Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 931: Trà hội mở ra

Chỉ hai mươi năm ngắn ngủi mà Đế Dận đã tu luyện từ Nguyên Anh sơ kỳ đến đại viên mãn, tốc độ tu hành này quả thực khó có thể tưởng tượng.
Người khác không thể biết được hắn ta đã đạt được cơ duyên như thế nào!
Ngay cả Tô Tử Mặc cũng không ngờ sau khi Đế Dận bị hắn trấn áp một lần mà còn có thể nghịch thế quật khởi, tiến bộ nhiều như thế, hiện tại đã đạt tới mức độ như vậy!
Tô Tử Mặc đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nhíu mày nói: "Tám mươi năm trước, Đế Dận đã tu luyện tới Nguyên Anh đại viên mãn, vậy bây giờ hắn ta có tu vi gì ?"
"Phản Hư cảnh!"
Kỷ Thành Thiên nói: "Nghe nói, năm mươi năm trước, hắn ta đã đột phá đến Phản Hư cảnh, bây giờ tu luyện tới tầng thứ nào của Phản Hư cảnh thì không rõ ràng lắm."
"Được, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng!"
Tô Tử Mặc nghe thấy Đế Dận cường đại như thế, trong lòng không có nửa phần e ngại, ngược lại chiến ý càng cuồn cuộn, hai mắt thâm thúy như sao trời, khí thế bùng nổ!
Cường giả Phản Hư cảnh, không phải hắn chưa từng giết!
Nhìn người bạn cũ của mình, trong lòng Kỷ Thành Thiên bùi ngùi mãi thôi.
Trăm năm trôi qua.
Vạn cổ yêu nghiệt vốn vô địch cùng giai, có thể trấn áp dị tộc vẫn không hề thay đổi!
Vẫn cường thế.
Vẫn bá khí.
Vẫn coi trời bằng vung!
Cũng chỉ có Tô Tử Mặc mới dám nói ra lời như vậy!
"Nhưng ta đoán chừng lần Thiên Hạc trà hội này, Đế Dận sẽ không lộ diện."
Kỷ Thành Thiên phân tích nói: "Thứ nhất vì Thiên Hạc trà hội là thịnh hội để Nguyên Anh cảnh thiên kiêu tề tụ, hắn đã là Phản Hư Đạo Nhân, không lọt nổi mắt xanh của hắn."
"Thứ hai, lần trà hội này, Hỗn Nguyên Tông có Diệp Thiên Thành ra mặt, đủ để bình định tất cả. Đây là một yêu nghiệt không kém gì Đế Dận!"
"Thứ ba, Đế Dận cũng không biết tin tức ngươi trở về."
Ánh mắt Tô Tử Mặc thâm thúy, sâu kín nói ràng: "Không sao, hắn ta nhất định sẽ lộ diện!"
Trong lòng Kỷ Thành Thiên run lên, nghe ra sát ý trong giọng nói của Tô Tử Mặc, thấp giọng hỏi nói: "Ngươi không có ý định giấu diếm thân phận sao?"
"Thuận theo tự nhiên thôi."
Tô Tử Mặc nói: " Thiên Hạc trà hội do Pháp Tướng Đạo Quân chủ trì, các thế lực lớn tề tụ, dù ta muốn giấu, chỉ sợ cũng không giấu được."
Đưa Cực Hỏa Đạo Quân an toàn về Bách Luyện Môn, Tô Tử Mặc có giấu thân phận hay không cũng không quá quan trọng.
Hơn nữa hắn đã chuẩn bị đến kết quả xấu nhất.
Chính là thân phận bại lộ!
Tô Tử Mặc trầm ngâm một chút, lại hỏi nói: "Liên quan tới lời đồn Lãnh Nhu cùng Diệp Thiên Thành, ngươi có nghe nói sao ?"
Kỷ Thành Thiên gật gật đầu: "Vốn dĩ ta còn không dám khẳng định, lần này thông gia Lãnh Nhu có bị bức bách không. Nhưng qua chuyện vừa rồi, ta đã có thể khẳng định hiện tại Lãnh Nhu là thân bất do kỷ!"
Vừa rồi hắn tiến tới bái kiến, hai tu sĩ trông coi đều không tiến vào thông báo, rõ ràng đã nhận được chỉ thị nào đó.
Nếu không, với giao tình giữa Lãnh Nhu và hắn, nàng sẽ không đến mức không chịu gặp một lần!
Kỷ Thành Thiên nghĩ nghĩ, lại nói: "Tử Mặc, ngươi cũng không cần lo lắng quá mức. Trên Thiên Hạc trà hộicòn có thi đấu phù lục, đến lúc đó, Lãnh Nhu nhất định sẽ hiện thân."
"Nếu Đế Dận muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi này để bức ta hiện thân, ta sẽ thỏa ước nguyện của hắn!"
Trên người Tô Tử Mặc bùng lên một luồng sát ý làm người sợ hãi, chậm rãi nói ràng: "Trăm năm không gặp, ta cũng muốn xem xem, thiên kiêu trên đại lục Thiên Hoang có tiến bộ thế nào!"
Một lúc sau, Tô Tử Mặc thu sát ý lại, mới lên tiếng hỏi nói: "Đúng rồi, Tiểu Ngưng đâu, những năm nay muội ấy thế nào, lần này có tới tham gia Thiên Hạc trà hội không?"
Nhắc tới Tiểu Ngưng, vẻ mặt Kỷ Thành Thiên có chút cổ quái.
Hắn lắc lắc đầu, nói: "Từ trăm năm trước, Tiểu Ngưng cùng Dạ Linh tiến về Bắc vực, vẫn chưa trở về tông môn."
"Nhưng cứ cách một đoạn thời gian, Tiểu Ngưng đều sẽ đưa tin cho tông môn, báo bình an."
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Trăm năm không gặp, hắn tưởng niệm nhất cũng không yên tâm nhất chính là Tiểu Ngưng.
Không ngờ Tiểu Ngưng lại đi trăm năm chưa về.
Cũng may có Dạ Linh làm bạn, nàng có lẽ không gặp nguy hiểm gì.
Chỉ là bỏ lỡ cơ hội này, hai người muốn gặp nhau, cũng không biết phải chờ tới năm nào tháng nào.
Hai người đã trăm năm không gặp nên lại hàn huyên rất nhiều, nói chuyện trắng đêm.
Đến khi trời sáng rõ, Tô Tử Mặc mới một lần nữa biến thành khuôn mặt thô kệch, trở về nơi ở của Bách Luyện Môn.
...
Ba ngày sau đó, Tô Tử Mặc không rời đi chỗ ở.
Các đại tông môn thế lực, thượng môn ở Trung Châu, thế gia đại tộc có thể tới thì gần như đều đã tới!
Thiên Cương Giáo, Phiêu Tuyết cốc, Hỗn Nguyên Tông, Phong Lôi Điện, Kiếm Tông, Phi Vũ Môn, sáu tiên môn ở Trung Châu đều đã đến đông đủ!
Khi Bàng Lan Chân Quân và Hàng Thu Vũ đến còn gây ra động tĩnh không nhỏ.
Không ít tu sĩ thi nhau tiến đến muốn thấy phong thái của hai người này.
Khi Diệp Thiên Thành của Hỗn Nguyên Tông đến cũng gây nên oanh động cực lớn, không chỉ có Thiên Hạc Môn, tu sĩ của các đại tông môn gần như đều chạy ra.
Tu Chân giới có truyền ngôn rằng mặc dù Diệp Thiên Thành vừa mới bước vào Nguyên Anh cảnh không lâu, bây giờ chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng lực chiến đấu của hắn vô cùng cường đại, có thể là đệ nhất Chân Quân!
Danh tiếng này quá lớn!
Nguyên Anh sơ kỳ đã được phong là đệ nhất Chân Quân, có thể xưng là khoáng cổ thước kim.
Đương nhiên, khi phong hào này vừa mới truyền ra, tự nhiên có rất nhiều thiên kiêu Nguyên Anh cảnh không phục, nên đến cửa khiêu chiến nhưng tất cả đều bị Diệp Thiên Thành đánh bại!
Từ đó về sau, tiếng phản đối đã dần dần biến mất.
Ngày Diệp Thiên Thành đến, ngay cả ba người Nam Cung Lăng đều không nhịn được cũng chạy ra ngoài nhìn thoáng qua.
Chỉ có Tô Tử Mặc vẫn ở nguyên tại chỗ ở, nhắm mắt dưỡng thần, dường như chẳng có chút hứng thú nào đối với mấy kẻ được xưng là thiên kiêu cường giả kia.
Bên trong phật môn, ba tự lớn là Huyền Không Tự, Vô Tướng Tự, Bàn Nhược Tự ở Trung Châu cũng đã đến Thiên Hạc Môn.
Minh Chân bái nhập vào Nhiên Đăng miếu ở tận Nam vực, đường xá xa xôi nên lần này sẽ không tham gia.
Về phần thượng môn ở Trung Châu có tới vài chục, tất cả gần như đều tới.
Đào Hoa Phong, Phách Hoàng Sơn, Ngũ Hành Giáo, Thiên Hải Thần Giáo, Nhật Nguyệt Cư, Phi Tinh Môn, Thiên La Ổ, Quy Nhất Các, Huyền Sương Môn, Vô Song Kiếm Tông, Đại Dịch học cung, Vô Ngân Quan, Huyền Dương Trai, Bích Vân Tự, Thất Diệu Đường...
Một ngày này, Thiên Hạc trà hội chính thức mở ra!
Rất nhiều tông môn, tu sĩ thi nhau khởi hành, do tu sĩ Thiên Hạc Môn dẫn đầu cùng tiến về Đình viện Thông Huyền, cũng chính là sân nhỏ nơi cây Thông Huyền Trà mọc.
Trên đường, Ngọc Đỉnh Đạo Nhân giải thích nói: "Nghe nói, lần này Thông Huyền Trà có năm trăm hai mươi bảy chén, cực phẩm Thông Huyền Trà chỉ có năm chén."
Càng đến gần, lại càng có thể thấy rõ ràng trên đỉnh cao nhất của cây Thông Huyền Trà có năm lá trà xanh biếc trong suốt.
Mỗi lá trà chỉ có thể pha thành một chén Thông Huyền Trà cực phẩm.
"Lần này Thiên Hạc trà hội chủ yếu chia thành hai bộ phận lớn."
Ngọc Đỉnh Đạo Nhân nói tiếp nói: "Bộ phận thứ nhất, chính là bàng môn bốn đạo đọ sức. Theo thứ tự là trận pháp quyết đấu, phù lục quyết đấu, luyện đan chi tranh cùng luyện khí chi tranh!"
Trong lòng đông đảo tu sĩ Bách Luyện Môn run lên.
Vinh nhục của tông môn chính là dựa vào một trận đấu luyện khí này!
Ngọc Đỉnh Đạo Nhân nói: "Không có gì bất ngờ xảy ra, trận đấu luyện khí này có lẽ là xếp sau cùng của bốn trận đấu. Liễu sư muội, ngươi cố gắng thả lỏng, phát huy tốt nhất có thể là được."
"Ta sẽ cố gắng nỗ lực!"
Liễu Hàm Yên gật đầu một cái.
Ngọc Đỉnh Đạo Nhân lại nói: "Bộ phận thứ nhất xem như chiếu cố tứ đại bàng môn chúng ta, mỗi một trận sẽ quyết ra người thắng sau cùng, đều có thể uống xuống một chén Thông Huyền Trà cực phẩm."
"Lần này kiếm lời rồi!"
Như Huyên vỗ vỗ tay, nói: "Hàm Yên tỷ, nếu tỷ thắng thì có thể uống một chén Thông Huyền Trà cực phẩm đấy!"
Liễu Hàm Yên chỉ cười một chút, không nói gì.
Trong lòng nàng hiểu rõ, trận đấu luyện khí này, xác suất để nàng giành được chiến thắng chỉ sợ còn chưa tới ba phần!
Tình huống tốt nhất, chính là song phương hòa nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận