêu Dao, Tô Tử Mặc có rất nhiều thắc mắc, nhưng lúc này cũng không phải là thời điểm thích hợp để ôn chuyện hỏi thăm.
"Rời khỏi nơi này trước đã."
Tô Tử Mặc trầm giọng nói.
Nam tử mặc giáp đen vừa rồi là Đế tử, người chết đạo tiêu tan, tất nhiên sẽ kinh động tới cường giả Đế Quân của Côn tộc, lưu lại nơi này càng lâu, bọn họ sẽ càng dễ gặp phải nguy hiểm!
Tô Tử Mặc và U Lan Tiên Vương bàn bạc một chút, quyết định đi về Hoa Giới trước.
U Lan Tiên Vương cần phải mau chóng đưa Địa Ngục U Tuyền về Hoa Giới.
Lúc này Tô Tử Mặc đang bị trọng thương, nếu như hắn dẫn Bắc Minh Tuyết và Tiêu Dao trở về Kiếm Giới, trên đường đi cũng quá mức nguy hiểm.
Hơn nữa, Hoa Giới ở cách nơi này gần hơn một chút.
Chờ sau khi đến Hoa Giới, thương thế khỏi hẳn, lại tính toán tiếp cũng không muộn.
U Lan Tiên Vương lấy tiên thuyền ra, chở đám người tiến vào trong đường hầm không gian, biến mất khỏi Vùng Đất Trú Dạ, hướng về phía Hoa Giới bay đi như tên bắn.
Một ngày sau.
Gần Vùng Đất Trú Dạ, trong bầu trời sao thăm thẳm.
Đột nhiên!
Một mảng bóng mờ lớn bao phủ tới, che khuất bầu trời!
Ngay sau đó, ở trên bầu trời, hiện ra hai con mắt to lớn, toả ra khí tức khiến người cảm thấy sợ hãi, tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng rơi ở trên một ngôi sao cổ xưa!
Ở trên ngôi sao này, còn có thể lờ mờ nhìn ra một chút dấu vết chiến đấu, một chút huyết mạch khí tức còn rơi rớt lại.
"Dám giết con ta!"
Giọng nói trầm thấp, vang vọng ở bên trong bầu trời sao.
Bên trong đôi con ngươi này, tràn đầy lửa giận, bộc lộ ra sát cơ lạnh lẽo!
Đôi mắt này, dò xét ở xung quanh rất lâu, muốn tìm kiếm các loại dấu vết manh mối, tìm kiếm một cái đáp án.
Nhưng hồi lâu sau, hắn hoàn toàn không có thu hoạch gì.
Lại một lúc lâu sau, ở trên trời xanh, đột nhiên hiện ra một cái miệng to như chậu máu, trực tiếp cắn nuốt ngôi sao này, sau đó dần dần biến mất.
Loại khí tức khủng bố kia, cũng biến mất theo.
...
Mười mấy ngày sau.
Bọn Tô Tử Mặc đã về đến Hoa Giới.
U Lan Tiên Vương sắp xếp mấy người bọn Tô Tử Mặc lên trên Thanh Liên Tinh, mới nói: "Ta đi giao nước suối cho mấy vị Đế Quân của Hoa Giới xử lý trước đã, rồi lại đến mời các vị đi thăm Bách Hoa Điện của Hoa Giới một lần."
Tô Tử Mặc suy nghĩ một chút, nói: "Không cần."
"Uhm?"
U Lan Tiên Vương không hiểu, nói: "Lần này Tô đạo hữu đã giúp Hoa Giới một ân huệ lớn, chỉ cần ta bẩm báo đúng sự thực, Hoa Giới tất sẽ có thâm tạ..."
Tô Tử Mặc nhìn Tiêu Dao vẫn còn đang ngủ say hôn mê một cái, hơi hơi lắc đầu, nói: "Thân phận của vị đệ tử này của ta hơi đặc thù, còn xin đạo hữu che giấu giúp, không cần tiết lộ ra."
Nam tử mặc giáp đen kia bỏ mình, Tiêu Dao chính là đầu mối duy nhất.
Nếu như thân phận huyết mạch của hắn bị lộ ra, tất nhiên sẽ dẫn cường giả Đế Quân của Côn tộc tới!
U Lan Tiên Vương cũng biết rõ lợi hại trong đó, nói: "Điều này xin Tô đạo hữu yên tâm."
Ngừng lại một chút, Tô Tử Mặc lại nói: "Về phần chuyến đi tới Vùng Đất Trú Dạ lần này, cũng xin U Lan Tiên Vương không cần nhắc đến ta và Bắc Minh."
U Lan Tiên Vương hơi hơi nhíu mày, hỏi: "Tô đạo hữu đang lo lắng chuyện gì?"
Tô Tử Mặc im lặng không nói.
Có chút suy đoán, hắn cũng không rõ ràng, cũng không tiện nói rõ với U Lan Tiên Vương.
Chỉ là để phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện mà thôi.
U Lan Tiên Vương như có điều suy nghĩ, một lát sau, mới gật gật đầu, nói: "Không có vấn đề, chỉ là phần ân tình này, chỉ có mình ta biết rồi."
U Lan Tiên Vương hơi hơi chắp tay vái, mới quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận