Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1788: Bàn Nhược Niết Bàn Kinh

Những chữ viết màu vàng này cực kỳ kỳ dị, cũng không thuộc về Đại lục Thiên Hoang bên trên, mà là một loại phạn văn phật môn cổ xưa.
Những phạn văn này nếu đổi thành người khác đến xem thì một chữ cũng sẽ không nhận.
Nhưng Tô Tử Mặc tinh thông phật pháp, khi còn là phàm nhân lại được Điệp Nguyệt đặt Vô Ưu Hoa trong cơ thể hắn, trở thành tuệ căn của hắn, đối với phạn văn phật môn cũng hiểu biết cực sâu.
Tô Tử Mặc chịu đựng đau đớn trong đầu, tinh thần gần như đã đạt tới biên giới sắp sụp đổ, hắn theo bản năng đọc lên năm chữ được khắc trên vách thanh đồng phương đỉnh.
"Bàn Nhược... Niết Bàn Kinh!"
Oanh!
Trong đầu Tô Tử Mặc đột nhiên truyền đến một tiếng chấn động!
Hai đại Nguyên Thần dung hợp lực thái dương, thái âm, vốn đang điên cuồng truy đuổi va chạm, xung đột càng ngày càng kịch liệt, nhưng khi Tô Tử Mặc đọc lên năm chữ phạn văn này, hai đại Nguyên Thần vậy lại thoáng dừng một chút!
Va chạm giữa lực thái dương, thái âm dường như cũng hòa hoãn đi rất nhiều, không còn kịch liệt như vừa rồi nữa.
Tô Tử Mặc thoáng tỉnh táo lại, mơ hồ ý thức được, phạn văn màu vàng trên vách thanh đồng phương đỉnh có thể là mấu chốt hóa giải nguy cơ trong cơ thể hắn!
Bàn Nhược trong phật pháp vốn đại biểu cho trí tuệ.
Mà niết bàn bên trong phật pháp và Phượng Hoàng niết bàn là hai hàm nghĩa hoàn toàn khác biệt.
Niết bàn trong Phật pháp là trong quá trình tăng nhân đang giác ngộ, khai ngộ, đốn ngộ, hiểu thấu, sẽ chặt đứt phiền não, đạt tới cảnh giới siêu phàm thoát tục!
Tô Tử Mặc trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm phạn văn màu vàng kia, tiếp tục nhìn xuống.
Vừa nhìn như thế, Tô Tử Mặc chỉ cảm thấy được trong phạn văn này thật sự vô cùng ảo diệu, giống như ẩn chứa tất cả tinh túy phật môn đạo pháp sâu nhất vậy!
Mỗi một phạn văn màu vàng, cẩn thận suy ngẫm đều sẽ chứa đựng trí tuệ.
Với trình độ của Tô Tử Mặc bây giờ đối phật pháp, trong thời gian ngắn cũng khó mà lĩnh ngộ hết những phạn văn này.
Trên đại lục Thiên Hoang, một trong sáu đại phật môn-chính là Bàn Nhược tự.
Bí điển quan trọng nhất của Bàn Nhược tự là « Bàn Nhược Kinh », Tô Tử Mặc đã từng tu hành.
Nhưng áo nghĩa trong « Bàn Nhược Kinh » so với « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh » trước mắt này, hoàn toàn chính là mưa xuân gặp mưa rào rồi.
"A!"
Đúng lúc này, trong đầu Tô Tử Mặc, hai đại Nguyên Thần lại bắt đầu truy đuổi va chạm, toàn thân hắn chấn động mạnh, không khỏi kêu đau một tiếng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, không kiên trì được mấy hơi thở, đầu của hắn sẽ nổ tung, hai đại Nguyên Thần cũng sẽ hồn phi phách tán!
Tô Tử Mặc vội vàng tập trung tâm thần, nhìn phạn văn trên thanh đồng phương đỉnh rồi ngâm từng chữ ra.
Tiếng phạn âm cổ xưa liên tiếp vang lên, quanh quẩn trong thanh đồng phương đỉnh gần như bịt kín, từng tiếng đều thần thánh, vĩ lực vô tận!
Trong mắt Tô Tử Mặc lấp lóe kim quang sáng chói lóa mắt.
Hắn sinh ra một loại ảo giác, dường như những chữ phạn văn màu vàng trên vách thanh đồng phương đỉnh đang rụng xuống, chen chúc xông về phía thức hải của hắn!
Một loại lực lượng thần thánh tường hòa này lại tác động tới hai đại Nguyên Thần đang truy đuổi va chạm kia.
Được lực lượng này tác động, hai đại Nguyên Thần dần dần an tĩnh lại.
Hai đại Nguyên Thần dung hợp hai loại lực lượng thái dương, thái âm, dường như hóa thành hai con cá lớn đen trắng, đầu đuôi nối liền, dần dần khép lại.
Vốn dĩ lực lượng của âm dương song ngư đối chọi gay gắt, căn bản không thể dung hợp.
Nhưng lúc này, ở giữa âm dương song ngư lại có thêm một dây nhỏ kim sắc, hóa thành độ cong hoàn mỹ, dung hợp được hai loại lực lượng.
Dây nhỏ màu vàng này, chính là lực lượng trong « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh » ngưng tụ thành!
m dương song ngư gần như hoàn mỹ dung hợp cùng một chỗ, chậm chậm xoay tròn lấy, khí tức cũng dần dần ổn định lại.
Tô Tử Mặc thở hổn hển từng ngụm, toàn thân đã ướt đẫm.
Nhưng trong mắt hắn lại lóe ra vui sướng khi sống sót sau tai nạn.
Thanh đồng phương đỉnh hấp thu binh khí của cường giả Tiên Vương kia, cũng chỉ chữa trị được một mặt nắp đỉnh.
Mà « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh » ghi lại trên vách đỉnh cũng không hoàn chỉnh, chỉ có thể coi là một quyển trong đó.
Nếu những phạn văn này không thể trấn áp lại thái dương, thái âm và hai đại Nguyên Thần của hắn thì hắn thật sự không còn cách nào khác cả.
Mà lúc này, âm dương song ngư đang chậm chậm xoay trên tạo hóa đài sen, hấp thu ánh sáng màu xanh từ trong đài sen bắn ra, tản ra khí tức cường đại!
Theo thời gian trôi qua, âm dương song ngư dần dần thay đổi, một lần nữa ngưng tụ ra một đạo Nguyên Thần, chính là bộ dáng Tô Tử Mặc!
Xong rồi!
Tô Tử Mặc mừng rỡ.
Hai đại Nguyên Thần dung hợp thành công!
Không chỉ như thế, Tô Tử Mặc có thể cảm nhận được rõ ràng, Nguyên Thần vừa lột xác ra này có cảnh giới cao hơn hắn lúc đầu rất nhiều!
Càng khiến Tô Tử Mặc cảm thấy kinh ngạc chính là, Nguyên Thần bây giờ chẳng những được tạo hóa đài sen tẩm bổ, Chúc Chiếu thạch và U Huỳnh thạch dung nhập vào trong đôi mắt cũng tản ra từng tia lực lượng tẩm bổ Nguyên Thần!
Kể từ đó, thanh liên Nguyên Thần có tiềm lực vô tận, sẽ có cơ hội trưởng thành đến Thập Phẩm, Thập Nhất Phẩm, thậm chí là mười nhị phẩm trong truyền thuyết!
Điệp Nguyệt từng nói, tứ phẩm phía sau của Tạo Hóa Thanh Liên đều có tạo hóa lớn.
Bây giờ, Thanh Liên chân thân của Tô Tử Mặc đa trưởng thành đến cửu phẩm, câu nói này đã ứng nghiệm.
Hắn đạt được một chí bảo-Cửu Thiên Tức Nhưỡng!
Không biết ba cảnh giới phía sau, sẽ sinh ra tạo hóa như thế nào.
Lần này dung hợp Nguyên Thần, là Tô Tử Mặc bất đắc dĩ mới phải làm.
Chỉ có như thế, mới có thể giảm tổn thất mà lần kiếp nạ này mang tới ở mức thấp nhất!
Lần này dung hợp Nguyên Thần, cảnh giới Nguyên Thần của hắn tăng mạnhhơn nữa còn trời xui đất khiến, chữa trị được một mặt thanh đồng phương đỉnh, từ trong đó đạt được một quyển phật kinh cổ xưa.
Bộ phật kinh này, rõ ràng có hiệu quả cực kỳ cường đại đối với tu luyện Nguyên Thần!
Nếu không có như thế, cũng không có khả năng để âm dương giao hội, khiến hai đại Nguyên Thần của hắn dung hợp.
Quan trọng hơn là những bí pháp thần thông trong Long hoàng Nguyên Thần như là nghịch lân, hoang vu đều không mất đi, triệt để hòa làm một thể cùng Thanh Liên chân thân.
Thanh Liên chân thân sau khi dung hợp Nguyên Thần, lực chiến đấu cũng rõ ràng tăng lên!
Chuyện này đối với việc hắn phi thăng thượng giới quá quan trọng.
Còn chưa phi thăng thượng giới đã gặp phải kiếp nạn này, khó có thể tưởng tượng, sau khi chân chính đến thượng giới, hắn sẽ gặp phải nguy hiểm như thế nào nữa.
Đương nhiên, hai đại Nguyên Thần dung hợp, cũng không phải không có tổn thất.
Chí ít Thanh Liên chân thân bây giờ, không thể phóng thích ra thần thông Phượng Hoàng niết bàn.
Muốn vận chuyện đạo thiên phú thần thông này, trừ cảm ngộ ra, quan trọng nhất chính là phải có được máu của Thần Hoàng, Thần Phượng!
Trong cơ thể Long hoàng chân thân có chảy xuôi huyết mạch của Thần Hoàng, nhưng Thanh Liên chân thân lại không có.
Chút tổn thất này đối với Tô Tử Mặc cũng không tính là gì.
Dù có thể thôi động đạo thần thông này, Tô Tử Mặc cũng không dám vận dụng.
Bởi vì, niết bàn thần thông vốn chính là chín phần chết một phần sống.
Nếu dựa vào đạo thần thông này, đối với việc tu hành của hắn cũng không có nhiều chỗ tốt.
"Vân U Vương!"
"Chờ ta phi thăng tơi thượng giới, nhất định sẽ báo thù này!"
Tô Tử Mặc ở bên trong thanh đồng phương đỉnh, nghĩ đến Long hoàng chân thân bị hủy diệt, vẻ mặt không khỏi lạnh đi, mắt lộ ra sát ý, gằn ra từng chữ!
Tô Tử Mặc còn chưa biết rõ, mặc dù nguy cơ về Nguyên Thần của hắn đã tạm thời được giải trừ, nhưng hắn vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm!
Bây giờ, hắn bị tinh không lỗ đen thôn phệ, ở nơi này không có ánh sáng, không có thời gian, không có nguyên khí vật chất, hắn căn bản cũng không ra ngoài, lại càng không cần phải nói tới chuyện phi thăng tới thượng giới.
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, hắn sẽ vĩnh viễn lơ lửng trong tinh không lỗ đen, thẳng đến khi hao hết thọ nguyên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận