Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 836: Thập đại lãnh chúa

Chuyến này, Tô Tử Mặc mang theo không nhiều người.
Ngoại trừ bốn người hầu tử, còn có Cô Vân và Thử đại vương.
Hắc Lang và Thiền Như Ý sẽ ở lại Khiếu Nguyệt Sơn, trấn thủ lãnh địa, để phòng bị lãnh địa khác nhân cơ hội này xông tới đánh chiếm.
Cô Vân biến ra bản thể Hung Giao, đám người Tô Tử Mặc cưỡi trên lưng của hắn.
Cô Vân là thuần huyết hung thú, lại là yêu ma trung cấp, trên đường đi cũng bớt được rất nhiều yêu thú đui mù dám va chạm với bọn hắn.
Đám người bôn ba một đường, xuyên sơn vượt đèo, đi qua mấy chục phiến lãnh địa, đi gần nữa tháng mới khó khăn đến gần Viên Đề lĩnh.
Trước mắt là một khu rừng rậm 'Hùng vĩ'!
Sở dĩ gọi là hùng vĩ là bởi vì bên trong khu rừng rậm trước mắt này, mỗi một cây cổ thụ đều không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng rồi.
Cây nào cũng có cành lá rậm rạp, xanh um tươi tốt, thân cây lớn giống như cột đá thông thiên vậy, dây leo phía trên giống như từng đại mãng đang nằm sấp quấn quanh!
Thân hình đám người Tô Tử Mặc còn không lớn bằng sợi rễ của những cổ thụ này.
Bên trong vùng rừng rậm này, tia sáng lờ mờ, lộ ra vẻ âm trầm khủng khiếp!
Cô Vân một lần nữa hóa thành hình người, đám người hạ xuống.
Nhìn qua vùng rừng rậm trước mắt này, trong mắt mọi người cũng khó che đậy được vẻ rung động, chẳng biết tại sao, trong lòng có chút kiềm chế khó hiểu.
Tô Tử Mặc hỏi: "Cô Vân, ngươi hiểu bao nhiêu về bá chủ Viên Đề lĩnh này?"
"Vạn Yêu cốc có tổng cộng bảy đại bá chủ, nghe nói vị Ma Viên này là một vị xưng bá thời gian lâu nhất, khả năng là có năm ngàn năm rồi!" Cô Vân đáp nói.
Xưng bá năm ngàn năm!
Vẻ mặt Tô Tử Mặc nghiêm túc.
Bá chủ không chỉ là yêu ma cao cấp, mà còn là tồn tại cường đại nhất trong các yêu ma cao cấp!
Chỉ có lực chiến đấu hơn hẳn những kẻ cùng giai mới có thể xưng bá một phương.
Hoàn toàn không biết gì về vị bá chủ này mà tùy tiện đến như thế này, trong lòng Tô Tử Mặc có chút thấp thỏm.
Dù sao, bây giờ tu vi cảnh giới của hắn cũng mới chỉ là Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong.
Át chủ bài dùng ra hết cũng chỉ có thể vượt qua một đại cảnh giới cùng chiến một trận yêu ma trung cấp.
Nhưng nếu đối mặt với yêu ma cao cấp, thậm chí là chúa tể một phương đứng đầu yêu ma cao cấp, Tô Tử Mặc tuyệt đối không có bất kỳ cơ hội thủ thắng nào!
Trong một trận chiến ở Phiếu Miểu Phong, lão tiên hạc đột phá bình cảnh, lột xác thành yêu ma cao cấp.
Lúc đó Tu La từng đề cập với Tô Tử Mặc rằng sau khi trở thành yêu ma cao cấp, yêu thú sẽ thức tỉnh thiên phú thần thông!
Linh lực không bằng pháp lực.
Pháp lực không địch lại thần thông.
Đây là tuyệt đối nghiền ép trên phương diện lực lượng!
Tô Tử Mặc nhìn khu rừng u ám lạnh lẽo trước mắt này, ánh mắt lấp lóe, trầm ngâm nói: "Lần này tiến vào Viên Đề lĩnh, tiền đồ chưa biết thế nào, mọi người cố gắng khiêm tốn làm việc, không cần lỗ mãng!"
Tô Tử Mặc rất ít khi căn dặn đám người như thế.
Ở Khiếu Nguyệt Sơn, đám người có thể tung hoành ngang dọc.
Nhưng nơi này là Viên Đề lĩnh!
Chủ nhân của mảnh lãnh địa này là yêu ma cao cấp.
Mà trong lãnh địa này khẳng định không chỉ có một yêu ma cao cấp!
Trong bọn họ ngoại trừ Cô Vân, đại đa số chỉ là yêu ma cấp thấp, chênh lệch hai đại cảnh giới, một khi nổi lên xung đột, đối phương muốn bóp chết bọn hắn sẽ dễ dang như bóp chết một con kiến!
"Nhất định, nhất định."
Thử đại vương liên tục gật đầu.
Còn chưa tiến vào Viên Đề lĩnh, hắn đã sợ đến mức sắc mặt tái nhợt.
Lần này hắn đến đây, vốn là muốn kiến thức Vạn Yêu Đại Hội một chút, muốn được mở mang tầm mắt.
Nhưng hôm nay còn chưa tới Vạn Yêu Đại Hội, chỉ mới bái kiến chúa tể một phương mà hắn đã hơi hối hận rồi.
Linh Hổ duỗi ngón tay ra, chọc vào eo hầu tử, chế nhạo nói: "Hầu ca, đại ca nói ngươi đấy, để ngươi đừng xúc động."
"Cút!"
Hầu tử đánh bay bàn tay của Linh Hổ ra.
Mặc dù như thế nhưng hầu tử cũng hiểu rõ trong đoàn người bọn hắn này, người xúc động nhất chính xác là hắn.
Tô Tử Mặc thận trọng như thế, ngoại trừ hoàn toàn không biết gì cả về Viên Đề lĩnh này, mà còn bởi vì hắn có cảm ứng như có như không.
Giống như tâm huyết dâng trào.
Hắn luôn có cảm giác rằng trong Viên Đề lĩnh này sợ rằng sẽ xảy ra đại sự gì!
"Ha ha, đây là từ lãnh địa nào tới, một đám yêu ma cấp thấp đế xem náo nhiệt cái gì!"
Chính vào lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng cười nhạo.
Đám người nhíu mày, quay người nhìn lại.
Chỉ thấy bên cạnh có một cơn gió đen cuốn tới, sau khi cơn gió tan đi, hơn một trăm yêu ma đã hiện ra, kẻ nào cũng có khí tức cường đại, ánh mắt khiếp người, tất cả đều là yêu ma trung cấp!
Người dẫn đầu có gương mặt khô gầy, mũi ưng môi mỏng, ánh mắt cực kỳ sắc bén, trên mặt đều là vẻ khinh thường.
Hầu tử hơi nắm chặt quyền lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người này, sâu dưới đôi mắt nổi lên một tia huyết quang.
Mấy người Linh Hổ đều âm thầm kêu khổ.
Lúc này còn chưa tiến vào Viên Đề lĩnh mà đã có phiền phức đến cửa.
Số người của phe đối phương đông đảo, kẻ nào cũng là yêu ma trung cấp, thực lực cường đại.
Một khi động thủ, phần thắng của bọn hắn không lớn.
Huống chi, bọn hắn cũng không biết rõ đám người này có lai lịch gì, thực sự không nên xung đột.
Mấy người Linh Hổ đều thì ghé mắt nhìn về phía hầu tử, sợ hắn giận dữ xông lên lại xảy ra tranh chấp với đối phương, bộc phát xung đột.
Hầu tử hít sâu một hơi, dần dần nhắm hai mắt lại, nhịn xuống.
Nếu là lúc trước, hắn nghe được câu nói kia rồi nhìn thấy đối phương khiêu khích như thế thì đã sớm không nhịn được xông lên rồi.
Mặc kệ bọn hắn có bao nhiêu người, mặc kệ những kẻ đó có tu vi cảnh giới gì, cứ đánh một trận long trời lở đất rồi tính!
Tô Tử Mặc không nói gì, bộ dạng phục tùng rũ mắt xuống.
"Đại nhân, bọn tiểu yêu này đã bị dọa đến mức không dám nói chuyện rồi!"
"Đại nhân uy vũ!"
"Mau nhìn con chuột tinh kia đi, bị dọa đến mức mặt như màu đất, hai chân đều đang run rẩy, đúng thật là nhát như chuột, ha ha ha ha!"
Đám yêu ma kia không ngừng cười to.
Hầu tử đột nhiên mở hai mắt ra, vẻ mặt có chút dữ tợn, hơi nhe răng, vừa muốn đứng ra nói chuyện nhưng Thử đại vương bên cạnh đã vội vàng đi ra, ngăn ở trước mặt hầu tử.
"Ta, ta, lá gan này của ta quá nhỏ, hắc hắc, khiến các đại nhân chê cười."
Vẻ mặt Thử đại vương hèn mọn, nịnh nọt cười cười.
"Cút về đi, đừng để ta nhìn thấy các ngươi nữa!"
Nam tử mũi ưng cầm đầu tùy ý phất phất tay, vẻ mặt chán ghét, cười lạnh nói: "Đám tiểu yêu như các ngươi, giết các ngươi cũng sợ dơ tay của ta!"
"Vâng vâng vâng, đại nhân nói đúng lắm." Thử đại vương khom người cười cười.
"Đi!"
Nam tử mũi ưng ra lệnh một tiếng, bầy yêu phía sau cười vang rồi cùng đi về phía Viên Đề lĩnh.
"Vị kia hình như là Ưng Lệ- Một trong thập đại lãnh chúa!"
"Chính là hắn, trừ hắn ra còn ai dám phách lối như vậy ở Viên Đề lĩnh?"
"Ta nghe nói, đại hộ pháp ở Viên Đề lĩnh có quan hệ huyết mạch với Ưng Lệ có."
"Dù không có đại hộ pháp, thực lực của Ưng Lệ cũng đủ mạnh, trong thập đại lãnh chúa, chắc hắn cũng có thể được xếp vào ba vị trí đầu, chắc là đã sắp tăng lên làm yêu ma cao cấp rồi."
Nghe tiếng nghị luận của đám yêu thú bên cạnh, Tô Tử Mặc vẫn rất bình tĩnh.
Đám người Linh Hổ, Cô Vân đều âm thầm kinh hãi, trong lòng thoáng hoảng sợ.
Hầu tử cũng nhíu lông mày.
Hộ pháp của Viên Đề lĩnh hoàn toàn khác với hộ pháp của Khiếu Nguyệt Sơn.
Không có gì bất ngờ thì hộ pháp của Viên Đề lĩnh có lẽ là yêu ma cao cấp!
"Không ngờ tùy tiện đụng phải một yêu ma mà hắn lại có lai lịch lớn như vậy." Thanh Thanh thở dài một tiếng.
Tiểu hồ ly nghi ngờ hỏi: "Bọn hắn nói thập đại lãnh chúa là gì thế?"
"Viên Đề lĩnh quản lý chừng hơn một trăm lãnh địa, Khiếu Nguyệt Sơn chỉ là một lãnh địa bên trong."
Cô Vân giải thích nói: "Trong mấy trăm lãnh chúa này, mười lãnh chúa mạnh nhất chính là thập đại lãnh chúa."
"Người này đã nói là để chúng ta trở về, nếu chúng ta lại tùy tiện đi vào mà gặp phải bọn họ, chỉ sợ..." Vẻ mặt Thử đại vương sầu lo, không tiếp tục nói hết.
"Không sao."
Tô Tử Mặc khoát khoát tay, lạnh nhạt nói: "Theo ta đi vào đi."
Nói xong, hắn dẫn đầu tiến vào Viên Đề lĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận