Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 919: Tru sát Đạo Quân

"Ừm ?"
Lão giả Minh Hỏa Điện giật mình!
Giọng nói này không phải do bảy Phản Hư Đạo Nhân đứng chung quanh, mà là đến từ một bên chân của hắn!
Tên oắt con Nguyên Anh cảnh này, vậy mà không có bị thần thức của lão chấn choáng!
Sao có thể chứ?
Lão giả Minh Hỏa Điện nhíu chặt lông mày.
Đột nhiên, lão ngửi được một luồng khí tức tử vong!
Mặc dù, những năm gần đây theo thời gian trôi qua, loại khí tức này đã càng ngày càng gần.
Nhưng khí tức tử vong nồng đậm giống bây giờ thì lão chưa bao giờ cảm nhận được!
Thật giống như sau một khắc, lão sẽ vẫn lạc ở nơi này!
Một Nguyên Anh Chân Quân làm sao có thể uy hiếp được lão chứ ?
Không kịp nghĩ nhiều, lão giả Minh Hỏa Điện muốn đứng dậy rời đi, thân hình lùi về phía sau, rời đi nơi nguy hiểm này.
Đột nhiên!
Trên cổ tay khô gầy của lão giả Minh Hỏa Điện có thêm hai bàn tay trắng nõn mạnh mẽ, gắt gao nắm chặt lấy giống như là kìm sắt vậy!
Lão theo bản năng vung một chút nhưng lại không thể tránh thoát!
Vẻ mặt lão giả Minh Hỏa Điện đại biến, ánh mắt quét qua.
Chỉ thấy trên bàn tay bắt lấy hai tay lão hiện ra từng sợi gân xanh.
Xương cốt biến dị, đầu ngón tay mọc ra lợi trảo, trên mu bàn tay dần mọc ra từng miếng vảy đỏ cực kỳ quỷ dị!
Lão giả Minh Hỏa Điện theo bản năng nhìn lại, đồng tử co rút vào.
Chỉ thấy hán tử áo xanh hẳn nên té xỉu kia đã ngồi dậy, tóc đen biến mất, thay vào đó là mái tóc đỏ, màu đỏ tươi như máu!
Trong đôi mắt hán tử áo xanh này, lóe ra ánh sáng yêu dị chi quang, toàn thân tản ra khí tức làm người ta phải sợ hãi!
"Ngươi là yêu..."
Lão giả Minh Hỏa Điện vừa mới mở miệng, lời còn chưa dứt đã bị một thanh âm khác cắt ngang.
Chỉ có hai chữ, lại làm cho lão cảm thấy hãi hùng khiếp vía!
"Hoang vu!"
Vừa dứt lời, trong hư không đột nhiên nổi lên một cơn sóng pháp lực cực kỳ quỷ dị.
Lấy hán tử áo xanh làm trung tâm, dưới chân lão giả Minh Hỏa Điện hiện ra một gợn sóng, giống như là sóng nước dập dờn bao phủ lão đi vào!
Minh Hỏa Điện lão giả vốn có thể rơi khỏi phạm vi bao phủ của gợn sóng, nhưng cổ tay của lão lại bị hán tử áo xanh gắt gao nắm chặt.
Chỉ dừng lại một chút, cả thân hình của lão đã nhanh chóng rơi vào gợn sóng.
Loại cảm giác này rất kỳ quái.
Giống như rơi vào bên trong đầm lầy, thân hình trở nên dần nặng nề.
Ngay sau đó, lão giả Minh Hỏa Điện giống như cảm nhận được cái gì, hai mắt trừng trừng, bên trong ánh mắt đều là kinh hãi, thân thể không thể khống chế bắt đầu run rẩy lên!
"Thọ... Nguyên!"
Lão giả Minh Hỏa Điện há miệng, vẻ mặt dữ tợn, âm thanh run rẩy, giống như đang phải chịu một nỗi sợ lớn lao.
Lão đã tới lúc tuổi già, khí huyết trong cơ thể suy bại cực kỳ nghiêm trọng, thân hình gầy yếu.
Mà bây giờ huyết nhục trên người lão vốn không còn thừa nhiều lại đang lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy được dàn khô héo xuống, trong giây lát, cả người lão đã biến thành da bọc xương!
"Ta... Thọ..."
Lão giả Minh Hỏa Điện giống như muốn điên cuồng gào thét nhưng âm thanh lại khàn khàn trầm thấp, sau đó dần im ắng!
Lão trừng trừng hai mắt, trong mắt đã dần ảm đạm vô quang, cả người đều khô héo!
Mi tâm của lão giả Minh Hỏa Điện lấp lóe, một luồng sóng thần thức nổi lên, dường như Nguyên Thần trong thức hải muốn phải giãy dụa một chút.
Nhưng rất nhanh đã không có động tĩnh.
Khí tức sinh mệnh trên người lão giả đã biến mất đến vô tung vô ảnh!
Bảy tên Phản Hư Đạo Nhân của Minh Hỏa Điện trơ mắt nhìn lão giả Minh Hỏa Điện biến thành một bộ xương khô trong một nhịp hô hấp, sinh cơ trong cơ thể đều không còn!
Bảy người trợn mắt há hốc mồm, trong mắt hiện ra vẻ khó có thể tin.
Toàn bộ quá trình xảy ra quá nhanh, trong lúc nhất thời bảy tên Phản Hư Đạo Nhân đều sửng sốt, thẫn thờ.
Gợn sóng kia đã lan đến thân thể của bọn hắn.
Bảy Phản Hư Đạo Nhân rơi vào trong đó, lúc đầu còn không có cảm giác gì.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt bảy người đại biến!
Thọ nguyên của bọn hắn đang suy giảm!
Mặc dù tốc độ cũng không nhanh, nhưng loại suy giảm này lại không thể nghịch chuyển!
Đúng lúc này, hán tử áo xanh vốn nằm trên mặt đất lại búng người nhảy lên, thân hình cao lớn, quần áo toàn thân đã vỡ vụn, trên người mọc ra một miếng vảy đỏ!
Tóc đỏ bay múa, yêu khí mãnh liệt, đằng đằng sát khí, giống như một tôn đại yêu Thượng Cổ muốn thôn phệ thiên địa, tàn sát chúng sinh!
"Ngươi, ngươi là ai!"
Một Phản Hư Đạo Nhân bị biến cố đột nhiên này dọa đến mức sắc mặt tái nhợt, run giọng hỏi.
Yêu tộc tóc đỏ này không phải người khác mà chính là Tô Tử Mặc!
Quá trình giết lão giả Minh Hỏa Điện là Pháp Tướng Đạo Quân nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế, hắn tính toán đã lâu.
Từ khi lão giả Minh Hỏa Điện hiện thân, Tô Tử Mặc vẫn đang nghĩ kế sách, nên mang theo ba người Nam Cung Lăng thoát thân như thế nào.
Nghĩ mãi vẫn không có một sách lược nào vẹn toàn.
Về sau, hắn chú ý tới một chuyện.
Trên người lão giả Minh Hỏa Điện tản ra khí tức già nua nồng đậm, dường như không còn sống lâu nữa!
Cho nên, Tô Tử Mặc mới cố ý mở miệng kích thích lão giả Minh Hỏa Điện, nói là thọ nguyên cảa ngươi không nhiều, cũng không sống được bao lâu.
Nam Cung Lăng nghĩ rằng Tô Tử Mặc đã thấy chết không sờn, trước khi chết phải chửi mắng cho sướng miệng một phen nên cũng chửi loạn một trận.
Thật tình không biết là Tô Tử Mặc đang dò xét lão giả Minh Hỏa Điện!
Lão giả Minh Hỏa Điện quả nhiên đã mắc lừa, bộc lộ ra mình còn có tám mươi năm thọ nguyên.
Điều này cũng không thể trách lão giả Minh Hỏa Điện.
Mặc dù lão sống đến vạn năm, nhưng cũng chưa từng nghe nói có Nguyên Anh Chân Quân nào có thể khống chế một loại lực lượng ảnh hưởng đến Pháp Tướng Đạo Quân!
Hơn nữa đây là lực lượng có thể khiến thọ nguyên suy giảm không thể nghịch chuyển!
Không chỉ là lão, bên trên đại lục Thiên Hoang chỉ sợ cũng không người nào dám tin tưởng, một tu sĩ Nguyên Anh cảnh đã nắm trong tay loại lực lượng này!
Đây cũng chính là chỗ kinh khủng của bí điển Đại Hoang Yêu Vương!
Đương nhiên, bởi vì trong yêu pháp 'Hoang vu' này có thật nhiều ký tự cổ quái thần bí, Tô Tử Mặc khó có thể lý giải được.
Hơn nữa hắn bị hạn chế bời cảnh giới nên hắn vẫn không thể phát huy ra uy lực chân chính của 'Hoang vu'.
Hơn nữa hoang vu tràn ra gợn sóng, càng ở gần trung tâm, tốc độ thọ nguyên suy giảm sẽ càng nhanh.
Cho nên, Tô Tử Mặc vẫn luôn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn chỉ có thể chờ đợi một thời cơ.
Để khoảng cách của hai người vừa đủ gần, không cho lão giả Minh Hỏa Điện một chút cơ hội nào để thoát thân!
Sự thật cũng đúng như Tô Tử Mặc đoán, sau khi phóng ra hoang vu, phản ứng đầu tiên của lão giả Minh Hỏa Điện chính là lùi về phía sau để thoát thân.
Nhưng Tô Tử Mặc sớm đã nắm lấy hai tay lão giả, để lão khó mà tránh thoát!
Đương nhiên, cho dù ở trung tâm gợn sóng cũng chỉ có thể cắt giảm trăm năm thọ nguyên trong một hơi thở.
Đối với Pháp Tướng Đạo Quân bình thường mà nói, thời gian một lần hít thở đã đủ để phản ứng lại, thậm chí là phản kích!
Pháp Tướng Đạo Quân dùng một đạo thần niệm cũng đủ để trấn sát Tô Tử Mặc!
Nhưng lão giả Minh Hỏa Điện khác biệt.
Thời gian một hơi thở, lão còn sót lại tám mươi năm thọ nguyên đã tiêu hao hết!
Toàn bộ quá trình mặc dù ngắn ngủi, nhưng thăm dò trước đó, rồi không ngừng chờ đợi, sau đó là xuất thủ, bất kỳ một bước nào phạm sai lầm thì đều sẽ dần tới hai kết quả hoàn toàn khác biệt!
Yêu pháp Hoang Vu này vẫn không thể thể hiện ra uy lực chân chính, chỉ có thể coi là kỳ chiêu.
Giống như là bây giờ, trong phạm vi gợn sóng, một vị Pháp Tướng Đạo Quân bỏ mình tại chỗ, bảy Phản Hư Đạo Nhân cũng không chịu ảnh hưởng gì lớn!
Thứ nhất là vì bảy Phản Hư Đạo Nhân đứng ở khoảng cách xa hơn một chút, tốc độ thọ nguyên suy giảm tương đối chậm chạp, một hơi tám mươi năm, một hơi năm mươi năm.
Thứ hai, bảy người mới hơn hai nghìn tuổi, hơn ba ngàn tuổi, đối với người có năm ngàn năm thọ nguyên thì đây coi là đang trong độ tuổi cường tráng đỉnh phong.
Một hai lần hít thở giảm bớt thọ nguyên, ảnh hưởng tới bọn hắn quá ít!
Đương nhiên, chỉ cần tru sát lão giả Minh Hỏa Điện, bảy người còn lại đối với Tô Tử Mặc đã không đủ gây sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận